Thời điểm Nghệ Phong sắp vào đại điện, sứ giả đột nhiên chặn ngang Nghệ Phong lại, ở bên tai Nghệ Phong nói:
- Nghệ Phong hầu tước, ngày hôm nay thời điểm bệ hạ lên triều, người không vui đập một cái ngọc bội, còn nói "ta còn chưa có chết đâu".
Lời này vừa nói ra, nhất thời làm cho nhãn tình Nghệ Phong sáng lên, trong lòng Nghệ Phong liền hiểu ra, hắn biết hắn nên làm như thế nào rồi!
Nghệ Phong cười cười, hướng sứ giả nói:
- Sứ giả đại nhân, khi nào có thời gian tới phủ đệ ta chơi một chút!
Sứ giả tâm thần lĩnh hội, cười cười nói Nghệ Phong:
- Nghệ Phong hầu tước có lời mời, ta tất nhiên không thể từ chối, bệ hạ đang chờ, chúng ta mau vào thôi!
Nghệ Phong gật đầu, theo sứ giả đi vào chính điện.
Nghệ Phong vừa vào chính điện, tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về phía hắn, ở giữa những người này, có rất nhiều người Nghệ Phong đã gặp qua, trong đó có ít người tới phủ mình đưa lễ vật, Nghệ Phong nhớ tới những người này nói năng khách khí, nhớ tới đống lễ vật trong phòng mình, trong lòng hắn vui vẻ không ngớt.
Sứ giả mang theo Nghệ Phong một đường đi về phía trước, khi tới giữa điện, lúc này sứ giả mới hướng Hoàng đế Trạm Lam bẩm báo nói:
- Bệ hạ, Nghệ Phong hầu tước đã tới!
Nghệ Phong nhìn về phía Hoàng đế Trạm Lam, chỉ thấy hắn ngồi trên ngai vàng, long ngai tản ra tinh quang chói mắt, đại khí uy nghiêm, tay vịn đầu rồng cao cao tại thượng, làm cho người ta có một loại kính nể vô hình. Nghệ Phong nhìn vẻ mặt trắng bệch của Hoàng đế Trạm Lam, miệng hắn nổi lên một nụ cười quỷ dị, Hoàng đế Trạm Lam này rất giỏi diễn trò! Nghệ Phong tự nhiên biết hiệu quả viên đan dược kia của hắn, lấy thân thể của Trạm Lam, tuy rằng giải độc xong không đến mức sinh long hoạt hổ, thế nhưng cũng không đến mức suy nhược như vậy! Đây là hắn cố ỳ làm như vậy để đánh lừa người khác!
- Nghệ Phong tham kiến bệ hạ!
Nghệ Phong có tước vị Hầu tước, ở trước mặt Trạm Lam là không cần quỳ xuống, hắn chắp tay không kiêu ngạo không siểm nịnh hướng Hoàng đế Trạm Lam hành lễ nói.
Nguyên bản cả đại điện còn đang xì xào bàn tán, bởi vì Nghệ Phong đến, cả đám liền trầm tĩnh lên, tất cả mọi người nhìn về phía Nghệ Phong. Một ít quý tộc còn chưa ra mắt Nghệ Phong, trong lòng cả đám hoài nghi, một thiếu niên vóc người đơn bạc như vậy, mà có thực lực khủng bố như vậy sao? Hơn nữa nắm trong tay thế lực có thể làm Nghệ gia e sợ?
Chỉ là khi ánh mắt bọn hắn chuyển hướng sang sắc mặt khó coi của Nghệ Công, trong lòng bọn hắn rốt cục cũng tin tưởng, cũng cố gắng ghi nhớ khuôn mặt của Nghệ Phong, miễn cho đến lúc đó không cẩn thận chọc tới Nghệ Phong.
Hoàng đế Trạm Lam nhìn Nghệ Phong, trong lòng hắn cũng có chút đánh giá lại người này, tuy rằng hắn được Tôn lão giải thích một chút về Nghệ Phong, thế nhưng hắn phát hiện những lý giải này chỉ là chút da lông. Vương Cấp, Tướng Cấp, Sư Cấp cao giai. Nhiều cao thủ như vậy. Điều này làm cho hắn phải hoài nghi thế lực phía sau Nghệ Phong là ai. Hoàng đế Trạm Lam đã từng hoài nghi đây là thế lực phía sau của Tần Y, thế nhưng nghĩ lại lại thấy không có khả năng. Kia chỉ có thể chứng minh phía sau Nghệ Phong còn có một cổ thế lực cường hãn. Đặc biệt cao thủ Vương Cấp Cuồng Hổ kia, làm cho Hoàng đế Trạm Lam cũng có chút đỏ mắt. Một Hầu tước cũng có thể có một Cao thủ Vương Cấp làm thủ hạ, mà hắn là một Hoàng đế đế quốc cũng không có nhiều Vương Cấp gia nhập vào hoàng thất!
Hoàng đế Trạm Lam hít sâu một hơi, càng lúc càng phát hiện Nghệ Phong bất phàm! Hình như tiểu tử này không có gì không hiểu, đồng thời cái gì cũng có thể đùa được, ngày hôm qua gặp Tiêu Công, Tiêu Công cư nhiên khẳng định, tài học tiểu tử này không ở dưới hắn.
- Thật không biết tiểu tử này là quái vật gì, cho dù là tu luyện cùng học tập từ trong bụng mẹ. Cũng không thể tinh thông mọi thứ như vậy!
Hoàng đế Trạm Lam nhịn không được cảm thán một câu.
Nghệ Phong cũng thừa dịp Hoàng đế Trạm Lam thất thần chỉ chốc lát, liền đưa mắt quan sát mọi người trong đại điện một chút, hắn thấy được rất nhiều người quen, Nghệ Công, Thượng Quan gia chủ, Bố Lan gia chủ, một ít nhân vật quan trọng khác…, đám người Bạo Cương và Bạch Liệt Hỏa cũng ở đây. Trọng yếu nhất là Nghệ Phong gặp được ba vị Hoàng tử, trong ba vị Hoàng tử thì Nghệ Phong đã ra mắt hai người, gương mặt xa lạ kia để đáy lòng Nghệ Phong tính toán, đây chính là Nhị Hoàng tử mà người đời đồn đãi trung hậu cùng đại Hoàng tử đấu đá bất phân thắng bại sao!
Nghệ Phong trên dưới quan sát hắn một phen, trên mặt hắn tràn đầy dáng tươi cười, toàn thân trên dưới tản ra vị đạo tự tin, phối hợp khuôn mặt anh tuấn của hắn, thật ra rất có nhân cách mị lực, nhìn qua còn tưởng là người không có tâm cơ!
Nghệ Phong biết rõ cách làm người của Nhị Hoàng tử, tự nhiên sẽ không bị vẻ bề ngoài của hắn mê hoặc. Nhị Hoàng tử thấy Nghệ Phong đánh giá hắn, hắn cũng cười cười với Nghệ Phong, dáng tươi cười rất thân thiện.
"Đây là một người nguy hiểm!"
Nghệ Phong hít sâu một hơi, so sánh với đại Hoàng tử, Nghệ Phong cố kỵ Nhị Hoàng tử hơn.
Nghệ Phong không có quên hướng về Tam Hoàng tử liếc mắt, thấy Tam Hoàng tử hướng hắn làm một thủ thế, Nghệ Phong tâm thần lĩnh hội, cũng ngừng quan sát những người này. Quay đầu nhìn về phía Hoàng đế Trạm Lam còn đang quan sát hắn!
Hoàng đế Trạm Lam thấy ánh mắt Nghệ Phong chuyển hướng nhìn hắn, hắn vẫn như trước không mở miệng. Lúc trước Tôn lão mang về tin tức, nói Khinh Nhu trúng độc, còn là một chất độc kinh khủng hơn cả độc mà hắn trúng. Điều này làm cho Hoàng đế Trạm Lam nổi trận lôi đình, có người dám động đến tiểu công chúa mà hắn yêu thương nhất, hắn cảm giác trong lòng vô cùng tức giận và áp lực.
Hoàng đế Trạm Lam trước đây thấy hai vị Hoàng tử tranh đấu giành ngôi vị Hoàng đế, hắn còn mắt nhắm mắt mở, thế nhưng thật không ngờ bọn họ vì tranh đoạt ngôi vị Hoàng đế, ngay cả tiểu công chúa nhu thuận đáng yêu không có chút nguy hiểm gì cũng hạ thủ. Hắn rốt cục nổi giận!
Hoàng đế Trạm Lam không phải kẻ ngu, ngược lại hắn còn là một minh quân, hai vị Hoàng tử làm những việc gì, hắn đều rất rõ ràng, trước đây dưới tình huống coi bọn hắn là huyết mạch của mình, nên hắn chỉ có thể cố nhìn mà không phát. Thế nhưng hiện tại bọn hắn càng lúc càng quá phận, đầu tiên là hạ độc hắn, sau đó hạ độc tiểu công chúa mà hắn yêu thương nhất! Lẽ nào bọn hắn thực coi hắn đã chết sao?
Hoàng đế Trạm Lam hít sâu một hơi, lần thứ hai liếc mắt nhìn Nghệ Phong. Nhớ tới việc Nghệ Phong giải độc cho Khinh Nhu, đáy lòng hắn cũng hơi có chút cảm kích. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
"Tiểu tử này, thật là có vài phần bản lĩnh, hai loại kỳ độc đều không thể làm khó được hắn!"
Hoàng đế Trạm Lam nhớ tới Tôn lão nói Nghệ Phong vì để giải độc cho Khinh Nhu mà lấy thân thử độc, trong lòng hắn suy nghĩ rất nhiều. Tính toán được mất trong đó, nếu như gả Khinh Nhu cho Nghệ Phong, như vậy có tính Hoàng thất mượn hơi một cường viện không? Thậm chí là thế lực phía sau Nghệ Phong?
Chỉ là Hoàng đế Trạm Lam tiếp xúc Nghệ Phong càng nhiều, hắn nghĩ Nghệ Phong càng nguy hiểm, hắn thậm chí hoài nghi nếu như Nghệ Phong trở thành vị hôn phu của Khinh Nhu, con hắn sau này có thể ngăn chặn được Nghệ Phong hay không? Sợ đến lúc đó không phải là một cường viện, mà là dẫn sói vào nhà!
Đáy lòng Hoàng đế Trạm Lam tính toán rất nhiều, thấy tất cả mọi người chờ hắn mở miệng, hắn nhẹ nhàng xoa long đầu, cũng không có ý định mở miệng!
Nghệ Công thấy dáng dấp này của Hoàng đế Trạm Lam, hắn ra hiệu cho một quan viên.
Quan viên kia tâm thần lĩnh hội, thẳng tắp hướng về phía trước bước hai bước, hướng Hoàng đế Trạm Lam nói:
- Bệ hạ, thần thấy nên trừng phạt Nghệ Phong nghiêm khắc! Hắn không nhìn tôn nghiêm đế quốc, không nhìn pháp luật đế quốc. Cư nhiên dẫn người sát nhập phủ Bá tước, sau đó còn làm cho cả phủ Bá tước sụp đổ! Đây là hành vi miệt thị bệ hạ, miệt thị đế quốc! Thần thỉnh cầu bệ hạ trừng phạt Nghệ Phong nghiêm khắc!
Mọi người nghe thế, ánh mắt cả đám nhất thời chuyển hướng nhìn Nghệ Phong, trong lòng thầm nghĩ, rốt cục Nghệ gia bắt đầu tạo áp lực rồi!
Nghệ Phong nhìn quan viên chính khí nghiêm nghị kia, trong lòng cười nhạt không ngớt. Lẳng lặng nhìn hắn, trong mắt toát ra vẻ xem thường, phảng phất như một con khỉ đang nhảy múa!