Editor: Miêu Bàn Tử
【 Đinh! Độ thiện cảm - điểm, tiến độ trước mắt -/ 】
【 Đinh! Độ thiện cảm - điểm, tiến độ trước mắt -/ 】
【 Đinh! Độ thiện cảm + điểm, tiến độ trước mắt -/ 】
Thì Đình dừng động tác lại, làm cho nàng có thể thở dốc một chút, liền bị âm thanh nhắc nhở liên tiếp của hệ thống ồn ào đến đau lỗ tai.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Ngay sau đó, hệ thống vội vàng chạy ra, hỏi như bắn rap,
【 Hồ ly tinh, ngươi thế nào rồi! Ta không gặp ngươi hai tiếng, làm sao ngươi lại bị người ta đánh thành cái dạng này rồi! 】
【 Oa oaaa... Ngươi đây là sắp chết sao? 】
【 Còn có, mới vừa rồi ngươi làm cái gì? Ta bị nhốt vào phòng tối, ở trong đó tối quá! Thật đáng sợ mà... 】
Xem ra hệ thống bị doạ đến hoảng, ngay cả danh xưng "Bản điện hạ" đều không nhớ để nói.
Mỗi một câu hắn hỏi, sắc mặt Tô Đát Kỷ liền đen hơn một phần.
Còn không phải bị đánh sao!
Đúng hơn là bị đánh từ trong ra ngoài đó!!!
Tô Đát Kỷ cảm giác xương cốt toàn thân mình đều tan thành từng mảnh, mệt mỏi đến mức nhắm mắt lại có thể ngủ ngay lập tức. Nhưng nàng không thể tỏ ra sợ hãi.
Nàng vốn là Yêu Cơ nương nương siêu lợi hại, làm sao có thể thừa nhận mình bị đánh bại trước mặt mèo con meo meo này đây?
"Bởi vì..."
Tô Đát Kỷ hít sâu một hơi, xinh đẹp vũ mị, khoé mắt còn phảng phất một chút yêu kiều, nháy nháy mắt, mặt không đỏ tim không đập phun ra một câu,
"Ta đem Thì Đình, chơi nát rồi!"
Hệ thống:...
Hắn còn vị thành niên, Chủ Thần vì bảo hộ hắn, thời điểm đối mặt với loại tình huống này, có hai biện pháp.
Một là cấp cho túc chủ loại bé con thế thân, để cho ý thức hai người đều ra ngoài, không dính hình tượng kích tình, bảo trì tính thuần khiết.
Hai nha, là cái loại nhốt trong phòng tối á.
Bởi vì tình huống quá mức khẩn cấp, túc chủ đã lên sàn, kia phải đem mèo con giam lại.
Hắn sửng sốt đến mấy phút, mới tiêu hóa hết ý nghĩa bên trong bảy chữ này.
【 Kia... 】
Hệ thống dùng móng vuốt gãi gãi đầu, chỉ vào thanh tiến độ thiện cảm, râu ria vẩy một cái, nghi hoặc,
【 Vậy tại sao độ thiện cảm lại tụt xuống nhiều như nhảy cầu vậy? 】
Hắn nhỏ giọng hỏi,
【 Là ngươi không có đem người, chơi thoải mái sao? 】
Độ thiện cảm bị mất?
Tô Đát Kỷ ráng chống đỡ tinh thần, híp mắt nhìn lên trên một cái, lông hồ ly đều muốn dựng thành hoa hướng dương.
Bà mẹ nó chứ gấu à!
Cái tên Thì Đình chó chết này!
Tại lúc nàng nắm chặt tiểu bằng hữu cùng nói những lời khiêu khích hắn, toàn bộ độ thiện cảm tụt xuống điểm.
Kết quả, hắn được ăn một bữa thịt vừa lớn vừa thịnh soạn, vậy mà tăng có điểm!
Tô Đát Kỷ thanh tỉnh một chút, nhấc chân muốn đá hắn. Không nghĩ tới cái mông hơi động đậy, lại đụng phải cái thứ đồ chơi nóng hổi dựng đứng ở đằng sau. Editor: Miêu Bàn Tử
Thân thể mềm mại phản xạ có điều kiện lắc một cái, cảnh tượng bị giày vò, lật qua lật lại hiện lên ở trước mắt.
Nàng vội vàng thu hồi chân.
Sợ.
Đối đầu với ánh mắt nghi hoặc của hệ thống, Tô Đát Kỷ mặt không biến sắc, tranh thủ thời gian nói sang chuyện khác,
"Mimi, nữ chính hiện tại ở đâu?"
Quả nhiên hệ thống ngây thơ non nớt bị dẫn lệch đi, quên mất nghi vấn vừa rồi.
Hắn cũng không muốn cùng nàng xoắn xuýt về cái xưng hô ẻo lả này nữa, nhìn thoáng qua rada của mình, trả lời nàng,
"Tại lầu một, lệch ° Bắc ở vườn hoa trước quầy rượu, hình như đang tìm đồ vật gì đó."
"A",
Tô Đát Kỷ cười lạnh một tiếng,
"Ả có thể tìm cái gì! Không phải là tìm cái tên vương bát đản này a!"
Có đánh chết Đào Vãn Tâm cũng không nghĩ đến, người ả tìm hiện tại đang nằm trên giường nàng!
Nàng giãy dụa đứng lên, chuẩn bị cho một cuộc chiến khác.
Chân ngọc trắng nõn mềm mại, như hoa sen mới nở vừa giẫm lên mặt đất, một trận bủn rủn liền kéo đến rào rào, làm cho nàng lập tức quỳ xuống.
Cảm giác này giống như lúc nàng vừa mới hóa thành hình người, học cách đi bằng hai cái đùi.
Cũng may trên mặt đất phủ thảm dày lại mềm mại, mới không khiến nàng ăn đau.
Hệ thống không biết nội tình liền kêu lên,
【 Năm mới còn chưa tới, ngươi làm cái lễ lớn như vậy làm gì? Bản điện hạ chưa có chuẩn bị lì xì nữa. 】
【 Không đúng, bản điện hạ còn vị thành niên, phải là nhận lì xì mới đúng nha. 】
Tô Đát Kỷ quay đầu, hung hăng trừng mắt về phía Thì Đình đang ngủ say, nghiến răng nghiến lợi.
Vương bát đản!
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Nàng cố gắng gượng đi thay quần áo, một thân đầy vết tích xanh xanh tím tím vô cùng khó coi, ở trong lòng lại mắng hắn một trận.
Cũng may hôm nay Ninh Quân Tuyền mặc váy dài, vải vóc đủ nhiều, có thể đem những cái này che kín.
Nàng nhe răng trợn mắt thay đồ, thả tóc dài xuống che dấu hôn trên cổ, dặm thêm một ít phấn, ở trước gương kiểm tra một lần xem có bỏ sót cái gì không. Mắt nhắm lại rồi mở ra, trong mắt hiện lên một tia lạnh lẽo.
Đào Vãn Tâm, ngươi đã chuẩn bị kỹ để nghênh đón trả thù của ta chưa?
—— —— —— ——
Một việc nhỏ xen giữa.
Thật lâu về sau, Tô hồ ly mới biết còn có loại thao tác sử dụng bé con thế thân, khóc không ra nước mắt,
"Nếu biết có loại bé con thế thân, vậy những cái đắng kia em không phải nhận rồi!"
Đại tổng tài Thì một tay kéo nàng qua, mày kiếm nhướng lên,
"Thế nào, không hài lòng với kỹ thuật của anh? Xem ra đêm nay anh nhất định phải phát huy tốt thực lực chân chính một chút."
Thân thể Tô hồ ly run lên, lỗ tai cụp xuống, sợ một giây.
- -------------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:
- Muốn hỏi quý dị có cách nào trị được bệnh não cá vàng không? Quên mất moẹ mình bị trật cổ và ngu ngục quay đầu lần thứ n...... Lược từ văng tục
- Chỗ tôi mưa - mát - thêm chương nữa nè~
Mỗi comt và bình chọn của quý dị đều là động lực tiếp sức cho Miêu edit. Thân áiMeo~