- Thực lực, chung quy vẫn là vốn cần có để sống sót ở thế giới này.
Nghệ Phong cảm thán một tiếng. Mặc kệ là muốn Tần Y hay Thi Đại Nhi, Nghệ Phong không có thực lực, thậm chí không cần nghĩ cũng biết, Tần gia không có khả năng giao bảo bối của bọn họ cho mình. Về phần Yêu Hậu lại càng không cần phải nói. Không đánh tới mức nàng chịu phục, muốn đệ tử của nàng, gần như là nằm mơ.
Quan trọng nhất, hiện tại Nghệ Phong đã mơ hồ cảm giác được, thánh địa hình như là đặt nhiệm vụ gì đó trên người hắn. Nghệ Phong có một loại cảm giác áp lực. Bất kể đại trưởng lão nào, bọn họ đều một câu không đề cập tới, truy hỏi vẫn là câu thực lực của mình không đủ, nên bọn họ mới che che lấp dấu. Nếu thực lực cũng đủ, sẽ biết rõ về bí mật của thánh địa.
Mặc kệ là nguyên nhân nào, Tôn cấp là yêu cầu thấp nhất. Có lẽ sau khi đạt được Tôn cấp mới có thể một tầng tầng đẩy từng lớp khăn che mặt. Sau khi đạt được Tôn cấp, Tần Y mới có thể quang minh chính đại đi theo hắn.
Nghệ Phong lắc đầu, thôi không nghĩ tới chuyện này. Loại chuyện này muốn gấp không được, nếu không gặp được kỳ ngộ, chỉ có thể tiến hành nâng cao theo chất lượng.
Mà điều khiến cho Nghệ Phong có cảm giác nguy hiểm chính là, sau khi Nghệ Phong rời giường, dò xét trong cơ thể, lại phát hiện về điểm tử khí lại thành lớn hơn một chút. Cho tới nay, tuy rằng tử khí đang khuếch tán. Nhưng tốc độ chậm đến mức đáng thương, Nghệ Phong không quá lo lắng.
Nhưng, tình huống hiện tại, chỉ sau thời gian một đêm, lượng tử khí khuếch tán ra đã nhiều gấp mấy chục lần so với bình thường. Không thể nghi ngờ, thứ khủng khiếp này tiếp tục theo tốc độ hiện tại, sợ là thời gian kiên trì còn chưa đến một năm.
Nghệ Phong mơ hồ cảm thấy, cái đó có liên quan đến việc tiêu hao hồn lực ngày hôm qua. Hồn lực bị tiêu hao quá nhiều, tác dụng có thể áp chế tử khí giảm mạnh, như vậy mới khiến nó đã khuếch tán nhiều như vậy chỉ sau một ban đêm.
Tuy rằng Lam Liên Hóa Hồng Quyết cường hãn, nhưng di chứng lại không nhỏ. Ngoài việc khiến hồn lực suy yếu ra, tốc độ khuếch tán tử khí cũng lớn lên rất nhiều. Xem ra, loại chiêu thức tổn hao nhiều hồn lực này dùng ít một chút mới thỏa đáng.
Nghệ Phong ăn mặc chỉnh tề ở trong phòng xong mới đi ra. Hắn nhanh chóng nhìn thấy Hỏa Lân. Nghệ Phong nhìn thấy Hỏa Lân, liền rất nhiệt tình đi về phía trước, thân thiết ôm vai Hỏa Lân, giọng điệu thân mật giống như huynh đệ nói:
- Hỏa Lân huynh, đã lâu không gặp, ta nhớ ngươi muốn chết.
Hỏa Lân nghe Nghệ Phong mặt dặn mày dày nói như thế, không nhịn được trán xuất hiện vạch đen: một buổi tối không gặp là đã lâu?
- Ha ha, Nghệ huynh. Ta cũng nhớ ngươi muốn chết.
Hỏa Lân dùng giọng nói cực kỳ dối trá muốn nôn nói.
- Tuy nhiên Nghệ huynh, ngươi gần như đã phế bỏ Văn Bân huynh và Phong Khiếu huynh. Sợ là Phong Cốc và Văn gia sẽ không dễ dàng buông tha ngươi. Bọn họ là hy vọng trong gia tộc. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
- Ha ha, nam tử hán đại trượng phu, làm việc nhìn trước ngó sau để làm gì. Tới một người giết một người, giết nhiều, tất nhiên không ai dám tìm ngươi gây phiền toái.
Nghệ Phong tùy ý nói.
- Nghệ huynh thật khí phách. Tuy nhiên, thực lực Phong Cốc cũng không yếu. Nghệ huynh vẫn cẩn thận một chút vẫn tốt hơn.
Hỏa Lân cười nói, chỉ vừa điểm đến thôi.
- Cảm ơn Hỏa Lân huynh nhắc nhở. Chỉ có điều khi nào Hỏa Lân huynh quay về Hỏa Cốc a?
Nghệ Phong hỏi. Lúc này thầm nghĩ đi Hỏa Cốc lấy dược liệu kia trước, sau đó sẽ tìm cái thời cơ thích hợp, tiến đến Lạc Hà Cốc thử thời vận.
- Ha ha, có thể khiến Nghệ Phong huynh thất vọng rồi. Ta tạm thời chưa có ý quay về Hỏa Cốc.
Hỏa Lân nhìn Nghệ Phong cười nói.
- Ách...
Nghệ Phong sửng sốt. Chẳng lẽ không tìm được hướng dẫn viên du lịch miễn phí sao?
- Vậy khi nào Hỏa Lân huynh mới tính quay về Hỏa Cốc.
Nghệ Phong không quen biết Hỏa Cốc lắm, càng không biết tuyến đường của Truyền Tống Trận đến đấy. Biện pháp tốt nhất vẫn là đi theo Hỏa Lân.
- Cái này không tiện nói được. Tuy nhiên, sau khi ta làm xong một việc sẽ quay về. Nếu Nghệ Phong huynh nguyện ý chờ, thật ra cũng không sao.
Hỏa Lân nói.
Nghệ Phong nghe Hỏa Lân nói như vậy, hắn thoáng nhíu mày. Trong lòng đã đánh mất ý định cùng hắn tới Hỏa Cốc. Ai biết phải đợi bao lâu. Nghệ Phong không có nhiều thời gian như vậy? Nếu tạm thời không đi được, vậy về Tội Ác Chi Thành trước đi.
- Vậy không biết Hỏa Lân huynh có thể cho biết chỗ nào có thể đi tới Hỏa Cốc không?
Nghệ Phong tính sau khi trở về Tội Ác Chi Thành, sẽ lại đi tới Hỏa Cốc.
- Ở Bàn Long Cổ Thành không có Truyền Tống Trận tốc hành, tuy nhiên có thể chuyển bốn Truyền Tống Trận tới một chỗ không xa Hỏa Cốc. Ha ha, nếu Nghệ huynh muốn, thật ra ta có thể nói địa điểm của bốn Truyền Tống Trận còn lại cho ngươi biết.
Hỏa Lân nói.
- Vậy cảm ơn.
Nghệ Phong chắp tay nói. Tuy rằng chuyển khá nhiều Truyền Tống Trận, nhưng vẫn thoải mái hơn vạn lần so với mình tự chạy.
Hỏa Lân nhìn Nghệ Phong nói:
- Không khách khí, tuy nhiên không biết Nghệ Phong huynh có hứng thú đối với thám hiểm hay không? Nếu có hứng thú, Nghệ huynh có thể đi thám hiểm cùng ta.
Nghệ Phong lắc đầu nói:
- Ha ha, ta thật sự không có hứng thú. Cám ơn lòng tốt của Hỏa Lân huynh.
- Ha ha, phải không? Chắn hẳn Nghệ huynh cũng không thiếu công pháp cao giai các loại gì đó, không có hứng thú cũng bình thường.
Hỏa Lân mỉm cười nói.
- Cao giai công pháp?
Nghệ Phong nghi hoặc hỏi.
- Ta gặp được một cơ hội ngẫu nhiên, nghe nói đến một di chỉ viễn cổ. Vốn lo lắng thực lực mình không đủ, muốn mời Nghệ Phong huynh cùng đi. Tuy nhiên nếu Nghệ huynh không hứng thú, vậy quên đi.
Hỏa Lân nói.
- Di chỉ Viễn cổ?
Nghệ Phong kinh ngạc ra tiếng.
Hỏa Lân không chút bất ngờ đối với phản ứng của Nghệ Phong, hắn cười ha ha nói:
- Hẳn là ngươi đã nghe nói qua về di chỉ viễn cổ. Nơi như vậy chính là thánh địa mà bất kỳ cường giả nào cũng đều muốn đi vào. Chậc chậc, công pháp trên Địa giai thậm chí Bí pháp linh khí, cấm pháp các loại tất cả đều có thể xuất hiện ở trong đó.
Giọng nói của Hỏa Lân mang sắc thái đầy mê hoặc, sau khi Nghệ Phong nghe xong, con mắt không nhịn được phát sáng.
Dường như Hỏa Lân cảm thấy còn chưa đủ, tiếp tục châm thêm lửa:
- Trong đó, ngay cả linh đan diệu dược cũng có thể xuất hiện. Chậc chậc, đồ của thời đại viễn cổ. Ha ha... Nếu có thể nhận được truyền thừa của cường giả viễn cổ, vậy...
Hỏa Lân nói như thế, cho dù là bản thân hắn cũng không nhịn được lộ ra vẻ mong chờ. Nếu có thể nhận được truyền thừa của cường giả viễn cổ, vậy thực lực sẽ nâng cao tới mức nào?
Không thể không thừa nhận, Nghệ Phong biết rõ đây là Hỏa Lân mê hoặc hắn, nhưng hắn vẫn động tâm. Cho dù hắn biết di chỉ viễn cổ, tỷ lệ có được mấy thứ này rất nhỏ, nhưng tất cả các loại công pháp Địa giai, linh khí, cấm pháp, đều tạo ra sức mê hoặc lớn lao đối với con người.
- Ha ha, ta nghĩ Nghệ Phong sẽ không cảm thấy thực lực của mình đủ rồi chứ?
Hỏa Lân ha ha nhìn Nghệ Phong.
Tuy rằng Di Chỉ Viễn Cổ có thể là một bảo khố, nhưng đồng thời cũng là một hiểm địa. Một mình Hỏa Lân không dám dễ dàng tiến vào. Nếu có thể cùng Nghệ Phong chiếu cố cho nhau, vậy mức độ nguy hiểm sẽ giảm xuống.
Huống chi, hắn có thể biết tin tức này, các cường giả khác cũng có thể biết. Quỷ biết đến lúc đó có bao nhiêu cường giả đi tới. Có một cường viện so với thân cô thế cô chung quy vẫn tốt hơn.
- Ha ha, tuy nhiên chắc hẳn Nghệ huynh không hiếu công pháp cao giai. Không cần đi mạo hiểm như vậy.
- Ta đi!
Nghệ Phong gần như nghiến răng nghiến lợi nói.
- Ha ha...
Hỏa Lân nghe Nghệ Phong nói xong, khóe miệng lộ ra một nụ cười tươi, cười ha ha.
Nhìn Hỏa Lân đắc ý, Nghệ Phong hít một hơi thật sâu. Nghệ Phong cực kỳ hứng thú vơi di chỉ kia. Đặc biệt linh khí. Nếu có thể nhận được một binh khí linh khí, thì tốt biết bao. Lúc này hắn không tiện dùng Tiêm Hổ Kiếm nữa.
- Khi nào xuất phát?
Nghệ Phong hít một hơi thật sâu, nhìn Hỏa Lân oán hận nói. Tên này, ngay từ đầu đã có ý muốn mê hoặc hắn.
- Bất cứ lúc nào đều có thể!
Hỏa Lân cười ha ha vài tiếng.