_ Ồn, câm đi.
_ Sao em nặng lời với anh thế chứ? Dù sao anh cũng là chồng em đấy.
_ Im, không tôi cho anh xuống gặp thần chết.
_ Được anh im là được chứ gì. Mà đợi anh với sao đi nhanh vậy.
Kim Tae Jun vừa bước vào cổng các cô gái liền chú ý, sau câu nói cuối cùng của anh nói với Tiểu Hy thì họ liền vây quay anh như nam châm.
Chính vì thế mà anh nhận ra, cư nhiên mình lạc mất vợ rồi, ahhhhhhh.
Anh nghĩ: ' phải thoát khỏi chỗ này đã, không thì mình sẽ chẳng tìm nổi hình bóng vợ mình'.
Anh bỗng hét lớn:
_ CÓ ĐĨA BAY NGƯỜI NGOÀI HÀNH TINH Ở TRÊN TRỜI KÌA.
Các cô gái:" Đâu nó đâu".
Kế hoạch đánh lạc hướng của anh thành công mĩ mãn, anh chợt nhớ ra là mình quên không nộp hồ sơ xin học ở đây ahhh.
Anh lục tìm trong cặp mình thì phát hiện rằng: mình để quên mất tập hồ sơ xin học ở nhà Tiểu Hy rồi, ahhhhhh mình chết mất thôi.
Tại vì vội đuổi theo Tiểu Hy mà mình quên mất đem tập hồ sơ rồi, điên mất thôi.
Vì vậy anh phải quay về nhà Tiểu Hy thêm lần nữa để lấy tập hồ sơ, anh lẩm bẩm:' Sao mình có thể quên được vậy, chết tiệt'.
Quay lại với cậu nha, cậu khoác cặp lên trên lớp nhưng mà hình như cậu quên mất lớp nằm ở hướng nào rồi, khỉ thật.
Vì vậy cậu quyết định leo lên cây ngủ, đang leo lên thì có giọng nói cực kì quen thuộc vang lên:
_ Tiểu Hy em đến trường rồi hả, lâu lắm không thấy em đến, anh nhớ em muốn chết rồi em biết không?
_ Anh cũng muốn 'ăn' em lắm rồi mà không gặp em.
Nghe xong câu thứ hai cậu trực tiếp đen mặt được không, cư nhiên có tên còn dám nói như vậy với mình, có phải chán sống rồi không?
Cậu liếc đôi mắt tràn đầy sự giận dữ xuống, à thì ra là tên khốn Lâm Quân Hạo và Lý Thiên, tên này đến đây làm gì, cậu liếc Lý Thiên đầu tiên xem có phải tên này nói câu vừa rồi hay không?
Lý Thiên lên tiếng:
_ Em liếc anh làm gì, anh cũng đâu có nói câu kia, là Quân Hạo nói.
Cậu từ trên cây nhảy xuống, anh sợ bảo bối nhỏ bị thương nên giang tay ra tính đỡ cậu.
Cậu nhảy xuống và ngã vào vòm ngực cực kì rắn chắc của Lý Thiên.
Cậu thấy lạ vì sao mình lại ngã vào cái gì mềm mềm vậy, cậu ngẩng đầu lên, thì ra là mình ngã vào người Lý Thiên.
Cậu tính đẩy anh ra, anh lại ôm chặt cứng cậu khiến cậu không thể nhúc nhích.
Quân Hạo thấy vậy liền nổi máu ghen lên kéo Tiểu Hy đứng dậy thoát khỏi cái ôm của thằng bạn rồi hôn môi cậu.
Cả cậu và Lý Thiên đều cực kì ngạc nhiên với hành động của Quân Hạo.
Cậu đẩy Quân Hạo ra rồi cho anh một đấm rồi cảnh cáo.
Cậu đang tính đi thì bị Lý Thiên dùng khăn có thấm thuốc mê che miệng của mình lại.
Một lúc sau cậu tỉnh dậy trong một căn nhà lạ hoắc, căn nhà mà chỉ có màu trắng làm chủ đạo.
Cánh cửa chợt mở ra, hai bóng người cực kì quen thuộc xuất hiện. Hai anh nói:
_ Tiểu Hy à, trao thân cho bọn anh đi.
Hết rồi, dạo này Wattpad bị sao ấy mãi mới vào được. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ nha.