Mị Ảnh

chương 829: thiếu niên tài tuấn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Từ sau khi Nghệ Phong biểu hiện ra thực lực cường hãn kia, tiểu nhị càng tận tâm phục vụ Nghệ Phong. Thậm chí còn mang kim tệ tặng trở lại. Chẳng qua dưới tình hình Nghệ Phong khăng khăng cho hắn, lúc này hắn mới run rẩy nhận lấy. Phục vụ lại càng thêm chu toàn.

Thậm chí còn hỏi Nghệ Phong có muốn tìm một nữ nhân xinh đep hay không. Điều này khiến trán Nghệ Phong toát mồ hôi lạnh, đồng thời chỉ có thể giả vờ nghiêm túc đuổi tiểu nhị đi, dặn hắn sau này không nên quấy rầy. Lúc này Nghệ Phong mới an bình xuống. Nguồn truyện: Truyện FULL

Tuy nhiên, lấy sức cảm nhận của Nghệ Phong, tất nhiên có thể điều tra được, tiểu nhị đứng cách cửa phòng hắn không xa. Chỉ cần hắn cần bất kỳ cái gì, sợ là tiểu nhị có thể đưa tới trước.

Nghệ Phong không khỏi cảm than. Thực lực cường đại quả thật có lợi ích lớn lao. Đãi ngộ có biến hóa nghiêng trời lệch đất. Đặc biệt là tại tòa thành Bàn Long Cổ Thành có tinh thần thượng võ cực kỳ nồng hậu, thực lực càng biểu hiện ra lợi ích của nó vô cùng nhuần nhuyễn.

Một Vương cấp có thể khiến tiểu nhị tận tâm hết sức chiếu cố như thế, vậy nếu là Tôn cấp, sợ là toàn bộ khách điếm cũng sẽ cấm không cho người ngoài vào quấy rầy.

...

Nghệ Phong ở trong phòng, cũng không tắm lâu. Ngược lại là tùy ý luyện tập Lam Liên Hóa Hồng Quyết một chút. Đối với bộ phương pháp khống chế cắn nuốt này, không có đường tắt nào có thể đi, chỉ có thể quen tay hay việc.

Vận dụng càng thành thạo, có thể thi triển Phệ Châu với uy lực cũng càng lớn mạnh.

Kẹt...

Cùng với một tiếng mở cửa, tiểu nhị lập tức phản ứng, vội vàng đi đến trước mặt Nghệ Phong cung kính nói:

- Công tử, ngài đã tỉnh. Có cần tiểu nhân làm gì không?

Nghệ Phong gật đầu nói:

- Trận quyết đấu diễn ra ở đâu?

Tiểu nhị vội vàng đáp:

- Ở Tàng Hoa Các của Lợi Lang đại nhân!

- Tàng Hoa Các ở đâu?

Nghệ Phong hỏi.

- Ngay ở phía nam thành. Ở đây có một kiến trúc đồ sộ nhất, đó chính là Tàng Hoa Các của Lợi Lang đại nhân.

Tiểu nhị nói.

- Nếu công tử không biết đường, tiểu nhân có thể dẫn đường.

Nghệ Phong lắc đầu, lấy từ trong nhẫn một kim tệ, vứt cho tiểu nhị nói:

- Ngươi đi làm việc của ngươi đi!

Nghệ Phong không đợi tiểu nhị từ chối, nhân ảnh hắn liền biến mất ở tại chỗ, bay như tên bắn về phía nam của thành.

Tuy rằng diện tích Bàn Long Cổ Thành lớn, nhưng Nghệ Phong toàn lực chạy tới, cũng không mất nhiều thời gian, nhanh chóng tìm được một kiến trúc đồ sộ ở khu vực phồn hoa thành nam.

Kiến trúc hầu như dùng rượu hoa điêu chồng lại mà thành. Liếc mắt nhìn lại một cái khiến người ta cảm giác mỹ lệ và khí thế. Mấy chữ to Tàng Hoa Các bằng vàng lóng lánh. Nghệ Phong từ trong đó lại phát hiện ra nét bút của đối phương mơ hồ có vài phần sắc bén. Nếu không phải lúc này Nghệ Phong đã ĩnh hội năng lượng thuộc tính, thật sự là không cảm giác được. Qua đó cũng đó có thể thấy được, người viết mấy chữ này,nhất định là một cường giả. Ít nhất lúc này Nghệ Phong không bằng hắn.

Tại lối vào Tàng Hoa Các, một đám thiến niên tài tuấn nối đuôi nhau đi vào. Nghệ Phong cũng không do dự, đi theo đám thiếu niên tài tuấn, bước vào bên trong Tàng Hoa Các.

Vừa vào Tàng Hoa Các, đập vào mắt chính là không gian rộng lớn. Bốn phía là khán đài, ở trung tâm có một trường giác đấu rất lớn. Nhìn không gian này, rốt cục Nghệ Phong hiểu được vì sao hai nàng lại chọn nơi này làm chỗ quyết đấu. Nơi này quả thật là một địa phương tốt. Đối với Vương cấp mà nói, trong kiến trúc bình thường căn bản không thể giang tay giang chân. Tuy nhiên ở bên trong Tàng Hoa Các, sẽ không cần lo lắng về điều này.

Phía trên khán đài, đám người đã sớm an vị đang bàn tán xôn xao. Điều khiến Nghệ Phong kinh ngạc chính là, hai phe cánh phân ra một trái một phải. Hai phe cánh cũng chửi mắng lẫn nhau.

Vang vọng toàn bộ Tàng Hoa Các là những tiếng mắng chửi nhau, khiến Nghệ Phong không nhịn được líu lưỡi không nói nên lời. Có phải sức hấp dẫn hai nữ nhân này hơi lớn một chút hay không?

Nghệ Phong quan sát những người này một hồi. Phần lớn bọn họ đều là những thanh thiếu niên trên dưới hai mươi tuổi, tuy nhiên không có một người nào có thực lực thấp hơn Sư cấp. Thảo nào tiểu nhị nói, người tới đều là thiếu niên tài tuấn.

Nghệ Phong tùy ý tìm đứng dựa vào một vị trí ở phía sau, dùng đấu khí chắn những âm thanh ồn ào này truyền vào trong tai.

Tiếng mắng chửi của đám người ở hai phe càng ngày càng nhiều. Đến cuối cùng một vài người bắt đầu động thủ. Hơn nữa càng diễn càng kịch liệt. Dưới sự kinh ngạc của Nghệ Phong, rốt cục trước khi hai nàng còn chưa quyết đấu, đã có người nhảy lên trường giác đấu.

- Hừ, lão tử đã nói tiên tử của các ngươi là yêu nữ, không phục đi lên đánh lão tử!

Một thiếu niên thực lực đạt được Sư cấp đỉnh phong, nhìn đám người phía bên tay trái, cực kỳ xem thường nói. Phía trên quần áo hắn có mấy vết bị xé rách. Nhất định là vừa rồi bị lôi kéo xuống.

- Chỉ là một người có thực lực Sư cấp đỉnh phong thôi, chẳng lẽ ngươi còn trông cậy ma nữ thích ngươi sao?

Một giọng nói châm chọc truyền ra, khiến đám người bên đó phá lên cười ha ha.

Nam tử vừa lên đài kia, nghe xong câu nói đó, sắc mặt trở nên xanh mét:

- Thánh nữ có thích hay không ta không biết, nhưng tiên tử các ngươi tuyệt đối sẽ không coi trọng các ngươi. Một đám rác rưởi!

- Ngươi mắng ai rác rưởi?

Rốt cục có người không nhịn được, nhẹ nhàng nhảy lên đài, nhìn đối phương cả giận nói.

Hai người mắng nhau, động tác trong tay không ngừng lại, vũ khí cũng vung về phía nhau, càng lúc càng sôi nổi. Thấy Sư cấp đỉnh phong quyết đấu, có lẽ Nghệ Phong chướng mắt, nhưng đối với phần lớn người đến đây, một đám nhìn đều nhiệt huyết sôi trào.

Rất nhanh, chiến đấu trên trường quyết đấu càng ngày càng kịch liệt, không ngừng có người ngã xuống, lại không ngừng có người đi lên. Dù sao đi nữa người của hai phía, cũng không ai chịu thua, một lòng muốn ngăn chặn đối phương.

Nghệ Phong nhìn phía trên trường quyết đấu, đã có hơn mười người bị đưa xuống, hắn không nhịn được hít một hơi. Hắn vẫn xem thường sức hấp dẫn của hai nữ nhân này. Những thiếu niên tài tuấn xung quanh, phóng tới địa phương khác đều có thể khiến nữ nhân tranh đoạt tới vỡ đầu. Nhưng hiện tại cả đám lại vì một trong hai nàng, đấu tới mức đầu rơi máu chảy.

Hai nàng này, thật sự có tiềm chất nữ thần.

Nghệ Phong cười khổ một tiếng. Hắn đứng ở trong góc, vui vẻ nhìn hai phe đánh nhau.

Hiển nhiên lực lượng hai bên ngang nhau, sẽ dẫn tới thương vong. Đến cuối cùng, thực lực của người lên đài cũng từ từ trở thành mạnh lên. Lại có thiếu niên tuấn tài Tướng cấp bước lên đài.

Tướng cấp và Sư cấp hoàn toàn là hai đẳng cấp khác nhau. Tuy rằng Tướng cấp vừa lên đài, nhân số lên đài đánh đã giảm đi rất nhiều, nhưng mức độ kịch liệt trình độ cho dù không so sánh cũng biết.

Người hai bên hò hét cổ vũ cho người bên phe cánh bọn họ. Âm thanh lần lượt thay đổi, khiến Nghệ Phong đã che lỗ tai, nhưng vẫn có thể cảm giác được màng tai chấn động.

- Những người này, thật sự là điên cuồng!

Mà ngay sau đó, khi khí thế trận đấu đang hừng hực, ở một trong những thông đạo, một đám người chậm rãi bước vào. Đám người này ngồi ở một loạt chỗ ngồi phía trên đài cao.

Những người ngồi ở trên cao đó, Nghệ Phong vừa nhìn đã biết là người có thân phận. Nghệ Phong liếc mắt đảo qua một cái, quả nhiên kinh hãi phát hiện trong nhóm người này, thấp nhất cũng có thực lực Tướng giai.

Hơn nữa hai thanh niên đầu lĩnh đã đạt được Vương cấp. Thậm chí, Nghệ Phong mơ hồ từ trên người bọn họ cảm giác được khí tức năng lượng thuộc tính. Nghệ Phong kinh ngạc liếc mắt nhìn hai nam tử một cái. Xem tuổi của hai nam tử này hẳn là dưới hai mươi lăm tuổi, với tuổi tác như thế đã đạt được loại thực lực này, thiên phú nhất định cực kỳ ưu tú.

Nghệ Phong thật sự không ngờ được, ngay cả tuấn tài trẻ tuổi như vậy cũng bị hai nàng mê hoặc.

- Phong công tử, Văn công tử, Hỏa công tử, cùng với Lợi Lang đại nhân đều đến đây.

Mọi người thấy mấy người đến ngồi vào vị trí phía trên đài, kinh ngạc kêu ra tiếng. Hiển nhiên bọn họ rất quen thuộc đối với mấy người này.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio