Cho dù là Lạc Hà Cốc Chủ nghe Nghệ Phong nói một người hơn tất cả mọi người cộng lại, hắn cũng nhíu mày.
Tuy rằng Nghệ Phong ở bên trong nhiều hơn vài ngày, thế nhưng không có khả năng nhiều hơn mọi người cộng lại? Thấy mọi người không tin, Nghệ Phong nhún nhún vai.
Thầm nghĩ chỉ cần Cửu Tinh Hồng Môi kia, so với tất cả các ngươi cũng nhiều hơn mấy lần.
Chỉ là, tự nhiên sẽ không lấy ra Cửu Tinh Hồng Môi.
Thế nhưng không có Cửu Tinh Hồng Môi, Lục Tinh Hồng Môi của Nghệ Phong cũng không thiếu.
Nghệ Phong cũng không nói lời vô ích, lấy ra một viên Lục Tinh Hồng Môi.
Nghệ Phong cũng thật không ngờ, nơi Cửu Tinh Hồng Môi sống, sinh trưởng nhiều Lục Tinh Hồng Môi như vậy.
Lấy ra hơn mười khỏa Lục Tinh Hồng Môi, điều này khiến mọi người trừng to mắt nhìn một đống Lục Tinh Hồng Môi kia.
Trữ Huyên và Lạc Hà Cốc Chủ nhìn hơn mười Lục Tinh Hồng Môi này, bọn họ đều nhịn không được hít một hơi.
Giá trị của Lục Tinh Hồng Môi tự nhiên không cần phải nói.
Nguyên vốn tưởng rằng Nghệ Phong có một viên chính là kinh hỉ lớn, thế nhưng chuyện thực trước mặt nói cho bọn họ, Nghệ Phong cư nhiên tìm được một nơi có nhiều Lục Tinh Hồng Môi sinh sống.
- Thế nào? Còn muốn ta lấy ra Tam Tinh Hồng Môi không?
Nghệ Phong nhìn Lạc Hà Cốc Chủ, khẽ cười cười nói.
Đám người vừa mới giáo đều câm miệng.
Hơn mười Lục Tinh Hồng Môi này, cho dù kém tất cả bọn họ nhưng cũng không kém nhiều lắm, hơn nữa bọn họ cũng không cho rằng Nghệ Phong ở bên trong lâu như vậy, lại không có chút Tam Tinh Hồng Môi nào.
Lạc Hà Cốc Chủ nhìn hơn mười Lục Tinh Hồng Môi kia, trong lòng hắn rất vui vẻ, thứ này hắn có phân nửa.
- Nghệ Phong, thu lại Lục Tinh Hồng Môi đi.
Lạc Hà Cốc Chủ quay qia Nghệ Phong nói, Nghệ Phong thấy ánh mắt Lạc Hà Cốc Chủ có chút nóng cháy, Nghệ Phong tự nhiên biết ý tứ của Lạc Hà Cốc Chủ.
Chỉ là trong lòng Nghệ Phong tuyệt không quan tâm, có Cửu Tinh Hồng Môi. Những Lục Tinh Hồng Môi này đưa hắn hết cũng được, huống chi chỉ là phân nửa mà thôi.
- Ba người đầu đã có. Mọi người nghỉ ngơi ba ngày. Ba ngày sau, mời ba người đầu tiên phá tam quan. Bằng hữu còn lại mời các ngươi chứng kiến, thế nào?
Lạc Hà Cốc Chủ cười nói.
- Đa tạ cốc chủ.
Mọi người quay qua Lạc Hà Cốc Chủ nói lời cảm tạ.
Bọn họ tự nhiên biết, Lạc Hà Cốc Chủ cho ba ngày thời gian, không ngoài việc để cho bọn họ điều dưỡng thân thể một chút, hơn phân nửa người trong này, đều có di chứng vì năng lượng kia.
Lạc Hà Cốc Chủ nhìn đệ tử dẫn mọi người đi nghỉ ngơi, thấy Nghệ Phong chuẩn bị rời đi liền gọi lại:
- Nghệ Phong, ngươi theo ta một chuyến.
Tuy rằng Nghệ Phong và Trữ Huyên không hiểu, thế nhưng vẫn đi theo Lạc Hà Cốc Chủ.
Tới gian phòng lúc trước, Lạc Hà Cốc Chủ quay qua Nghệ Phong hỏi:
- Ngươi đã thấy Cửu Tinh Hồng Môi?
Cũng khó trách Lạc Hà Cốc Chủ hoài nghi, trừ n Không có khả năng xuất hiện nhiều Lục Tinh Hồng Môi như vậy.ơi có Cửu Tinh Hồng Môi.
Hơn nữa Lạc Hà Cốc Chủ mười phần nghi hoặc chính là, Nghệ Phong hái Lục Tinh Hồng Môi bảo tồn tốt như vậy, coi như là hắn hái Lục Tinh Hồng Môi, cũng không thể được tới mức này.
Hiện tại Lạc Hà Cốc Chủ có chút minh bạch vì sao Nghệ Phong không nghe hắn giảng giải phương pháp hái:
- Thực sự là một tiểu tử kỳ quái.
- Cửu Tinh Hồng Môi?
Nghệ Phong kinh ngạc nói:
- Lạc Cốc Chủ, ở đâu có Cửu Tinh Hồng Môi? Ta giúp ngươi hái nó. Nguồn:
Lạc Hà Cốc Chủ nhìn Nghệ Phong hưng phấn mười phần, biểu tình rục rịch khiến Lạc Hà Cốc Chủ cau mày:
- Ngươi thực không thấy Cửu Tinh Hồng Môi?
- Lạc Cốc Chủ nói đùa sao, nếu như có Cửu Tinh Hồng Môi mà nói, còn chờ ta đi hái sao?
Nghệ Phong cười nói.
Một câu nói này khiến Lạc Hà Cốc Chủ nhíu mày, bán tín bán nghi nhìn Nghệ Phong:
- Nếu như không có Cửu Tinh Hồng Môi, ngươi không có khả năng hái nhiều Lục Tinh Hồng Môi như vậy.
Một câu nói này, khiến Nghệ Phong hơi quỷ dị nhìn thoáng qua Lạc Hà Cốc Chủ, thật không ngờ hắn cũng biết chuyện ấy.
- Ta không biết. Dù sao đi nữa ta đi tới một chỗ, chỉ thấy rất nhiều Lục Tinh Hồng Môi.
Nghệ Phong nhún nhún vai nói.
Lạc Hà Cốc Chủ hít sâu một hơi, nhàn nhạt nói:
- Lúc ngươi hái Lục Tinh Hồng Môi có dị trạng gì không?
- Dị trạng?
Nghệ Phong nói:
- Có một chút dị trạng. Thời điểm ta hái hết hơn mười khỏa Lục Tinh Hồng Môi, có một đạo hồng quang chợt lóe qua. Chỉ là tốc độ quá nhanh, ta căn bản không kịp kiểm tra.
- Cái gì?
Lạc Hà Cốc Chủ mạnh mẽ đứng lên, kinh hãi xuất khẩu, lập tức lại ngồi ở trên ghế:
- Cửu Tinh Hồng Môi, Cửu Tinh Hồng Môi có linh tính.
Thảo nào có thể diễn sinh ra nhiều Lục Tinh Hồng Môi như vậy.
Đáng tiếc a, thực sự đáng tiếc.
Lạc Hà Cốc Chủ cảm giác đau lòng không thôi, kia có thế là Cửu Tinh Hồng Môi mà tiền bối lúc trước trồng. Đồng thời đã có linh tính, đây là Linh quả trân quý cỡ nào. Đáng tiếc Nghệ Phong lại buông tha.
- Cửu Tinh Hồng Môi có linh tính?
Nghệ Phong dùng sức nuốt nước bọt, cực kỳ kinh ngạc hỏi Lạc Hà Cốc Chủ.
Ở dưới Lạc Hà Cốc Chủ gật đầu, Nghệ Phong dùng sức vỗ ngực, chặn ngang nước mắt muốn dâng trào, thương tâm ngửa mặt lên trời khóc lớn nói:
- Ta không muốn sống a, tại sao lại mở mắt nhìn Cửu Tinh Hồng Môi bay mất a. Ô ô, không nên đã kích ta như vậy.
Thấy tư thái của Nghệ Phong như vậy, Trữ Huyên tránh xa Nghệ Phong một ít, cảm giác mặt đỏ lợi hại.
Hỗn đản này, còn có xấu hổ hay không? Lạc Hà Cốc Chủ thấy Nghệ Phong như vậy, trán cũng đổ mồ hôi lạnh, nguyên bản còn có một sự tình muốn nói cùng Nghệ Phong, thế nhưng thấy Nghệ Phong như vậy, hắn lại buông tha:
- Cái kia, ta còn có một chút sự tình. Ta đi trước.
Lạc Hà Cốc Chủ vội vàng rời đi, thầm nghĩ vì sao Liễu tiền bối lại thu một đồ đệ như vậy? Nghệ Phong thấy Lạc Hà Cốc Chủ rời đi, lúc này thanh âm mới hoãn xuống, khóe miệng nở nụ tươi cười tà mị, thầm nghĩ còn muốn đánh chủ ý Cửu Tinh Hồng Môi, đừng nói là ngươi, cho dù Lão đầu tử tới cũng vô dụng.
- Cửu Tinh Hồng Môi trong tay ngươi?
Thời điểm Nghệ Phong đắc ý, bên tai truyền đến một câu nói như vậy khiến Nghệ Phong sửng sốt.
- A...
Nghệ Phong kinh ngạc nhìn Trữ Huyên:
- Vì sao nàng biết?
Trữ Huyên nhìn Nghệ Phong cười cười, đáy lòng đã có chút ngọt ngào.
- Ngươi có thể gạt được người khác? Sao có khả năng gạt được ta đã quen ngươi như vậy. Lấy tính cách của ngươi, nhìn thấy đạo hồng quang kia, không đuổi theo mới là lạ.
- Hắc hắc, chỉ có tiểu Huyên Huyên của ta thông minh.
Nghệ Phong đưa tay nắm tay Trữ Huyên, Trữ Huyên nghe Nghệ Phong xưng hô, sắc mặt ửng đỏ, càng lộ vẻ kiều mị.
- Đừng nhúc nhích!
Thấy Trữ Huyên giãy dụa, Nghệ Phong có chút bá đạo nói.
Thấy Nghệ Phong như vậy, Trữ Huyên không giãy nữa, Nghệ Phong nhìn Trữ Huyên khuynh quốc khuynh thành, nhìn nhãn thần có chút né tránh của Trữ Huyên, chăm chú nói:
- Ta muốn ôm nàng.
- A...
Trữ Huyên không ngờ Nghệ Phong đột nhiên toát ra một câu nói như vậy, nàng cảm giác trong lòng rung động lợi hại. Nhắm mắt lại không nói gì.
Thấy Trữ Huyên như vậy, Nghệ Phong thiếu chút nữa tát mình mấy cái, sao có thể nói ta muốn ôm nàng đây, như vậy thật là quá lưu manh, ít nhất cũng nên nói ta rất nhớ nàng chẳng hạn.
Trữ Huyên cảm giác mình bị một người ôm ấp, da thịt trắng nõn toàn bộ đều ửng đỏ, Trữ Huyên cảm giác toàn bộ thân thể nóng lợi hại.
Nghệ Phong ôm chặt thân thể mềm mại của Trữ Huyên, ngửi hương thơm nhàn nhạt của Trữ Huyên tỏa ra, trong lòng thỏa mãn vô hạn.
Nghệ Phong không khỏi nhớ tới lần đầu tiên cứu Trữ Huyên, ôm lấy thân thể ôn nhu của Trữ Huyên, lúc ấy hắn tưởng rằng sau khi Trữ Huyên chiếm hết tiện nghi của hắn, sẽ coi như không có chuyện gì xảy ra. Lại thật không ngờ, nữ nhân này rất tốt, biết phụ trách.
Nhớ tới thân thể mềm mại trắng noãn của Trữ Huyên lúc trước, Nghệ Phong cảm giác tâm hoả của hắn cũng bị thiêu đốt lên.
Nghệ Phong ôm chặt lấyTrữ Huyên, môi hầu như chạm đến vành tai của Trữ Huyên.
Điều này khiến Nghệ Phong cảm giác được trong lòng Trữ Huyên đang rung động.
- Ta đột nhiên nhớ tới lần đầu tiên thấy nàng.
Nghệ Phong ở bên tai Trữ Huyên nói.
Thân thể Trữ Huyên chấn động, rất nhanh lại mềm xuống, ghé vào trong lòng Nghệ Phong, mang theo thanh âm run run nói:
- Ta cũng vậy!
Một câu nói này, khiến Nghệ Phong cảm giác trong lòng vô cùng ấm áp, hầu như là cắn lỗ tai của Trữ Huyên nói:
- Cái kia, ta nghĩ thế này. Thương thế năm đó của nàng nhất định chưa khỏi hẳn, hôm nay ta sẽ trị liệu giúp nàng một chút, thuận tiện nói cho nàng biết, cấu tạo thân thể của nam nhân cùng nữ nhân có gì khác nhau, sau đó nên phối hợp với nâm nhân như thế nào.
Nghe được những lời này của Nghệ Phong, trong nháy mắt Trữ Huyên minh bạch ý tứ của Nghệ Phong, khuôn mặt nàng đã đỏ lại càng đỏ thêm.
Trữ Huyên không tự chủ được nhớ tới lúc trước tay của Nghệ Phong vuốt ve trên người nàng, lúc đó Trữ Huyên còn nghĩ rằng là Nghệ Phong cứu nàng, thế nhưng hiện tại Trữ Huyên đã khẳng định, lúc đó Nghệ Phong mượn cớ chữa trị cho nàng, làm rất nhiều động tác dư thừa.
- Cái kia, ta nghĩ cần giúp nàng kiểm tra thực sự.
Nghệ Phong cực kỳ chân thành nói.
- Không cần! Ta rất tốt!
Trữ Huyên nói.
Qua nhiều năm như vậy, cư nhiên còn nói thân thể chưa tốt hẳn, cũng chỉ có ngươi mới có thể tìm ra lý do như vậy.
- Khụ, sau này sẽ lưu lại di chứng rất lớn.
Tay của Nghệ Phong không an phận di động.
Thời điểm Nghệ Phong cười trộm, tay thiếu chút nữa tiếp xúc đến một chỗ mềm mại co dãn của Trữ Huyên, tay của Trữ Huyên đột nhiên đè tay Nghệ Phong lại, nàng ngẩng đầu nhìn Nghệ Phong, sắc mặt ửng đỏ không gì sánh được, khiến người say lòng.
- Cho ngươi ôm thôi, nếu không ta đi.
Thấy biểu tình của Trữ Huyên chăm chú, Nghệ Phong cảm giác đầu trầm xuống, thầm nghĩ không nên a, hắn anh tuấn như vậy, theo lý thuyết thì bất luận một nữ nhân nào đều không đỡ được mị lực của mình a.
Thấy Nghệ Phong rốt cục an phận một ít, lần thứ hai Trữ Huyên ghé vào trong lòng Nghệ Phong, nghe tim Nghệ Phong đập có chút gấp gáp.
Hành vi đùa giỡn lưu manh của Trữ Huyên, khiến Nghệ Phong cực kỳ bất bình.
Thầm nghĩ tay hắn đưa lên trước ngực cũng không được.
Thế nhưng nàng lại toàn bộ chôn ở trong ngực mình, không phải mình thiệt thòi lớn sao? Vì sao nữ nhân đều như vậy, cả đám chỉ biết đùa giỡn lưu manh.
Nghệ Phong khóc không ra nước mắt, đáy lòng hối hận đến cực điểm.
Thầm nghĩ vì sao ta không phải nữ nhi, bằng không ta cũng có thể quang minh chính đại đùa giỡn lưu manh rồi.