Mau Xuyên Thành Nam Phụ Bẻ Cong Nam Chính

quyển 8 chương 8: khi nam chính cương thi bị bẻ cong (8)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: A Cửu

Beta: Snivy

- ----------------------------

Kỳ Ngôn đánh vỡ sự yên lặng này.

"Cậu nói đi, tôi nghe."

Hắn giống như cái gì cũng đều biết, lại giống như cái gì cũng không biết.

Khang Duệ nhấp môi, há miệng thở dốc, nhưng lời nói tới bên miệng, lại không biết nói như thế nào.

Kỳ Ngôn cổ vũ hắn, nhẹ giọng nói: "Không sao đâu, bởi vì tôi hiện tại đang cao hứng, cậu sẽ không biến thành cương thi."

Khang Duệ ngẩn người, anh ấy... Không hy vọng mình là cương thi sao? Nhưng mình, chính là cương thi.

"Tôi nói cương thi, là những cái xác không có linh hồn." Kỳ Ngôn đột nhiên bổ sung nói: "Tôi rất minh bạch, lúc trước khi tôi nói đến cương thi có linh hồn, ánh mắt cậu lại lấp lánh tỏa sáng."

Hốc mắt hắn ấm lên, Khang Duệ không biết mình làm sao, lúc biến thành cương thi, hắn cũng không muốn khóc.

Kỳ Ngôn vô cùng hiểu Khang Duệ, rất hiểu... Mặc kệ là bàn tay vàng hay là cái gì, Khang Duệ đều vô cùng hưởng thụ.

"Tôi là cương thi."

Thanh âm đạm bạc không có một tia cảm xúc, cũng cũ không hề có gợn sóng.

"Từ ngày đại dịch bùng phát, tôi chính là cương thi."

Sau khi nói ra, Khang Duệ trong lòng dị thường nhẹ nhàng, Giống như tảng đá đè nặng trên người, rốt cuộc được bỏ xuống.

Kỳ Ngôn im lặng, Khang Duệ cũng trầm mặc.

Không biết qua bao lâu, Khang Duệ trong lòng thê lương, thời điểm hắn cho rằng kết thúc, Kỳ Ngôn chậm rãi mở miệng.

"Nếu không có việc gì, chúng ta đuổi theo tiểu đội đi."

Khang Duệ sửng sốt, nhanh chóng quay đầu nhìn hắn, run giọng hỏi:

"Anh... Không để ý sao?"

"Có cái gì đáng để ý!" Khóe môi cong lên một tia tươi cười bất đắc dĩ: "Tôi sớm nói, nếu cương thi có ý thức, thì cũng giống con người mà."

"Cậu không chỉ có ý thức, cậu còn có tim."

Tim cương thi sẽ không đập, bao gồm tim của Khang Duệ. Nhưng lời nói của Kỳ Ngôn lúc này, hiển nhiên là một ý tứ khác.

Được chấp nhận, được chấp nhận kìa!

Nắm lấy tay Kỳ Ngôn, Khang Duệ kích động đem cậu ôm vào trong lồng ngực, gắt gao ôm chặt cậu.

[ Độ hảo cảm của Khang Duệ đối với Kỳ Ngôn +, độ hảo cảm hiện tại: ]

Khang Duệ cùng Kỳ Ngôn tìm được một chiếc xe thể thao bị vứt lại. Xe thể thao thoạt nhìn vẫn còn mới, nhưng bám một lớp bụi bẩn, quả nhiên đã bị vứt bỏ vài ngày. Đem dầu đổ dầy, lại lấy mấy thùng dầu dự trữ, Kỳ Ngôn đem đồ ăn trong phòng nhỏ đều mang lên xe, quả thực là thắng lợi trở về.

Kỳ Ngôn lái xe, Khang Duệ ngồi ở ghế phụ, mở to mắt nhìn bên ngoài, rất có tinh thần.

Kỳ Ngôn thường nghiêng đầu nhìn hắn, cuối cùng bật cười. Khang Duệ nhìn qua, trong mắt toát lên nghi hoặc.

"Không có gì, chính là cảm giác, có thể biết được tất cả về cậu, tâm trạng thực tốt."

Khang Duệ nhấp môi, không biểu lộ vui vẻ trong lòng, nói: "Tôi không biết gì về anh."

"Cậu muốn biết cái gì?" Kỳ Ngôn tâm tình tốt hỏi: "Cậu muốn biết cái gì tôi đều có thể cho cậu biết."

"Anh có thích cô gái nào không?"

"Không có."

"Vậy anh có bạn gái hoặc là vợ chưa cưới không?"

"Không có."

"Vậy anh có thích người con trai nào không?"

"... Tạm thời còn..."

Khang Duệ không hỏi tiếp, ánh mắt có chút ai oán nhìn Kỳ Ngôn.

Kỳ Ngôn thở dài, nói: "Được rồi, có một người."

Khang Duệ quay đầu nhìn ngoài cửa sổ, không để ý tới Kỳ Ngôn.

Bất đắc dĩ khẽ cười một tiếng, Kỳ Ngôn nhìn thẳng phía trước, giọng nhàn nhạt nói: "Thích em."

Rõ ràng cảm giác được người bên cạnh thân thể cứng đờ, tiếp theo liền vang lên giọng nói không thể tin: "Thật vậy sao?!"

Kỳ Ngôn cười ôn nhu, nói: "Đương nhiên, tôi không lừa em."

Khang Duệ thỏa mãn gật gật đầu, nghĩ nghĩ, lại nhẹ nhàng nhíu mày, không đầu không đuôi nói một câu: "Em cao hơn anh."

Kỳ Ngôn tay lái cương cứng, kém chút đạp phanh xe.

"Khụ... Cho nên?"

"Em cao hơn anh, lợi hại hơn anh, em... có thể chiều chuộng anh, có thể bảo hộ anh, có thể theo anh cả đời."

Kỳ Ngôn: "..." Nói đến nói đi chính là muốn ở trên có phải không?

Kỳ Ngôn là thụ, trước giờ cậu đều không có phản bác, cũng không hoài nghi quá. Khi cậu còn sống, cậu chính là gay, cũng là người ở phía dưới.Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh

Sau khi cậu chết, được một hệ thống không biết tên nhặt được, bắt đầu quá trình di chuyển ở các thế giới khác nhau, bẻ cong các nam nhân dáng vẻ khác nhau.

Kỳ Ngôn đã quên cuộc sống trước kia, thậm chí có chút nhớ không rõ.

"Kỳ Ngôn, em sẽ đối tốt với anh..." Khang Duệ vỗ vỗ bờ vai của hắn, vẻ mặt chân thành nói: "Em phải nằm trên."

Kỳ Ngôn: "Phốc... Ha ha!" Rốt cuộc không nhịn được cười, Khang Duệ là đối tượng bẻ cong dễ thương nhất cậu gặp được trong tất cả các đối tượng bẻ cong!

Kỳ Ngôn cười sảng khoái, cười đau bụng, nước mắt cũng chảy ra, hoảng hốt nhìn qua, lại thấy Khang Duệ vẫn là vẻ mặt thành khẩn, không có một chút ý tứ đùa giỡn.

Kỳ Ngôn biết, Khang Duệ vốn biểu đạt không tốt, hắn dùng phương thức trực tiếp nhất, nghiêm túc nhất, tự mình thổ lộ.

Nhịn xuống ý cười, Kỳ Ngôn nhìn hắn, nhẹ nhàng gật đầu.

"Vậy được rồi, tôi đem chính mình giao cho em, em phải bảo vệ cho tốt, nếu không tôi sẽ chạy trốn."

"Được!" Khang Duệ trịnh trọng trả lời: "Nhất định bảo vệ được!"

Tự nhiên thổ lộ, lại tự nhiên thể hiểu được chuyển thành đề tài kỳ quái, Kỳ Ngôn không thèm để ý, Khang Duệ cũng không thèm để ý.

Dù sao ở bên nhau thì tốt rồi, phải, ở bên nhau thì tốt rồi.

[ Độ hảo cảm của Khang Duệ đối với Kỳ Ngôn +, độ hảo cảm hiện tại: ]

[ Xin ký chủ chú ý, độ hảo cảm của nam chính đối ký chủ đã là cao bằng nữ chính, xin yên tâm tấn công. ]

...

Ok, thắng lợi đang ở phía trước.

Cùng đội trưởng hẹn gặp ở thị trấn phía trước, là một thị trấn bình thường bên bờ biển. Thị trấn nhỏ bên bờ biển cương thi sẽ ít một chút, bởi vì không biết sao, cương thi cũng không thích xuống nước, có lẽ là bởi vì không có ý thức cùng bản năng, sẽ không bơi lội được, càng dễ dàng chìm...

Mặc kệ vì cái gì, sau khi Kỳ Ngôn cùng Khang Duệ lái xe đi vào trấn nhỏ, rõ ràng cảm giác được so với đi qua thành phố yên tĩnh hơn rất nhiều.

Nhìn đến siêu thị bên đường, Kỳ Ngôn liền nhịn không được muốn đi thu nhặt đồ dùng, bị Khang Duệ ngăn lại.

"Chúng ta phải nhanh cùng đội trưởng hợp lại."

Kỳ Ngôn ngượng ngùng cười, dẫm ga đi tiếp, tiếp tục hướng về phía bên trong thị trấn.

"Gặp được đội trưởng, đừng mang chuyện của em nói ra." Kỳ Ngôn nhẹ giọng nói: "Không phải không tin đội trưởng, mà là thể chất của em đặc biệt, đúng là phải nói cho đội trưởng, nhưng lúc còn chưa an toàn đừng nói cho anh ấy."

"Được, nghe anh."

"Đúng rồi, em cùng Tô Xán Xán..."

"Cái gì cũng không có." Khang Duệ có chút chột dạ, trước kia hắn từng quyết định sẽ đi theo Tô Xán Xán: "Em sẽ không lại đi theo cô ấy, đi theo anh."

Kỳ Ngôn vừa lòng gật đầu, nghĩ nghĩ, nói: "Nhưng cô ấy rất ỷ lại em."

Khang Duệ đùa nghịch ngón tay của mình, nhàn nhạt nói: "Cô ấy chỉ là thấy em lợi hại mà thôi."

Kỳ Ngôn không nói nữa, bởi vì Khang Duệ cũng biết... Tô Xán Xán không có trọng tình cảm như trong tưởng tượng, cô giống như cỏ đầu tường, có chút giảo hoạt, đem tất cả sự việc đều nghĩ đến đơn giản.

Nguyên tác, Khang Duệ là lợi hại nhất, bởi vì hắn có thể đứng ở đỉnh cao, cho nên Tô Xán Xán mới yêu hắn.

Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh

_-end chương TG__

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio