Tối……
“Lại đây, để ta xem ngươi khỏe chưa?” Lâm Nam cúi người.
” Buổi sáng không phải đã khỏe lắm rồi sao!” Ta nói.
Lâm Nam không để ý tránh né của ta, đặt đầu lên trán ta “Ân, quả thật không còn nóng nữa!”
“Ta muốn ôm ngươi!” Lâm Nam cởi quần áo leo lên giường!
“…… Ta nói không được, ngươi sẽ đồng ý sao?”
Lâm Nam cười nói: “Không đồng ý!” Sau đó thuần thục cởi từng mảnh quần áo của ta, trói trụ tay ta, khiêu khích dục vọng của ta. Thân thể đã bắt đầu có cảm giác, đầu óc cũng rất nhanh trở nên thanh tỉnh.
Huyệt khẩu phía trước bị thoa thuốc bôi trơn, Lâm Nam liền khẩn cấp sáp nhập, lay động, mãi cho đến khi bắn tinh! Dịch lỏng ấm áp dũng mãnh bắn vào sâu bên trong, khiến ta vặn vẹo thân thể muốn thoát khỏi giam cầm của Lâm Nam.
Lâm Nam nhìn rất ôn nhu nhưng kì thực lại trói buộc ta đến không có khe hở, ngăn ta giãy dụa, cho đến khi hắn hoàn toàn phát tiết ở bên trong. Sau khi rút ra, hắn vẫn như cũ nhét một chiếc khăn tay vào.
Ta trừng mắt nhìn hắn, đôi mắt ướt át có chút sưng lên.
“Không việc gì, việc này sẽ làm cho phía trước không bị tràn ra!” Lâm Nam nói.
…… Ai nói thế? Có cái gì đó ở bên trong ta sẽ không thể nào ngủ an ổn được.
“Đừng nhìn ta như vậy, ta sẽ hiểu lầm ngươi đang mê hoặc ta đó!” Lâm Nam vuốt mông ta. Thân thể mềm oặt vô lực, hạ thể Lâm Nam lại bắt đầu cương cứng lên. Không chờ ta mở miệng, thân thể đã bị lật lại, huyệt khẩu phía sau bị thô lỗ nhu lộng. Hạ thể Lâm Nam vẫn còn ướt, không tính là miễn cưỡng liền đẩy vào.
Lần này vì để sau đó rửa sạch, Lâm Nam không bắn ở bên trong, lúc đến đỉnh điểm tự chủ đem phân thân rút ra, sau đó lôi ra chiếc khăn lụa ra rồi lập tức bắn vào tiền diện, cuối cùng lại xuất ra chiếc khăn lụa mới đem nơi đó gắt gao chặn lại.
“…… Biến thái!” Ta nhỏ giọng nói thầm.
Lâm Nam chớp mắt, từ chối cho ý kiến! Dục vọng được thỏa mãn khiến tâm tình hắn cũng có vẻ tốt hơn. Ta thì vẫn luôn cầu nguyện ta sẽ ko mang thai!
Mỗi lần người hầu đưa cơm, ta đều phải giấu dây xích nơi mắt cá chân trước, rồi sẽ phủ dài tấm chăn tới giường để che đi đầu sợi xích.
Trước hành động yếm nhĩ đạo linh[] nhóm người hầu cũng chẳng buồn vạch trần, an phận làm công việc của họ.
Lâm Nam giống như hắn nói, mỗi ngày đều cùng ta dùng cơm ở trên lầu, thỉnh thoảng tay cầm một tập văn kiện vừa ăn vừa xem.
“Gần đây rất bận sao?” Ta hỏi. Lâm Nam khóa ta lại, nhưng từ lần đó về sau, hắn cư nhiên không gặp mặt ta, mỗi ngày bận rộn đến đêm khuya!
“Ân! Vừa mới khởi bước, có rất nhiều việc ta cần phải tự tay làm!”
Ta không tin nhìn hắn, nhưng không hỏi lý do hắn giấu diếm, chỉ thờ ơ nói: “Thật sao?”
Sau này ta cũng đại khái đoán được Lâm Hạo sẽ không vô duyên vô cớ tới nơi này, cũng sẽ không chỉ vì châm ngòi quan hệ giữa ta và Lâm Nam, chỉ sợ Lâm Hạo có ý gây chiến với Lâm Nam. Lâm Hạo độc tài như thế sao có thể cho phép Lâm Nam trước mặt y tráo trở lật lọng!
Hoàn đệ thất thập cửu chương.
¤•, ¸., •¤•, ¸.¸, •¤•, ¸.¸, ••, ¸., •¤•, ¸.¸, •¤•, ¸.¸, •¤