Đoàn người tới bắc sơn, ở đây quanh năm chỉ có thợ mỏ cư trú cùng khai thác, đều là đội thi công của hoàng thất. Chiều hôm qua, một người thợ mỏ trong lúc đang khai thác đã phát hiện ra một viên tinh thể sáng chói, anh ta hoài nghi đây là kim cương, do hình dạng quá lớn nên anh ta không dám xác định. Bây giờ tất cả tài sản của hoàng thất cũng là do công chúa quản lý, nên Sophia là người nhận được tin tức trước tiên. Vì hội nghị quốc gia được cử hành trong ngày hôm nay, lại liên quan đến sự thành bại của đề án của cô, nên cô phải chậm lại thời gian qua mỏ.
Tới bắc sơn, đã là buổi chiều.
Sophia cùng Crystal và Rachel đi tới giữa sườn núi, vì trái tim Sophia không tốt, không thể lên đỉnh núi nên họ dừng lại tại nhà dân ở giữa sườn núi. Thợ mỏ đã đưa viên đá mới khai thác được tới.
"Công chúa, đúng là kim cương rồi." Crystal vui mừng nói. Đây là một viên kim cương chừng ca ra, xem ra là viên kim cương lớn nhất trên thế giới...
Sophia vô cùng mừng rỡ, về sau người thợ mỏ còn đưa lên một viên kim cương hơn ca ra, cũng được phát hiện tại mỏ thượng.
"Công chúa, thực sự là quá vui mừng." Ngữ khí Rachel vô cùng hưng phấn.
Sophia vừa cười vừa nói, "Đi Sở giám định."
Việc giám định tiến hành mất một ngày, cuối cùng cũng xác định ra đây là một viên kim cương thiên nhiên, nặng ca ra, không có viên kim cương nào trên thế giới lớn hơn viên kim cương này. Viên kim cương còn lại nặng ca ra, hai viên kim cương này là hai khối tinh thể không giống nhau.
"Crystal, đem tin tức phát tán ra, nói rằng tại mỏ bắc sơn nước A phát hiện một viên kim cương thiên nhiên ca ra, tên là... Sophia!"
"Vâng thưa công chúa!"
Rachel hỏi, "Công chúa, người lấy tên người trực tiếp đặt cho viên kim cương này à?"
"Không được sao?" Sophia cười hỏi.
"Đương nhiên có thể, công chúa xứng đáng là viên kim cương lớn nhất trên đời này." Rachel thành khẩn nói, công chúa Sophia là người con gái xinh đẹp nhất mà cô từng thấy, Sophia mười ba tuổi có vóc người thon dài, đều đều, tuy hơi gầy, lại lung có linh hứng thú, khuôn mặt trắng nõn, ngũ quan hoàn mỹ, tuy mang theo một điểm bệnh trạng tái nhợt, lại không tổn hao tới khí chất cùng dung nhan cao quý, mỹ lệ của cô.
Không biết là do duyên cớ gì, dung nhan hoàn mỹ của công chúa Sophia luôn luôn mang theo một tia u buồn, thoạt nhìn thì cô chính chắn hơn vài tuổi so với tuổi tác thực tế. Điều này càng khiến cô mang theo một tia khí chất thần bí.
Mặc dù cô chưa bao giờ từng xuất hiện trước giới truyền thông, nhưng mà, trên dưới nước A không ai không biết công chúa Sophia, đề án miễn phí chữa bệnh cùng giáo dục là do công chúa đưa ra, người người nước A đều biết được.
Hoàng thất nước A vinh hạnh có được một viên bảo thạch vô giá, lập tức trở thành tin tức lớn nhất trong giới đá quý. Việc này cũng làm cho tiểu quốc nghèo khó này lần đầu tiên gây được ấn tượng trên thế giới. Đội giám định châu báu của các quốc gia nhao nhao yêu cầu được xem viên kim cương tuyệt mỹ hiếm có này.
Một công ty vàng bạc đá quý Anh quốc ra giá vạn bảng Anh để mua ngay tức khắc viên kim cương này, một công ty vàng bạc đá quý nước Mỹ cũng ra giá vạn đôla để mua viên kim cương này, một số tiền lớn như này bằng thu nhập hai năm tài chính của nước A.
Sophia thừa nhận, nước A thực sự rất nghèo, cô đang rất cần một khoản tiền lớn, nhưng không ai trong hoàng thất đồng ý bán viên kim cương này cả, duy chỉ có Sophia khư khư cố chấp, muốn bán viên kim cương này.
Cô cần một khoản đưa vào hoạt động kim.
Một khoản lớn đưa vào hoạt động kim, quỹ đầu tư của cô đã chuẩn bị xong, chỉ còn chờ cơ hội, chỉ cần có một trăm vạn đôla, là cô có thể bắt đầu tiến hành đầu tư, kiếm tiền gấp bội, nên viên kim cương này phải được bán đi.