Nghệ Phong quên mình đã đẩy lùi bao nhiêu đợt người, bất quá nhân số bị đánh lui càng lúc càng nhiều. Phảng phất Nghệ Phong đã đốt lên lửa giận của toàn bộ võ giả ở chủ thành. Nguyên một đám nhào lên, điên cuồng giao thủ cùng Nghệ Phong.
- Chết tiệt!
Nghệ Phong tức giận mắng một tiếng, đáy lòng thập phần bất đắc dĩ. Nếu cứ đánh tiếp như vậy, thật sự có khả năng toàn bộ võ giả của chủ thành đều đến đây.
Một chưởng của Nghệ Phong bức lui mấy chục võ giả, khí thế mạnh mẽ của Tà Đế tuôn ra. Một luồng khí thế khủng bố mang theo xu thế diệt thiên oanh về phía mọi người, khí thế khổng lồ lập tức áp tất cả các võ giả làm bọn họ run rẩy không thôi. Trong mắt họ mang theo vẻ hoảng sợ, nguyên bản chiêu thức đang công về phía Nghệ Phong cũng mạnh mẽ ngừng lại. Cỗ khí thế này khiến bọn họ sinh ra sự sợ hãi từ tận đáy lòng, không dám tiếp tục ra tay với Nghệ Phong. Tuy rất cả cực lực muốn áp chế, nhưng không thể làm được.
Loại uy áp này rung động cả không gian, khiến cho đám người Tần Trấn biến sắc:
- Không tốt, người này bị đánh tới mức bốc hỏa rồi.
- Kháo... Hắn đang bức chúng ta ra tay. Uy áp khủng bố bực này nếu trấn áp các võ giả quá lâu sẽ khiến cho bọn họ sinh lòng sợ hãi, về sau muốn tiến một bước cũng rất khó khăn.
Sắc mặt Tần Đường cũng biến đổi. Tuy bọn họ mượn tay những người này thu thập Nghệ Phong, nhưng cũng không dám để cho để lại bóng ma cho họ. Dù sao trong những người này, đại đa số đều là trụ cột tương lai của Tần gia trang. Nếu bọn họ xảy ra chuyện gì, Nghệ Phong tự nhiên sẽ bị người của trưởng lão viện chăm sóc đặc biệt, mà ba người bọn họ có muốn cũng không được sống khá giả.
Nghĩ vậy, đám người Tần Trấn nhanh chóng bay tới. Ba người đồng thời phát ra ba cỗ khí thế cường đại chặn Nghệ Phong lại. Bốn cỗ khí thế giao phong cùng nhau, bộc phát ra uy thế kinh khủng tạo thành một cơn lốc oanh về bốn phía, cuốn bay một đám võ giả ra ngoài. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
- Khí thế mạnh thật!
Một đám võ giả liếc mắt nhìn nhau, thấy được vẻ kinh hãi trong mắt đối phương.
Nghệ Phong thấy ba người xuất hiện, ánh mắt đều nhìn chăm chú hắn, vì thế không có vận dụng khí thế nữa. Hắn biết rõ ba người đã đi ra thì đừng hòng nghĩ tới việc trở lại. Chỉ cần đánh cho ba người này một trận, thì những mệt nhọc vừa mới rồi có thấm vào đâu?
- Các ngươi còn đợi gì nữa?
Nghệ Phong nhìn Tần Đường ba người hỏi.
Tần Trấn cười ha ha đáp:
- Ta chỉ là muốn thử xem có phải Tà Đế muốn đánh với tất cả mọi người ở Tần gia trang hay là không. Bất quá nếu Tà Đế đã muốn chiến một trận thì chúng ta tự nhiên phụng bồi.
Khóe miệng Tần Trấn mang theo một tia vui vẻ, trong lòng thầm nghĩ ngươi đã đánh lâu như vậy. Cho dù còn có sức chiến đấu, cũng không đến bảy thành. Lực lượng như vậy còn có thể là đối thủ của ba người chúng ta sao?
Nhìn khuôn mặt tươi cười của Tần Trấn, khóe miệng Nghệ Phong cũng nhiều thêm một tia nghiền ngẫm:
- Các ngươi một người lên, hay là tất cả lên? Được rồi, các ngươi cùng lên đi. Từng người một có vẻ hơi rắc rối.
Nghe thấy câu nói này, cho dù là ba người Tần Trấn có hàm dưỡng đến mấy, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt. Lần đầu tiên bọn họ bị miệt thị như thế.
Ba người hừ một tiếng nói:
- Nếu ngươi đã yêu cầu, ba người chúng ta tuân mệnh là được.
Ba người này xác thực nếu đơn đấu thì không có khả năng chiến thắng, nhưng ba người hợp lực thì… Trong lòng đã kế hoạch đánh cho Nghệ Phong tàn phế mới thôi. Người này quá kiêu ngạo cuồng vọng.
Mọi người thấy ba người kiệt xuất nhất ở Tần gia trang đồng ý vây công Nghệ Phong, nguyên một đám sắc mặt trở nên thập phần cổ quái. Bọn họ cảm thấy có phải quá đề cao Nghệ Phong hay không, bất quá nhớ lại từng đám người vừa mới bị hắn đánh bay ra ngời, đáy lòng lại cảm thấy ba người không nhất định sẽ là đối thủ của Nghệ Phong. Dù sao, bọn họ chưa từng thấy Tần Trấn làm như vậy.
- Người này là ai à? Bộ dạng thật cuồng vọng.
Một võ giả bị Nghệ Phong đánh đến mức phun máu, thế nhưng nhưng lại không biết bởi vì duyên cớ gì mà vây công Nghệ Phong, lúc này đi hỏi nguyên nhân.
Được người khác giải đáp mới biết được là Nghệ Phong cùng với người của Tần gia trang tranh giành tình nhân gây ra, nguyên một đám nhịn không được tức giận mắng to một tiếng:
- Ta kháo!
Những võ giả hiểu rõ đầu đuôi, đối với Nghệ Phong càng ít đi vài phần căm thù, nhiều thêm vài phần sùng bái. Bất quá, nghĩ đến tiểu thư bị người này hái được, địch ý vẫn chiếm đa số.
Mấy trưởng lão ẩn trong bóng tối thấy đám người Tần Trấn ra tay, ánh mắt không khỏi sáng quắc vào nhìn trong tràng đấu. Tuy được chứng kiến Nghệ Phong ra tay trấn áp Địa Hỏa, nhưng bọn họ vẫn muốn xem đệ tử của mình mạnh đến trình độ nào.
Đám người Tần Trấn liếc mắt nhìn nhau, lập tức thân ảnh ba người chớp động mãnh liệt. Ba đạo công kích theo ba phương hướng công kích vào ba chỗ hiểm của Nghệ Phong.
Một ngũ giai, một tam giai, một nhị giai!
Lực lượng ẩn chứa trong ba đạo công kích khủng bố tới mức long trời lở đất, Nghệ Phong thấy công kích của ba người mãnh liệt cũng không trốn tránh, mà nghênh đón.
Một màn này, kể cả mấy trưởng lão trừng to mắt, không thể tin được Nghệ Phong sẽ làm như thế.
Trải qua trận xa luân chiến mới vừa rồi, Nghệ Phong còn muốn bằng vào thực lực một người nghênh tiếp hợp lực công kích của ba người hay sao?
- Tinh Bạo Thương Khung!
Nghệ Phong nổi giận gầm lên một tiếng, đấu khí trong cơ thể mạnh mẽ tuôn ra hội tụ trên cánh tay, đánh về phía công kích của ba người.
Phanh...
Trong thanh âm giao phong, không gian xuất hiện từng đạo khe nứt cực lớn thôn phệ kình khí vào bên trong, từng tiếng nổ vang không ngừng vang lên bên tai.
Lần giao phong này, ba người Tần Đường bị chấn ngược phải lại lùi về phía sau mấy bước, mà Nghệ Phong chỉ lắc lư thân hình đối diện với họ.
- Điều này không có khả năng!
Thấy Nghệ Phong cư nhiên nhẹ ngàng ngăn hợp lực công kích của ba người như thế, Tần Trấn trợn to mắt thốt lên với thanh âm kinh hoảng. Trong suy nghĩ của hắn, hiện giờ nếu Nghệ Phong tiếp lực lượng toàn thịnh của bọn họ có lẽ sẽ bị oanh tới mức phun máu.
Một đám trưởng lão đồng dạng cũng kinh ngạc nhìn Nghệ Phong, trải qua trận xa luân chiến trường kì mà sao đấu khí của hắn vẫn còn mạnh mẽ đến thế, căn bản giống như không có tiêu hao một chút nào?
Đối với sự kinh ngạc của Tần Trấn, Nghệ Phong chỉ thản nhiên nói:
- Từ lúc vừa mới bắt đầu các ngươi toan tính muốn làm hao tổn đấu khí của ta đã là một sai lầm.
Lăng Thần Quyết của Nghệ Phong có hiệu quả khôi phục kinh người, mặc dù so với tiêu hao còn kém một bậc. Thế nhưng lực lượng nhục thân của Nghệ Phong đã đạt tới Quân cấp, có lúc hắn vận dụng lực lượng nhục thân chờ đợi đấu khí khôi phục, cho nên đấu khí của Nghệ Phong vẫn bảo trì ở trạng thái đỉnh phong.
Đối với hắn mà nói, võ giả dưới Quân cấp dù nhân số có nhiều hơn nữa cũng không có tác dụng gì.
Đương nhiên, những lời này Nghệ Phong sẽ không giải thích cho Tần Trấn hiểu.
Tần Trấn nhìn Nghệ Phong với vẻ khiếp sợ, hắn rất khó lý giải tại sao Nghệ Phong chiến đấu lâu như vậy mà vẫn còn có thể bộc phát đấu khí mạnh đến thế.
- Lại đến!
Nghệ Phong cười ha ha, đánh một quyền về phía Tần Trấn. Nghệ Phong đã quyết định đánh cho người này tâm phục khẩu phục rồi nói sau.
Thấy Nghệ Phong công kích về phía mình đầu tiên, Tần Trấn đã biết rõ chủ ý của Nghệ Phong là gì. Hắn hừ lạnh một tiếng, một cỗ lực lượng từ trong cơ thể mạnh mẽ tuôn ra. Cỗ lực lượng này vừa xuất hiện, nhiệt độ trong không khí nhanh chóng tăng lên như bị hỏa diễm thiêu đốt.
- Địa Hỏa chi lực?
Nghệ Phong có chút kinh ngạc nhìn Tần Trấn, không thể tưởng được người này có thể dùng Địa Hỏa chi lực. Địa Hỏa chi lực so với tử khí ngàn năm không chênh lệch chút nào.