Mị Ảnh

chương 1183: kim ấn bộ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thân ảnh chớp động lưu lại một đạo tàn ánh tránh thoát khỏi công kích của đối phương, Nghệ Phong ngưng mắt nhìn lại thấy rõ người đánh lén mình là ai. Hình kim ưng trên ống tay áo nói lên thân phận của người này.

- Muốn chết!

Nghệ Phong giận dữ quát lên một tiếng, hắn thật không ngờ mình không tìm đối phương gây phiền phức, người của Kim Ưng Tông cư nhiên dám trêu chọc hắn trước. Cánh tay Nghệ Phong huy vũ, một hạt châu xé tan hư không bay nhanh về phía đối phương, từng hạt châu bay liên miên không dứt khiến đối phương luống cuống tay chân.

Nguyên bản Kim Ấn Bộ thấy Nghệ Phong không ngừng xuất thủ với Hà Như, hắn nghĩ rằng Nghệ Phong căn bản không có thời gian ngăn cản hắn đánh lén. Thế nhưng thật không ngờ trong lúc Nghệ Phong công kích Hà Như còn có thể dễ dàng né tránh hắn, bây giờ từng hạt châu đang bay vèo vèo về phía hắn, Kim Ấn Bộ không nhịn được thầm mắng một tiếng.

Chẳng qua mặc dù trong lòng tức giận thế nhưng hắn vẫn cố gắng né tránh những công kích này. Trong lòng hắn vô cùng kinh ngạc, trước đây Kim Ưng Tông truy sát Nghệ Phong, hắn còn chưa đạt tới Tôn cấp nhưng hiện giờ lại có thể đối kháng với Hà Như. Nếu như qua thêm vài năm nữa, sợ rằng Kim Ưng Tông không còn ai có thể chống lại hắn.

Chuyện này cũng khiến Kim Ấn Bộ hạ quyết tâm muốn triệt để phế bỏ Nghệ Phong.

- Oanh...

Kim Ấn Bộ đánh ra mấy quyền liên tục phá tan hạt châu, toàn bộ độc tố hắn luyện hóa ra đều bắn về phía Nghệ Phong. Hắn biết rõ chỉ dùng thực lực sẽ không phải đối thủ của Nghệ Phong, cho nên chỉ mượn độc tố.

- Chút thủ đoạn ấy cũng dám lấy ra dùng.

Nghệ Phong cười nhạt, cánh tay di chuyển, nguyên bản độc tố bay về phía Nghệ Phong bị đấu khí của hắn dẫn dắt, từ bên người hắn bị bóp méo quỹ đạo bay sang một phương hướng khác.

- Cút!

Nghệ Phong quát to một tiếng, hơn mười hạt châu có lực lượng mấy vạn cân đồng thời đánh về phía Kim Ấn Bộ, có vẻ như muốn đập tan đối phương. Nguồn:

Kim Ấn Bộ nhìn hạt châu từ bốn phương tám hướng bay tới chỗ hắn, trong mắt cũng toát lên một tia kinh ngạc, mặc dù hắn suy đoán Nghệ Phong mạnh hơn, thế nhưng thật không ngờ mạnh hơn nhiều như thế. Công kích kinh khủng khiến thân ảnh của hắn không ngừng chớp động, cố gắng tránh né lần công kích này.

- Trốn? Ngươi trốn được sao?

Nghệ Phong hừ một tiếng, hắn tiện tay bắt lấy một hạt châu, đấu khí bao trùm bên ngoài, hạt châu giống như lợi kiếm mang theo lực lượng nghìn cân đánh thẳng tới phương hướng chạy trốn của Kim Ấn Bộ.

Kim Ấn Bộ nhận thấy hạt châu đuổi theo hắn, sắc mặt đại biến vội vàng thi triển áo giáp đấu khí bao trùm toàn thân. Toàn bộ đấu khí Tôn cấp lục giai bao tùm lên người, thân ảnh không ngừng chớp động muốn tránh né công kích của Nghệ Phong.

Bình...

Thế nhưng cho dù hắn chớp động thế nào thì vẫn không thể tránh khỏi công kích này của Nghệ Phong, cả hạt châu hung hăng nện vào phía trên người hắn. Toàn bộ đấu khí áo giáp bị vỡ thành từng mảnh, trong nháy mắt áo giáp đấu khí của hắn đã bị hạt châu đập vỡ tan, toàn bộ hạt châu hung hăng nện vào trên người Kim Ấn Bộ, hạt châu bị vỡ vụn thành bột phấn ngay lập tức.

Cùng lúc đó Kim Ấn Bộ hạ xuống từ trên hư không đập mạnh vào điện trụ tạo thành một cái hố to. Hắn phun một ngụm máu tươi, thẳng tắp rơi xuống mặt đất.

Nghệ Phong thấy vậy liền thu thêm mấy hạt châu, cánh tay vung lên lại lần nữa đánh về phía Kim Ấn Bộ. Mọi người thấy một màn như vậy không khỏi hít sâu vào một ngụm khí lạnh, Nghệ Phong có ý tứ muốn giết chết đối phương.

Mấy hạt châu đồng loạt bay tới, sắc mặt Kim Ấn Bộ trắng bệch. Đáy lòng hắn không khỏi hối hận vì đã trêu chọc Nghệ Phong, thế nhưng lúc này hắn hoàn toàn không có khả năng ngăn cản.

Trong lòng Kim Ấn Bộ vô cùng sợ hãi, hầu như đang chờ chết, đột nhiên một đạo năng lượng cuốn lấy hắn nhấc lên khỏi sân. Mấy hạt châu của Nghệ Phong đập trúng nền đất, lực lượng va chạm cường đại khiến mấy hạt châu vỡ thành bột phấn.

- Ha ha! Tà Đế! Thiếu tông chủ Kim Ưng Tông chịu thua rồi!

Thanh âm Lâm quản gia vang lên trong không gian, Nghệ Phong nghe được không khỏi cười cười, hắn cũng hiểu nếu mình muốn giết chết đối phương thì Lâm Lang thế gia sẽ ra tay. Chỉ là Nghệ Phong cũng không thèm để ý, hắn thoát được lần này, chẳng lẽ còn có thể thoát khỏi lần sau sao?

- Lâm lão, chỉ là ngài cứu hắn chưa chắc Kim Ưng Tông đã cảm kích!

Nghệ Phong quay sang Lâm quản gia đang ôm Kim Ấn Bộ cười cười.

Lâm quản gia cười nhẹ không nói gì thêm. Hắn đẩy ra những hạt châu thể xung quanh rồi hạ xuống bên ngoài.

Mọi người nhìn thấy một màn này, ánh mắt nhìn về phía Nghệ Phong cũng trở nên ngưng trọng hơn. Một Tôn cấp lục giai cũng không thể tiếp được một đạo công kích của hắn, hơn nữa công kích này cũng không phải công kích trực tiếp, chỉ là mượn hạt châu để công kích. Có thể tưởng tượng được thực lực của đối phương đã mạnh tới mức nào?

Thực lực thất giai cũng không thể biểu hiện ra uy lực như vậy a!

Trong lòng mọi người cảm thán một tiếng, cả đám đồng loạt đưa Nghệ Phong lên trình độ cửu giai. Bởi vì chỉ có đạt được cửu giai thì mới dễ dàng dùng năng lượng ấn chứa trong hạt châu đánh tan áo giáp đấu khí của Tôn cấp lục giai. Dù sao dùng ngoại vật ẩn chứa năng lượng thì lực công kích sẽ bị giảm đi rất nhiều.

Nguyên bản trong đám người có một ít người muốn xuất thủ với Nghệ Phong lập tức nhanh chóng hủy bỏ ý tưởng. Người thanh niên này thoạt nhìn nhỏ tuổi, thế nhưng hạ thủ vô cùng ngoan độc, nếu không phải vừa rồi Lâm Lang thế gia xuất thủ, sợ rằng thiếu tông chủ Kim Ưng Tông sẽ ngã xuống tại đây.

Nghệ Phong cũng không biết mọi người đang suy nghĩ cái gì, hắn quay đầu nhìn về phía Hà Như, lúc này Hà Như nương nhờ cơ hội Nghệ Phong xuất thủ với Kim Ấn Bộ mà khôi phục lại khí lực. Hà Như thoát khỏi công kích liên miên của hắn khiến Nghệ Phong càng tức giận Kim Ấn Bộ hơn.

Mất đi quyền chủ động, nếu muốn bức bách Hà Như sẽ rất phiền phức.

- Chờ bản thiếu gia tham gia Tụ Hội này xong sẽ đi diệt Kim Ưng Tông. Bản thiếu muốn nhìn xem đến lúc đó người sẽ sống sót như thế nào?

Nghệ Phong thở nhẹ một hơi, hắn cũng muốn giải quyết chuyện tình Kim Ưng Tông nhanh chóng.

- Ngươi hẳn phải cảm tạ phế vật kia.

Nghệ Phong quay sang Hà Như nói.

- Hừ!

Hà Như hừ lạnh một tiếng, đáy lòng nàng hận Kim Ấn Bộ tới cực điểm. Vừa rồi nàng đang tranh đấu với Nghệ Phong, còn không nghĩ có người xen vào, nếu như lúc nãy Nghệ Phong không đuổi hắn ra khỏi tỷ thí thì nhất định nàng sẽ trực tiếp xuất thủ.

- Ta không cần một phế vật hỗ trợ!

Hà Như nghiến răng nghiến lợi nhìn Nghệ Phong, chật vật vừa rồi đã khắc sâu vào trong ký ức của nàng.

- Ngươi còn muốn đấu thế nào?

Nghệ Phong nhìn nữ nhân điên này cũng cảm giác phản cảm tới cực điểm. Có bệnh không sao nhưng có bệnh mà cứ tìm đến hắn gây phiền phức thì không ai chịu nổi.

- Ngươi không phải cũng sở hữu Phệ Châu sao? Ta muốn nhìn xem Phệ Châu của ngươi mạnh hơn hay của ta mạnh hơn.

Hà Như hừ lạnh một tiếng, nàng thi triển nhiếp hồn thuật lấy ra một hạt châu. Năng lượng Phệ Châu bao trùm bên ngoài hà hoa màu xanh, lấy hạt châu làm chất dẫn, hung hăng đánh về phía Nghệ Phong.

Hạt châu đi qua nơi nào thì linh khí nơi đó đều bị hạt châu thôn phệ, năng lực của hạt châu giống như Phệ Châu. Đương nhiên uy lực của cả hai không thể đánh đồng.

- Ngươi cho là cao hơn ta một bậc thì uy lực của Phệ Châu nhất định sẽ mạnh hơn ta sao? Bản thiếu gia nói cho ngươi biết, chút uy lực ấy bản thiếu gia căn bản không thèm để mắt.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio