Mẹ Kế Dựa Vào Trẻ Trâu Mà Bạo Hồng Trong Gameshow So Sánh Chăm Con

chương 25: 25: cùng nhau ước nguyện dưới sao băng

Truyện Chữ
Trước
Sau
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nằm ngoài dự đoán của Thẩm Thanh Thanh chính là tuy rằng bề ngoài be bét nhưng mà hương vị của thịt tôm đúng là không tồi.

Chẳng lẽ là cô thật sự bị thằng nhãi con kia thao túng tâm lý làm cảm động cho nên bộ não của cô mới tự động mở thêm cái filter cho nó thêm phần ngon miệng à?

Nghĩ như vậy, Thẩm Thanh Thanh lại gắp thêm một đũa bỏ vào miệng.

Thế nhưng mùi vị thật là cũng không tệ lắm.

Đương nhiên là nếu trong thịt tôm không có trộn lẫn một đống vỏ tôm chưa được lột ra thì lại càng tốt hơn.

Cô tạm đặt đũa xuống,Thẩm Thanh Thanh nghĩ một lúc vẫn quyết định khen ngợi Chu Gia Ngôn một chút:

"Thịt tôm Ngôn Ngôn lột đúng thật là hương vị cũng không tệ lắm đâu nha.

Nếu về sau kỹ thuật lột vỏ tôm có thể cải thiện hơn thì lại càng tốt hơn nữa rồi."

Hai mắt của Chu Gia Ngôn sáng lấp lánh, vẻ mặt cao hứng tỏ vẻ muốn tiếp tục lột thêm vài con tôm nữa cho Thẩm Thanh Thanh.

Thẩm Thanh Thanh thấy vậy nhanh chóng đem tay cậu đè chặt lại.

Tuy nói hương vị đúng là không có thay đổi gì nhiều nhưng cô thật đúng là không hề muốn ăn một đống thịt tôm nát be bét trộn lẫn với cả vỏ chưa bóc xong đâu.

[Thẩm Thanh Thanh thật sự ăn rồi kìa! Hơn nữa cô ấy sau khi ăn nhìn cũng không có vẻ giống như thống khổ hay gì đó].

[Lầu trên lại nói lời vô nghĩa gì vậy.

Tôm này chỉ là nhìn hơi te tua có chút thôi.

Dù Chu Gia Ngôn có bóc vỏ thành cái đống be bét như này thì hương vị vẫn vậy không có ảnh hưởng gì đâu.]

[Thẩm Thanh Thanh tuy rằng thích troll con riêng nhưng mà ở điểm này cô ấy vẫn khá tốt, sẽ không khiến cho bé con cảm thấy mất mặt.]

[Ngôn Ngôn đáng yêu chết mất, vậy mà bé còn muốn tiếp tục lột tôm nữa, kết quả vẫn là bị Thẩm Thanh Thanh đè lại mất rồi.

Đúng là hương vị không có sai biệt lắm nhưng mà để ăn xong hết thì đúng là khảo nghiệm tâm thái đó nha.]

Chu Diệp Huyên cũng vẫn luôn quan sát Thẩm Thanh Thanh, sau khi nhìn thấy vẻ mặt của Thẩm Thanh Thanh tràn đầy thống khổ ăn hết tôm, đôi mắt anh cũng không tự chủ được mà mang theo ý cười.

Tuy nói Thẩm Thanh Thanh luôn tìm cách lừa gạt đứa con trai này của anh nhưng cái khó có được là tâm tư thông thấu, ít nhất sẽ không cô phụ sự chờ mong của bé con.

Hơn nữa cô ấy còn để ý đến Ngôn Ngôn nhiều hơn cả trong suy nghĩ của bản thân mình nữa.

Nhìn thấy Chu Gia Ngôn nóng lòng chờ mong Thẩm Thanh Thanh ăn hết tôm mà cậu bóc vỏ, Chu Diệp Huyên bất đắc dĩ thở dài.

Ngôn Ngôn lột vỏ một lần là được rồi vậy mà còn vẫn muốn có thêm lần thứ hai.

Đúng là thằng nhóc ngốc cứng đầu mà!

Thẩm Thanh Thanh hiển nhiên là không nghĩ tới việc sẽ ăn hết sạch đám này rồi.

Vì thế mà cô bắt đầu tìm đủ loại cớ dời đi sự chú ý của Chu Gia Ngôn.

Nhưng mà thằng nhóc Chu Gia Ngôn này lại bỗng dưng như được đả thông hai mạch nhâm đốc vậy.

Mặc kệ có như thế nào thì cuối cùng cậu cũng lại vòng về chuyện cũ chờ đợi Thẩm Thanh Thanh ăn hết tôm.

Vì thế mà hai người cứ vòng đi vòng lại giằng co với nhau.

Chu Diệp Huyên đúng là nhìn không nổi nữa.

Rốt cuộc thì trong khoảng thời gian này Thẩm Thanh Thanh không có công lao thì cũng có khổ lao.

Hiện tại "trừng phạt" như vậy coi như cũng đủ rồi.

Hơn nữa anh đâu có thật sự tin tưởng Thẩm Thanh Thanh là cái loại người ngốc bạch ngọt đâu? Lại thêm vài lần nữa chọc cô ấy nổi cơn điên nên thì đến lúc đó đứa nhóc này sẽ lại bị Thanh Thanh hành cho ra bã mất thôi.

Vì thế mà anh lên tiếng:

"Được rồi Ngôn Ngôn.

Con tự ăn cơm của mình đi.

Mama tạm thời chưa muốn ăn, con không cần phải miễn cưỡng mama như vậy đâu."

Cuối cùng anh còn chọc chọc cái đầu nhỏ của Chu Gia Ngôn:

"Ngôn Ngôn, tự con nhìn lại xem mấy con tôm con lột thành như vậy thì bản thân con có muốn ăn nữa không cơ chứ?"

Từ trước tới nay, Chu Gia Ngôn vẫn luôn luôn ngoan ngoãn nghe lời papa, vậy nên cậu rốt cuộc dừng khuyên nhủ Thẩm Thanh Thanh tiếp tục ăn chúng.

Cái miệng nhỏ của cậu lại tiếp tục ăn cơm, chỉ là ngoài miệng vẫn không nhịn được mà lầu bầu vài câu:

"Ngôn Ngôn vẫn còn nhỏ như vậy, cũng chỉ có thể làm được thế thôi, vậy là giỏi lắm rồi.

Nhưng đây đều là tâm lý của Ngôn Ngôn đó nha, tại sao lại không muốn ăn được cơ chứ."

Thẩm Thanh Thanh lần đầu tiên sinh ra cảm xúc cảm kích đội ơn đối với Chu Diệp Huyên.

Tên đàn ông này vậy mà vừa cứu mạng cô đó nha!

Đôi mắt của cô chứa chan cảm xúc nhìn về phía Chu Diệp Huyên, lần đầu tiên cô nhìn anh không phải bằng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu.

Chu Diệp Huyên từ trước đến nay vẫn mẫn cảm cực kỳ, trong nháy mắt đã cảm nhận được ánh mắt của Thẩm Thanh Thanh nhìn lại đây, anh cũng nhìn lại chỗ cô, lập tức thấy được sự cảm kích trong mắt của Thẩm Thanh Thanh.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được ở trong mắt đối phương cảm xúc dưỡng trẻ thật sự không hề dễ dàng mà!

Trẻ con đần độn không tốt mà trẻ con quá thông minh cũng không hề tốt.

Người lớn chỉ không chú ý có một chút đã bị mấy thằng nhãi ranh này troll một vố.

Chẳng qua cái liếc mắt này ở trong mắt của cư dân mạng lại trong nháy mắt bị thay đổi tính chất.

[Oa mẹ ơi! Đây không phải là liếc mắt đưa tình thì còn là cái gì được nữa cơ chứ!]

[Tôi tuyên bố bọn họ vừa mới thả thính nhau ngay tại đây đấy.]

[Một màn vừa nãy hài hòa quá mà.

Mama và con trai đùa giỡn ầm ĩ còn có papa thành thục ổn trọng chủ trì đại cục.]

[Tương lai có thể quay nhiều hơn sinh hoạt của một nhà ba người này được không? Tôi cảm thấy mình tôi cũng có thể xem tới cả trăm tập mất rồi!]

Lúc này Thẩm Thanh Thanh cũng đã thông não được rồi, thằng nhãi con này chắc chắn là cố ý! Cô tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, tuy rằng chuyện này đúng thật là do cô khơi mào trước.

Trên mặt cô lộ ra tươi cười nói với Chu Gia Ngôn:

"Nếu Ngôn Ngôn đã có lòng báo hiếu như vậy thì không bằng con đem đám tâm ý này đưa cho papa đi, papa đã lột tôm cho con rồi thì Ngôn Ngôn cũng phải lột tôm cho papa chứ nhỉ?"

Chu Gia Ngôn tất nhiên là không lỡ đào hố cho người ba yêu quý của mình rồi.

cậu biết chút tâm cơ nho nhỏ của cậu đã bị nhìn thấy nên chỉ có thể cười hì hì:

"Không cần đâu nha, papa sẽ tự mình lột vỏ, không cần đến Ngôn Ngôn đâu nha."

Mà Chu Diệp Huyên ngồi một bên nghe thấy đoạn đối thoại của hai người có chút buồn cười.

Anh có lòng tốt cứu Thẩm Thanh Thanh một lần, kết quả Thẩm Thanh Thanh vừa quay đầu đã muốn đem anh bán đi!

Anh nhìn về phía Thẩm Thanh Thanh, ánh mắt mang theo sự xem xét tỉ mỉ kỹ lưỡng.

Thẩm Thanh Thanh nhận thấy ánh mắt của Chu Diệp Huyên, trong lòng cũng nhận ra bản thân làm vậy đúng là có chút không phúc hậu vậy nên cô cười lấy lòng:

"Em biết anh không có cần Ngôn Ngôn lột tôm cho mình.

Hơn nữa anh lại là papa tốt của Ngôn Ngôn, chắc chắn sẽ tự mình bóc vỏ.

Vậy nên khẳng định là Ngôn Ngôn sẽ không đáp ứng rồi."

Chu Diệp Huyên nghe xong gật đầu vừa lòng, xem như là đã tiếp nhận cách nói của Thẩm Thanh Thanh.

Chu Gia Ngôn nhìn thấy mẹ kế cuối cùng cũng chịu từ bỏ thì lén lút lộ ra nụ cười đắc ý.

Mẹ kế còn xem cậu như đứa bé ngốc lúc mới nhận biết cô không ý! Cậu đã trưởng thành rồi nhé!

Sau đó cậu nhìn bát tôm đầy ắp trước mặt mình và mấy con tôm xác xơ trước mặt Thẩm Thanh Thanh, trong lòng thở dài.

Papa thật đúng là không có mắt nhìn mà!

Hơn nữa mẹ kế cũng thật tình! Mama vì sao lại chỉ nghĩ đến kịch bản liên quan đến cậu mà không phải papa giúp cô lột tôm chứ.

Cậu xem trên tivi rất nhiều chị gái xinh đẹp đều là được bạn trai họ lột tôm cho ăn mà ta!

Từ bát của cậu ăn được tôm đâu có thơm ngon như được papa tự mình lột cho đâu chứ?

Tuy rằng anh bạn nhỏ Chu Gia Ngôn vừa mới trêu cợt mẹ kế một trận, nhưng bây giờ trò đùa đã kết thúc, cậu lại nghĩ đến sứ mệnh của bản thân mình hôm nay.

Vì thế Chu Gia Ngôn quay đầu:

"Papa, hai người chúng ta nhỏ nhắn lột vỏ tôm cũng không đẹp được như ba.

Chỉ có ba làm là tốt nhất, papa không thể chỉ chiếu cố mình con được mà cũng phải chăm sóc cho cả mama nữa à nha."

Nói xong, cậu đem mâm tôm thật lớn đẩy đến trước mặt Chu Diệp Huyên:

"Papa mau lột tôm cho mama đi nha!"

Đôi mắt của cậu nhìn Chu Diệp Huyên chăm chú hệt như đang giám sát vậy.

Chu Diệp Huyên bị con trai cưng của mình nhìn với ánh mắt như vậy, lưng như bị kim chích.

Thật giống như anh mà không làm như vậy thì chẳng khác nào tội nhân tội ác tày trời vậy đó.

Hóa ra cuối cùng người "bị thương" cũng chỉ có mình anh mà thôi!

Anh quay đầu nhìn Thẩm Thanh Thanh lập tức thấy được bản mặt tươi cười của cô và cả cái dáng vẻ dù bận cũng ung du tự tại.

Trên thực tế, trong lòng Thẩm Thanh Thanh thật sự cảm thấy rất sung sướng.

Tuy rằng bị thằng nhóc con kia troll một vố nhưng mà mà tên nhãi này vẫn không hoàn toàn quên đi cô, còn nhớ rõ ra lệnh Chu Diệp Huyên lột vỏ tôm cho cô ăn.

U là chơi! thằng nhóc Ngôn Ngôn thật là tri kỷ quá đi mà.

Chu Diệp Huyên tự biết trốn không được chỉ có thể nhận lệnh đeo bao tay vào lột tôm cho Thẩm Thanh Thanh.

Đại khái được bảy, tám con anh mới để vào đĩa đặt ở giữa bàn đưa cho Thẩm Thanh Thanh:

"Thanh Thanh, cho em."

Thẩm Thanh Thanh rụt rè lên tiếng tiếp nhận.

Cô tất nhiên là không có tí cảm kích gì đối với Chu Diệp Huyên rồi.

Tên đàn ông thối tha Chu Diệp Huyên này thế nhưng phải chờ tới khi Ngôn Ngôn mở miệng ép buộc mới chịu lột vỏ tôm cho cô, một chút phong độ thân sĩ cũng không có!

Sau đó cô quay đầu nhìn Chu Gia Ngôn, ngọt ngào cười nói:

"Cảm ơn con nha Ngôn Ngôn".

Chu Gia Ngôn cũng lộ ra nụ cười:

"Không cần cảm ơn, đều là việc mà con nên làm."

Thực mau cậu đã cảm thấy không đúng, lập tức nói với Thẩm Thanh Thanh:

"Nhưng mà tôm này đều là do papa lột vỏ, mama hẳn nên cảm ơn papa chứ nhỉ?"

Thẩm Thanh Thanh lúc này mới quay đầu, nói:

"Cảm ơn".

Nhưng mà chỉ cần là người không có vấn đề về tai thì đều có thể nghe thấy cái tiếng "cảm ơn" này muốn bao nhiêu có lệ thì có bấy nhiêu có lệ.

[Tại sao tôi lại cảm thấy Thẩm Thanh Thanh và Chu tổng có thể thân mật như bây giờ đều là do Ngôn Ngôn hao tâm gán ghép vậy.]

[Mặc kệ sất.

Dù sao Chu tổng cũng đã lột vỏ tôm cho Thẩm Thanh Thanh, tôi công nhận rồi.]

[Lầu trên, là do con trai giám sát cả đấy, vậy cũng được tính sao? Như thế cũng miễn cưỡng quá rồi.]

[Lầu trên, như cô thì biết cái gì chứ, cái này chứng tỏ cả hai người đều không có tí tẹo kinh nghiệm yêu đương gì cả.

Đây là cái thứ tình yêu thần tiên giì vậy cà!]

[Thôi thì như vậy cũng là được rồi, mấy cái thứ như bóc vỏ tôm cũng chỉ là kiến thức nhập môn cơ bản cả thôi.]

Tốc độ ba người ăn cơm không tính là nhanh nhưng cũng không thể nói là chậm được.

Đại khái hơn một tiếng đồng hồ một nhà ba người cũng ăn xong.

Lúc này sắc trời đã tối mịt, mặt trời hoàn toàn lặn xuống sau núi.

Thay thế bởi nó là những ánh đèn ngày càng rực rỡ của các cửa hàng trên trấn.

Nhưng mà dù có là như vậy thì trấn Trạng Nguyên cũng không thể so được với đèn điện phồn hoa rực rỡ như thành thị vào đêm.

Bởi vậy mà bầu trời đầy sao và ánh trăng có sức hấp dẫn không hề nhỏ.

Hơn nữa nơi này nếu đã gọi là đài quan sát sao, bọn người Thẩm Thanh Thanh tất nhiên là càng định xem trăng sao một lát rồi mới trở về rồi.

Chỉ tiếc là Thẩm Thanh Thanh đối với việc quan sát thiên văn đúng thật là dốt đặc cám mai, mấy ngôi sao trên bầu trời cao đẹp đó cô đều không biết tên một cái nào cả.

Nhưng mà Chu Diệp Huyên tựa hồ có nghiên cứu qua thiên văn, anh ôm Chu Gia Ngôn dùng kính viễn vọng nhìn ngắm sao trời, trong miệng kiên nhẫn giảng giải:

"Con xem kìa, đó là chòm sao Orion...!Còn kia là dải ngân hà..."

Chu Diệp Huyên giảng giải vô cùng thâm sâu, sặc mùi tri thức.

Thậm chí anh còn sẽ phối hợp giảng giải về các câu chuyện xưa thần thoại về các chòm sao cho Chu Gia Ngôn nghe.

Vừa nghe Chu Gia Ngôn vừa gật đầu, chính Thẩm Thanh Thanh cũng cảm thấy bản thân vừa nghe ké được tri thức gì đó cao siêu lắm vậy.

Đến cái nỗi mà cư dân mạng xem phát sóng trực tiếp không hề ngần ngại bủn xỉn mà hết lòng khen ngợi:

[Không nghĩ tới xem một cái chương trình giải trí chăm con thôi mà thế nhưng tôi có thể nghe sếp lớn giảng bài dài thật dài.]

[Chu tổng dịu dàng quá đi mất thôi, lại còn hiểu biết nhiều nhưng lại không hề ra vẻ làm màu nữa chứ.

Trước đây giáo viên của tôi mà cũng được như vậy thì hiện tại tôi cũng đâu có đến nỗi phải ở công trường dọn gạch nữa chứ.]

[Chu tổng thật sự là một người đàn ông tốt mà.

Ông chồng nhà tôi đừng có nói tới việc nghiêm túc giáo dục con nhỏ như vậy, để anh ta trông con có lúc thôi cũng kiếm cớ nói bản thân đi làm về mệt.]

[Thẩm Thanh Thanh thật hạnh phúc, Ngôn Ngôn cũng thật sự rất hạnh phúc.]

Hứng thú của Thẩm Thanh Thanh đối với thiên văn cũng không nhiều, để so với việc phân biệt các chòm sao thì cô càng chờ mong có thể nhìn thấy mưa sao băng hơn cơ.

Nhưng mà đã là mưa sao băng thì cũng chỉ có thể gặp không thể cầu.

Thẩm Thanh Thanh cũng chẳng ôm hy vọng gì quá lớn, cô chỉ có thể chán chết nhìn lên sao trời.

Nhưng mà lại không nghĩ tới không trung vốn dĩ vẫn luôn yên lặng lại đột nhiên có vài ngôi sao lướt qua.

Tuy rằng quy mô cũng không lớn nhưng lại thật sự là sao băng.

Thẩm Thanh Thanh lập tức kích động nhảy dựng lên, hô lớn với Chu Gia Ngôn:

"Ngôn Ngôn, mau nhìn kìa, là sao băng đó nha! Chúng ta mau ước nguyện đi kìa!"

Anh bạn nhỏ tuy rằng cũng cảm thấy rất đẹp nhưng lại chưa có ai giảng giải cho nhóc hiểu tác dụng của sao băng, vì thế cậu nghiêng đầu hỏi:

"Vì sao lại có thể ước nguyên vậy?"

Loại chuyện huyền học kỳ diệu này Thẩm Thanh Thanh sao mà có thể giải thích được chứ, đương nhiên là cô cũng không tính đến việc phải giải thích cho cậu.

Cô chỉ nói:

"Kêu con cứ ước nguyện thì làm theo đi chứ.

Làm gì có nhiều vì sao như thế.

Con chẳng lẽ là mười vạn câu hỏi vì sao hóa hình thành à?"

Nói xong, cô nhắm mắt lại, đôi tay nắm chặt lấy nhau đặt lên trước ngực, trong lòng mặc niệm:

"Hy vọng ông trời phù hộ cho con nhẹ nhàng vượt qua chương trình giải trí này sau đó thuận lợi nghênh đón sinh hoạt khi về hưu."

Chu Gia Ngôn nhìn dáng vẻ của mẹ kế, trong lòng có chút nghi hoặc nhưng vì không rõ lý do nên cậu cũng học theo dáng vẻ của mẹ kế, nhắm chặt hai mắt.

Tuy rằng cậu không biết tại sao lại phải ước nguyện đối với ngôi sao nhưng nếu mẹ kế đã nói vậy thì cậu sẽ cố mà làm theo một chút vậy.

Cậu ở trong lòng mặc niệm:

"Tuy rằng mama mỗi ngày đều khi dễ mình nhưng mà mình vẫn hy vọng tương lai một nhà chúng ta có thể có thêm thật nhiều thời gian ở bên cạnh nhau, mỗi ngày đều giống như hôm nay ở bên nhau thật vui vẻ."

Cùng thời điểm này, người xem nhìn thấy mưa sao băng thì cũng liên tục ước nguyện ở trong phần bình luận:

[Ôi chao, vận khí của mấy người Thẩm Thanh Thanh thật là tốt quá mà, thế mà còn có thể bắt gặp sao băng nữa chứ.]

[Mặc kệ đi, cho tôi ước ké cái đã.

Tôi hy vọng lần thi tiếp theo này có thể tăng hạng.]

[Hy vọng cuối kỳ không cần thi lại.]

[Hy vọng năm nay có thể thoát kiếp độc thân, tìm được chân ái của đời mình!]

[Ông trời phù hộ con thành công đi ăn máng khác, được thăng chức, tăng lương!]

Chu Diệp Huyên là một người trưởng thành thành thục, hơn nữa anh từ trước đến nay không tin số mệnh nên tất nhiên là sẽ không tham gia cái hoạt động hứa nguyện như này rồi.

Nhưng mà khi mà anh nhìn thấy mẹ con hai người cùng nhau nhắm mắt ước nguyện, trong lòng vậy mà lại kỳ quái cảm thấy thoải mái lạ thường.

Tựa hồ về sau cứ như vậy cũng không tồi chút nào.

Ngay thời điểm mà người một nhà đang êm ấm tốt đẹp thì một tài khoản Weibo nổi tiếng có tích V đột nhiên tung ra một video.

@Đứng đầu giới giải trí V: Các vị hôm nay có xem phát sóng trực tiếp《Mama toàn năng 》không? Thi đấu ngày hôm nay tổ tiết mục không có che dấu điều gì mờ ám sao? Mọi người mau nhìn xem năm bức tranh này, tôi cũng sẽ không nói ra là ai vẽ đẹp nhất nhưng mà riêng Thẩm Thanh Thanh này theo ý kiến của riêng tôi không phải xếp bép thì cũng thứ hai từ dưới lên trên.

Sau đó Blogger này đăng tải video chụp hình năm bức tranh và đánh dấu tên từng người lên trên đấy.

《 Mama toàn năng 》là chương trình giải trí lớn siêu hot, trong khoảng thời gian này Thẩm Thanh Thanh lại càng trở thành khách quen của Hot search.

Bởi vậy mà bài đăng Weibo của Blogger này rất nhanh đã thu hút được sự chú ý của cư dân mạng.

Gần đây lượng người theo dõi của Thẩm Thanh Thanh có chút tăng lên nhưng chủ yếu vẫn là nhờ có quan hệ với con riêng.

Còn có một bộ phận người cho rằng Thẩm Thanh Thanh ngay thẳng, không làm ra vẻ.

Bất quá ở trong mắt phần đông cư dân mạng Thẩm Thanh Thanh vẫn như cũ là một phế vật không có trách nhiệm hay năng lực.

Hơn nữa người có thể xem toàn bộ quá trình phát sóng trực tiếp dù sao cũng vẫn là số ít.

Bởi vậy mà số người nghi ngờ kết quả thi đấu là do tổ tiết mục điều động nội bộ tăng nhanh thần tốc.

[Ôi trời, Thẩm Thanh Thanh quả nhiên vẫn là thứ phế vật hệt như trong trí nhớ của tôi.

Bức tranh của cô ta vẽ so với đứa cháu ba tuổi của tôi còn không bằng đâu đấy.

Chỉ bằng cô ta mà cũng lấy được danh hiệu đứng đầu ấy hả?]

[Tổ tiết mục đây là xem ở mặt mũi ông chồng hào môn của Thẩm Thanh Thanh, sợ đắc tội kim chủ đây mà.]

[Đúng vậy.

Nghe nói hôm nay chồng của Thẩm Thanh Thanh còn xuất hiện ở nơi tổ tiết mục ghi hình luôn đấy.

Điều này quá rõ ràng rồi.]

[Thật ghê tởm.

Hôm nay tin tức đầu tiên là ông chồng của Thẩm Thanh Thanh, lúc đó tôi còn cảm thán một câu nhan sắc ông chồng của Thẩm Thanh Thanh đứng thật là không tồi đâu, nhưng không nghĩ tới lại là loại người núp trong bóng tối ỷ thế hiếp người.]

[Trong mấy bức họa này chỉ cần không phải là người mù thì đều có thể nhìn ra bức tranh của Thẩm Lâm Nhan là dễ nhìn nhất.

Đau lòng cho Thẩm Lâm Nhan quá đi mất.]

[Tuy nói đây chẳng phải thi đấu đứng đắn chuyên nghiệp gì cả nhưng tôi vẫn muốn nói đám người đi cửa sau núp trong tối làm điều mờ ám đều thật ghê tởm.]

[Thẩm Thanh Thanh vẫn là nên cút đi.

Cái loại luôn luôn ỷ vào hậu thuẫn mà làm xằng làm bậy.]

[Mọi người có nhìn thấy bữa tối của các vị khách quý đều rất khác biệt không? Thẩm Thanh Thanh là bữa tiệc thật lớn, các khách quý khác đều kém quá xa.

Nhìn Tạ Băng mà xem, cô ấy cùng với con trai chỉ được phân cho hai cái màn thầu lạnh ngắt.]

[Tổ tiết mục cũng thật ghê tởm, lại dám đối xử với Tạ ảnh hậu như vậy, cuối cùng thì sao chứ, không phải đối mặt với tư bản đều phải quỳ xuống nịnh hót à.]

Nhìn cư dân mạng lòng đầy căm phẫn, trong lòng Thẩm Lâm Nhan vô cùng vừa lòng.

Lúc này cô ta đã ăn uống xong xuôi và trở lại phủ Trạng Nguyên, cô ta để lại Lương Thiên Dật tự mình ở trong phòng ngủ đọc sách còn bản thân lại lấy cớ rửa mặt vào phòng vệ sinh ngay lập tức liên hệ với thủy quân của công ty.

Không cần phải hỏi cũng biết tiết tấu lần này tất nhiên đều là account marketing và thủy quân do cô ta an bài.

Cô ta lấy được vị trí thứ hai nên kỳ thật bữa tối được phân đến cũng không tệ lắm.

Thế nhưng cô ta lại thấy được bữa tối của Thẩm Thanh Thanh hơn nữa bên người cô còn có người đàn ông xuất sắc như vậy ở bên cạnh chăm lo.

Ngay sau đó Thẩm Thanh Thanh nhớ đến người chồng của mình ở tận nước ngoài xa xôi.

Lương Hồng Vũ tuy rằng cũng có thể coi là một người vô cùng ưu tú nhưng anh ta hiện tại vẫn như cũ chỉ là thái tử của Lương gia, thân phận và địa vi xa xa không bằng người đã lên nắm quyền là Chu Diệp Huyên.

Hơn nữa thế lực và nội tình của Lương gia so ra đều thua kém Chu gia.

Quan trọng nhất chính là cô ta luôn cảm thấy Lương Hồng Vũ đối xử với cô ta có gì đó vô tâm, không để ý.

Trong lòng cô ta luôn hoài nghi đáy lòng Lương Hồng Vũ cất giấu mối tình đầu nào đó cũng nên.

Bất quá cũng may là cô ta biết rõ Thẩm Thanh Thanh cũng là thông qua một ít thủ đoạn thì mới gả cho Chu Diệp Huyên được.

Chu Diệp Huyên cũng không phải thật sự yêu cô.

Vậy nên nội tâm của cô ta mới có thể cân bằng lại một chút.

Đây cũng không phải là lần đầu tiên cô ta dội nước bẩn lên người Thẩm Thanh Thanh.

Trước đây có mấy lần đều là cô ta tự dùng thủy quân của mình không ít thì nhiều dẫn dắt dư luận.

Ví dụ như lần đó Thẩm Thanh Thanh bị chụp mặt lạnh đối đãi với con riêng, kỳ thật chỉ là chụp được biểu tình trong nháy mắt lúc đấy nhưng là do ác danh của Thẩm Thanh Thanh sớm đã truyền ra bên ngoài nên cô ta chỉ cần hơi dẫn dắt cư dân mạng có chút thì tất cả mọi người đều tin đó là sự thật.

Cô ta tự nhận việc mình làm che dấu vô cùng tốt.

Tất cả đoàn đội của các minh tinh bình thường khác đều sẽ giống nhau căn bản là tra không ra.

Tuy rằng việc đó đối với Chu thị mà nói nếu muốn tra thì lại dễ như trở bàn tay.

Lúc ban đầu cô ta cũng lo lắng sẽ bị Chu Diệp Huyên trả thù nhưng mà cứ như thế vài lần Chu thị một chút cũng không thấy có động tĩnh gì, cô ta cũng dần dần yên lòng.

Nhưng mà vào thời điểm mà cô ta dạt dào đắc ý nhất hướng gió trên mạng đột nhiên xoay chuyển.

Tuy nói trong khoảng thời gian này Thẩm Thanh Thanh không giống như các minh tinh khác thu hút được nhiều fans trung thành nguyện ý chiến đấu vì mình nhưng là lại thu hút tới một lượng người qua đường không hề nhỏ có ấn tượng tốt về cô.

Hơn nữa trên mạng còn tồn tại một số lượng lớn fan mama của Chu Gia Ngôn.

Vì thế mà ngay lúc nhóm người này thấy bài đăng Weibo, bọn họ lập tức cảm thấy phẫn nộ rồi.

Bọn họ chính là đám người trong suốt thời gian dài đóng giữ người xem phòng phát sóng trực tiếp tự nhiên là rõ ràng hơn ai hết tất cả quá trình phát sinh đã xảy ra.

Hơn nữa trong đám fans này còn có một người có hơn trăm vạn fans có tích V.

Cô ấy lập tức sửa sang lại tư liệu, đăng lên mạng làm sáng tỏ mọi việc.

@Thỏ Thỏ Điên Cuồng V: Làm fan mama Internet của Ngôn Ngôn tôi thật sự nhìn không được người nào đó bôi đen người khác.

Đúng thật là thanh danh của Thẩm Thanh Thanh không được tốt, tác phong nghề nghiệp rác rưởi, năng lực hội họa cũng không ra gì nhưng ngày đó cô ấy thắng được chính là dựa vào một ít trí thông minh ít ỏi của mình và còn có chút vận may nữa.

May là mấy đoạn phát sóng trực tiếp này được tôi - fan mama của Ngôn Ngôn vì để xem lại lần nữa mà ghi lại toàn bộ quá trình.

Tôi đem toàn bộ video quá trình bỏ phiếu cắt nối biên tập đăng lên.

Mọi người chỉ cần xem là sẽ biết toàn bộ qua trình thi đấu vô cùng công khai, công bằng.

Số lượng fans này để so với khối lượng lớn cư dân mạng mà nói đúng là không có nhiều nhưng cũng không hề ít đâu.

Thực nhanh bọn họ lập tức tổ chức đem Weibo sáng tỏ này đẩy độ chú ý lên cao.

Vì thế mà bài viết này nhanh chóng được truyền bá rộng rãi trên Internet.

[Tôi đã xem cả quá trình thi đấu.

Tuy rằng Thẩm Thanh Thanh quả thật là vẽ đến nát bét như cám heo nhưng không thể không nói rằng cô ấy bắt giữ được trái tim của ban giám khảo mất rồi.]

[Tôi cảm thấy cô ấy có thể thông qua quy tắc và nhóm người được chọn làm giám khảo từ đó bắt đầu phân tích được sự yêu thích của họ sau đó gãi đúng chỗ ngứa, không thể không nói đó cũng là bản lĩnh của cô ấy.]

[Nhìn thấy toàn bộ quá trình, tôi tin tưởng đây không phải chuyện đen tối gì hay là có sẵn kịch bản.

Bởi vì có thể nhìn ra được đối với kết quả thi đấu như vậy tổ tiết mục cũng thực ngoài ý muốn, bằng không thì thời điểm công bố kết quả cũng sẽ không cường điệu công bằng công chính như vậy.]

[Thẩm Thanh Thanh tính ngược gió đi lên sao? Nhìn cô ấy thi đấu tôi thực sự rất bội phục.

Tuy rằng cô ấy sẽ không vẽ tranh nhưng lại ở thời điểm mấu chốt bình tĩnh phân tích, cũng không ngang chừng bỏ dở.

Tuy nói cũng cần có vận khí tốt nhưng cô ấy cũng vô cùng lợi hại.]

[Cái người V lớn vừa nãy điều hướng dư luận thật ghê tởm.

Tại sao lại không nói giám khảo là mấy bạn nhỏ cơ chứ? Các bé chính là thích tranh vẽ tươi sáng rực rỡ như vậy đó, càng đừng nói đến đó là heo con Peppa.]

[Cô nhóc nhà tôi cũng như vậy á.

Cặp sách, văn phòng phẩm,...!tất cả đều là heo con Peppa.

Tôi cảm thấy để bé bầu chọn thì nói không trừng cũng sẽ bỏ phiếu cho Thẩm Thanh Thanh mà thôi.]

[Quả nhiên vừa rồi tôi không xếp hàng ném đá Thẩm Thanh Thanh là vô cùng đúng đắn.

Trên Internet bây giờ chỉ sau vài giờ thì mọi thứ đều có thể xoay ngược lại hết mà thôi.]

[Mọi người về sau cũng đừng vội chỉ trích ai đó.

Không cần chỉ xem ngôn từ ở một phía.

Rất nhiều người đều là mù quáng như vậy.]

Mà đồng thời có không ít cư dân mạng sau khi ăn dưa xong bắt đầu đem lực chú ý chuyển tới địa phương khác.

[Thấy trong video chợt lóe qua bóng dáng Chu tổng.

má nó, đẹp trai quá đi mất.]

[Khi trước tôi chẳng có tí tẹo hứng thú gì với chương trình chăm sóc con kiểu này kết quả không nghĩ tới có thể nhìn thấy được một nhà có giá trị nhan sắc đỉnh cao được như vậy đấy.

Lúc mà Thẩm Thanh Thanh và Chu tổng ở đối diện nhau liếc mắt một cái tôi chỉ có thể nằm khóc gào thét ngọt quá đi mà Thẩm Thanh Thanh ơi thôi.

Tôi tuyên bố đây chính là chương trình yêu đương đáng xem nhất năm nay đấy.]

[Cặp đôi người ta là vợ chồng tất nhiên là phải ngọt rồi, mấy chương trình yêu đương khác đều là diễn cả thôi.]

[Người yêu thích chương trình yêu đương mau tới xem nè.

Hy vọng về sau Chu tổng có thể xuất hiện trong ống kính nhiều hơn nữa.]

...........................

Mà nhóm cư dân mạng sau khi đã minh bạch mọi thứ bắt đầu quay lại tài khoản Weibo khơi mào tất cả, công kích tài khoản lớn có tích V dẫn dắt hướng gió.

[Tuy rằng thanh danh của Thẩm Thanh Thanh không tốt nhưng mà cũng không cần đặt điều bịa đặt cô ấy như vậy chứ.]

[Hiện tại tôi lại hoài nghi có phải trước đây Thẩm Thanh Thanh cũng bị hắt nước bẩn, bôi đen như vậy hay không, Theo dõi chương trình tôi cảm thấy cô ấy chính là hơi nhây với trẻ trâu tí tẹo, nhưng thật ra cũng không phải cái loại người xấu xa gì.]

[@Phòng làm việc của Thẩm Thanh Thanh, kiến nghị các người mau chóng lại đây tố cáo đi này, nhân chứng vật chứng đủ cả rồi.]

[Account marketing rác rưởi, unfollow, kéo đen thôi.]

Trong khi bị cư dân mạng tấn công, tài khoản lớn tích V vốn xem tiền mà làm việc còn muốn tiếp tục một đợt nữa, hơn nữa đối với cô ta mà nói thì bị mắng cũng là nổi tiếng.

Nhưng cô ta đột nhiên phát hiện fans của bản thân bắt đầu giảm đi nhanh chóng.

Tuy nói chỉ mất đi có mấy vạn nhưng đây là fans đích thực đó!

Cô ta tuy là nói có trăm vạn fans nhưng là trong lòng ai khác đều rõ ràng trong số đó phần lớn chỉ là fans ảo.

Bị mắng là chuyện nhỏ, mất fans mới là chuyện lớn.

Vì thế cô ta cuối cùng cũng chịu xóa Weibo, hơn nữa cũng liên hệ với phòng qua hệ xã giao của công ty mình nói:

"Như vậy sao mà sống tiếp được đây.

Cứ thế thật nhanh đã đá đổ chén cơm của tôi rồi.

Nhìn hướng đi ngoài dự đoán trước mắt, Thẩm Lâm Nhan sợ ngây người.

Thế nhưng còn có cư dân mạng tự phát vì cô mà làm sáng tỏ.

Hơn nữa đại bộ phận cư dân mạng đều đứng về phía Thẩm Thanh Thanh?

Vì cái gì mà đột nhiên mọi thứ biến thành như vậy chứ? Trong lòng Thẩm Lâm Nhan vô cùng khó hiểu.

Rõ ràng trước đây Thẩm Thanh Thanh vẫn là tồn tại bị người người, nhà nhà đòi đánh.

Mọi sự kiện mặc kệ là đúng hay sai, cư dân mạng đều sẽ lựa chọn việc đầu tiên phải làm là mắng chửi Thẩm Thanh Thanh cái đã.

Sau một hồi, Thẩm Lâm Nhân cũng chỉ có thể bỏ qua, phản hồi lại bộ phận xã giao của công ty:

"Không sao cả, lần này mấy người cứ dừng lại đi, chúng ta về sau lại hợp tác."

Sau khi đưa Thẩm Thanh Thanh và Chu Gia Ngôn quay trở lại phủ Trạng Nguyên, Chu Diệp Huyên lập tức trở về khách sạn dừng chân.

Mã Lực làm một trợ lý toàn năng tự nhiên là sẽ thời thời khắc khắc chú ý hướng gió dư luận trên mạng liên quan đến Thẩm Thanh Thanh và cậu chủ nhỏ nhà mình đương nhiên là cũng sẽ biết tối nay trên Weibo phát sinh sự tình gì.

Vì thế chờ đến khi Chu Diệp Huyên trở lại khách sạn, anh ta lập tức đem việc này báo cáo cho Chu Diệp Huyên.

Chu Diệp Huyên sau khi nghe xong nói:

"Chuyện này vốn là công bằng, công khai.

Thẩm Thanh Thanh thắng được quang minh chính đại, không thẹn với lương tâm.

Cậu trực tiếp liên hệ với bộ phận xã giao của Chu thị để cho bọn họ làm sáng tỏ đi."

Vậy mà lại muốn vận dụng bộ phận xã giao của Chu thị để xử lý sự tình giới giải trí sao? Mã Lực có chút kinh ngạc, rốt cuộc trước kia Chu tổng đều là trực tiếp giao cho Thẩm Thanh Thanh bộ phận xã giao và kinh tế của công ty con.

Tổng công ty Chu thị chưa bao giờ dính líu tới sự tình liên quan tới Thẩm Thanh Thanh.

Nhưng mà trước kia Thẩm Thanh Thanh thật là năng lực hữu hạn lại hoặc là trực tiếp làm sai thế nên mới khiến cho hiệu quả của bộ phận xã giao không phát huy được công dụng.

Thanh danh của cô ở trên Internet cũng không tốt, thậm chí còn có một đoạn thời gian cụm từ Thẩm Thanh Thanh lăn ra khỏi giới giải trí mỗi ngày đều bị lôi lên hot search nữa cơ.

Khi đó anh ta vì để xóa bỏ nó mà phải liên hệ tới vài công ty xã giao nên có ấn tượng vô cùng khắc sâu.

Nhìn ngọn gió lớn trên Weibo bây giờ, này hết thảy tựa hồ bắt đầu thay đổi.

Mã Lực cười nói:

"Chu tổng ngài cứ yên tâm.

Chuyện này đã làm sáng tỏ rồi.

Hơn nữa là do cư dân mạng tự phát làm sáng tỏ, tôi còn chưa có kịp liên hệ với đoàn đội xã giao và đoàn đội kinh tế của phu nhân đâu.

Các cư dân mạng có rất nhiều thời điểm đều minh bạch, biết nói lý lẽ.

Hơn nữa phu nhân trong khoảng thời gian này bởi vì tham gia chương trình mà hướng gió dư luận trên mạng cũng tốt lên không ít.

Tuy nói đen, đỏ nửa nọ nửa kia nhưng tình cảnh bây giờ so với phía trước đã khá lên rất nhiều."

Nghe Mã Lực nói xong, Chu Diệp Huyên mới cảm thấy yên tâm.

Sau đó anh nghĩ tới biểu hiện của Thẩm Thanh Thanh trong khoảng thời gian này ở trong phát sóng trực tiếp, hóa ra lại có nhiều người nuốt trôi bộ dạng như vậy của cô à?

Trên mặt Chu Diệp Huyên lộ ra ý cười mà ngay cả anh cũng không phát hiện ra.

Anh có phải hay không hẳn là nên khen ngợi Thẩm Thanh Thanh thông minh, thực biết suy xét nhân tâm? Tham gia tiết mục ngắn ngủi có mấy ngày đã có thể khiến cho chính mình lội ngược dòng thành như vậy rồi.

Bất quá Chu Diệp Huyên rốt cuộc vẫn là một người lý trí.

Anh thật nhanh đã phát hiện sự hiện lần này vô cùng khác thường:

"Tại sao lại đột nhiên có người bôi đen thi đấu của tổ tiết mục gian trá mờ ám.

Người bình thường nhìn qua hẳn là chẳng có ai sẽ nghĩ như vậy, nhất định là có người cố ý lựa thời gian để hắt nước bẩn bôi đen."

Mã Lực kinh ngạc cảm thán trình độ nhạy bén của ông chủ nhà mình, anh ta lập tức đáp:

"Chu tổng, anh dự đoán như thần.

Chuyện này tuy rằng đã bình ổn nhưng mà tôi vẫn có cho người đi tra xét lại sau đó phát hiện ban đầu có một đám người dẫn dắt hướng gió đều cùng một cái địa chỉ IP, hiển nhiên là có dự mưu từ trước.

Tôi nghĩ hẳn là có người cố ý nhằm vào phu nhân.

Hơn nữa trải qua đoạn thời gian này đây, tôi hoài nghi trước đây có rất nhiều lần đều là có người cố ý dẫn dắt dư luận."

Với cái cá tính trương dương tự đắc như vậy chắc chắn sẽ bị người nhắm vào, Chu Diệp Huyên một chút cũng không hề ngoài ý muốn.

Nhưng mà trước kia Thẩm Thanh Thanh đúng là có sai nên mới bị người khác nắm lấy nhược điểm, Chu Diệp Huyên lúc ấy cảm thấy cho Thẩm Thanh Thanh một chút giáo huấn cũng tốt, để cho xã hội dạy dỗ cô đạo lý làm người, cũng đỡ cho cô sau này làm ra cái sự tình nào lớn náo động hơn thế nữa.

Nhưng hiện tại bất đồng so với trước đây, Thẩm Thanh Thanh là bị người vu hãm cố ý nhắm vào.

Cô rõ ràng là người do bản thân mình che chở làm sao có thể để cho người khác tùy ý bắt nạt chứ?

Vì thế ngón tay anh gõ trên mặt bàn, làm ra cái quyết định:

"Cậu đi tra xem, người sai khiến phía sau màn là ai.

Cần gì cứ nói, tôi không ngại trả giá gấp mười lần, gấp trăm lần miễn tìm ra đáp án, minh bạch chứ?"

Sự kiện bình ổn đến quá nhanh, nhanh đến nỗi thời khắc Thẩm Thanh Thanh biết tới sự tình thì nó đã kết thúc mất rồi.

Cô lên mạng nhìn lại sự tình trải qua, không cần nghĩ cũng có thể khẳng định lại là do Thẩm Lâm Nhan làm rồi.

Chỉ tiếc vẫn như cũ là nỗ lực phá đám suốt ngày mà thôi.

Thẩm Thanh Thanh vuốt cằm suy nghĩ, không nghĩ tới hiện tại cô lại được hoan nghênh như vậy cơ đấy.

U là chời, không ngờ cư dân mạng bây giờ lại có đầu óc như thế, còn chưa cần cô làm cái gì, nhanh như vậy mọi thế đã được làm sáng tỏ rồi.

Hơn nữa Thẩm Lâm Nhan nếu đã nỗ lực đến như vậy thì chính mình cũng phải thật nỗ lực tìm ra chỗ để đâm chả lại một nhát chứ nhỉ, bằng không thật là xin lỗi cái thứ quan hệ "thâm tình hữu nghị" giữa hai bọn cô mất rồi.

Chu Gia Ngôn và ba ba sau khi lưu luyến chia tay cũng đi theo Thẩm Thanh Thanh trở về phủ Trạng Nguyên.

Tâm tình của cậu vô cùng là tốt đẹp luôn.

Hôm nay không chỉ có được danh hiệu đệ nhất mà baba còn xuất hiện nữa cơ, cùng ở bên cậu ăn bữa tối nữa.

Vì thế khó mà có được thời điểm anh bạn nhỏ Chu Gia Ngôn lúc tắm rửa lại hứng thú ca hát:

"Mỉm cười đối mặt nguy hiểm, mộng tưởng trở thành sự thật sẽ không xa xôi, lấy hết can đảm kiên định về phía trước, kỳ tích nhất định sẽ xuất hiện..."

Thẩm Thanh Thanh đi ngang qua phòng vệ sinh lập tức nghe tiếng ca như chó rên bò rống của thằng nhóc con này.

Nếu cô có xem qua Ultraman mà nói thì sẽ lập tức biết đâu là ca khúc chủ đề Ultraman, Chỉ tiếc cô vẫn chưa xem qua, bởi vậy cô chỉ có thể khinh bỉ tiếng hát chó chê loạn nhịp này.

Vì thế cô hô to một tiếng:

"Ngôn Ngôn, không biết ca hát thì đừng có mà xướng loạn xạ cả lên, lỗ tai của mama đều sắp hỏng tới nơi rồi nè."

Chu Gia Ngôn nghe được âm thanh từ trong phòng ngủ vọng đến, trong lòng lập tức nóng nảy.

Ca khúc Tiga sao mà là xướng lên loạn xạ được chứ!

Cậu nhanh chóng tắm thật sạch sẽ thơm tho trắng nộn, mặc vào áo ngủ động vật nằm ở trên giường Thẩm Thanh Thanh nói:

"Đây là bài hát Tiga, Mama lại chưa từng nghe qua, tại sao lại đã ghét bỏ như vậy rồi?"

Bài ca Tiga?

Lông mày của Thẩm Thanh Thanh co lại, sau đó cô lấy điện thoại ra tìm tòi, đánh lên công cụ tìm kiếm, sau đó lập tức nghe được vài câu mà thằng nhãi này vừa mới hát xong.

Chỉ là vẫn là mấy cái từ này đấy nhưng lại chẳng phải là cùng một cái giai điệu.

Cô chỉ có thể thở dài nói:

"Ngôn Ngôn, con nghe một chút coi mấy cái này đây có phải là mấy câu ca con vừa hát à? Mama cảm thấy con vẫn là phải biết tự mình biết mình, tự hiểu lấy bản thân đi, chú ý âm dài, âm ngắn."

Chu Gia Ngôn nghe xong khuôn mặt nhỏ đỏ bừng lên, cậu thừa biết bản thân ngũ âm không có được đầy đủ.

Biểu hiện cụ thể nhất chính là diễn xuất văn nghệ ở nhà trường đều sẽ không lựa chọn cậu lên đài biểu diễn ca hát.

Cậu bình thường cũng không dễ dàng thể hiện giọng ca, hôm nay vui vẻ lắm lên mới ca hát trong phòng tắm lại không nghĩ tới bị mẹ kế nghe được lại còn bị ghét bỏ nữa cơ.

Cậu nhanh chóng lên giường, sau đó dùng chăn quấn chính mình che lại kín mít, thân mình nghiêng đi, mặt kề sát mép giường.

Hừ, cậu mới không thèm nói lý với mẹ kế đâu.

Thẩm Thanh Thanh thấy thế cảm thấy có chút buồn cười.

Nhưng cũng biết bản thân như vậy chính là làm tổn thương tâm hồn yếu ớt của thằng nhóc này.

Vì thế qua vài phút, cô chọc chọc phía sau lưng của anh bạn nhỏ nói:

"Được rồi, được rồi mà.

Làm người đều có chút khuyết điểm, mama cũng không phải người ngoài.

Ngôn Ngôn như vậy không được tính là mất mặt, ở trước mặt người trong nhà vài cái điều này chẳng là cái gì cả đâu.

Về sau trở lại nhà mama đem con đi KTV ca hát được không nào?"

Nhưng mà anh bạn nhỏ Chu Gia Ngôn vẫn như cũ không có tí động tĩnh gì, coi như ở thời điểm Thẩm Thanh Thanh đều đã cho rằng cậu đã ngủ rồi, Chu Gia Ngôn mới xoay người, thần sắc có chút đáng thương:

"Mama nói có thật vậy chăng?"

Thẩm Thanh Thanh nhìn thấy Chu Gia Ngôn như vậy trong lòng buồn cười, thật là một thằng nhãi ranh đáng thương mà, lúc này cơn buồn ngủ của cô cũng kéo đến, cô ngáp một cái nói:

"Đường nhiên là thật rồi, mama chưa bao giờ nói láo đâu nhé."

Chu Gia Ngôn tựa hồ nghĩ đến cái gì đó, nhưng lại có chút do dự, sau một hồi cậu mới nói:

"Vậy đi, con đây sẽ miễn cưỡng tha thứ cho mama."

Sau đó trong nhà nhìn vào một mảnh tối tăm, hai người đều dần dần rơi vào mộng đẹp.

Ở một khắc cuối cùng Chu Gia Ngôn chìm trong suy nghĩ, cậu sẽ lại một lần nữa tin tưởng mẹ kế vậy.

Mẹ kế lúc này đây hẳn là sẽ lại không thất hứa nữa có đúng không....

Truyện Chữ
Trước
Sau
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio