Sau khi Nghệ Phong từ chỗ Triệu lão rời khỏi liền đi tới suối nước nóng ở hậu sơn Thánh Địa. Nghệ Phong còn đang đắm chìm trong lời nói của Triệu lão. Đối với sự phân tích của Triệu lão về Ngũ Hành, Nghệ Phong tuy không tin hết. Nhưng đồng dạng cũng không thấy lý do phản bác.
Mà Triệu lão nói tỷ lệ một thành cũng không đến, càng làm cho đáy lòng Nghệ Phong bực bội. Xác suất thành công nhỏ như vậy, hắn thật cảm thấy khẩn trương khi đối mặt với Tần Y. Nghệ Phong tình nguyện hàn độc ở trên người hắn, như vậy còn cảm thấy dễ chịu hơn.
Suối nước nóng bốc lên hơi nước mịt mờ, Nghệ Phong không nghĩ quá nhiều, cởi ra quần áo tiến vào trong đó. Cảm giác ấm áp này khiến Nghệ Phong không khỏi nhớ tới Thi Đại Nhi. Chỗ lúc trước là cấm địa của hắn và Thi Đại Nhi, ở trên khối đá khổng lồ bên kia, hắn còn đào một cái lỗ nhỏ.
Nghệ Phong nhớ tới Thánh Ngọc Thạch của Thi Đại Nhi cùng với hành động triền miên liều mạng kia. Nghệ Phong không khỏi cảm giác bốc lửa, lần đầu tiên mà tiểu ma nữ điên cuồng như vậy.
Ngay khi Nghệ Phong đang nghĩ đến Thi Đại Nhi lần này bế quan, khi đi ra sẽ đạt tới thực lực gì. Nghệ Phong cảm giác phía sau lưng của hắn có một đạo kình khí đánh tới. Trong lòng Nghệ Phong giật mình, hắn đang tập trung suy nghĩ, thật không ngờ trong ôn tuyền này còn có người. Thân ảnh hắn nương theo ôn tuyền bay ra, tránh né đạo công kích này. Lực đạo đánh vào trên mặt nước khiến ngàn vạn bọt nước bắn tung tóe.
- Kháo... Tại Thánh Địa còn có kẻ nào dám khiêu chiến với Bản đế.
Nghệ Phong thì thầm một tiếng, nhìn về phía vừa mới phát ra công. Ở đằng kia, một thân ảnh uyển chuyển trêu chọc lòng người bạo lộ giữa suối nước nóng. Da thịt mềm mại, trắng như trứng gà bóc. Màu trắng kết hợp với sương mù bốn phía vây quanh nàng, càng là cho nàng tăng thêm thêm vài phần mông lung hấp dẫn.
- Chết tiệt! Tại sao nàng lại ở chỗ này?
Nghệ Phong nhìn nữ nhân trong nước, khuôn mặt xinh đẹp đó khiến nhịn không được mà thấy rét run.
Nghệ Phong tranh thủ thời gian phất tay nói ra:
- Cái kia... Ta tuyệt đối không phải cố ý, ta dùng nhân phẩm chúng ta cam đoan.
Yêu Hậu nghe thấy Nghệ Phong nói, sắc mặt càng là lộ vẻ nổi giận không thôi. Đối với nhân phẩm Nghệ Phong, nàng thật sự không dám tin. Hơn nữa với với cấp bậc Quân Cấp, làm sao có thể không cảm giác được trong ôn tuyền đang có người.
Nghệ Phong thấy bộ dáng Yêu Hậu thì đã biết nàng không tin tưởng hắn. Ngay khi Nghệ Phong đang chuẩn bị nói cái gì thì một đạo năng lượng một lần nữa đánh đi từ Yêu Hậu, thẳng tắp về phía Nghệ Phong.
Thân ảnh Nghệ Phong nhanh chóng lóe lên, vừa bay ra suối nước nóng mặc lại y phục vừa tránh né công kích của Yêu Hậu!
Yêu Hậu ở trong nước, tuy suối nước nóng nước che chắn, thế nhưng nhìn thân ảnh như ẩn như hiện khiến cho con mắt Nghệ Phong lồi ra nhìn Yêu Hậu. Cảm giác song phong chọc người làm cho Nghệ Phong líu lưỡi không thôi.
- Hỗn đản!
Yêu Hậu thấy Nghệ Phong rõ ràng còn không biết sống chết nhìn nàng, trên mặt nàng hiện lên từng vệt đỏ ửng, xấu hổ không thôi. Tiểu tử hỗn đản này rõ ràng gan lớn ngông cuồng, dám tới suối nước nóng nhìn trộm nàng.
Nghĩ vậy, từng đạo đấu khí khủng bố của Yêu Hậu oanh thẳng hướng Nghệ Phong, dường như muốn giết chết hắn.
Nghệ Phong nhìn từng đạo đấu khí khủng bố này, hắn cũng không dám ngăn cản, bắt đầu điên cuồng chạy trốn.
- Đứng lại!
- Không đứng!
- Không đứng lại bản Hậu cắt vật kia của ngươi.
- Đứng lại mới bị ngươi cắt mất!
- ...
Yêu Hậu càng tức giận thì đấu khí càng phóng ra không ngừng, Nghệ Phong đồng dạng ở trên không biến thành từng tàn ảnh, hiển nhiên là không dám để cho Yêu Hậu tóm được. Sự sợ hãi đối với Yêu Hậu đã xâm nhập vào tận cốt tủy Nghệ Phong rồi.
Yêu Hậu thấy Nghệ Phong như thế lại càng là tức giận, nàng từ trong giới chỉ lấy ra một kiện áo choàng, thân ảnh theo trong nước mãnh liệt bay ra. Nghệ Phong chỉ thấy một thân ảnh uyển chuyển khiến cho người chảy máu mũi bay nhanh tới, thân thể tuyết trắng xinh đẹp chỉ trong nháy mắt đã bị áo bào cho bao lấy. Nước suối dính tại trên áo choàng Yêu Hậu khiến áo choàng cũng không thể hoàn toàn che hết những đường cong bốc lửa, ngược lại còn cực kì dụ người.
- Bản hậu xem ngươi trốn chỗ nào!
Yêu Hậu tức giận quát. Lách mình bay vào không trung, từng đạo năng lượng càng thêm khủng bố hướng về phía Nghệ Phong oanh kích.
Nghệ Phong nhìn những đạo năng lượng này lập tức né tránh. Trong khi Nghệ Phong trốn tránh, công kích của Yêu Hậu càng thêm lăng lệ ác liệt, một người truy một người chạy. Hai người khiến phía trên suối nước nóng không lớn này trở nên ầm ĩ.
Nghệ Phong một mặt trốn tránh, thời gian dần trôi qua, Nghệ Phong bắt đầu chật vật, cuối cùng một đạo năng lượng của Yêu Hậu sượt qua khuôn mặt Nghệ Phong.
- Đứng lại cho bản hậu, bằng không, hừ...
- Ta còn lâu mới ngu như vậy.
- Ngươi muốn chết!
- ...
Hai người lại truy đuổi một lần nữa, tựa hồ giữa hai người có sự ăn ý đều bay phía trên suối nước nóng mà không chạy ra ngoài phạm vi này. Một đạo năng lượng của Yêu Hậu xẹt qua người Nghệ Phong, lúc này hắn đột nhiên vỗ đùi, nhớ tới một chút gì đó đột nhiên quát:
- Ta kháo, từ lúc nào Bản đế đần như vậy hả?
Nghệ Phong thật muốn khóc, hắn đường đường có thực lực Quân Cấp ngũ giai. So với Yêu Hậu không chênh lệch chút nào, vậy mà hắn chỉ biết là một mực né tránh. Nếu nói ra, còn không khiến cho người cười chết sao?
Nghệ Phong cảm thấy quá mất mặt, thật không ngờ thói quen đối với Yêu Hậu đã sâu tới tận xương tủy. Trước kia nhìn thấy nàng, Nghệ Phong chỉ biết chạy, không thể tưởng được hiện tại gặp nàng, hắn cũng làm như thế.
- Đứng lại!
Yêu Hậu khẽ quát một tiếng, gương mặt xinh đẹp tuyệt trần mang theo lửa giận. Mà khiến cho Yêu Hậu nghi hoặc chính là lúc này đây Nghệ Phong thật sự đứng lại. Yêu Hậu không kịp phản ứng nhìn Nghệ Phong, nàng cũng quên không công kích nữa.
- Nàng kêu ta đứng lại thì ta đứng lại.
Bộ dáng Nghệ Phong rất ngoan ngoãn nhìn Yêu Hậu.
Yêu Hậu hừ một tiếng, hung hăng tát một cái về phía Nghệ Phong, Nghệ Phong nhìn bàn tay của nàng, liền đưa tay ngăn trở, thuận tiện vuốt ve mu bàn tay trắng noãn nhẵn mịn, nhìn Yêu Hậu cười nói:
- Nàng đánh không tới ta rồi!
Yêu Hậu thấy Nghệ Phong như thế, trong lòng nàng bỗng nao nao. Nàng chưa từng nghĩ tiểu tử này sẽ phản kháng. Trong ấn tượng của nàng, Nghệ Phong không phải là thường xuyên bị khi dễ sao, nhìn thấy nàng cứ như là chuột thấy mèo. Thế nhưng, lúc này rõ ràng còn dám đùa giỡn nàng.
- Hỗn đản!
Yêu Hậu nổi giận, một đạo năng lượng cuồng bạo tuôn ra đánh thẳng về phía Nghệ Phong. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
Nghệ Phong cười ha ha, năng lượng trong cơ thể đồng dạng bay ra ngăn trở đạo năng lượng của Yêu Hậu. Dưới lực lượng của Nghệ Phong, cỗ năng lượng của nàng hoàn toàn bị đánh tan. Bất quá, điều này cũng làm cho Nghệ Phong kinh ngạc không thôi. Thực lực của Yêu Hậu cũng đạt tới ngũ giai. Nghệ Phong ngẫm nghĩ lập tức hiểu ra, có năng lượng Thánh Ngọc Thạch thì việc nàng phát triển mấy giai cũng không có gì kỳ quái.
Mà Yêu Hậu nhìn năng lượng của nàng bị đơn giản ngăn lại, trong mắt mang theo vẻ kinh ngạc. Không thể tưởng được thực lực của Nghệ Phong đã phát triển đến cấp độ này, tiểu thí hài xấu xa lúc trước rõ ràng đã đạt đến cấp độ sánh vai cùng nàng.
- Ha ha, Lam Hinh tỷ tỷ. Trước kia nàng luôn khi dễ ta, bản đế lúc này đây muốn trả lại toàn bộ.