Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa

chương 435: thật ra, ngươi có thể làm càn thêm nữa

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: Bánh Bao/ Beta: Padu, Bạch Lạc

Tiểu Bát từng nói, khi cảm xúc của một người dao động mạnh, nó sẽ cảm nhận được vui sướng tủi hờn của đối phương. Mà nó lại ký khế ước với Nam Tầm, đáng ra phải dễ nhận ra cảm xúc của nàng hơn mới đúng. Song Tiểu Bát tỏ vẻ, nó thật sự rất ít khi cảm nhận được.

Tất cả những cảm xúc của Nam Tầm dường như đều bị chính nàng khóa chặt. Nàng cười vui vẻ thế nào, trong lòng lại bi ai nhường nào, những cảm xúc này sẽ không tràn ra khỏi chiếc hộp bị khóa.

Vậy nên đôi khi Tiểu Bát cảm giác được tâm trạng của nàng, chứng tỏ cảm xúc đó đã quay cuồng đến đỉnh điểm, như muốn bùng nổ bất cứ lúc nào.

Điều này làm Tiểu Bát thật lo lắng.

Có điều, chỉ cần không ảnh hưởng quá trình công lược đại Boss, Tiểu Bát thấy, Nam Tầm có chút xúc động cũng không sao.

***

Tiếu Hồng biết tin thì vô cùng lo lắng chạy về. Chuyện bắt cóc lần này khiến hai nữ chủ nhân của Tiếu phủ đều nổi giận.

Bên Hình Bộ nhận được báo án, muốn thỉnh đương sự Tiếu phu quân và Ánh Hàn đi nhận thi. Hình Bộ Thượng Thư chính tam phẩm Triệu đại nhân phải tự mình tới cửa mời người.

"Tiếu đại nhân, Tiếu phu quân và Ánh Hàn là hai người cuối cùng nhìn thấy mấy kẻ bắt cóc. Hiện giờ mấy kẻ đó đã chết sạch, ha ha, ta đương nhiên biết không phải do Tiếu phu quân làm, nên chỉ đến mời hai người ghi chép bình thường thôi." Hình Bộ Thượng Thư khách khí nói.

Nghe thế, hai mẹ con Tiếu Hồng, Tiếu Dao kinh ngạc liếc nhau.

"Chết rồi?" Tiếu Hồng nhíu mày.

Hình Bộ Thượng Thư trả lời: "Đúng vậy, toàn bộ năm kẻ bắt cóc đều đã chết. Bốn ả bị một đường cắt đứt yết hầu, một ả còn lại tử trạng vô cùng thê thảm. Đầu bị đá đập nát, tay phải bị giã nhừ, xương đều vỡ vụn. Hung thủ xuống tay cực hung tàn, chỉ sợ có thù không đội trời chung với kẻ bắt cóc."

Nam Tầm nghe lời Hình Bộ Thượng Thư nói, ánh mắt sáng lên, rồi lại che đi cảm xúc trong mắt thật nhanh.

Tiếu Hồng cười lạnh: "Hừ, chết đáng đời. Không chết ta cũng sẽ tìm mấy kẻ cả gan dám bắt cóc phu quân ta đây đưa ra công lý!"

Hình Bộ Thượng Thư biết làm việc, lúc này cũng không kiên trì đưa người đi, ngược lại còn quan tâm hỏi: "Không biết lệnh phu quân và người hầu kia có bị thương không? Nếu trong người không tiện thì để ngày khác đến ghi lời khai là được."

Sắc mặt Tiếu Hồng đẹp hơn chút: "Triệu đại nhân, chỉ sợ phải để ngày khác. Nội tử bị kinh hách đã ngủ, Ánh Hàn cũng bị thương nhẹ. Hay vậy đi, ba ngày sau ta tự dẫn hai người họ đến Hình Bộ của ngươi."

"Vậy làm phiền Tiếu đại nhân."

***

Ban đêm, Thái Thương bị kinh sơ được Tiếu Hồng vuốt ve an ủi hồi lâu.

Thái Thương lải nhải tình hình lúc đó, đến chỗ mấu chốt lại không khỏi che mặt khóc nghẹn ngào: "... Tiếu Hồng, chuyện này đều do ta, là ta muốn đi xem rừng phong sau núi, nên Ánh Hàn mới đi cùng ta. Ai biết sẽ gặp phải mấy kẻ bắt cóc, lúc ấy ta thật sắp bị hù chết. May là có Ánh Hàn, nếu không phải Ánh Hàn có võ công, hậu quả không dám tưởng tượng... Mấy ả đàn bà thối tha này muốn làm nhục Ánh Hàn, còn nói muốn cho ta xem xuân cung sống. Đúng là bọn vô sỉ!"

Tiếu Hồng kinh ngạc: "Chàng nói mấy kẻ đó muốn làm nhục Ánh Hàn, còn muốn bắt chàng xem xuân cung sống?"

"Đúng vậy, hu hu, ả khốn khiếp kia dám bóp cằm ta, còn sờ mặt Ánh Hàn, tởm muốn chết!"

Tiếu Hồng nghe thế, đột nhiên nghĩ đến gì đó, trong mắt xẹt qua vẻ kinh dị, nhưng rất nhanh đã bị bà phủ định.

"Xem ra lần này chủ yếu nhằm vào Ánh Hàn. Hủy diệt trong sạch một ca nhi là hủy cả đời hắn, tâm tư đối phương thật ác độc!"

Thái Thương cũng rất tức giận: "Đối phương không muốn để Ánh Hàn sống tốt, ta càng muốn thương nó nhiều hơn!"

Quả thực, ngày hôm sau Thái Thương liền sai người tặng thật nhiều đồ cho Ánh Hàn từ ăn đến mặc. Một ngày đi thăm tận ba lần, quan tâm hắn sắp đuổi kịp cả Tiếu Dao.

Nam Tầm cười trêu: "Hàn Hàn, cha ta thương chàng như con trai luôn rồi."

Ánh Hàn dừng một lát, bỗng lắc đầu: "Ta không cần làm con trai Tiếu phu quân, ta phải làm con rể ông."

Nam Tầm sửng sốt, sau đó tru lên ngao ngao, nhào qua ấn hắn lên giường, lúc áp người còn cố tình tránh cái chân bị thương của hắn.

"Hàn Hàn, chàng dụ dỗ ta!"

Ánh Hàn liếc xéo nàng: "Ta dụ dỗ ngài khi nào? Mau đọc sách đi, ngài còn muốn cưới ta không đấy?"

Nam Tầm tiến tới hôn thật mạnh một cái lên môi hắn.

"Hàn Hàn, nếu không phải... hừ hừ, ta nhất định phải..."

Nàng hôn một cái thật to, vừa mới rời đi, đã nghe thấy tiểu yêu tinh phía sau thấp giọng nói: "Tiếu Dao, thật ra ngài có thể làm càn thêm nữa."

Nam Tầm:!

Nam Tầm quay đầu nhìn tiểu yêu tinh. Vạt áo hắn hơi mở, đôi mắt câu hồn dập dềnh nước, đang nhìn chằm chằm mình.

Ngao ~~ Thế này rồi còn không nhào qua, nàng quả thực không phải nữ nhân.

Nam Tầm lần nữa áp đảo Ánh Hàn, lần này tới một nụ hôn sâu.

Thời điểm nàng xâm nhập, Ánh Hàn đột nhiên bóp chặt gáy nàng, vững vàng ép nàng về phía mình.

Sau đó môi lưỡi quấn quanh, hô hấp dồn dập.

Cuối cùng, Nam Tầm sắp không thở nổi, hắn còn chưa buông tay.

Vì địa vị của mình, Nam Tầm thề chết không buông miệng. Kết quả chờ nụ hôn kết thúc, nàng vừa đứng dậy liền cả hoa mắt, trực tiếp xỉu trên người Ánh Hàn.

Cmn thiếu oxy.

Ánh Hàn cười khẽ, vỗ vỗ lưng nàng: "Đừng làm nũng, lại nháo nữa, ngài còn muốn xem sách nữa không."

Nam Tầm nằm chốc rồi bò dậy, nghiêm trang ngồi vào bàn sách bên cạnh.

Ánh Hàn thì dùng một tư thế cực kỳ mất hồn nằm nghiêng trên giường, ánh mắt nóng rực dán lên ót nàng.

Nam Tầm lập tức niệm tĩnh tâm chú vài lần, làm động tác vận khí, rồi vùi đầu vào sách vở.

Vừa mới chuẩn bị đọc, Tiểu Bát lại hội báo: "Giá trị ác niệm giảm 1 điểm. Ai, cứ tốc độ thế này thì đến năm nào tháng nào mới về 0 đây."

Ngược lại Nam Tâm rất thoáng, làm hết sức việc trước mắt mới quan trọng. Trước mắt phải hoàn thành mục tiêu, là cưới Ánh Hàn vào cửa.

***

Hai ngày sau, Thái Thương và Ánh Hàn đi cùng Tiếu Hồng đến Hình Bộ. Nam Tầm cũng muốn đi theo, nhưng bị lão nương nàng đuổi về.

Làm ghi chép tốn không mấy thời gian. Lúc Thái Thương trở về sắc mặt hơi khó coi, theo lời nương thì do nhìn thấy thi thể mấy kẻ bắt cóc làm cho buồn nôn. Hình Bộ đã định án, phán chết do giang hồ báo thù.

Tiểu Bát khẽ meo meo nói: "Vừa rồi gia tò mò nên liếc thử, chậc chậc, trong đó có một kẻ tử trạng thật là quá khó coi. Đầu hoàn toàn nở toàn hoa, nguyên cái đầu bị máu nhuộm đỏ. Còn tay ấy hả, đã không phải tay nữa, là một đống thịt nát."

Nam Tầm nghe Tiểu Bát miêu tả, vẻ mặt rất bình tĩnh. Thấy cũng nhiều rồi, cái này vẫn còn tốt chán.

Có điều...

Cái tính khát máu này bao giờ mới sửa được đây, thật phiền nha.

~~~~~~~

Có thể các bạn không biết

14/2 là tròn 2 năm truyện Vai ác được bắt đầu edit.

Để kỉ niệm mình sẽ đăng 2 chương 409 - 410 lên wattpad 1 ngày

Đón đọc tại mục lục nhé

409: PROTECTED với 410 PROTECTED

Hoặc vào mục lục Vai ác ở Wordpress Hoatanblog (link ở profile của padu_c)

409: Mẹ của Nam Tầm

410: Đản Đản Tuý Ly Phong

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio