Mị Ảnh

chương 917: kiểm tra nhập môn?

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đối với đề nghị chuyển tông môn tới Tội Ác thành, khi Nghệ Phong tuyên bố đây là ý kiến của Hoa Diễm Xuân, lúc này Điệp Vận Du mới hoài nghi nhìn Nghệ Phong rồi tiếp nhận. Đối với hoài nghi của nàng, Nghệ Phong thản nhiên ưỡn ngực nói, trong ý kiến này hoàn toàn không có ý tứ của hắn, đều là ý tứ của Hoa Diễm Xuân.

Điệp Vận Du tự nhiên sẽ không tin chuyện ma quỷ của Nghệ Phong, sắc mặt nàng phiếm hồng, liếc mắt giận nhìn đối phương, rốt cục mới đồng ý chuyển vị trí tông môn đặt tại Tội Ác thành. Có điều, một tông môn lớn như vậy muốn chuyển toàn bộ tới cũng không phải sự tình đơn giản. Huống chi hiện tại còn có ý kiến của Long Thiên, tạm thời chưa phải thời điểm thích hợp để thực hiện.

Đối với kết quả như vậy, Nghệ Phong tự nhiên thỏa mãn, hắn cũng không quá hy vọng xa vời Điệp Vận Du lập tức thực hiện. Chỉ là, Hoa Diễm Xuân vẫn phái một vài đệ tử chạy trước tới Tội Ác thành trú nhập.

Lưu lại trong Hộ Quốc Tông một đêm, Nghệ Phong cũng cáo từ mấy người Hoa Diễm Xuân. Chuyến này ngoại trừ tới Hộ Quốc Tông, còn chuyện trọng yếu hơn là tìm Trữ Huyên, chọn Trữ Huyên cao quý trang nhã làm sư tôn cho Linh Nhi là hay nhất! Không chỉ vì thực lực Trữ Huyên, khí chất của nàng cũng phù hợp làm khuôn mẫu cho Linh Nhi. Nếu chỉ xét riêng thực lực, Yêu Hậu không thể nghi ngờ chính là lựa chọn tốt nhất, thế nhưng để một Thi Đại Nhi được nàng bồi dưỡng thành ma nữ rồi, nếu như Linh Nhi cũng để nàng bồi dưỡng, còn không biết sẽ thành dạng gì.

Huống chi, hiện tại Điệp Vận Du cũng nguyện ý làm sư tôn Linh Nhi, Nghệ Phong vừa nghĩ tương lai Linh Nhi sẽ ngưng tụ mị hoặc của Điệp Vận Du, cao quý của Trữ Huyên, và phong vận của Tử Âm, đáy lòng hắn liền bốc lên cảm giác thành tựu vô hạn. Nghệ Phong có chút đáng tiếc, Tần Y vì hàn độc nên không thể tham dự vào, nếu Linh Nhi có thêm một phần khí chất của Tần Y, nghĩ đến tương lai có thể điên đảo chúng sinh chứ không đùa. Đối với dung mạo Linh Nhi, Nghệ Phong không chút nghi ngờ, linh khí toàn thân đã định trước nàng lớn lên sẽ là mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành.

- Có Phong Thần Quyết và các nàng Điệp Vận Du bồi dưỡng, cũng không biết ngươi có thể phát triển tới trình tự nào!

Đối với Linh Nhi, Nghệ Phong bao bọc như một mèo con, nhìn nàng mỗi ngày lớn lên, trong lòng hắn luôn có cảm giác thành tựu.

Đối với tông môn Trữ Huyên, Nghệ phong cũng không biết nằm tại nơi nào, có điều với nhận thức về Trữ Huyên của Điệp Vận Du, chuyện này không phải vấn đề quá lớn, sau khi nói với Điệp Vận Du, nàng lập tức nghi hoặc nhìn Nghệ Phong nói:

- Không phải ngươi lại muốn tìm Trữ Huyên làm sư tôn cho Linh Nhi chứ?

Nghệ Phong nhún nhún vai cam chịu lời Điệp Vận Du, điều này khiến nàng nhìn hắn có điểm cổ quái, thậm chí còn nói mát:

- Ta thật ra quên mất, quan hệ giữa ngươi và Trữ Huyên cũng không tầm thường. Năm đó Trữ Huyên cũng vì ngươi nguyện ý làm ác với tông chủ Kim Ưng Tông!

Nghe ra ý tứ trong lời Điệp Vận Du, Nghệ Phong giả vờ bình tĩnh nói:

- Đúng vậy! Năm đó nàng tranh đấu với Tôn Cấp bị thụ thương, ta đã cứu nàng một lần, nàng có thiện cảm với ta cũng là bình thường!

- Chỉ đơn giản vậy sao?

Điệp Vận Du hoài nghi nhìn Nghệ Phong.

- Nàng cho là sao? Lẽ nào nàng cho rằng Trữ Huyên nhìn trúng ta hay sao?

Nghệ Phong cười nói.

- Phi!

Điệp Vận Du nghe câu tự sướng của Nghệ Phong, nàng liếc mắt giận nhìn hắn, nói:

- Ngươi lẽ nào mỗi ngày đều mơ mộng hão huyền?

Đối với Trữ Huyên, Điệp Vận Du cũng không xa lạ, hai người đã từng cùng nhau xuất hiện trong một yến hội, đối với người có thể sánh ngang mình, nàng tự nhiên rất chú ý, cũng tại khi đó nàng mới nhận thức Trữ Huyên! Nghĩ vậy, Điệp Vận Du không khỏi lại nghĩ tới nữ tử Tần Y kia, nữ tử này cũng cao quý và trang nhã không kém gì Trữ Huyên, cho dù nàng không tu luyện mị thuât, vẻ mị hoặc của nàng vẫn không thể coi thường. Điệp Vận Du chưa từng mất tự tin trước một nữ tử nào, thế nhưng trong một khắc người kia xuất hiện, nàng cũng không nhịn được hơi kích động, phải thừa nhận nữ nhân kia đẹp tới cực hạn rồi, đẹp tới điên đảo chúng sinh!

Trường yến hội đó, hầu như mọi người đều quây quanh ba người các nàng, vẻ chói sáng của ba người khiến những nữ nhân ưu tú khác trong yến hội đều bị lu mờ, cũng tại trường yến hội này, khuôn mặt xinh đẹp của ba nàng được dương danh toàn bộ đế quốc.

Nghe ngữ điệu không chút tin tưởng của Điệp Vận Du, Nghệ Phong nhún nhún vai cười, chỉ có thể một mình lên đường, nhắm hướng tông môn Trữ Huyên đi tới.

Nguyên vốn Nghệ Phong muốn gọi Điệp Vận Du đi cùng, nhưng Hoa Diễm Xuân lại nói Điệp Vận Du ở lại, điều này khiến Nghệ Phong chỉ có thể buông tha một đường hương diễm. Sau khi nhắc nhở Điệp Vận Du chờ hắn tại Tội Ác thành, Nghệ Phong liền thông qua truyền tống trận của Hộ Quốc Tông, đi tới tông môn Trữ Huyên.

Tông môn Trữ Huyên dù sao cũng nằm trong lãnh thổ đế quốc Trạm Lam, lộ tuyến sẽ không phiền phức như lần tới Hỏa cốc, sau khi đi qua hai truyền tống trận, cùng một ngày đêm đi đường, rốt cuộc Nghệ Phong cũng tới chân núi tông môn Trữ Huyên.

Nghệ Phong nhìn ngọn núi cao vút trong mấy, trong lòng cũng dấy lên một cỗ hào khí, chọn một đỉnh núi cao như vậy đặt tông môn, thảo nào có thể bồi dưỡng ra Trữ Huyên với khí chất cao quý thanh nhã, có điều nhớ tới Tội Ác thành cũng nằm trên đỉnh núi cao, hắn lại cười cười, xét về điểm này, Tội Ác thành có vị trí tốt hơn so với bất kể tông môn nào hắn từng thấy qua.

Leo núi đối với Nghệ Phong kiếp trước, tự nhiên là chuyện tình khó nhọc, thế nhưng đối với Nghệ Phong hiện tại mà nói, không hề có tính khiêu chiến. Ngọn núi khiến Nghệ Phong kiếp trước nhìn thấy phải thở dài, hiện tại hắn lại dùng không mấy thời gian liền chạy tới đỉnh. Đứng trên đỉnh núi nhìn ra xung quanh, Nghệ Phong cảm giác thư thái tâm hồn.

Nghệ Phong nhìn cung điện trên đỉnh núi, đừng nói so với Hộ Quốc Tông, cho dù Hỏa cốc cũng đơn sơ và thưa thớt hơn nhiều. Có điều, Nghệ Phong cũng không vì điểm ấy mà khinh thường tông môn Trữ Huyên, Tông môn có thể nuôi dưỡng ra được Tôn Cấp trẻ tuổi như Trữ Huyên, sao có thể đơn giản được.

- Nhã Tông!

Nghệ Phong nhìn hai chữ treo ngoài cung điện, trong lòng thầm hô, danh tự nhã nhặn đơn giản như vậy khiến Nghệ Phong thầm nghĩ tên gọi và kiến trúc tông môn này rất hợp với nhau, tôn lên vẻ đơn sơ và trang nhã.

Nhớ tới Tĩnh Vân Tông to lớn hùng vĩ, Nghệ Phong rất khó tưởng tượng hai tông môn này vì sao lại có nguồn gốc với nhau.

Nhã Tông tựa hồ không phồn hoa, thỉnh thoảng chỉ có vài đệ tử qua lại, hơn nữa đa phần đều là nữ đệ tử. Chỉ là những nữ đệ tử này đều lớn lên thanh tú, hơn nữa tạo cho người ta một loại ý vị nhã nhặn lịch sự, có một chút giống với Liễu Mộng Nhiên.

Khi Nghệ Phong chăm chú nhìn lướt qua những đệ tử này, hăn liền kinh hãi, những đệ tử này có thực lực thấp nhất cũng là tiêu chuẩn Tướng Cấp, một vài đệ tử lớn hơn thậm chí đã đạt tới tiêu chuẩn Vương cấp.

- Quả nhiên, Nhã Tông thoạt nhìn đơn sơ, đệ tử cũng không nhiều, thế nhưng mỗi đệ tử đều thuộc dạng hơn người. Nhã Tông hẳn chọn đi theo con đường tinh phẩm, những đệ tử này đa phần đều có thiên phú không thua kém học viên học viện Trạm Lam, thậm chí còn mạnh hơn một bậc.

Ngay khi Nghệ Phong bước chân tới cửa tông, vừa định đi vào bên trong thì có một người ngăn lại, Nghệ Phong qua qua nói với nam tử vừa ngăn hắn:

- Thỉnh báo với Trữ tông chủ một tiếng, có Nghệ Phong tới thăm!

Nam tử nghe được Nghệ Phong nói, hơi nhíu mày, thế nhưng vẫn khách khí nói:

- Nghệ Phong công tử, không biết ngươi có thiếp mời hay vật gì làm chứng không?

Nghệ Phong lắc đầu nói:

- Không có!

Nam tử kia nghe Nghệ Phong nói vậy, hắn liền nói:

- Nếu như không có, xin công tử đi về, tông chủ phân phó không cho phép ai được quấy rối nàng.

- Ách!

Nghệ Phong sửng sốt, nhìn nam đệ tử ngăn cản mình, nói:

- Ngươi cứ nói cho tông chủ, Nghệ Phong tới đây tìm nàng, Trữ tông chủ nhất định gặp ta!

Nam đệ tử lắc đầu, nói:

- Lời tông chủ, ta không dám vi phạm.

- Ngươi không thể thông báo một tiếng sao?

Nghệ Phong cau mày, cảm giác đau đầu mười phần, nghĩ không gia ngay cả cửa tông môn cũng không vào được.

Nam đệ tử hiển nhiên đã từng ứng phó qua tình huống này, hắn nói:

- Một là có thiệp mời hoặc vật chứng, thứ nữa là cường giả, cuối cùng là bằng hữu các trưởng lão trong tông! Còn những ngoại nhân, Nhã Tông sẽ không tiếp đãi.

Đối với Nhã Tông, thanh tu mới là chính sự của họ, cũng không muốn dùng quá nhiều thời gian tiếp đãi người ngoài, huống chi người đến Nhã Tông có vô vàn mục đích.

- Là cường giả thì cần đẳng cấp gì?

- Thấp nhất là Vương cấp!

Nam đệ tử nhìn Nghệ Phong.

Nghe câu này, Nghệ Phong cũng thở phào một hơi, lăng không phiêu phù giữa hư không, nhìn nam đệ tử nói:

- Thế này được chưa?

Nam đệ tử nhìn Nghệ Phong lăng không, hắn cũng hơi sửng sốt, thật không ngờ thiếu niên thoạt nhìn tuổi tác còn nhỏ hơn hắn, thực lực cư nhiên đã đạt tới tiêu chuẩn Vương cấp.

Cường giả dù ở bất kể nơi nào cũng nhận được đãi ngộ xứng đáng, nam đệ tử lập tức cung kính vài phần. Thế nhưng trong lòng hắn cũng không định bẩm báo giúp Nghệ phong, nguyên nhân là vì nữ đệ tử trong cốc. Bình thường có rất nhiều thiếu niên tài tuấn muốn đi vào Nhã Tông, nếu có thể cưới cho mình một nữ đệ tử tại Nhã Tông, cũng giống như bắt được cả tài lẫn sắc.

Dù sao, nữ đệ tử Nhã Tông không chỉ có khuôn mặt xinh đẹp, khí chất cũng đồng dạng không kém, thực lực càng không tệ, hơn nữa có thể tạo quan hệ với Nhã Tông, thế nên có không ít những thiếu niên tài tuấn đều đặt chủ ý tới Nhã Tông. Cũng chính vì vậy, muốn đi vào Nhã Tông rất khó, hơn nữa Nhã Tông thiên về thanh tú, hơn phân nửa người không rõ lai lịch đều bị chặn ở bên ngoài.

Đương nhiên, vì không muốn đắc tội với một ít cường giả, Nhã Tông cũng có điều lệ đặc biệt. Đối với cường giả đạt được Vương cấp, bọn họ sẽ có lễ ngộ. Chỉ bất quá, muốn gặp được người càng cao quý trong Nhã Tông, cũng phải yêu cầu có thực lực càng cao. Dù sao, muốn chọn hôn phu là đệ tử Nhã Tông, cũng phải có thực lực xứng đáng.

- Nếu như ngươi muốn gặp tông chủ mà nói, thực lực Vương cấp còn chưa đủ.

Nam đệ tử nói. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL

Nghệ Phong cười hỏi:

- Vậy muốn mạnh cỡ nào?

Nam đệ tử lắc đầu:

- Điều này phải thông qua các trưởng lão mới được, có điều lần trước một vị Vương cấp ngũ giai tới cũng không thể gặp được tông chủ.

Nghe được nam đệ tử nói, Nghệ Phong hơi nhăn mặt, thầm nghĩ Nhã Tông này không lớn nhưng lại khó qua cửa đến vậy, kiểu này không khác gì tuyển nhân viên công vụ, trước tiên phải vượt qua cuộc thi, sau lại phải thông qua phỏng vấn, nếu như người chủ khảo không đáp ứng, vậy chỉ còn đường trở về!

Có điều, nhìn biểu tình nghiêm túc của nam đệ tử, Nghệ Phong chỉ có thể nói:

- Vậy mời trưởng lão các ngươi tới đây!

Nam đệ tử thấy Nghệ Phong như vậy, trong mắt hiện lên một tia kinh dị, Nghệ Phong dám nói như vậy, nói rõ thực lực của hắn thấp nhất cũng là ngũ giai. Ngũ giai tuổi đời trẻ như vậy, nếu như là các vị tỷ muội trong tông sẽ là lựa chọn không tồi. Có điều, nhớ tới người Nghệ Phong muốn tìm là tông chủ, đáy lòng hắn lại thấy đáng tiếc, coi như là ngũ giai, cũng không nhất định có thể đi vào tông môn, càng đừng nói tới gặp được chúng nữ đệ tử, sau đó chờ các nàng sinh lòng hảo cảm.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio