Trong văn phòng làm việc của mình, Nhan Tiêu ngồi trên ghế lớn, ôm Lạc Tử Tịch trong lòng.
Một màn vừa rồi thật đúng là phấn khích, đi vào thật đúng thời điểm, không biết Lăng Dịch Hằng nháy mắt có yếu đi không? Chậc chậc... Cái tư thế kia của Lăng Dịch Hằng cùng mỹ nữ cũng thật là kinh điển, có vẻ là tư thế chuẩn bị chuyện phòng the. Nhan Tiêu cười trộm. Hiện tại nàng rất muốn nhìn xem Lăng Dịch Hằng sẽ giải thích như thế nào cùng Lạc Tử Tịch.
Lạc Tử Tịch vẫn như trước nghiêm mặt bình tĩnh, nhưng Nhan Tiêu biết hiện tại trong lòng Lạc Tử Tịch phi thường không yên ổn, một màn kia quả thật rất chói mắt, Lạc Tử Tịch không phản ứng chính là phản ứng lớn nhất. Ngay bây giờ dù nói thế nào đi nữa Lạc Tử Tịch cùng Lăng Dịch Hằng vẫn là vợ chồng, trong lòng sẽ luôn có chút phản ứng như vậy.
"Lạc Tử Tịch, đây là nhân tính 'Dục'."
Nhan Tiêu nói nhỏ bên tai Lạc Tử Tịch. Nhan Tiêu không hy vọng Lạc Tử Tịch lại vì Lăng Dịch Hằng mà khổ sở. Những khi Lạc Tử Tịch ở bên, nàng đều không khống chế được chính mình, hiện tại Lăng Dịch Hằng cũng không khống chế được hắn, đó là một loại dục vọng bản năng, quả thật ai cũng không có quyền đi trách cứ ai.
Nhan Tiêu tiếp tục nói:
"Lạc Tử Tịch, lúc không khống chế được chính mình vượt qua phạm vi luân lý, thử buông thả tâm mình đi, nhìn xem cái mình cần chân chính là gì, đừng để cho luân lý che khuất hai mắt bản thân."
"Nhan Tiêu."
Tựa vào lòng Nhan Tiêu, Lạc Tử Tịch thở dài, không nói gì thêm.
Lạc Tử Tịch trầm mặc đứng lên, nàng ngoại tình, Lăng Dịch Hằng cũng ngoại tình, dường như lúc này bọn họ đã chân chính vượt qua phạm vi mà họ khống chế, cho tới bây giờ nàng luôn được giáo dục truyền thống nay lại bị hung hăng công kích. Lời Nhan Tiêu nói không phải không có lý, nhưng nếu muốn nàng lập tức thay đổi quả thật có chút gượng ép. Nàng sẽ luôn đối mặt với sự thật, chỉ là, nàng cần một ít thời gian. Nàng không phải là Nhan Tiêu, đối với mọi chuyện đều là dĩ nhiên. Lúc này nàng đối mặt là chuyện mà trước kia nàng chưa hề nghĩ tới. Nàng cần thời gian để bình tâm.
"Lạc Tử Tịch, sau này còn có rất nhiều chuyện nữa, trò chơi lúc này của ba chúng ta chỉ vừa mới bắt đầu thôi, hiện tại không cho ngươi lùi bước."
Khẩu khí Nhan Tiêu thổi bên tai Lạc Tử Tịch.
"Ta..."
Lạc Tử Tịch muốn nói mà không nên lời, nàng có thể nói cái gì đây? Này Nhan Tiêu vừa an bày ra là vì khiến cho nàng mau chóng giải quyết quan hệ lúc này của ba người, kỳ thật trong lòng nàng sớm đã có lựa chọn, đúng không? Việc hôm nay của Nhan Tiêu chỉ là dựa theo lựa chọn của nàng mà phòng hộ chắc chắn cho nàng mà thôi.
"Nhan Tiêu, ta biết. Yên tâm đi, ta biết về sau ta nên làm như thế nào."
"Cốc, cốc, cốc..."
Từ cửa truyền đến tiếng gõ. Lạc Tử Tịch giãy dụa muốn đứng lên lại bị Nhan Tiêu ôm lại ngay.
Nhan Tiêu hướng Lạc Tử Tịch lắc lắc đầu, ý bảo nàng không cần giãy giụa, nàng biết người ngoài cửa là ai, là mỹ nữ kỹ sư cùng Lăng Dịch Hằng trên giường.
"Mời vào."
Quả nhiên bước vào chính là mỹ nữ kỹ sư vừa rồi còn cùng Lăng Dịch Hằng dầu sôi lửa bỏng. Mỹ nữ kỹ sư vào cửa nhìn thấy Nhan Tiêu ôm Lạc Tử Tịch, hai người ái muội ở cùng một chỗ, đầu tiên khiến nàng sửng sốt nhưng lập tức hiểu rõ, thoải mái tiến đến bàn làm việc của Nhan Tiêu, nói:
"Nhan tổng."
"Việc này làm được thế nào? Hắn có hoài nghi không?"
Nhan Tiêu hỏi. Người nàng tìm riêng đến, phục vụ đầu bảng đặc biệt của công ty nàng, hẳn là làm việc không sai. Huống chi thế giới này, thật đúng là có tiền mới có thể gọi quỷ sai ma, mỹ nữ kia là cấp dưới của nàng, cô ta có thể đem việc nàng giao làm cho tốt.
"Đã dựa theo phân phó của Nhan tổng mà làm thỏa đáng, hết thảy đều dựa theo kế hoạch tiến hành, không có gì bại lộ, hiện tại hắn đã rời đi. Nhan tổng ngài hiện có thể yên tâm."
Mỹ nữ kỹ sư cười nói, còn không quen phao một cái mị nhãn cấp Nhan Tiêu.
Thời điểm lúc đầu nàng không rõ Nhan tổng vì cái gì lại an bài một tuồng kịch như vậy, nhưng có thể kiếm tiền nàng đương nhiên sẽ không bỏ qua. Nàng làm kỹ sư phục vụ đặc biệt, mỗi một ngày có một hai cảnh sống động đã coi như không sai biệt lắm, gần đây cảnh sát tuần tra nghiêm trọng khiến các nàng không thể hoạt động lúc nửa đêm. Nay Nhan tổng cấp nàng một con đường sống, nàng đương nhiên đồng ý, hơn nữa Nhan tổng còn hứa hẹn nếu làm tốt không chỉ có gấp đôi thù lao mà sau này cũng tận lực an bày cuộc sống cho nàng, bảo đảm an toàn. Hiện tại nhìn thấy người trong lòng Nhan tổng nàng đã hiểu rõ. Nhan tổng đây là muốn ôm được mỹ nhân về, khó trách.
Nhan Tiêu là ai? Sao có thể vì một cái mị nhãn của nàng mà sở động? Muốn nói phao mị nhãn, số hiệu này cũng có thể coi là đối thủ của nàng. Nhan Tiêu cười ha ha, số hiệu tuy rằng là kỹ sư phục vụ đặc biệt nhưng không có quan hệ nghiêm túc với nàng, nàng luôn có một bộ phương pháp của riêng mình để đối phó cấp dưới, nếu không sao có thể khiến cho cấp dưới vì nàng mà cam tâm tình nguyện làm việc đây?
Nhan Tiêu bất vi sở động nhưng mị nhãn cả hiệu lại tiến nhập vào đáy mắt Lạc Tử Tịch, nguyên bản nhìn thấy có người tiến vào mà Nhan Tiêu không buông nàng ra làm cho nàng cảm thấy có chút ngượng ngùng, thế nhưng số hiệu này có thể hào phóng ngồi trước mặt các nàng, nàng còn nhăn nhó cái gì? Hơn nữa, Nhan Tiêu cùng người nọ tựa hồ "Mắt đưa mày lại", hừ hừ, coi nàng như không thấy à! Tay Lạc Tử Tịch lặng lẽ đặt lên eo người nào đó, hung hăng ngắt một cái. Nàng nhớ rõ nữ nhân kia chính là nữ nhân vừa rồi cùng Lăng Dịch Hằng.
不为所动: không có động tĩnh.
"Đau..."
Nhan Tiêu đau đến nổi thiếu chút nữa là la hoảng lên. Trời, Lạc Tử Tịch sao lại ngắt nàng? Nhưng vừa nghĩ tới lập tức liền hiểu được, nàng bị nữ nhân đối diện kia sắp đặt! Cắn răng!
"Nhan tổng, ngài làm sao vậy? Chẳng lẽ không hài lòng chuyện ta làm sao?"
Số hiệu thấy có chuyện lạ nên hỏi.bg-ssp-{height:px}
Số hiệu ngồi ở đối diện, tuy rằng khinh thường việc Lạc Tử Tịch đối Nhan Tiêu dưới bàn, nhưng nhìn thấy Nhan Tiêu nháy mắt biến đổi sắc mặt, xác định hiện tại Nhan Tiêu nhất định chịu không nổi, nàng trộm cười trong lòng. Có vẻ rốt cuộc cũng nhìn thấy được một người có thể thu thập lão tổng yêu nghiệt của các nàng. Nhan Tiêu tới nơi nào là nơi đó liền xảy ra tai họa, cho dù là nữ kỹ sư các nàng, chỉ cần Nhan Tiêu nháy mắt một cái, các nàng liền cam tâm tình nguyện vì nàng mà vượt lửa qua sông. Các nàng cũng không ít lần bị vị lão tổng này làm cho thần hồn điên đảo.
Vừa rồi lúc mới bước vào nàng liền cảm nhận được Nhan tổng đối với mỹ nhân trong lòng thật đặc biệt, thật sủng nịnh. Nhan tổng tuy rằng yêu nghiệt nhưng vẫn cùng người khác duy trì khoảng cách nhất định, duy chỉ có mỹ nhân trong lòng nàng lại có thể khiến người ta cảm thấy các nàng thực hợp thể. Hợp thể... Giống như hợp thành một chỉnh thể hài hòa. Cho nên nàng mới cố ý làm chuyện xấu phao mấy cái mị nhãn, nghĩ muốn chứng thực ý nghĩ trong lòng. Kết quả thật đúng vậy... Khiến cho nàng phát hiện một tân đại lục.
Một chuyện mới lạ.
"Không, ngươi làm việc, ta yên tâm."
Nhan Tiêu chịu đựng cái đau trên lưng giơ lên khuôn mặt tươi cười. Nữ nhân ăn phải dấm chua thật làm cho người ta cảm thấy khủng bố. Nàng hoài nghi hai ngày nay eo của nàng đã xuất hiện vết bầm, ô hô, đau quá, Lạc Tử Tịch xuống tay thật là ngoan độc.
"Chuyện đã đáp ứng ngươi, nhất định sẽ làm theo."
Nhan Tiêu bổ sung một câu, muốn nhanh đem số hiệu đuổi đi, có thể vào đầu bảng cũng không phải là người tốt gì, nàng không dám cam đoan số hiệu đứng ở nơi này eo của nàng có thể hay không lại biến hình nghiêm trọng. Nàng như là đã nhìn ra, hiệu kia là nhân cơ hội muốn chỉnh nàng. Đừng nhìn những người đó bình thường ngoài mặt cung kính, chứ có nhiều thời điểm cũng chẳng đứng đắn.
"Ta đây trước cảm tạ Nhan tổng."
Số hiệu cười xinh đẹp.
Hiệu cười làm cho Lạc Tử Tịch trong lòng Nhan Tiêu nhìn thấy đều có cảm giác nức xương, không khỏi thầm nghĩ, hạ nhân của Nhan Tiêu như thế nào lại theo nàng cùng một dạng? Chẳng lẽ lão bản thế nào sẽ có nhân viên dạng đó? Khó trách suy nghĩ của Nhan Tiêu lại tốt như vậy, nhìn những người này, hội câu nhân. Đừng nói nam nhân chống không được, ngay cả nàng là nữ nhân suýt nữa cũng luân hãm. Số hiệu này có vài phần bóng dáng Nhan Tiêu, khó trách Lăng Dịch Hằng điên cuồng như vậy.
"Không có việc gì nói nữa, ngươi đi ra ngoài trước đi."
Nhan Tiêu hạ lệnh trục khách, bởi vì tay Lạc Tử Tịch còn qua lại bên hông nàng, rất có khả năng tùy thời hung hăng ngắt xuống.
"Hảo, Nhan tổng, ta đi ra ngoài trước, ngài... Kiềm chế chút há."
Số hiệu cười rồi đứng dậy hướng cửa đi tới, nhìn cánh cửa một cái lại đột nhiên quay đầu, nói với Nhan Tiêu:
"Nhan tổng, kỳ thật ta muốn nói, có thể hay không dùng điều kiện lúc trước ngươi đáp ứng ta đổi lấy mỹ nữ trong lòng ngươi?"
"Cút! Ngay cả lão bản nương cũng dám đánh chủ ý, ngứa da đúng không?"
Nhan Tiêu giận nha, những người này càng ngày càng không biết lớn nhỏ, hừ hừ, nàng không phát uy tưởng nàng là mèo bệnh à! Nhan Tiêu nắm một cây bút trên bàn quăng về phía số hiệu .
Hiệu động tác cũng mau lẹ, thấy Nhan Tiêu tức giận, chạy nhanh vọt ra cửa, đem cửa đóng lại, sau đó "Ha ha" cười to.
"Ngươi với nhân viên quan hệ tốt lắm?"
Lạc Tử Tịch thấy hiệu đi ra, hàm xúc ý tứ khác hỏi Nhan Tiêu.
"Ha ha, cái kia, hoàn hảo, hoàn hảo, thủ trưởng phải có quan hệ tốt với cấp dưới có phải không? Cho nên... Ta cùng các nàng chính là quan hệ thủ trưởng cùng cấp cưới, không có gì khác."
Miệng Nhan Tiêu tuy nói vậy nhưng nàng cảm giác được lòng bàn tay mình đã bắt đầu đổ mồ hôi lạnh.
"Hừ hừ. Theo kế hoạch tiến hành. Nói, nói kế hoạch của các ngươi là thế nào."
Nghe Nhan Tiêu vừa rồi cùng hiệu đối thoại, Lạc Tử Tịch vẫn muốn biết chi tiết một ít. Nàng biết trận này diễn là Nhan Tiêu an bày, nhưng làm sao lại có thể đem Lăng Dịch Hằng dẫn vào kế, nàng vẫn có hứng thú tìm hiểu.
"Lạc Tử Tịch, kỳ thật cũng không có gì, ngày hôm qua không phải ta nói với Lăng Dịch Hằng hôm nay sẽ tự mình phục vụ hắn sao, ta nghĩ hôm nay nhất định hắn gấp gáp chạy tới, nhưng ngươi cũng biết bình thường ta 'Là thói quen, nếu quá nữa tiếng mà không gặp hắn', thì liền an bày hắn vào phòng, mà an bày tiếp đãi hắn lúc đó bị ta điều đi, hắn muốn đi cũng không được, mà vừa lúc đó lại có một mỹ nữ ngưỡng mộ hắn xuất hiện, dẫn hắn vào phòng, cố ý vừa vào cửa liền thổ lộ với hắn, khiến cho hắn xem nhẹ việc cửa vẫn chưa được khóa, sau đó, một trận liệt hỏa củi đốt lăn vào nhau. Mà vừa vặn ta đem người trở lại, muốn người cùng đi nếm thử hạng mục mới, 'Lỗ mãng' ta gõ cửa một chút liền xông vào, kế tiếp vừa vặn vượt qua một màn kia... Lại làm cho số hiệu giả vờ đáng thương một chút, cho rằng nàng kiềm lòng không đặng khiến cho hắn tuyệt đối không thể tưởng tượng được là ta an bày. Ân, không sai biệt nhiều lắm là như vậy đi."
Nhan Tiêu một bộ liều mạng nhớ lại chi tiết. Thời gian được nàng sắp xếp vô cùng tốt.
Lạc Tử Tịch không nói gì, ngay cả chi tiết đều có thể an bày đúng chỗ như vậy, khó trách Lăng Dịch Hằng sẽ rơi vào, hơn nữa, còn chẳng biết hết thảy đều là Nhan Tiêu giả quỷ ở phía sau. Lúc này đây Lăng Dịch Hằng xem như gặp hạn, hắn thích người nào không thích, cố tình thích một nữ nhân chuyên ngoạn trò chơi. Ách, có vẻ Lạc Tử Tịch đã quên, nàng cũng thích Nhan Tiêu.
"Lạc Tử Tịch, ta nghĩ hiện tại nhất định là hắn tìm ngươi tìm điên rồi. Hôm nay tạm thời ta không liên lạc hắn, không hiện ra trước mặt hắn khiến cho hắn sốt ruột một phen. Một chiêu này có tên là: Công thành vi hạ công tâm vi thượng. Để cho hắn hảo hảo phát điên, sau giờ cơm chiều ta mang ngươi đi hóng gió, thế nào?"
攻城为下攻心为上: đánh vào lòng người là thượng sách, đánh thành là hạ sách.
Nhan Tiêu cười nói.
Tâm tư Lăng Dịch Hằng còn trốn không qua mắt của nàng sao, nàng muốn dựa theo tâm Lăng Dịch Hằng từng bước một đem hắn đánh vỡ. Lúc này Lăng Dịch Hằng vội vã tìm Lạc Tử Tịch giải thích, nàng liền cố tình không cho Lăng Dịch Hằng tìm được Lạc Tử Tịch. Chỉ cần Lạc Tử Tịch ở bên người nàng, nàng nói không cho Lăng Dịch Hằng tìm được, Lăng Dịch Hằng tìm thế nào cũng không ra.