Luda đầu tiên là mờ mịt nhìn Chử Hiệt chút, rồi mới cất tiếng chào gọi thân thiện với Du Lệ, “Anita, xin chào buổi trưa, nghỉ ngơi tốt chứ/’
Du Lệ khẽ gật đầu với anh ta, nói khách sáo, ‘Rất tốt”
Luda bảo người ta mang tới một chiếc ghế dựa, ngồi xuống cạnh Du Lệ, có vẻ muốn nói chuyện với cô.
Hành động của Luda khiến người trong đoàn làm phim khó hiểu, nhưng cũng nhìn ra được anh ta có thiện ý với nữ minh tinh Đông Phương này. Là một thế hệ diễn viễn trẻ có thực lực của Hollywood, sự nổi tiếng của Luda không tầm thường, nếu được anh ta dìu dắt giúp đỡ, với diễn viên Đông Phương sau này mà nói rất có lợi ngàn lần để phát triển ở Hollywood, cũng đỡ phải đi đường lòng vòng.
Du Lệ lại như không cảm giác được tầm mắt người chung quanh, trên mặt mỉm cười khiến chẳng ai bắt bẻ nổi.
Luda nhìn Chử Hiệt hỏi, “Đúng rồi, tôi còn chưa biết vị tiên sinh này gọi thế nào nữa?”
Chử Hiệt liếc mắt nhìn anh ta một cái không thèm để ý.
Du Lệ đã sớm biết rõ tính cách của Chử Hiệt, với người chẳng liên quan không có phản ứng lắm, quả thật quái gở tới mức chẳng có bạn bè gì. Nhưng cô vốn là người hay bao che khuyết điểm, tiên sinh hộ vệ là người một nhà, dù không tốt thì với cô rất hoàn mỹ, vì thế cô vốn chẳng cảm thấy cái hành động này của anh có gì đó không đúng cả.
Cô rất tự nhiên nói thêm, “Anh ấy gọi là Chử Hiệt”
Luda quả thật cũng không để ý tới thái độ khinh mạn của Chử Hiệt, người có năng lực quái gở thì gọi là có cá tính, không có năng lực thì mới gọi là thất lễ. Lòng dạ anh ta rộng lượng, cũng không thèm để ý chút nghi thức xã giao đó, huống chi nhìn tình huống tối qua, Chử Hiệt khiến người khác phải tôn trọng thực thực.
“Tôi có biết một vị Thiên Sư người Hoa, anh ấy họ Mễ, gọi là Mễ Thiên Sư, năm ngoài ở Hoa Quốc xảy ra chút chuyện, có ma vật thừa cơ lẻn vào làm loạn ở Đông Phương, lúc ấy tôi đại diện cho Giáo Đình qua đó xử lý” Luda mỉm cười bảo, “Nghe nói gần đây vùng Tây Bắc Hoa Quốc ở giới Đông Phương xảy ra một số chuyện, không rõ có ổn không?”
Du Lệ sững sở chút, trực giác bảo, ‘Chuyện này tôi không rõ lắm….” Đột nhiên cô nhớ tới trước khi xuất ngoại gặp được Lâm Cửu, Lâm Cửu có bảo vào tháng năm bạn thân của cô Giang Úc Linh có cùng chồng Hề Từ sẽ đi Tây Bắc.
Thấy sắc mặt của cô có vẻ không đúng, Luda kinh ngạc hỏi, “Anita, sao thế?”
Du Lệ lắc đầu, đè nén tâm tư xuống, nói, “tôi cũng không phải người Huyền môn, chẳng rõ mấy chuyện này đâu”
Luda nhìn về phía Chử Hiệt, “Còn Tiên sinh Chử Hiệt thì sao?”
Chử Hiệt nói lạnh nhạt, “Tôi cũng không phải”
Luda, “…. ha ha” Đến dùng cả kiếm gỗ đào của thiên sư Đông phương rồi, lại có thể một mình giết tới tận lầu bốn, lại còn dẫn họ rời khỏi hành lang, bảo anh không phải ai tin đây?
Mặc dù Chử Hiệt mọc ra một gương mặt con lai, nhưng ai quy định con lai không thể trở thành thiên sư Huyền Môn chứ? Chính trong Giáo đình cũng có người Đông Phương như thế mà.
Cứ coi Chử Hiệt là người ít nói khó hiểu đi, Luda cũng không lằng nhằng nhiều với chuyện này, ngược lại hỏi dò, “Anita, chuyện tối qua, cô có thể nói kỹ chút với tôi được không?’
Du lệ nhìn chung quanh, hạ giọng, “Tối qua, phụ tá của tôi tự dưng biến mất không thấy đâu, tôi bảo Chử Hiệt đi tìm cô ấy, còn tôi đứng tại chỗ đợi anh ấy, sau đó có một bóng đen xuất hiện, nếu tôi đoán không nhầm, bóng đen đó hẳn là cố tình ép tôi rời khỏi chỗ, để cho tôi ngã, sau đó mở mắt ra thì đã thấy ở trên hành lang lầu bốn rồi”
Sau khi nói xong, mặt cô đầy nghiêm túc hỏi, “Luda, anh có thể nói cho tôi chút, tòa pháo đài này, lại còn có lầu bốn lâu đài nữa, là chuyện gì xảy ra thế?”
Luda suy tư nhìn cô, khi nghe xong cũng không giấu mà nói thẳng ra, “Nếu cô đã biết thân phận của nhóm Guzman rồi, thì cũng hẳn biết chủ nhân tòa pháo đài này là quỷ hút máu đi” Thấy cô gật đầu, anh ta nói tiếp, “Chủ nhân lâu đài là một vị công tước quỷ hút máu, thật ra thì với bên ngoài ông ta có nói ra ngoài không ở trong lâu đài, chẳng bằng nói ông ta chạy án, nguyên nhân cũng bởi hành lang lầu bốn này”
Trên mặt Du Lệ lộ ra kinh ngạc, “Là tranh trên hành lang sao? Những thứ đó ngọn nguồn chính là gì?”
“Là yểm ma bị phong ấn”
Một giọng nói vang lên, Du Lệ quay đầu nhìn lại thấy ma nữ tóc đỏ chẳng rõ xuất hiện từ lúc nào, thấy họ nhìn qua, trên mặt cô ta nở nụ cười đầy gợi cảm mê người, cũng kéo ngồi sang bên cạnh Du Lệ.
Du Lệ bị kẹp ngồi giữa thần sắc hơi vi diệu.
Thần sắc Nhân viên công tác khác trong đoàn làm phim càng vi diệu hơn cô, càng mờ mịt, chẳng rõ vì sao chỉ có một tối thôi, không những Luda Holson, mà cả Shyia Keynes hình như cũng đối đãi khác với diễn viên Đông Phương này.
Sự nổi tiếng và danh vọng của Shyia Keyness dù không bằng Luda ở Hollywood, nhưng cô ta gợi cảm mê người, vô số khách quý, nghe bảo thân phận những khách quý đó có liên quan đến tài chính, đều là đại gia, có họ hỗ trợ, khiến cô ta như thuyền gặp nước ở Hollywood, không có nữ minh tinh nào có mị lực như cô ta.
Sau khi Shyia chào hỏi họ xong, lại tiếp tục đề tài vừa rồi, ‘Yểm ma là Ma tộc cao cấp sau khi chết đi được bị phong ấn trong một môi trường đặc biệt, do thống khổ mà chuyển hóa thành, đúng như các người giới Đông phương bảo là một loại ác linh đó, vô cùng hung tàn đáng sợ”
Loại giải thích thông tục này vô cùng dễ hiểu, Du Lệ trong nháy mắt hiểu rõ.
“Vậy khung ảnh lồng kính kia chính là vật chứa phong ấn sao?’ Du Lệ hỏi.
“Đúng” Shyia tán thưởng, “Mặc dù tôi là Ma tộc, nhưng tôi chỉ là một Ankass, nghĩ muốn đối phó với những yểm ma này cũng không dễ”
“Ankass ư?” Du Lệ ngây thơ lặp lại.
Luda vô cùng nhiệt tình giải thích nghi hoặc của cô, Ankass thực ra là một chủng tộc của Ma tộc.
Ma tộc là ngoại giới gọi chung với tất cả ma vật, chủng loại Ma tộc rất nhiều, thực ra Ma tộc giống như quỷ hút máu đẳng cấp sâm nghiêm vậy, loại hạ đẳng nhất chính là loại ma vật không có dạng hình người, tiếp đó là ma Canbela có sức chiến đấu cường hãn, hình thái cao lớn, không có hình người, Ankass được xem như là một trong loại Ma tộc cao cấp, có ngoại hình gần giống nhân loại nhất.
Với Ma tộc mà nói, hình thái ma vật càng tiếp cận với hình thái nhân loại, trí thông minh càng cao, loại hình Ankass giống con người cũng dễ lẩn vào trong xã hội loài người chính là loại Ma tộc cao cấp.
Du lệ nghe thấy Ankass rất thích ăn máu thịt tươi, không kìm được lại dịch người sang bên tiên sinh hộ vệ.
Shyia lộ ra nụ cười khêu gợi, liếm liếm đôi môi đỏ mọng, bảo, “Mặc dù chúng tôi là là Ankass cũng ăn máu tươi, nhưng chúng tôi khác hẳn quỷ hút máu, chúng tôi cũng ăn loại đồ ăn của con người, là ăn tạp, cô đừng có lo”
Du Lệ nở nụ cười nhìn cô ta xấu hổ, quyết định sau này cách xa cô ta chút.
Đừng tưởng là cô không để ý tới ý ẩn giấu muốn ăn bên trong của loại ma Ankass này nhé.
Đang nghĩ ngợi, thấy sau lưng cô như có một bàn tay đỡ lấy, giống như đang lặng lẽ bảo vệ cô vậy. Du Lệ quay đầu nhìn sang, phát hiện ra tiên sinh hộ vệ đang dùng loại ánh mắt lạnh băng nhìn ma nữ.
Ma nữ Syia cười cứng đờ.
Không hiểu sao cô ta luôn cảm thấy người đàn ông tên Chử Hiệt này không thích hợp, rõ ràng khí tức trên người khiến người ta có cảm giác là nhân loại thuần túy, chỉ mỗi lần tiếp cận đều thấy cơn lạnh phát run từ xương ra, sinh ra một bản năng e ngại và kính sợ, khiến cô ta vô thức tránh xa anh ra.
Thấy Shyia tự dưng không nói, Luda hơi bất ngờ, đồng thời cũng cao hứng, không kìm được nói ra, “Anita, cô có hứng gia nhập Giáo đình không?”
Du Lệ, “…..”
“Giáo Đình các người chẳng lẽ đi khắp nơi thu thập cha xứ hả/’
Một giọng nói giễu cợt vang lên, Du Lệ không cần quay đầu cũng biết thiếu niên quỷ hút máu lúc nào cũng dậy muộn đã tới.
Ở trong mắt những người không biết thì chỉ là mấy lão đại Hollywood này tự dưng vây quanh nữ diễn viên Đông Phương này mà thôi.
Guzman không nhìn những ánh mắt chung quanh, nói với Du Lệ, “Anita, tôi dám chắc, cô gia nhập Giáo Đình nhất định sẽ hối hận cho mà xem! Giáo đình có nhiều quy củ, mà người ở đó lại lúc nào cũng giả dối, thích chõ mũi vào chuyện của người khác, khiến người ta chán ghét vô cùng”
Luda, “Guzman, đây là thành kiến của cậu”
Guzman a một tiếng, “Chẳng nhẽ không phải sao?”
“Dĩ nhiên không phải rồi, nếu những sinh vật bóng đêm như các cậu mà không làm loạn, chúng ta cũng coi như không nhìn thấy mà ra tay. Cậu nhìn đi, cậu và Shyia chẳng phải phát triển rất tốt trong giới giải trí đó sao, Giáo đình có thể chưa từng làm gì với các người cả” Luda cười vô cùng hiền hòa.
Shyia mỉm cười nói, “Đó là bởi chúng tôi sống dưới tia sáng đèn huỳnh quang, các anh không dám mạo hiểm ra tay”
Là người nổi tiếng, mỗi hành động cử chỉ đều bị người ta để ý, nếu xảy ra chuyện gì, Giáo Đình cũng chẳng chiếm được lợi gì, lực lượng fan hâm mộ có thể nói là cực kỳ mạnh. Đương nhiên, giá phải trả cũng rất lớn, đạo lý đưa ra họ tương tự cũng không thể làm gì, an phận giả mạo làm con người.
Du Lệ nhìn cả ba đấu võ mồm, nói móc lẫn nhau, ít nhiều cũng hiểu được quan hệ giữa Giáo đình và những sinh vật quỷ hút máu bóng đêm này.
Marisa vừa tới, đúng lúc bắt gặp mấy người Luda đang vây quanh nữ Đông Phương, sắc mặt lập tức hơi khó coi.
Có một số ít diễn viễn ở cùng Marisa sắc mặc cũng chẳng thể nào đẹp lên, họ biết Marisa xem thường diễn viên Đông Phương, cũng hùa theo cô ta, âm thầm xa lánh cô. Nhưng bây giờ mấy diễn viên chính của đoàn làm phim đều vây quanh nữ Đông Phương đó, đây chẳng phải nói với người trong đoàn làm phim là, bọn họ có ánh mắt đối đãi khác với nữ nhân Đông Phương sao?
Marisa nhanh chân đi tới chỗ họ. Lúc cô ta đến gần, phát hiện ra mấy người đang nói chuyện đột nhiên dừng lại, rõ ràng xa lánh cô ta, suýt nữa tức thành cá nóc.
“Luda, Guzman, các người đang nói chuyện thú vị gì thế? cũng nói với tôi chút đi’ Marisa nở nụ cười, đồng thời lặng lẽ lườm Du Lệ.
Guzman đứng lên hờ hững bảo, “Robert gọi chúng tôi rồi, đi thôi”
Luda nhìn cô ta mỉm cười, nói, “Marisa, Robert để cô nghỉ hôm nay, cô nên chăm sóc tốt cho mình thì hơn” Mặc dù có nước thánh thủy vàng, nhưng tổn thương do yểm ma gây ra với con người cực lớn, bề ngoài thì như không có gì, song vẫn bị suy yếu một thời gian.
Sắc mặt Marisa hơi cau lại, định nói gì đó, Shyia đứng dậy túm lấy cô ta, không cho chất vấn lôi cô ta đi.
“Kyenes, cô làm gì thế hả/’ Marisa hơi tức giận.
Ánh mắt Shyia nhìn cô như nhìn kẻ thiểu năng, nếu cô không đi, chẳng lẽ đợi cô ta gây ra chuyện gì ngu xuẩn, sau đó chọc giận người đàn ông bên cạnh Du Lệ thì làm sao đây?
Chiều Du Lệ mới có xuất diễn, cô nhanh chóng hóa trang xong, mặc vào đồ hóa trang đặc chế, rồi đi tới vị trí được chỉ định trong trường quay.
Du Lệ đóng nhân vật trong phim “Bí Cảnh” là một Hoa Linh đến từ một quốc gia phía Đông thần bí, vai diễn cũng không nặng như mấy vai chính, nhưng cái khó có được là nhân vật này cũng không phải là cứ trong phim Hollywood mới cần loại nhân vật Đông phương đó, một nhân vật phản diện quen thuộc, mà ngược lại được yêu thích vô cùng, nếu diễn tốt, chắc chắn cũng sẽ nổi tiếng.
Lúc lấy được kịch bản, Du Lệ cũng phỏng đoán về nhân vật trong kịch bản rất lâu, lúc khai mạc bấm máy, cô đã nhanh chóng nhập vai.
Rabert Dessein nhìn Hoa Linh xinh đẹp thần bí trong phim, hai mắt sáng ngời.
Cuối buổi trưa trôi qua nhanh chóng.
Lúc chạng vạng tối công việc kết thúc, Du Lệ tẩy trang xong, đi ra khỏi trường quay, đã thấy tiên sinh hộ vệ và Marisa đứng trước đình viện lâu đài, cả hai như đang nói gì đó vậy.
Cô chậm rãi đi tới, rồi nhanh chóng nghe thấy giọng của Marisa.
“….. Anita cho anh bao nhiêu tiền, tôi nguyện ý trả gấp mười lần, anh đến làm hộ vệ cho tôi đi”
Hóa ra là đang cạy góc tường của cô.
Du cô nương lập tức bước tới, vén tay áo lên, tuyệt đối phải bức cho cô bé này biết góc tường nhà chị Du đây không dễ đào nhá!