Sau khi từ nhà hắn về cũng đã quá giờ tan làm của anh, cô chạy xe vội vàng về nhà, vừa vào nhà đã thấy anh và mẹ anh ngồi trên ghế sofa nhìn cô như người ngoài hành tinh. Anh vẻ mặt lo lắng chạy tới chỗ cô hỏi han
- Em vừa đi đâu vậy ? Có biết anh lo lắng lắm không ! - anh ôm cô vào lòng hỏi
- Bỏ tay con ra Trung, con biết cô ta vừa đi gặp ai không, chính là chồng cũ của cô ta đó - mẹ chồng cô lên tiếng rồi vứt mấy tấm ảnh chụp được
- Mẹ, mẹ cho người theo dõi cô ấy ư ! - Anh tức giận nói
- Hỗn xược, ai cho phép con có thái độ đó với mẹ - mẹ anh quát, cô chưa bao giờ thấy mẹ anh to tiếng như vậy với anh bao giờ
- Mẹ, đây là chuyện của con, mẹ đừng can dự vào, có thể chuyện gì con cũng nghe theo mẹ nhưng nếu liên quan tới vợ con con nhất quyết không để mẹ nhúng tay vào - Anh kiên định nói mặt không biểu lộ gì là vẻ tiếng nuối
- Vậy sao, con muốn làm phản ư, con muốn chiếc ghế chủ tịch công ty tuột về tay đứa con hoang bên ngoài của cha con ư ? - mẹ chồng anh nói
- Nếu như em ấy có đủ tài năng lãnh đạo con sẽ cho em ấy không hề ngần ngại.... hơn nữa cô ấy cũng đang mang thai con của con - anh trả lời mẹ anh
- Con...được lắm...bao nhiêu công ta nuôi con cũng vô ích - mẹ anh tức giận đứng lên quát
-....Anh...làm sao....anh biết - cô im lặng một hồi rồi mới lên tiếng
Trên mặt cô đầy vẻ ngạc nhiên, làm sao anh biết được, việc này cô còn chưa nói với anh, sao anh lại biết chứ, cô còn chưa đi siêu âm xem là con trai hay con gái mà !....hàng loạt câu hỏi hiện lên trên đầu cô mong anh cho cô một câu trả lời
- Em ấy, cô thai mà không thông báo cho anh một tiếng, nếu không phải anh để ý thấy que thử thai trong thùng rác thì có phải em định giấu tới khi bụng to mới chịu nói không - anh ôm cô ngọt ngào nói
-...Etou....em...không định thế mà - cô cười nói
- Hừ....còn chưa biết là con của mày hay là con hoang, làm sao có thể khẳng định là như vậy - mẹ chồng cô khinh bỉ nói
- MẸ ! - anh gắt lên
- Cút đi, hai đứa ma dọn ra nhà mới ta chuẩn bị đi, đừng đứng trước mặt ta nữa - mẹ chồng cô lạnh lùng buông câu nói rồi đi vào phòng
- Đừng lo lắng, anh đã cho người dọn dép rồi tối nay ngủ ở đây ma chúng ta chuyển sang nhà mới - anh nói rồi dìu cô lên lầu
Trong lúc đi cùng cô, anh huyên thuyên đủ điều nào là những thứ gì tốt cho bà bầu, cái gì không nên làm khi mang thai rồi ăn uống như thế nào. Nghe anh nói mà cô buồn cười, có phải anh lo lắng thái quá không, cô vẫn ổn mà .
- Về chuyện lúc hồi này... - cô nói được một đoạn lại bị anh ngắt lời
- Em đừng lo anh luôn luôn tin em dù cho ai nói gì đi chăng nữa - Anh nói kiên quyết vẻ mặt hết sức nghiêm túc
- Kể cả em nói sao ? - cô cười hỏi anh xem anh trả lời thế nào
- Đương nhiên em nói gì anh cũng tin mà - anh cười nói trả lời cô
Cả tối đó anh và cô luôn vui vẻ, anh và cô cù đọc sách cho người mang thai, anh còn nói muốn đi đến khoá mà tìm hiểu về phụ nữ khi mang thai, anh còn nghĩ ngợi tên cho con, anh nói nếu là con gái thì đặt là Tử Vi còn con trai sẽ đặt là Tử Khiên, nghe tên rất hay nha cô tấm tắc khen anh hết lời.