Chẳng mấy chốc thức ăn được chuẩn bị xong, còn muốn hỏi xem quản gia mà nãy ông ấy nói đi đâu, từ lúc tiến vào đến giờ tôi không thấy đâu cả.
Lại nghĩ sao anh ta không xuống nhà ăn mà ăn cho thoải mái nhỉ, còn bắt người khác mang lên tận phòng? Phận làm người hầu nên tôi cũng chỉ nghe theo lời chỉ dẫn của hầu nữ trưởng, thôi nghĩ nhiều tôi mang lên đến phòng, thấy anh ta đã mặc quần áo gọn gàng, mái tóc bạch kim được chải chuốt lại càng làm nổi bật lên vẻ đẹp của anh ta.Đặt đồ ăn lên bàn, hơi lui về phía sau đứng.
Trong đầu tôi có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi anh ta nhưng biết thân phận bản thân không là gì nên cũng chả dám hỏi.Vừa ăn vừa thấy cô đưa mắt nhìn mình như có điều gì muốn nói, là một người đứng đầu gia tộc anh có con mắt quan sát khá nhạy bén:"Cô có chuyện gì muốn nói sao"Nghe anh ta hỏi tôi giật mình, anh ta biết đọc suy nghĩ người khác sao, tôi quên mất đây là thế giới có ma pháp, nếu đúng là vậy thì mấy lời trước giờ tôi chửi thầm anh ta chắc không phải nghe thấy hết rồi chứ, đưa ánh mắt hốt hoảng tôi hỏi:"Anh biết đọc suy nghĩ người khác sao?"Còn tưởng cô muốn hỏi điều gì to lớn, không nghĩ cô lại hỏi như vậy, anh bật cười:"Tôi không có"Lần đầu tiên thấy anh ta cười thì phải còn tưởng anh ta được xây dựng theo hình tượng lạnh lùng, có đẹp đến mấy tôi cũng không bị mê hoặc nữa đâu, đây là một con người nguy hiểm, không phải thứ để ta ngắm nhìn lâu được.
Thấy anh ta vui vẻ vậy tôi cũng đánh liều hỏi:- "Gia tộc tôi không sao chứ?"- "Đều ổn""Tại sao ngài lại chọn tôi?"- "Thấy thú vị thôi, tốt nhất cô đừng làm ta thất vọng."Nghe xong tôi như muốn nổi máu điên, ai mướn anh ta thú vị rồi giờ bắt tôi không làm anh thất vọng? Không thể hiểu nổi suy nghĩ của tên thần kinh này.
Bỏ qua chuyện đó tôi hỏi tiếp:- "Chẳng lẽ anh thích đàn ông sao"Anh ta bị sặc nước bởi câu hỏi của tôi, vội với lấy cái khăn cho anh ta, như một thói quen đưa tay vỗ nhẹ lưng anh ta.Lần đầu tiên anh ta được một người làm như vậy với mình, xen lẫn ngạc nhiên là một cảm giác rất khó tả liệu đây có phải là cảm giác được người khác quan tâm sao?Tôi lo lắng mà hỏi: "Anh không sao chứ, thấy đỡ hơn chưa" thấy anh ta đưa mắt nhìn chằm chằm, giật mình tôi vội đứng cách xa ra nói: "Tôi chỉ là lo anh bị sặc chết, thì cái thân tôi cũng chả còn nguyên vẹn mà ra khỏi đây"Lâu rồi anh mới thấy thoải mái như vậy, lại cười mà nhìn cô nói:"Cô yên tâm, tôi không dễ chết vậy đâu.
Nhưng vừa rồi cô hỏi gì? Là ai nói với cô thích đàn ông?"Dù gì thời này cũng chưa thể chấp nhận chuyện đó, tôi tỏ vẻ đồng cảm an ủi anh ta:"Tôi hiểu mà, tình yêu là vậy yêu ai hay thích ai thì có sao đâu, anh không phải lo lắng đâu mạnh mẽ lên"Nhớ lúc còn ở thế giới trước tôi cũng là một fan chân chính của boylove đấy, thật hào hứng khi thấy ở thế giới này cũng có thể trực tiếp chứng kiến một mối tình ngoài đời, nhìn xem anh ta đẹp như này chắc là bot rồi, hô hôNhìn cái điệu bộ cười gian tà của tôi, anh ta như phát bực, đứng dậy tiến gần về phía tôi, đưa sát khuôn mặt lại gần tôi dùng giọng điệu vô sỉ nói "Cô có muốn tự mình thử không"Giật mình trước hành độn của anh ta, biết mình hơi quá trớn nên vội lùi lại, đưa ánh mắt hối lỗi nói: "Aha..
không phải sao, vậy thì tôi xin lỗi, tôi cũng tin anh không phải là như vậy mà".Vừa nói tôi vừa lùi lại phía sau, thế mà anh ta vẫn không chịu dừng lại tiếp tục tiến về phía tôi, lùi được một lúc, lưng tôi chạm vào bức tường, một cảm giác lạnh toát.
Bình thường chẳng phải căn phòng này rộng lắm sao, nay chả mấy chốc đã chạm tới chân tường rồi T.
T.
Anh ta ép tôi vào góc tường, hơi thở cùng với cả thân thể của anh ta như đổ vào người tôi, cả cơ thể của tôi như nằm lọt thảm trong lồng ngực của anh ta, cúi đầu ghé sát tai tôi nói "Sao vậy, nãy không phải cô hào hứng lắm mà, sợ cô hiểu lầm, nên tôi đang rất muốn chứng minh đây".
Hơi thở mạnh mẽ của anh ta theo từng câu nói phả vào tai tôi, tôi cảm nhận từng đợt nóng lên của cơ thể như muốn nổ tung.
Nhìn khuôn mặt đỏ ửng với đôi mắt nhắm chặt của tôi, anh ta nhếch môi thả lỏng hai cánh tay đang giam giữ tôi.
Cảm thấy được anh ta nới lỏng tôi vội dùng sức đẩy anh ta ra rồi nhanh chân chạy ra ngoài..