Một ngày tại bệnh viện, Lạc Tử Tịch rốt cuộc biết được lời Nhan Lạc nói là thật, cuộc sống trước kia của Nhan Tiêu trừ bỏ công việc vẫn là công việc. Mấy ngày nay ở bệnh viện, bên cạnh nàng nhiều nhất là Nhan Lạc chứ không phải Nhan Tiêu, tuy rằng mỗi ngày thời điểm tan sở Nhan Tiêu đều đến bệnh viện với nàng, nhưng mỗi khi nàng tỉnh dậy đều nhìn thấy Nhan Tiêu gõ lách cách trên máy tính làm việc, điều nay khiến cho Lạc Tử Tịch không khỏi đau lòng. Buổi tối Nhan Tiêu ở bệnh viện với nàng nhưng cũng đem toàn bộ công việc đến đây, thật sự không muốn lãng phí một phần thời gian.
"Nhan Lạc, tỷ ngươi trước kia đều liều mạng làm việc như vậy sao?"
Lạc Tử Tịch hỏi Nhan Lạc. Hiện tại trong phòng bệnh chỉ có nàng cùng với Nhan Lạc hai người.
Dường như Nhan Tiêu ở trên công việc đều dùng không hết tinh lực, bất quá nàng có thể cảm thụ được Nhan Tiêu mỏi mệt, bởi vì hiện tại Nhan Tiêu không chỉ có công việc mà còn muốn chăm sóc nàng. Thật ra nàng đã gần tốt rồi, hai ngày nữa là có thể xuất viện, nàng không muốn Nhan Tiêu vất vả như vậy. Bất quá Nhan Tiêu thật đúng là xem nàng như bảo bối. Rõ ràng đã khỏe rất nhiều, cũng không cần Nhan Lạc chăm sóc nhưng Nhan Tiêu vẫn để cho Nhan Lạc mỗi ngày đến bệnh viện cùng nàng.
"Tỷ tỷ nàng vẫn đem tất cả tinh lực đều đặt trên công việc, trước kia trừ bỏ công việc ta chưa từng thấy qua nàng cảm thấy hứng thú đối với cái gì. Bất quá từ khi có tẩu tử ngươi, ta mới cảm giác tỷ tỷ là một người có linh hồn chứ không phải một người cuồng công việc. Tẩu tử, có hứng thú nói chuyện xưa của ngươi cùng tỷ tỷ không?"
Nhan Lạc cười nói. Từ khi Nhan Tiêu tiến vào công ty gia tộc liền đem toàn bộ tinh lực đặt lên trên công việc, toàn bộ Nhan gia vẫn do một mình Nhan Tiêu chống đỡ.
Kỳ thật Nhan Lạc nàng đối với tình cảm của Lạc Tử Tịch cùng Nhan Tiêu vẫn rất là hứng thú, nghĩ xem một nữ nhân như Nhan Tiêu làm thế nào có thể bắt Lạc Tử Tịch tới tay đây? Xem bộ dáng Lạc Tử Tịch hẳn là một người thẳng đến không thể thẳng hơn nữa, Nhan Tiêu thế nhưng có bản lĩnh đem nàng bẻ cong, Nhan Lạc không khỏi bội phục trong lòng. Tỷ nàng là người vẫn chưa xác định được tính hướng, đột nhiên đùng một cái liền đem một người thẳng bẻ cho cong, tê tê... Nhan Lạc không thể không quan tâm.
Lạc Tử Tịch nghe xong lâm vào trầm tư, Nhan Tiêu trước kia lúc cùng nàng một chỗ đều là tự mình đi làm, nàng không biết Nhan Tiêu an bày công việc như thế nào, nhưng hiện tại nàng nằm việc, cả ngày lại nhàn rỗi, so sánh với Nhan Tiêu mới biết được Nhan Tiêu bề bộn rất nhiều việc, nghe lời Nhan Lạc nói, Nhan gia hiện tại tất cả sự nghiệp đều đặt trên vai Nhan Tiêu, một khi Lạc Tử Tịch nghĩ đến việc này liền thêm đau lòng.
"Tẩu tử..."
Nhan Lạc nhìn thấy Lạc Tử Tịch không đáp lại nàng mà là giống như đang suy nghĩ chuyện gì, không khỏi kêu một tiếng Lạc Tử Tịch.
"A?"
Lạc Tử Tịch phục hồi lại tinh thần, hồi tưởng đến câu hỏi vừa rồi của Nhan Lạc không khỏi cười cười, chuyện xưa của nàng với Nhan Tiêu sao? Nàng cùng Nhan Tiêu...
"Nàng đầu tiên là tình địch của ta, tiếp theo lại biến thành tình nhân, sau đó dường như là cái dạng hiện tại này."
Lạc Tử Tịch nhớ lại trước kia nói. Hồi tưởng lại một ít chuyện của nàng cùng Nhan Tiêu, Lạc Tử Tịch cảm thấy thật là giống phim truyền hình. Nhưng nàng cũng tin tưởng đây rõ ràng đã được định sẳn, có người nhất định phải tách ra, mà có người nhất định phải cùng một chỗ.
"Gì? Kích thích như vậy? Thật sự là không thể tưởng tượng được nha, tình địch tẩu tử? Ta như thế nào lại không biết tỷ của ta còn thích qua ai?"
Tin tức bùng nổ, mỗi câu của Lạc Tử Tịch đều khiêu chiến cực hạn đầu óc của Nhan Lạc, rất bất khả tư nghị, tỷ nàng nha, Nhan Tiêu nha... Nhan Lạc thật muốn hô lớn một tiếng, TRỜI ƠI!!! Vừa là tình địch vừa là tình nhân, nàng chưa từng nghĩ đến Nhan Tiêu cùng Lạc Tử Tịch còn có nhiều chuyện thú vị như vậy. Nàng lại không thể chứng kiến cuộc chiến, thật sự là rất đáng tiếc.
"Ngươi nói nàng cho tới bây giờ vốn không có thích qua ai?"
Nhan Tiêu kia yêu nghiệt thế nhưng chưa từng thích qua người nào? Này khiến cho Lạc Tử Tịch có chút ngoài ý muốn. Thời điểm nàng ở cùng với Nhan Tiêu cũng không ai nói qua việc này, các nàng chỉ biết sống một khắc kia, bởi vì khi đó quan hệ hai người pha lẫn nhiều nhân tố, cho nên vẫn đều quý trọng mỗi một phút mỗi một giây chứ không có đi rối rắm chuyện của ai. Nhan Tiêu cũng đã trưởng thành thế nhưng chưa từng thích qua bất luận kẻ nào? Này...
"Tỷ tỷ trước kia lúc còn đi học có rất nhiều người theo đuổi nhưng tỷ tỷ căn bản không có đem tâm tư đặt vào chuyện đó, cho dù đi ra làm việc người theo đuổi cũng rất nhiều, chính là tỷ tỷ thời điểm đi học liền đi học, làm việc liền làm việc, căn bản không có đi nói chuyện tình cảm. Tuy rằng ta cũng không biết vì sao, nhưng cũng chưa từng gặp qua tỷ tỷ động tâm. Cho nên ta mới hiếu kỳ chuyện xưa của tẩu tử cùng tỷ tỷ như vậy."
Nhan Tiêu mặc dù có rất nhiều người theo đuổi, nhưng thế giới tình cảm quả thật là trống không, cho nên làm "Tình địch" cùng "Tình nhân" lúc hai chữ này xuất hiện, Nhan Lạc quả thực chấn kinh.
Thật ra Nhan Tiêu cảm thấy chính mình là vì công việc mà sinh, vì sự nghiệp Nhan gia mà tồn tại. Nàng biết tính tình Nhan Lạc, không thích đề cập đến sự nghiệp gia tộc, ba mẹ hai người từ khi nàng tốt nghiệp bắt đầu làm việc cũng chầm chậm buông tay để nàng tự mình xông pha vào, muốn cho nàng đem Nhan gia gầy dựng lên, cho nên cuộc sống nàng trừ bỏ công việc chính là công việc. Chuyện tình cảm nàng là một người thích ứng trong mọi hoàn cảnh, gặp nói sau, không gặp được nàng cũng không cố theo đuổi làm gì. Nhưng đã gặp nàng sẽ không bỏ qua, cho dù là một người đã có gia đình. Bất quá tâm lý Nhan Tiêu có lẽ ngay cả Nhan Lạc cũng không hiểu được.
"Nhan Lạc, ta như thế nào luôn cảm giác ngươi lại ngứa da đây?"
Nhan Tiêu thanh âm lại xuất hiện ở cửa dọa Nhan Lạc nhảy dựng.
"Ta nói tỷ, ngươi có thể hay không không cần xuất quỷ nhập thần như vậy?"
Nhan Lạc đưa một cái xem thường cấp Nhan Tiêu.
Sau mỗi lần nàng muốn cùng Lạc Tử Tịch nói một ít gì đó Nhan Tiêu liền nhảy ra đây? Khó chịu, thật sự là rất khó chịu. Bất quá nàng cũng không dám quở trách ra tiếng, nếu Nhan Tiêu đột nhiên nổi hứng đem nàng đưa vào công ty, kia nàng còn không trở về ôm chăn bông sau đó khóc đến chết?
Nhan Tiêu không để ý Nhan Lạc mà là đi đến trước mặt Lạc Tử Tịch, thân thiết hỏi:bg-ssp-{height:px}
"Hôm nay cảm thấy thế nào? Có không thoải mái chỗ nào không?"
"Không có, cảm giác đã muốn tốt lắm, hôm nay sao tan tầm sớm như vậy?"
Lạc Tử Tịch nhìn nhìn thời gian, có vẻ không phải giờ bình thường Nhan Tiêu tan tầm nha, hôm nay Nhan Tiêu trốn? Ơ, làm lão bản chính là tốt nhất, tùy thời đều có thể trốn, không ai dám nói. Bất quá Lạc Tử Tịch cảm thấy để cho Nhan Tiêu trốn nhiều cũng rất tốt, dù sao Lạc Tử Tịch thật đúng là không đành lòng nhìn thấy Nhan Tiêu liều mạng làm việc như vậy.
"Công việc xử lý không sai biệt lắm, lo lắng ngươi ở trong này cho nên cứ tới đây. Ta vừa rồi có hỏi bác sĩ, ngày mai là có thể xuất viện, không có gì trở ngại. Bất quá, ta tính ngày mai đưa ngươi về ở tại đại trạch Nhan gia, gần đây công việc ta hơi nhiều, muốn chăm sóc ngươi chỉ sợ sẽ có sơ sẩy, vẫn là về nhà tương đương hảo, trong nhà có người hầu, còn có Lạc Lạc. Như vậy ta làm việc cũng sẽ an tâm chút."
Nhan Tiêu nắm tay Lạc Tử Tịch, hiện tại Lạc Tử Tịch cùng Lăng Dịch Hằng đã không có vấn đề gì, có thể danh chính ngôn thuận cùng nàng một chỗ. Nàng muốn nói cho người Nhan gia quan hệ của nàng cùng Lạc Tử Tịch.
Không chỉ có Lạc Tử Tịch kinh ngạc với lời nói của Nhan Tiêu, ngay cả Nhan Lạc cũng cảm thấy kinh ngạc, quyết định này quá mức gấp gáp. Nhan gia có người hầu còn có nàng, nhưng mà còn có hai vị hơn bảy mươi tuổi lão nhân gia, gia gia nãi nãi hai người, nếu trực tiếp để cho Lạc Tử Tịch đi vào như vậy, có phải hay không trước tiên hẳn là lo cho cảm thụ hai vị lão nhân gia? Bọn họ có thể chấp nhận sao? Còn có thân thích Nhan gia, chịu được Lạc Tử Tịch sao?
"Tỷ, ngươi không lo lắng sao?"
Nhan Lạc nghiêm túc hỏi.
Nhan Tiêu đối với Lạc Tử Tịch như thế nào mấy ngày nay Nhan Lạc đều nhìn vào mắt, biết tình cảm hai người đã đến trình độ nhất định. Nhưng mà, dù sao cả hai cũng là nữ nhân, cứ như vậy công khai tiến vào đại trạch Nhan gia, không biết sẽ nhấc lên phong ba dạng gì. Ba mẹ các nàng ra ngoài du lịch, nhưng không bảo đảm khi biết Nhan Tiêu mang nữ nhân về nhà sẽ không lập tức bay trở về. Đến lúc đó nếu làm lớn lên, Lạc Tử Tịch sao có thể tiếp tục ở Nhan gia?
"Lạc Lạc, nếu ta không có chuẩn bị phương diện này sao có thể đưa ra yêu cầu như vậy? Ta có thể ứng phó, Tử Tịch quả thật cần chăm sóc, Lâm gia mấy người kia gần đây không an phận, ta cũng không yên tâm Tử Tịch một người ở bên ngoài. Lạc Lạc, ngươi không muốn quản chuyện công ty ta không miễn cưỡng ngươi, nhưng trước khi tẩu tử ngươi hoàn toàn khang phục, ngươi phải chăm sóc nàng thật tốt. Gia gia nãi nãi bên kia ngươi không cần lo lắng, bọn họ không có ý kiến bởi vì ta đã nói với bọn họ rồi. Về phần lão ba lão mẹ, ta đã đề cập tới, đến lúc đó bọn họ trở về nói sau. Hiện tại ta muốn đem tinh lực đặt lên công việc."
Nói xong, Nhan Tiêu không khỏi nhíu nhíu mày.
Người dưới Nhan thị bắt đầu không an phận, nàng phải hảo hảo đi lo liệu, nàng muốn cho Lạc Tử Tịch tiến vào đại trạch Nhan gia cũng là muốn bảo vệ Lạc Tử Tịch. Bởi vì vài cổ thế lực dưới Nhan thị bắt đầu rục rịch, hiện tại nàng không có nhiều thời gian bên cạnh Lạc Tử Tịch, chỉ có thể đem Lạc Tử Tịch phó thác cho Nhan Lạc. Tuy rằng Nhan Lạc nhìn như vô hại, nhưng trong lòng nàng rõ ràng bản sự của Nhan Lạc, Nhan Lạc cũng là người duy nhất có thể khiến nàng yên tâm.
Nhan Lạc nghe xong không khỏi líu lưỡi, động tác tỷ nàng cực kì mau, thế nhưng đã thu phục gia gia nãi nãi, nếu người trong nhà đã thu phục được nàng còn có gì mà phải cố kỵ đây?
Nàng vẫn không muốn quản lý chuyện công ty chính là không muốn tham dự vào chiến trường đầy khói thuốc súng đạn, nhưng không tham gia cũng không đại biểu nàng cái gì cũng không biết, có vài người nhìn thấy Nhan gia các nàng này một thế hệ chỉ có hai cái nữ oa mà bắt đầu đánh chủ ý Nhan gia. Vốn cũng có rất nhiều người bàn tính muốn cưới hai tỷ muội nàng, nhưng tỷ nàng vì công việc cự tuyệt người khác ngoài ngàn dặm, mà nàng vẫn biết chính mình thích nữ nhân, cho nên đối với nam nhân hoàn toàn không liếc mắt nhìn thêm một cái. Cho nên có một số người biết cưới các nàng là vô vọng liền bắt đầu muốn giở trò.
"Ân, tỷ, ta đã biết, ngươi cứ yên tâm đem tẩu tử giao cho ta, nhất định đảm bảo nàng ở Nhan gia lông tóc không thương tổn."
Nhan Lạc cười cười, người giở trò này nàng không lo lắng, bởi vì có Nhan Tiêu ở đây, có Nhan Tiêu, Nhan gia sẽ không sụp đổ.
"Nhan Tiêu..."
Lạc Tử Tịch kêu Nhan Tiêu một tiếng, tựa hồ, bây giờ Nhan Tiêu gặp một ít phiền toái, hơn nữa xem Nhan Tiêu an bày đều rất thận trọng, trong lòng Lạc Tử Tịch mơ hồ có một chút dự cảm bất hảo. Chính là, muốn tiến vào đại trạch Nhan gia, có phải hay không phát triển quá nhanh? Trong lòng Lạc Tử Tịch có chút không yên.
Nhan Tiêu còn có gia gia nãi nãi? Này... Nàng phải lấy thân phận gì tiến vào đại trạch Nhan gia? Thật ra nàng đã rất tốt rồi, về tiểu nhà trọ của Nhan Tiêu là được, nàng có thể chăm sóc chính mình. Nhưng mà, một khi nghĩ đến Nhan Tiêu vừa rồi thận trọng, Lạc Tử Tịch vẫn còn thông minh không đem quyết định chính mình nói ra.
"An tâm cùng Lạc Lạc ở tại Nhan gia, gần đây có khả năng ta sẽ bề bộn nhiều việc."
Nhan Tiêu nhìn Lạc Tử Tịch, có một số việc nàng phải để ý tới, chỉ có xử lý ổn thỏa, tương lai của nàng với Lạc Tử Tịch mới chân chính vững vàng.
Nhìn thấy hai người dịu dàng tình tứ, Nhan Lạc cười cười sau đó rời khỏi phòng bệnh, kỳ thật nàng cũng rất muốn người nào đó.
[Những phần suy nghĩ của tác giả mà ngắn quá, không liên quan đến câu chuyện Jay lượt bỏ được không?? Dạo này bỏ bê nhiều quá thật có lỗi, hôm nay tạm thời một chương trước đi, tối nay edit tiếp, ngày mai Jay bù cho hai chương nhá. Đừng có quên Jay nha... HụHụ (ಥ ̯ ಥ) ]