Ba ngày đảo mắt đã đến, Nghệ Phong và đám người Yêu Ngọc đứng trên hư không, ở ngoài Tần gia trang, võ giả Thiên Phủ và Tần gia trang rậm rạp chằng chịt, mà người thống suất tự nhiên là Tần Y.
Không có Nguyệt Nghiên áp chế, dưới sự khống chế của Tần Y, hiển nhiên võ giả Tần gia trang mạnh hơn so với Thiên Phủ một bậc. Trận doanh hai phe phía dưới, chém giết không ngừng, tuy không thể so với chiến đấu của Thánh Tông và Tiên Cảnh lúc trước, nhưng cũng rất dao động nhân tâm.
Nghệ Phong và đám người Yêu Ngọc lẳng lặng nhìn chiến tranh phía dưới hư không, không ai nhúng tay vào trong đó, ai cũng minh bạch, chính thức thắng bại của trận chiến tranh này nằm trong tay cao tầng hai bên.
Yêu Ngọc nhìn Thánh Cấp đối phương, chuyển sang Tần Y nói:
- Đại tẩu! Ta muốn đi thử Thánh Cấp đối phương!
Lúc Tần Y gật đầu, Yêu Ngọc và mấy Thánh Cấp Tần gia trang bay nhanh vào trong hư không, khí thế ép về Thánh Cấp Thiên Phủ.
Dưới tình thế đám người Yêu Ngọc khiêu khích, khí thế của một đám Thánh Cấp Thiên Phủ bạo phát, thân ảnh thoáng hiện trên hư không, mau chóng lao vào đám người Yêu Ngọc.
Oanh...
Mấy Thánh Cấp ra tay, hư không lập tức vỡ vụn, từng vết nứt đen kịt xuất hiện, phong khiếu lan tràn toàn bộ không gian, kình khí bắn ra, khiến cây cối, gò núi bị xốc tung.
Những người này không ra tay thì thôi, vừa ra tay liền điên cuồng quyết liệt, từng đạo năng lượng khủng bố không ngừng đánh nát toàn bộ không gian.
Dưới pháp tắc thôn phệ của Yêu Ngọc, đấu khí của một đại lão bị hắn thôn phệ không ngừng, không gian bốn phía bị hắn thôn phệ, thế giới chi lực cưỡng bức bao phủ, khiến toàn bộ hư không lâm vào sụp đổ vặn vẹo.
Loại tình huống này khiến võ giả giao thủ với Yêu Ngọc kinh hãi trong lòng, từng đạo lực lượng bạo phát, thân thể không ngừng bạo lui ngược lại, đồng thời hô to Thánh Cấp Thiên Phủ phía trước tương trợ.
Thời điểm một võ giả đại lão khác phối hợp công kích Yêu Ngọc, lão tổ tông Tần gia trang bên cạnh Tần Y vừa định tham dự trong đó, lại bị Nghệ Phong ngăn lại nói:
- Yêu Ngọc có thể ngăn cản được.
Nghe được Nghệ Phong nói, đối phương nhíu mày, nhưng vẫn nghe theo Nghệ Phong an bài, không tham dự trong đó.
- Tới tốt!
Yêu Ngọc cười ha ha, tay hóa trảo, đấu khí trong cơ thể bạo phát, pháp tắc thôn phệ thôn phệ lực lượng bốn phía, lực lượng thôn phệ hội tụ trong lòng bàn tay hắn, quét ngang về phía đối phương.
Oanh...
Dưới một tiếng va chạm, một mình Yêu Ngọc ngăn cản hai cấp bậc đại lão vẫn không chút hạ phong.
- Thật mạnh!
Lão tổ tông Tần gia trang bị Nghệ Phong ngăn lại, nhìn Yêu Ngọc có chút biến sắc.
Nghe được lời của đối phương, Nghệ Phong khẽ cười cười, thiếu Yêu chủ Yêu Tộc có thể không mạnh mẽ sao? Huống chi, pháp tắc chi lực của hắn là pháp tắc thôn phệ bài danh trước ba.
Nghệ Phong nhìn đánh nhau trước mắt, chắp tay đứng ở bên cạnh Tần Y. Lẳng lặng nhìn bốn phía chém giết.
Rất hiển nhiên, Thiên Nhất không có bộ dạng lập tức động thủ, đứng ở trước mặt thống lĩnh đối phương, cũng đồng dạng nhìn đám người Yêu Ngọc phía trên hư không đánh nhau.
Giết chóc không ngừng bên tai, máu của Tần gia trang và Thiên Phủ nhuộm dần mảnh đất này. Tiếng kêu thảm thiết lẫn gầm lên phối hợp với nhau, khiến không gian này huyên náo vô cùng.
Sắc mặt Tần Y trầm ngưng, từng đạo chỉ lệnh không ngừng truyền xuống dưới, lúc võ giả bình thường giao phong, Tần gia trang hiển nhiên chiếm lấy thượng phong nhất định. Thực lực Tần gia trang vốn là mạnh hơn Thiên Phủ một bậc, chỉ có điều bởi vì đối phương có Chí Tôn trở về, mang theo không ít cường giả, cộng thêm rất nhiều võ giả vì danh tiếng Chí Tôn nên gia nhập vào Thiên Phủ, vì vậy trên phương diện cường giả đỉnh phong, Tần gia trang yếu hơn rất nhiều.
Nhưng là võ giả bình thường, Tần gia trang vẫn cao hơn một bậc như trước.
Nhìn Yêu Ngọc chiến hừng hực khí thế trong hư không, khóe miệng Nghệ Phong mang theo vui vẻ, thực lực Yêu Ngọc lúc này quả thật khiến người ta cảm giác khủng bố.
Thiên Nhất và Nghệ Phong ai cũng không ra tay, sau khi nhìn hỗn chiến bốn phía vài canh giờ, Nghệ Phong đứng chắp tay như trước. Hư không lúc này đã có vị đạo huyết tinh nồng hậu.
Thiên Nhất ngửi những mùi máu tươi này, tựa hồ giống như bị kích thích, trong mắt có một tia hưng phấn, rốt cục tiến lên trước một bước nhìn Nghệ Phong nói:
- Nghệ Phong, có thể chiến một trận rồi.
Nghe được đối phương gầm lớn toàn bộ không gian, Nghệ Phong cười ha ha, lách mình tiến lên trước vài bước, cười to nói:
- Cam tâm tình nguyện đến cực điểm!
Tựa như tiếng sấm rền vang vọng hư không, khiến ánh mắt của mọi người không khỏi chuyển hướng hai người, mặc cho ai cũng tinh tường, hai diễn viên chính thức của trận đại chiến này đã ra tay, bọn họ thắng hay bại, đại biểu cho thắng bại của trận đại chiến này.
Thiên Nhất nhìn xuống võ giả hạ phong phía dưới, cánh tay vung lên nói:
- Lui binh!
Tần Y thấy đối phương như thế, cũng phất tay quát:
- Lui về Tần gia trang! Yêu Ngọc, dẫn người trở về!
Tuy Yêu Ngọc vẫn còn chưa thỏa mãn, nhưng nhìn mấy Thánh Cấp đều bị thương thế không nhẹ, hắn vẫn tranh thủ thời gian dẫn bọn họ trở về, trên phương diện cường giả đỉnh phong, Tần gia trang kém hơn đối phương một bậc.
Lúc hai phe lui binh, Tần Y nhu tình nhìn Nghệ Phong nói :
- Đệ cẩn thận một chút!
Nghệ Phong mỉm cười, nhìn Tần Y gật đầu nói:
- Ta minh bạch!
Nghệ Phong đứng giữa hư không, nhìn Thiên Nhất nói:
- Trước đó vài ngày không tận hứng, hôm nay tận hứng một lần.
Thiên Nhất lạnh lẽo cười cười nhìn Nghệ Phong, khẽ nói:
- Lần trước cho Yêu Thánh mặt mũi, hôm nay ta sẽ chém giết ngươi.
Nghệ Phong nhún nhún vai nói:
- Đây cũng là lời ta muốn nói.
Ngưởi phía dưới đều nín thở ngưng thần nhìn hai người phía trên hư không. Hai người này không thể nghi ngờ đều là nhân vật truyện kỳ, một người là chuẩn Chí Tôn dưới Chí Tôn, một người là Nghệ Phong danh chấn đại lục.
Trong hai người, bất kỳ một người nào đều là tồn tại khiến bọn hắn phải nhìn lên. Hai người chiến đấu,= tự nhiên sẽ kịch liệt vạn phần. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Cho dù là Yêu Ngọc, lúc này cũng ngừng thở nhìn Nghệ Phong, đối với cấp độ đánh nhau này, hắn cho tới bây giờ quả thực chưa được chứng kiến.
Nghệ Phong nhìn võ giả trước mặt, ánh mắt có chút ngưng trọng, người có thể đạt tới chuẩn Chí Tôn hiển nhiên không phải mặt hàng đơn giản. Nghệ Phong không muốn lật thuyền trong mương. Lúc này đây, Nghệ Phong không phải nghĩ đánh bại hắn là xong, mà là muốn triệt để giết đối phương, cướp lấy vỏ Tru Tiên Kiếm.
Tru Tiên Kiếm hợp nhất, kiếm linh sẽ có thể có thuộc tính hoàn toàn, khi đó uy lực Tru Tiên Kiếm sẽ tăng lên trên diện rộng.
Đấu khí của Nghệ Phong chậm rãi tiến vào thân quyền, hiện tại đấu khí của Nghệ Phong tuôn ra trên mặt quyền, không hề bộc phát uy thế kinh khủng. Ngược lại chỉ là một tầng quang mang nhàn nhạt.
Mà Thiên Nhất nhìn hào quang nhàn nhạt trên mặt quyền của Nghệ Phong, con mắt mạnh mẽ ngưng tụ, hắn thân là cửu giai, tự nhiên có thể nhìn ra sự bất phàm trong đó. Ngưng mà không phát tán ra một tia, có thể nghĩ lực khống chế lực lượng của Nghệ Phong đạt tới cấp độ gì.
Thiên Nhất tự nhiên cũng có thể làm được điểm này, chỉ là hắn đã bao nhiêu tuổi? Hắn làm được điểm ấy không biết tiêu tốn bao nhiêu năm. Nhưng Nghệ Phong chỉ mới hơn ba mươi tuổi đầu, hai người này căn bản không phải cùng một đẳng cấp.
- Hắn càng mạnh, lại càng phải chém giết hắn.
Trong mắt Thiên Nhất lóe ra hàn quang.