Tại quán cafe trong một ngõ hẻm, người phụ nữ trung tuổi và người đàn ông trẻ, đẹp trai đang ngồi ầ
- Cậu là Nhật Duy - Người phụ nữ đó hỏi
- Phải, bà là mẹ chồng Linh Linh ư ? - hắn nhìn bà bằn nửa con mắt nói
- Linh Linh, ha ! Xem ra con bé đó cũng thật là có phúc khi được cậu yêu thương như vậy - mẹ chồng cô nói đểu
- Không, phải nói tôi là người có phúc mới được yêu thương Linh Linh chứ - Hắn cười nói lại
- Vậy tôi vào chủ đề chính luôn, đứa con trong bụng cô to là của cậu ? - Bà hỏi hắn ánh mắt dò xét nhìn
- Đứa bé đó là của ai không phải bà và con trai bà nên rõ ràng nhất sao, sao lại hỏi tôi - hắn nói, giọng bất cần nhưng trong lòng lại chứa cái gì đó rất khó chịu
-...Là của cậu ? Hay của con trai tôi ? - bà tiếp tục hỏi hắn
- Bà nên hỏi thẳng con trai bà thì hơn, tôi có việc xin phép - hắn nói rồi đứng lên ra về
Hắn bỏ đi, để lại mẹ chồng cô ở đó tức tối. Hắn có nên cười vào mặt bà hay không đây, bây giờ con của hắn hay của con bà, mà bà không phân định được thì quá mức kém cỏi. Mọi chuyện đã bày ra trước mắt vậy mà còn đi nghi ngờ lung tung. Thế giới này thiệt là vi diệu quá
Tại chỗ Kiều My
- Alo, thưa cô, chúng tôi đã điều tra, tiểu thư Linh Linh đúng thật là có con ạ - vị thám tử nói
- Vậy sao, mấy tháng rồi - Kiều My hỏi
- Tháng ạ - vị thám tử đó nói
- Rồi cúp máy đây - Kiều My nói rồi rập máy liền
- Thật là tức chết mà, con ả tiện nhân Khánh Linh đó có chồng rồi còn đi ve vãn chồn của người khác - Kiều My bực tức nói
Ả Kiều My cắn móng tay lo sợ, tuy rằng ả bị hắn phạt không được ở lại chỗ hắn nữa nhưng ả thường xuyên cho người theo dõi hắn, quả nhiên mấy con đĩ ở quán bar dám dụ dỗ để được lên giường với chồng tương lai của ả. Không thể chịu được mà cũng chả thể làm gì được, ả bất lực
Tuy vậy nhưng sau khi hắn thay đứa mới đứa cũ bị ả bắt và huỷ dung còn thuê đám nam nhân cưỡng bức. Dám động tới đàn ông của ả sao, đừng mơ tưởng hão huyền. Cứ như vậy không biết bao nhiêu đứa bị huỷ dung bởi ả, đó chính là cái giá phải trả khi dám tranh đàn ông với ả
Nhưng con tiện nhận Khánh Linh kia, không những ve vãn mà còn dám lén lút có thai với hắn, hừ, ả đã cho mấy nội giám trong nhà hắn báo cáo thời gian mà cô ở đó, tuy rằn chưa tới tháng, gần mức tháng nhưng ai biết đâu được.
Nhỡ con ả Khánh Linh kia đút lót bác sĩ bảo là tháng thì sao, trường hợp này cũng có thể lắm chứ. Bây giờ việc đầu tiên chính là giải quyết đứa bé kia, chết càn sớm bớt lo hậu hoạ sau này. Một đứa con hoang tạp chủng sau này sẽ ngáng đường con của ả và hắn ( tác giả : chuỵ ơi thế còn Hạo Minh tính sao : )
- Nguyễn Lê Khánh Linh, đừng trách tôi độc ác mà hãy trách chính bản thân cô không an phận - Kiều My uống ngụm nước nói rồi đứng lên nhìn vào tấm ảnh mà thám tử chụp được
Đó là tấm ảnh hắn đang ôm cô năm trên ghế sofa, hắn đè lên người cô mặt áp sát vào ngực cô. Tay của cô vuốt tóc hắn, nếu ả nhìn không nhầm ánh mắt của cô nhìn hắn rất nhu tình ( tác giả : em lại thấy ánh mắt đó là bất đắc dĩ chữ : )
Tại nhà cô
- A - cô kêu lên
- Sao vậy....a....em không cẩn thận gì cả....dứt tay rồi có làm sao không ? - anh cầm lấy tay cô lo lắng hỏi
- Không sao đâu, anh đừng lo - cô nói
- Từ giờ trở đi để chồng nấu cơm cho, vợ cố gắng nghỉ ngơi thật khoẻ đi - anh nói rồi véo má cô
- Làm được không vậy ? - cô nghi hoặc hỏi anh
- Được hết, chỉ cần vợ tin tưởng chồng - anh nói
- Vậy được em an tâm rồi - cô cười rồi xoa bụng
Hiện tại bây giờ cô thấy toàn thân rất nặng nề, haizzzz mang thai thật cực nhọc, cảm giác y hét lúc cô mang thai Hạo Minh vậy. Chỉ hy vọng đứa bé này sau nay lớn lên khoẻ mạnh là cô vui lòng rồi