Ăn cơm chiều xong, sắc trời cũng tối hẳn, thành phố sáng đèn cứ như một tòa thành không có đêm vậy.
Sau khi tắm rửa thoải mái xong, Du Lệ đứng ở ban công, nhìn từ trên cao xuống hàng vạn ngọn đèn ở vạn gia đình, gọi điện thoại cho An Như trước, bảo bà là ngày mai cô sẽ tới công ty một chuyến, sau đó thì gọi tới máy bàn ở nhà Bà Cô.
Giọng Bà Cô chậm rãi vang lên, “Tiểu Lệ Chi à, đã về nước rồi hả?”
“Hôm nay vừa về ạ, gần đây Bà Cô thế nào rồi ạ? Có ăn được cơm không ạ?” Du Lệ quan tâm hỏi.
“Ăn được, ăn được, cháu yên tâm đi, bà ăn đến no căng ấy! Còn cháu thì sao, đã tìm được bạn trai chưa?”
Đuôi lông mày Du Lệ giật giật cười, lúc này cuối cùng cũng không bị quả núi lớn đè nữa, mà ngược lại dùng cái giọng nhẹ nhàng nói với bà lão, “Tìm được rồi ạ”
“Gì? Tìm được rồi hả?” Bà Cô vô cùng kích động cất cao giọng, “Là người nào thế, làm gì, có thể dựa dẫm được không? Bao lâu nữa thì kết hôn rồi sinh ra Tiểu Bình Quả hả….”
Bà lão cứ thế hỏi liên tục, bất giác Du Lệ không biết trả lời thế nào nữa.
Cuối cùng cô cũng đành đáp vớt vát, “Anh ấy đối với cháu khá tốt ạ, con người cũng rất đáng tin cậy, còn muốn kết hôn nữa, cháu và anh ấy mới biết nhau có mấy tháng thôi, kết hôn còn hơi sớm ạ”
“Sớm chỗ nào, cháu đã rồi, thành gái lỡ thì rồi còn gì”
Gân xanh trên trán Du Lệ nổi lên, “Đúng vậy, cháu mới có tuổi thôi ạ, không phải là tuổi ạ, già chỗ nào chứ?” Nữ minh tinh tuổi trong giới giải trí cũng chưa kết hôn còn đầy, cô mới chỉ là một người tuổi thôi, có cần phải gấp thế không.
“Sao không già hả, như ba cháu đó, năm đó hai mươi tuổi đã có cháu rồi, ông nội cháu đó mười tám tuổi đã có ba cháu rồi…”
Bà lão lại bắt đầu lải nhải về truyền thống gia đình của họ năm ấy, lại còn khuyên cháu gái lỡ thì của mình nhanh chóng xem xét chuyện chung thân đại sự, sau đó sinh Tiểu Bình Quả đi.
“Chuyện kết hôn thì còn đang xem xét ạ, Tiểu Bình Quả thì tạm thời chưa có đâu”
Du Lệ nhẫn tâm cắt ngang lời bà lão, hỏi ngược lại, “Mấy ngày nữa rảnh, cháu sẽ dẫn anh ấy về thăm bà được không ạ?”
Bà lão cười ha hả đáp, ‘Được đó, trước khi về bảo bà một câu, bà sẽ bảo lão Trương cạnh nhà chuẩn bị tốt đồ ăn, bà phải chiêu đãi tốt con rể nhà họ Du chúng ta, cha tương lai của Tiểu Bình quả mới được”
Du Lệ, “…”
Du Lệ đành bất đắc dĩ cúp điện thoại quyết định không để ý lời Bà Cô nói nữa, mở hòm thư ra, xử lý chút chuyện, cũng tiện xem chút kịch bản mà Luda gửi qua.
“Tiểu Lệ Chi, khuya rồi, đi nghỉ đi”
Tiếng Chử Hiệt vang lên, Du Lệ ngẩng cái cổ mỏi lên, lúc này mới để ý thấy đã nhanh đến mười rưỡi tối, trừ lúc diễn xuất ra thì cô rất ít khi đi ngủ trên mười giờ bao giờ. Cô lập tức đáp một cái, xoay cổ đứng dậy.
Chử Hiệt đứng trước mặt cô, thò tay giúp cô xoa bóp cổ, mãi đến khi mày cô giãn ra mới kéo cô về phòng.
Du Lệ trơ mắt nhìn Chử tiên sinh đẩy cửa phòng ngủ cô ra đi vào, đột nhiên nhớ tới hai tháng trước, vị Chử tiên sinh này vẫn còn ở phòng dành cho khách lầu dưới, hai người chỉ là quan hệ thuần khiết giữa chủ và vệ sỹ, hiện giờ lại trắng trợn mà táo bạo vào thẳng phòng ngủ chính của cô.
Thời gian hai tháng, Chử tiên sinh từ vệ sỹ biến thành bạn trai nói ra chẳng ai tin nổi.
Cuối cùng vì quá mệt mỏi, khi Du Lệ lên giường chỉ quá vài giây cô đã dựa gần người đàn ông ngủ mất.
Chử Hiệt thò tay tắt đèn đi, nằm lên giường, ôm người trên giường vào lòng, ngửi hơi thở thơm tho tinh khiết trên người cô, cũng nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.
Nghỉ ngơi một đêm, sáng hôm sau, tinh thần Du Lệ phấn chấn rời giường. Trợ lý Trịnh cũng đã tới đây từ sớm, tiện mang theo bữa sáng cho họ.
Thấy người đàn ông từ trên lầu đi xuống, tâm tình trợ lý Trịnh cũng khá phức tạp, chỉ trong thời gian hai tháng ngắn ngủi, tiên sinh Bảo Phiêu đã hoán đổi vị trí, từ một người ở chung biến thành bạn trai rồi.
Sau khi ăn sáng xong, Du Lệ lên xe đi tới công ty. An Như đã đợi cô ở văn phòng từ lâu.
Thấy cô tới, đầu tiên là kéo cô đến soi kỹ, hỏi han ân cần, quan tâm như một mẹ già vậy, cuối cùng mới hỏi, ‘Lần này quay phim thuận lợi cả chứ? Đoàn làm phim thế nào? Không ai bắt nạt cháu chứ?”
“Đều tốt, đều tốt cả ạ”
Tuy An Như không đi cùng, nhưng vẫn rất quan tâm tới tình hình Du Lệ trong đoàn làm phim, cứ cách một thời gian lại gọi điện hỏi dò trợ lý Trịnh. Bà cũng biết được khá nhiều tin ở đó từ trợ lý Trịnh, cũng biết Du Lệ có quan hệ vô cùng tốt với mấy diễn viên chính trong phim “Bí Cảnh”, điều này tiềm tàng quan hệ, khiến bà vừa giật mình lại vui sướng, càng thêm tin tưởng tương lai Du Lệ có thể tiến quân vào quốc tế.
“Tiếp theo cháu có kế hoạch gì không?” An Như hỏi cô.
Mấy năm nay, giá trị con người Du Lệ tăng cao, An Như đã không còn giống như mấy năm trước là cửa ải trấn giữ mọi chuyện vì cô nữa, mà quyết định, hiện giờ thân phận hai người đã đổi, để cho Du Lệ tự mình quyết định, bà chỉ ở bên cạnh giúp đỡ. Quan hệ như thế cũng khiến cả hai ở chung càng vui vẻ thoải mái hơn.
Du Lệ ừm một tiếng, bảo, “Cháu định nghỉ ngơi…”
“Nghỉ ngơi á?” An Như cắt ngang lời cô, nói đầy nguy hiểm, “Chắc cháu không định nghỉ ngơi chừng một hai năm đó chứ?” Nhớ tới cái vị Giang đại tiểu thư làm việc không đàng hoàng kia, An Như cứ lo Du Lệ bị cô ấy làm hỏng.
Du Lệ vội lắc lầu liên tục, “Sao vậy chứ? Cháu sẽ cố gắng làm việc, còn muốn kiếm thật nhiều tiền nữa ạ, nếu không chẳng nuôi nổi bạn trai đâu ạ”
“Cháu mà nghĩ vậy thì được rồi…. Hả? Bạn trai á?”
An Như phản ứng đứng bật dậy, trợn tròn mắt, ‘Bạn trai cháu mọc từ đâu ra thế hả?”
Du Lệ hơi ngượng đáp, “Thì là Chử Hiệt đó ạ, chúng cháu ở bên nhau rồi…”
An Như trừng mắt nhìn cô chằm chằm, mãi chẳng có phản ứng được gì.
“Dì An à, dì không phản đối đó chứ ạ?” Du Lệ cẩn thận nhìn bà, “Bà Cô nhà cháu bảo, cháu tuổi cũng lớn rồi, nên có bạn trai. Hơn nữa Chử Hiệt cũng rất tốt, lần này không có anh ấy đi cùng chắc là cháu đã bị quỷ hút máu tập kích rồi ạ…”
An Như hít hà một cái, bất giác không rõ lý do gì mà thấy giận chuyện Du Lệ làm trước bẩm sau, hay là vì sợ quỷ hút máu, hoảng sợ bảo, “Sao thế nào mà tự dưng lại có quỷ hút máu thế hả? Chẳng phải cháu bảo là không có việc gì, rất thuận lợi đó sao?”
“Đúng vậy ạ, có Chử Hiệt, những quỷ hút máu đó cũng chẳng cách nào tới gần cháu được, rất thuận lợi mà” Du Lệ đáp đầy vô tội.
An Như, “…… Nào, cháu nói tỷ mỷ tình hình cho ta nghe xem nào”
Vì vậy Du Lệ đành kể lại mọi chuyện từ lúc đoàn làm phim “Bí Cảnh” thuê tòa lâu đài để đóng phim kia thì thật ra đó là tòa lâu đài quỷ hút máu rồi, đến mức mà còn bị lôi vào tranh lầu bốn lâu đài và màn sương đen đến Ma Cảnh, Du Lệ vẫn quyết định không nói đỡ cho bà bị dọa sợ.
Tuy là vậy, An Như vẫn bị dọa cho sợ quá mức.
“Ta chưa bao giờ biết là ở nước ngoài thế mà còn có cả quỷ hút máu nữa…” Tiếp đó bà lại nghĩ đến cái gì, mặt tái xanh bảo, “Được rồi, còn có cả cương thi, nước ngoài có quỷ hút máu cũng không sao”
Du Lệ nhìn bà kỳ lạ, “Dì An, dì nói gì thế ạ?”
An Như lắc đầu với cô, thần sắc phức tạp bảo, “Tiểu Lệ Chi à, cháu nói rõ với ta, có phải cháu vì Chử Hiệt là người Huyền Môn, có thể bảo vệ cháu, nên cháu mới kết giao với nó không?” Càng nghĩ càng thấy chuyện là thế, bất giác An Như không giảm cơn giận vì chuyện cô làm trước báo sau, nhưng thực ra lại thấy không tán thành mấy.
Chuyện tình cảm, sao có thể là trò đùa được chứ?
“Tuyệt đối là không ạ, cháu rất thích anh ấy, mới kết giao với anh ấy, anh ấy cũng thích cháu ạ!” Du Lệ đảm bảo, sau đó phản ứng lại, vui vẻ hỏi, “Dì An, dì không phản đối ạ?”
“Có gì mà phản đối đây?” An Như trừng mắt lườm cô một cái, “Chẳng nhẽ ta trong mắt cháu, chính là kẻ ác một gậy đánh uyên ương đó hả? Hiện giờ là thời đại gì rồi, minh tinh kết hôn, ly hôn với bạn trai là chuyện bình thường, chỉ cần không vi phạm đạo đức thì tốt rồi”
Tuy nói thì nói thế nhưng trong lòng An Như lại nhanh chóng lên kế hoạch, tuy chuyện minh tinh kết giao bạn trai là bình thường, nhưng để nhiều người biết, với địa vị của Du Lệ trong giới giải trí, việc có bạn trai tuyệt đối sẽ có hiệu quả động đất, trước tiên cần phải lên kế hoạch dự phòng trước, tìm thời cơ thích hợp mới để lộ ra ngoài.
Đương nhiê, tạm thời trước mắt là vậy, nhìn xem hai người có thể thật sự kết giao không đã, rốt cuộc một người là đại minh tinh, một người là thiên sư Huyền Môn, tổ hợp như thế….. An Như thật chẳng ôm hy vọng với họ quá nhiều.
Sau khi báo cáo với An Như xong, Du Lệ cất giọng nhẹ nhàng gọi Chử Hiệt ở phòng bên tới, gặp mặt với An Như.
Chử Hiệt và An Như đã từng gặp nhau trước rồi, chuyện là thân phận vệ sỹ của Du Lệ, hiện giờ là thân phận bạn trai, thân phận thay đổi, dĩ nhiên cần phải trịnh trọng một chút.
Nhìn thấy Chử Hiệt, thần sắc An Như hơi phức tạp, nhưng cũng chưa nói gì phá hỏng bầu không khí, chỉ bảo, “Sau này các cháu ở chung cho tốt, có chuyện gì thì cứ việc tới tìm dì”
Chử Hiệt gật đầu với bà, gọi một tiếng dì An theo Du Lệ.
Bộ phim “Bí Cảnh” đang trong thời gian quay, ít nhất sang năm mới có thể công chiếu, trong khoảng thời gian này thì chắc không thể rồi.
An Như rút mấy kịch bản từ chồng kịch bản trên bàn ra, đây đều là những bộ bà chọn, là những kịch bản tương đối hay, “Những kịch bản này cháu xem chút đi, xem có thấy hứng thú không?”
Du Lệ nhận kịch bản, nói với bà, “Cháu sẽ xem trước ạ”
An Như nói tiếp, “Đợi sau khi công chiếu phim “Bí Cảnh” xong, giá trị con người cháu được nâng lên, đến lúc đó không thể nhận kịch bản bừa bãi được. Trước đó, ta sẽ giúp cháu tranh thủ làm chút quảng cáo nhãn hiệu, còn những chỗ khác thì có thể từ chối được thì từ chối đi”
Du Lệ gật đầu, để cho bà an bài.
Trên thực tế, An Như là một người đại diện vô cùng tinh mắt, theo giá trị con người Du Lệ nâng cao, bà chưa bao giờ tùy tiện nhận kịch bản hay quảng cáo cho cô, để tránh kéo thấp thân phận và cấp bậc của cô, có đối tác mời, cũng phải trải qua sàng lọc mạnh. Vì thế mấy năm nay, Du Lệ có danh tiếng vô cùng tốt trong giới giải trí, tai tiếng rất ít, cho dù có thì cũng chỉ có mấy kẻ săn tin nói vớ vẩn, vốn không đáng quan tâm.
Sau khi nói chuyện với An Như gần xong, Du Lệ đứng dậy rời đi. Vừa mở cửa văn phòng ra, đã đụng phải một thiếu niên vô cùng xinh đẹp.
“Nữ Thần!”
Lâm Cửu kích động kêu lên, hai tay nắm chặt mặt đỏ bừng.
Du Lệ nở nụ cười tươi đối đãi với fan ra, thân thiết chào hỏi, “Đã lâu không gặp, gần đây có tốt không?”
“Em rất tốt ạ, nữ thần chị về bao lâu rồi ạ? Nghe dì An bảo gần đây chị đi đóng phim ở nước ngoài, không gặp phải chuyện gì chứ ạ?” Cậu vừa nói, vừa ngắm trong phòng, lúc thấy Chử Hiệt thần sắc tự dưng trở nên cảnh giác hẳn.
Đây là một cậu thiếu niên mà mọi ý nghĩ trong đầu đều hiện trên mặt cả, nhìn là hiểu ngay.
Du Lệ không rõ vì sao cậu lại cảnh giác với Chử Hiệt thế, cười bảo, “Cảm ơn đã quan tâm, hết thảy đều thuận lợi cả”
Lâm Cửu mếu máo, trong lòng vẫn hoài nghi cái vị Chử Hiệt này là thứ tồn tại gì, đến cạnh Du Lệ chắc chắn không ổn, hiện giờ thấy nữ thần bình an không sao, cậu dĩ nhiên là vui rồi nhưng cũng thấy lo thêm.
Chử Hiệt khinh thường liếc nhẹ cậu một cái, chẳng thèm để mắt đến tiểu yêu này tý nào.
“Đúng rồi, Úc Linh từ Tây Bắc về chưa?” Du Lệ hỏi, gần đây chơi điên lên, quên mất gọi điện cho bạn thân mất rồi.
“Chị dâu đã về từ lâu rồi ạ, chị ấy gần đây nghỉ ngơi ở chỗ Hề lão đại, phải một thời gian nữa mới về ạ” Lâm Cửu nói thất thần.
“Không sao chứ?”
“Đương nhiên là không sao rồi ạ, có Hề lão đại rồi mà”
Nghe thấy cậu rất tôn sùng Hề Từ, Du Lệ không nhịn được bật cười, xem ra cậu bé này rất sùng bái Hề Từ đi.
Trong ấn tượng của cô, Hề Từ là một người có tay nghề nấu ăn giỏi, tính cách tốt, tướng mạo cũng rất tốt, thêm nữa lại to gan vô cùng.
Năm trước cô còn ở sơn trang núi Hoa La quay quảng cáo, do trời mữa, trong núi tối tăm, đột nhiên động vật trong núi chạy ra, đoàn làm phim bị tách ra, thậm chí Giang Úc Linh còn mất tích trong núi nữa, vẫn do Hề Từ vào núi đi tìm cô ấy về.
Lúc ấy không hiểu nghĩ thế nào, giờ ngẫm kỹ lại, lúc đó Du Lệ phát hiện ra tình hình hơi cổ quái, những động vật từ trong núi chạy ra…. rất rất kỳ lạ.
Nhưng trải qua chuyện đó, cũng khiến cô hiểu rõ Hề Từ, biểu hiện không đơn giản như bên ngoài tý nào, dường như còn có mặt khác nữa vậy.
Đột nhiên Lâm Cửu vỗ bẹp một cái lên trán, bảo, “Suýt quên mất, Hề lão đại bảo, muốn chọn một ngày để tổ chức hôn lễ với chị dâu, nữ thần lúc đó chị nhất định phải tới đó nha”
Đầu tiên Du Lệ thấy giật mình, sau đó thì cười bảo, “Chị còn chưa nghe thấy Úc Linh nói gì cả mà, nhất định phải đi rồi”