Nolan điều chỉnh tư thế phối hợp anh, Lục Trăn cảm giác được anh phối hợp, ánh mắt biến đổi, động tác lập tức trở nên cuồng dã, mỗi một thâm nhập đến muốn đem nội tạng đỉnh lỗi vị cảm giác.
"!!!" Nolan mắng một tiếng, tự làm tự chịu.
Lục Trăn ở trong chuyện này vẫn rất đường hoàng, lớn hơn nữa trình độ thả chính mình, bao trùm Nolan cảm giác, cho anh trước nay chưa có kích thích.
Trận này tình hình giằng co hơn nửa đêm.
Chờ Lục Trăn chân chính thỏa mãn, Nolan đã mệt được mí mắt đô không mở ra được, chăn để cho bọn họ vén đến dưới đất, gối cũng bọn họ ném tới cửa, ga giường loạn thành một đoàn, khắp nơi đều là lẫn vào tơ máu dịch thể.
Lục Trăn đến trong phòng tắm mở nước nóng, thử nước ấm, lúc này mới ôm Nolan tới bồn tắm, để anh ngâm thân thể, mặc dù mệt cũng không muốn nhúc nhích, Nolan vẫn kiên trì muốn chính mình thanh lý lưu trong cơ thể gì đó.
Lục ca ca ra, đem chăn đơn, thay đổi, may mắn khách sạn trong ngăn kéo nhỏ có chăn đơn, gối cùng chăn ném đi lên, đem y phục bọn họ ném khắp nơi đều là chỉnh lý.
Anh làm tốt này đó đi vào vừa nhìn, Nolan đã đang ngủ.
Lục Trăn đau lòng không ngớt, cuống quít ôm anh lau khô thân thể, ôm ra phòng tắm, ban đêm, Nolan phát sốt nhẹ, Lục Trăn cuống quít đem dược phẩm lấy ra, cho anh, ra cửa bên ngoài, Lục Trăn trên người chung quy mang một ít dược phẩm.
"Không xong, hình như thực sự quá mức..." Lục Trăn cẩn thận từng li từng tí chiếu cố anh, nhìn Nolan mặt tái nhợt, mình kiểm tra, lần đầu tiên làm nhiều như vậy, thực sự có chút quá phận.
Một chút cũng không săn sóc.
Nên đánh.
Anh lại nghĩ tới cái gì, cuống quít đem hành lý mở, lại tìm ra một lọ thương dược, cẩn thận từng li từng tí lật Nolan, cho anh bôi thuốc, chỗ kia nứt ra bị thương, không tính lợi hại, nhưng tuyệt đối sẽ không dễ chịu.
May mắn, trên người anh dược phẩm tới đầy đủ hết.
Nhìn anh vết thương, Lục Trăn lại đang tỉnh lại.
Nolan mơ mơ màng màng, thấy anh mang hạ, vừa nhìn đồng hồ, năm giờ, anh kéo Lục Trăn nằm xuống, mơ hồ nói, "Đi ngủ, không vội sống."
"Anh phát sốt." Lục Trăn đau lòng nói, thương tiếc hôn hai má anh.
Làn da không bình thường nóng rực, anh càng áy náy.
"Không chết được!"
"Ca ca, tôi sai rồi, tôi sai rồi... Tiếp theo, anh tới ngược tôi đi." Lục ca ca ôm anh cọ xát, thập phần ủy khuất, Nolan ở tóc anh nồng đậm xoa xoa.
Mệt không muốn nói chuyện, nhưng một tay lại chế trụ Lục Trăn.
Ý tứ rất rõ ràng, đi ngủ.
Lục Trăn không có biện pháp, dò xét anh nhiệt độ, ôm anh nặng nề ngủ, làm nửa đêm, bận rộn nửa đêm, anh cũng mệt muốn chết rồi, nằm xuống liền ngủ, không bao lâu liền truyền đến tiếng hít thở đều đều.
Lục Trăn tỉnh được so với Nolan sớm, sáng sớm chín giờ liền tỉnh.
Anh trước dò xét trán Nolan, còn có một chút sốt nhẹ, anh cuống quít đứng dậy rửa mặt chải đầu, ga giường không có biện pháp hủy thi diệt tích, Lục Trăn hạ quyết tâm, đem nó thành một khối, lại y phục, đi xuống lầu.
Đi lên lầu một, dưới lầu khách người vừa lúc cũng đến, là một đôi tiểu tình lữ, vẻ mặt uể oải không phấn chấn bộ dáng, nhìn Lục Trăn biểu tình rất ai oán.
Lục Trăn rất mạc danh kỳ diệu.
Anh không trêu chọc đến bọn họ a.
Tiểu tình lữ thấy anh vẻ mặt mờ mịt, càng ai oán.
Nam nhân nói, "Tiểu ca, thể lực thật tốt, cầu phương thuốc bí truyền."
Tiểu cô nương kia khuôn mặt đỏ lên, đuổi theo tình nhân của mình đánh, Lục Trăn khó có được náo loạn một đỏ thẫm mặt....
p/s: làm mấy chương này mà t muốn mất máu..hị..hị...