Nghệ Phong phát huy tốc độ của chính mình tới cực hạn, không ngừng khua Tiêm Kiếm Hổ trên tay. Từng đạo hồn lực dung nhập vào cơ thể, hồn thể tập trung đánh về phía Kiến mộc linh.
Tuy rằng nắm năm phần nguyên phần nguyên hồn trong tay, thế nhưng làm nhiếp hồn sư khắc tinh của linh, Nghệ Phong đánh chuẩn một quyền. Một Kiến mộc linh dưới trọng kích của Nghệ Phong từ từ ngã xuống.
Đương nhiên Nghệ Phong cũng không chịu nổi, nhiều vết kiến cắn! Mặc dù những linh này không chịu nổi một hai chiêu của Nghệ Phong, thế nhưng số lượng khổng lồ khiến Nghệ Phong vất vả ứng phó. Từng đạo năng lượng phun ra sớm khiến cẩm y của hắn nguyên bản chỉnh tề đã trở nên rách nát. Trên thân thể cũng có chút tiên huyết tràn ra. Hiển nhiên là đang bị thương!
Điều khiến Nghệ Phong kinh ngạc chính là, tuy những Kiến mộc linh này bị Nghệ Phong tàn sát mãnh liệt, thế nhưng dường như không hề chùn bước, vẫn liều chết công kích về phía Nghệ Phong.
Từng đạo năng lượng tàn sát khắp trời, bám theo từng đạo cơn lốc. Nguyên bản bầu trời trong xanh kỳ ảo đã bị bao phủ bởi màu xanh u ám. Khắp mọi nơi đều tản ra năng lượng Kiến mộc linh.
Nghệ Phong thấy vậy, cũng tình hình rất cấp bách. Tuy rằng nghi hoặc, thế nhưng Tiêm Kiếm Hổ trên tay không lúc nào chậm lại. Khẽ vung lên chung quy đều có thể thu được sinh mệnh Kiến mộc linh.
Không thể không nói, trở thành nhiếp hồn sư đúng là có điểm tốt, có thể tập trung hồn thể vào Kiến mộc linh, giúp Nghệ Phong chuẩn xác tiêu diệt. Nếu như đổi lại là người khác, số lượng Kiến mộc linh nhiều như vậy, cho dù Tướng Cấp cũng cảm thấy đau đầu. Dù sao bọn họ chỉ có thể dựa vào lực lượng cường hãn nhất cử diệt linh. Mà không thể giống như Nghệ Phong, công kích vào nhược điểm trí mạng của nó để giảm thiểu sức lực tiêu hao!
Nghệ Phong cảm giác đấu khí trong cơ thể càng lúc tiêu hao càng nhiều, hắn nhanh chóng quẳng đan dược vào miệng khôi phục lại đấu khí, trong lòng cũng cảm thấy có chút may mắn. May mà chính mình có đan dược chống đỡ, bằng không thực sự chỉ còn cách chạy trốn, thế nhưng nhiều linh vây quanh như vậy, cho dù chạy trốn cũng khó!
Dưới hồn lực khổng lồ của Nghệ Phong chống đỡ, Linh Mộc kiến bị Nghệ Phong giết rất nhiều, thi thể nằm khắp nơi trên mặt đất. May mà linh không có máu. Bằng không Nghệ Phong không khó tưởng tưởng ra cảnh máu chảy thành sông.
Nhìn Kiến mộc linh trước mắt còn trên trăm con, Nghệ Phong cảm thấy vô cùng đau đầu. Hắn lúc này đã rất mệt mỏi. Theo lý thuyết, hồn lực đạt tới Tướng Cấp chống đỡ phối hợp với nhiếp hồn sư Sư Cấp lục giai, thu thập mấy trăm Linh Mộc kiến này cũng không khó. Thế nhưng hiện tại nhiếp hồn sư này chỉ đạt được nửa sức mạnh, bằng vào tiêu hao cực lớn chỉ tạo được tác dụng cực nhỏ.
Cho nên, mặc dù hồn lực của Nghệ Phong đạt tới Tướng Cấp, cũng cố phần không chịu đựng nổi. Nghệ Phong hết lần này tới lần khác ăn đan dược, cũng không hồi phục được hồn lực.
Nghệ Phong vẫn chăm chú nhìn những Kiến mộc linh trước mắt, trong lòng cũng vạch kế hoạch thiết lập đường chạy trốn thích hợp nhất. Với tốc độ của hắn, chỉ có hơn trăm Kiến mộc linh ngăn cản, hẳn là có thể chạy được.
Thế nhưng, khi Nghệ Phong nhìn tới phương hướng chạy trốn, không khỏi nghi hoặc. Bởi vì Linh chết thực sự quá nhiều, năng lượng từ thi thể tỏa ra cư nhiên nhuộm bầu trời biến thành màu xanh. Giống như độc khí rơi vãi.
Thế nhưng, tất cả những thế này không phải điều Nghệ Phong chú ý, cư nhiên Nghệ Phong phát hiện năng xanh biếc khắp bầu trời đều nhanh chóng hướng về một phương hướng.
Tràng cảnh quỷ dị này, khiến Nghệ Phong không khỏi nhíu mày. Nguyên bản đàn Kiến mộc linh liều mạng không biết sống chết công kích chính mình đã khiến hắn cảm thấy quỷ dị, thế nhưng năng lượng Kiến mộc linh cũng quỷ dị hướng về một phía lại càng thêm quỷ dị.
Thân ảnh Nghệ Phong không ngừng biến hóa, tránh né từng đạo công kích của Kiến mộc linh, nhanh chóng chạy về phía linh khí bốc lên.
Nhắc đến cũng kỳ quái, tuy những Kiến mộc linh này công kích Nghệ Phong không ngừng, thế nhưng không dám tiếp cận hướng linh khí bốc lên, dường như nơi này có chuyện tình gì đó vô cùng kinh khủng. Tại Phương hướng này, cư nhiên Nghệ Phong không gặp phải trở ngại quá lớn. Điều này khiến Nghệ Phong vô cùng kinh ngạc.
Bất quá, khi Nghệ Phong thấy vật gì đó hiện ra trước mắt, hắn liền ngây dại tại chỗ. Nghệ Phong rốt cục cũng minh bạch tại sao Kiến mộc linh liều mạng công kích hắn, tại sao không dám tiếp cận khu vực này.
Bởi vì nơi này có Kiến mộc linh vương của bọn chúng!
Kiến mộc linh vương nhỏ hơn Kiến mộc linh thương vài lần, dường như chỉ bằng con kiến con. Thế nhưng, màu sắc đậm hơn Kiến mộc linh bình thường rất nhiều, màu bích lục cơ hồ biến thành màu tím. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Mà toàn bộ năng lượng Kiến mộc linh tỏa ra cũng mạnh mẽ hướng về phía Kiến mộc linh này. Năng lượng khổng lồ như vậy, cư nhiên nó chỉ cần mở miệng, liền nhét toàn bộ vào trong đó. Nghệ Phong thấy vậy cảm thấy vô cùng kinh hãi, không rõ rốt cục tại sao Kiến mộc linh vương này hấp thụ nhiều năng lượng như vậy. Cho dù là vương, tốc độ hấp thụ cũng chỉ nhanh hơn Kiến mộc linh bình thường vài lần đến hơn chục lần. Tuyệt đối không thể đạt tới trình độ kinh khủng như vậy.
Hiển nhiên, Kiến mộc linh vương cũng phát hiện Nghệ Phong, Cặp mặt bích lục phiếm tím lộ ra ánh mắt hung tàn và tham lam. Nó lúc này cũng chỉ hấp thụ luồng linh kí tỏa ra. Đồng thời kêu lớn một tiếng, nguyên bản đàn Kiến mộc linh cách nó khá xa trong nháy mắt hướng về phía nó, lại lần nữa vây quanh Nghệ Phong.
Nghệ Phong lẳng lặng quan sát Kiến mộc linh vương, hiển nhiên Kiến mộc linh vương này bỏ đi cách gọi là linh mà là từ giai đến mị. Bất quá chỉ có mị mới có trí tuệ như vậy, cũng chỉ mị mới có thể tỏa ra khí tức loại này.
Mị thấp nhất cũng có thể sánh ngang Sư Cấp của loài người, hiển nhiên Kiến mộc linh vương trước mắt mạnh hơn mị thấp nhất rất nhiều. Nghệ Phong dựa vào khí tức trên người tỏa ra, hiển nhiên biết được thực lực của nó hẳn là không thua Sư Cấp lục giai!
Điều này cũng nói rõ, thực lực của Kiến mộc linh vương này tương đương với chính mình. Thế nhưng thực lực chính mình hiện tại tiêu hao tới cực đại, chỉ dựa vào hơn trăm Kiến mộc linh bao vây chính mình, cũng tạo nên uy hiếp cực đại đối với chính mình.
Nhìn ánh mắt hung tàn của Kiến mộc linh vương. Nghệ Phong biết chính mình không thể tránh né, bất quá hắn không hiểu tại sao Kiến mộc linh vương này còn lộ ra ánh mắt tham lam như vậy.
Tuy rằng Nghệ Phong biết, mị thích nhất nguyên hồn cường đại. Nhưng do nguyên hồn của chính mình hiện tại dung nhập với hồn lực, cho dù Kiến mộc linh vương giết chết chính mình, nó cũng không thể hấp thụ được, vậy nó còn tham lam cái gì?
Đơn giản Nghệ Phong không thể nghĩ ra, nhãn thần chăm chú nhìn Kiến mộc linh vương đầy cảnh giác. Lại lần nữa từ trong linh giới lấy ra một viên Hồi Khí Đan tứ giai vứt vào trong miệng, chậm rãi hấp thụ dược lực.
Kiến mộc linh vương cũng biết Nghệ Phong rất khó đối phó, nó lại ra lệnh đàn Kiến mộc linh công kích về phía Nghệ Phong.
Nhất thời, vô số năng lượng mạnh mẽ hướng về phía Nghệ Phong. Nghệ Phong thấy tình hình như vậy, bất đắc dĩ đành phải tránh né, bay nhanh về một phía.
Nghệ Phong tránh thoát đợt công kích lần này cũng không cảm thấy vui vẻ. Hắn cảm giác một đạo năng lượng cường hãn mạnh mẽ đánh vào ngực chính mình đủ để uy hiếp tới tính mạng của chính mình.
Nghệ Phong cũng không thể tưởng tượng, chỉ biết Kiến mộc linh vương đánh lén. Kính khí khổng lồ, khiến trong lòng hắn vô cùng kinh hãi. Thân ảnh lại lần nữa nhanh chóng chớp động. Chạy về phương hướng tránh né đợt công kích này.
- Bịch...
Tiếng va đập mãnh liệt vang lên, đập tan một khối đá. Đạo năng lượng cường hãn kia rốt cục cũng tiêu tan.
Uy lực cường đại như vậy, khiến trong lòng Nghệ Phong vô cùng kinh hãi. Nếu như không có thân pháp Mị Ảnh, đạo lực lượng này đập trúng chính mình, chính mình không chết cũng phải thương nặng.
Nghệ Phong còn chưa kịp nghỉ ngơi, từng đạo năng lượng Kiến mộc linh lại lần nữa nhanh chóng bay đến khiến trong lòng Nghệ Phong vô cùng giận dữ:
- Kháo... Từ khi nào chỉ số IQ của Kiến mộc linh cao như vậy?