Nghệ Phong vốn nghĩ muốn ôm theo Mộng Nhiên đi vào bên trong, bất quá tiểu nữ nhân này bị Nghệ Phong bế một đoạn liền sống chết giãy ra muốn tự mình đi. Chỉnh lại một chút quần áo bị Nghệ Phong làm loạn, sau đó mới cùng đi với Nghệ Phong vào trong phòng khách.
Nghệ Phong vừa đi vào phòng khách, chỉ thấy Tần Y, Cuồng Hổ cùng với Tần thúc ở đó thảo luận một vài thứ. Tần Y cũng mặc một chiếc áo váy màu lam, chân nhỏ trắng noãn như ngọc lộ ra ngoài không khí, cực kỳ xinh đẹp. Những đường cong rõ nét lộ ra, chiếc cổ sáng bóng như ngọc, khuôn mặt tươi đẹp kiều diễm điên đảo chúng sinh. Mặc dù Nghệ Phong đã có được tất cả từ nữ nhân tuyệt mỹ đến tận cùng này, nhưng bây giờ hắn nhìn nàng vẫn còn có chút si mê.
Liễu Mộng Nhiên và Tần Y, hai nàng cùng ặn mặc giống nhau, thực sự trông giống như hai tỷ muội.
Tần Y hình như cũng chú ý tới người bên ngoài đi tới, nàng quay đầu qua đây, nhìn người trước mặt chính là Nghệ Phong, kinh ngạc vui mừng nói:
- Đệ đã trở về?
Nàng quan sát trên dưới Nghệ Phong một phen, nhìn tóc dài vắt trên áo choàng kia, phối hợp với khuôn mặt phong khinh vân đạm, thái độ hết sức tiêu sái và đạm nhiên. Trước đây Nghệ Phong có vẻ bộc lộ ra tài năng. Bây giờ lại càng giống như người thường, tất cả nội liễm trong cơ thể, trông không khác gì người bình thường.
- Tần Y tỷ…
Nghệ Phong đi về phía trước, muốn đưa tay ôm lấy Tần Y, lại bị Tần Y tránh thoát, mặt hơi đỏ lên, liếc mắt nhìn đám người Cuồng Hổ.
Cuồng Hổ và Tần thúc cười ha ha, biết điều rời đi. Liễu Mộng Nhiên cũng che miệng cười, đến lúc bị Nghệ Phong trừng mắt nhìn nàng, nàng mới lè lưỡi rời đi.
Nghệ Phong nhìn Liễu Mộng Nhiên động lòng người như con bươm bướm, trong lòng cũng có chút cưng chiều: nữ nhân này thực sự làm cho người ta mê mẩn đến xương cốt, nàng có thể không biết ghen là gì sao?
Nghệ Phong thấy mọi người đã rời đi, lúc này mới tiếp tục đưa tay muốn ôm Tần Y, Tần Y có chút ửng đỏ trắng mắt liếc Nghệ Phong, thế nhưng vẫn ỷ ôi trong lòng Nghệ Phong. Nam nhân này thực sự khiến nàng yêu đến khắc cốt ghi tâm.
Tần Y dùng tay sờ một chút lên khuôn mặt Nghệ Phong:
- Trở nên càng đẹp mắt rồi!
Nghệ Phong ngạc nhiên, lập tức bật cười. Đều cùng một cái mặt làm sao sẽ càng đẹp mắt hơn. Chẳng qua lúc truyền thừa, khí chất xảy ra biến hóa mà thôi. Lấy tính cách của Tần Y, có thể nàng càng thích khí chất nội liễm giống như Nghệ Phong bây giờ.
- Cho dù tốt cũng không đẹp bằng Tần Y tỷ!
Nghệ Phong nâng lên khuôn mặt Tần Y, nhìn khuôn mặt kiều diễm như mọng nước, hắn không nhịn được nhẹ nhàng xoa một chút.
Tần Y trắng mắt liếc Nghệ Phong, không cho Nghệ Phong thưởng thức khuôn mặt của nàng:
- Lần này làm sao lại truyền thừa lâu như vậy?
Nghệ Phong thấy Tần Y không cho hắn nghịch khuôn mặt của nàng, hắn cười hắc hắc, bàn tay lại mò lên sợi tóc của Tần Y:
- Truyền thừa còn phức tạp hơn so với tưởng tượng một ít. Cho nên lúc này mới dùng thời gian gần bốn tháng.
Tần Y dường như biến Nghệ Phong rất mê luyến sợi tóc của nàng, thấy Nghệ Phong càng thích nghịch tóc nàng, mặt dù có chút cảm giác ngưa ngứa, cũng chỉ có thể tùy ý cho Nghệ Phong nghịch ngợm:
- Đệ thực giống như một đứa trẻ vậy!
Nghệ Phong nghe được Tần Y nói, cười cười trả lời:
- Trên đường về gặp một ít người của Kim Ưng Tông, thuận tiện làm thịt luôn, cho nên mới lỡ một ít thời gian!
- Kim Ưng Tông?
Tần Y nhíu nhíu mày, đối với thế lực này đã từng muốn giết nàng, bởi vậy Nghệ Phong mới vì nàng mà ngăn lại một chưởng khiến kinh mạch đứt đoạn, nàng đồng dạng hận thấu xương.
- Làm sao bọn chúng lại đến Trạm Lam đế quốc?
- Không biết! Bất quá ta nghĩ lần này là điều động có quy mô đấy. Mang theo rất nhiều đệ tử tinh anh, còn có năm Tướng Cấp và một Vương Cấp!
Nghệ Phong nói.
- Năm Tướng Cấp và một Vương Cấp?
Tần Y khinh hãi hô ra khỏi miệng, sau đó nhìn Nghệ Phong nói:
- Đệ đều làm thịt?
Nghệ Phong lắc đầu nói:
- Không! Một tên Tướng Cấp chạy thoát!
Tần Y ngẩn người, một lúc lâu mới phản ứng lại, nhìn Nghệ Phong nói:
- Lúc này đệ rất mạnh rồi sao? Cư nhiên ngay cả Vương Cấp cũng có thể giết!
- Tướng Cấp cao giai! Bất quá ta có chút đặc thù, bởi vì thứ gì đó Tà Đế truyền thừa xuống có thể đề cao thực lực trên diện rộng. Dưới tình huống bình thường. Trong cảnh giới Tướng Cấp ta đã là vô địch!
Nghệ Phong giải thích nói, đối với Tần Y hăn còn chưa muốn giấu diếm cái gì.
Tần Y hơi ngẩn người, trong lòng thực sự kinh ngạc Tà Đế truyền thừa. Bốn táng trước Nghệ Phong mới chỉ là Tướng Cấp đê giai. Không nghĩ ra sau khi truyền thừa không chỉ đạt được Tướng Cấp cao giai, cư nhiên còn có thể chém giết Vương Cấp. Thật đúng là kinh khủng!
Tần Y vỗ lên cánh tay thò vào trong quần áo nàng, trắng mắt liếc Nghệ Phong nói:
- Phụ thân đã từng chuẩn bị tìm Kim Ưng Tông báo thù cho ta, thế nhưng lại bị ta và thái gia gia cự tuyệt. Ta nghĩ muốn dựa vào thực lực của chính mình để diệt trừ Kim Ưng Tông. Về phần tại sao thái gia gia lại cự tuyệt. Ta thực sự không nghĩ ra nguyên nhân trong đó. Lấy mức độ chiều chuộng của thái gia gia đối với ta, ta nghĩ rằng Kim Ưng Tông không đơn giản như bề ngoài. Cho nên sau này đệ đối mặt với Kim Ưng Tông nên cẩn thận một chút vẫn hơn!
Nghệ Phong nghe được Tần Y nói, gật đầu. Hắn cũng luôn cho rằng Kim Ưng Tông không đơn giản như vậy.
Nghệ Phong ôm chặt Tần Y, quay sang hỏi nàng:
- Làm sao phủ đệ lại biến thành bộ dáng như vậy?
- Ừm! Bởi vì mật thất gia tăng, không còn cách nào chỉ có thể mở rộng diện tích của phủ đệ. Cho nên ta mua hết chỗ đất hai bên để xây dựng thêm phủ đệ.
Nghệ Phong nghe được Tần Y nói, không khỏi cười cười. Hiện tại quy mô của phủ đệ còn lớn hơn so với phủ công tước. Nghệ Phong là một bình dân vốn không có tư cách sở hữu phủ đệ như thế này. Bất quá không ai sẽ tính toán cùng Nghệ Phong việc này, có thể hoàng đế Trạm Lam cũng biết, Nghệ Phong là Y Sư thất giai, cũng đủ xứng với bộ phủ đệ này. Hắn tự nhiên sẽ không gây sự cùng Nghệ Phong bởi vì một việc nhỏ như thế này.
- Ta chỉ biết, giao phủ đệ cho Tần Y tỷ quản lý là yên tâm!
Nghệ Phong cười hì hì nói.
Tần Y trắng mắt liếc Nghệ Phong nói:
- Đệ cũng không biết bốn tháng này ta bận đến mức nào đâu! Mệt đến chết đi sống lại mới miễn cưỡng duy trì. Ai biết được đệ xắp đặt lớn như vậy!
Tần Y có chút bất đắc dĩ, mấy tháng này nàng xác thực bận phát điên rồi. Hầu như thời gian nghỉ ngơi đều rất ít, Kim Lâu và Nghệ Phong vốn là cùng một thể, bên kia phát triển nhanh chóng, bên này cũng không thể nhàn nhã. Huống chi bên này còn phát sinh một ít việc khác, cho nên khẳng định Tần Y không có nhiều thời gian rảnh rỗi. Sợ là Tử Âm ở bên kia cũng giống nhau, Nghệ Phong thực sự nghĩ hắn có chút quá tiêu sái. Hình như hắn đặc biệt thích làm vị chưởng quỹ vung tay mặc kệ nhân viên. Nguồn:
Nghệ Phong cũng có chút thương tiếc, hắn chăm chú ôm chặt Tần Y, nhìn nàng nói:
- Hiện tại ta đã trở về, tỷ giao cho ta là được rồi. Tỷ có thể đi nghỉ ngơi!
Tần Y lắc đầu, chôn sâu vào trong lòng Nghệ Phong nói:
- Đệ với ta thì có khác gì nhau, đệ có không gian càng rộng để phát triển. Ta cũng nên làm chút gì đó cho đệ, phủ đệ bây giờ đã đi vào quỹ đạo rồi, trong thời gian ngắn không có việc gì cho nên cũng không bị mệt mỏi.
Nghệ Phong nghe Tần Y nói, hắn xoa xoa khuôn mặt Tần Y. Không nói gì thêm. Nữ nhân này khiến cho hắn thương yêu cực kỳ, bất kể dùng ánh mắt hay dùng trái tim đều như vậy.
- Nghệ Phong!
- Ta muốn đệ mãi mãi không được rời xa ta!
Nghệ Phong bật cười, quay ra nói với Tần Y:
- Ta tự nhiên sẽ không rời đi Tần Y tỷ!
Tần Y đột nhiên ngẩng đầu, nhìn chăm chú vào Nghệ Phong nói:
- Ta muốn đệ vẫn như thế này!
Nghệ Phong bị nét mặt chăm chú của Tần Y làm sửng sốt, hắn lăng lăng nhìn Tần Y, há miệng ra như định nói cái gì.
Tần Y dựa vào trong ngực Nghệ Phong, dùng âm thanh thì thào tự nói:
- Chỉ cần đệ vẫn tốt với ta! Ta cũng vui rồi, thực sự vui rồi~~
Nghệ Phong nghe Tần Y nói, hắn gắt gao ôm chặt Tần Y, phảng phất muốn đưa Tần Y dung nhập vào trong cơ thể mình. Hắn cũng lờ mờ đoán ra vì sao Tần Y lại phát sinh cảm tình như vậy, có thể Kim Lâu và phủ đệ liên hệ chặt chẽ như vậy. Cho nên Tần Y đã biết sự tồn tại của Tử Âm. Quan hệ mờ ám giữa Nghệ Phong và Tử Âm, sợ là không lừa được Tần Y thông minh.
Nghệ Phong nghĩ đến việc này, hắn vuốt lên sợi tóc Tần Y đang chôn đầu vào ngực hắn:
- Tỷ vĩnh viễn là Tần Y tỷ của ta!
Tần Y đột nhiên nhoẻn miệng cười, nhìn Nghệ Phong nói:
- Được rồi, đệ nên đi Kim Lâu một chút đi!