Editor: Phong Nguyệt
Beta: Dưa_chan
Ta tỉnh lại giữa một đống vải vóc tơ lụa vây quanh.
Ta bị đặt nghiêng ở trên giường, tất cả vết roi trên người đều sưng phù lên ____ Nhấc chân, có một cái gối đầu lớn đặt giữa hai chân làm cho chân không đặt cùng một chỗ: để tránh sức nặng của chính mình đè lên miệng vết thương.
Trong mũi có một loại mùi kỳ quái, một loại mùi nước hoa hỗn tạp ngòn ngọt ta chưa từng ngửi qua làm dậy lên ý nghĩ muốn ngủ. Ta nghĩ hương vị này ta hắn là rất quen thuộc……….. Đầu giường phủ một mảnh trắng toát, ta nằm trên một cái giường lớn, bốn cặp gối nhồi lông chim đem ta nhốt ở bên trong, vùi lấp thân thể lõa lồ xuống bên dưới. Ta chỉ có thế nhìn đến duy nhất vùng giữa hai chân: vết hồng nổi bật trên da thịt hẳn là bệnh phù, vết roi đỏ thẫm một chút cũng không có giảm đi đau đớn, ý thức chết lặng, tất cả đau đớn đã trở lại!
Cánh tay bị xích sắt phía trước trói chặt tại đầu giường, trên chân lại không có. Ta khẽ di chuyển hai chân cứng ngắc, lại khiến lưng dán trên giường bị một trận đau đớn như đại chùy lao thẳng tới cột sống……….. Vết roi trên lưng bắt đầu mở miệng, sưng tấy………..
“Ngươi tốt nhất không nên cử động.”
Tiếng nói phát ra từ một hắc nô đang đứng bên giường ta. Nàng nhẹ nhàng nói xong làn điệu tiếng Anh là lạ, trên tay nâng một bình gốm tới trước mặt ta:
“Chủ nhân phân phó, sau khi ngươi tỉnh……. giúp ngươi thoa thuốc.”
Khi nàng thoa lên thân thể thứ thuốc có hương vị cổ quái kia cho ta, ta cảm nhận được từng mảnh từng mảnh xương cốt trên người không có bị gãy hay sai khớp ____ Thứ hắn cho, chính là thống khổ trên da thịt, vết thương cũng không có quá sâu.
Trong phòng trang trí đủ loại hoa hồng khác nhau, đây là vật dụng trong nhà của nước Pháp sao? Tường nạm vàng, trang trí bằng hoa tươi, nơi nơi đều là gương……….. Trang sức xa hoa lại không thực tế quá nhiều! Xích khóa của ta làm khảm trên vách tường, ôm trọn đầu giường làm cho phạm vi hoạt động của ta chỉ ở trên giường ___ hắc nô kia mang nước tới: “Chủ nhân phân phó ngươi chưa thể ăn thức ăn.”
Vì thế cả ngày, ta luôn trong tình trạng đói khát nhẫn nại tất cả hương hoa tràn ngập xoang mũi.
Đến đêm, tiểu hắc nô tên là “Amy” kia đưa chủ nhân đến.
Cách dùng từ cung kính mà thông báo cùng vân vân và vân, nàng đứng bên dáng người cao lớn của chủ nhân càng thêm có vẻ nhỏ xinh ___ Rất nhanh bọn họ đã nói xong, chủ nhân đi hướng về giường ta___
Ta muốn biểu hiện ra ngoan cường, ta muốn biểu hiện chính dũng cảm ___ nhưng thân thể sợ hãi khiến ta bắt đầu phát run, hay là phẫn nộ?
Ta run làm xích sắt trên cổ tay chấn vang……….
Đến khi hắn đứng ở bên giường, ta mới nhìn đến phía sau hắn còn có một cô gái mặc nam trang đi theo.
Đó là mỹ nhân tóc hung đỏ ___ màu mắt xanh biếc giống như mắt mèo. Mái tóc hung đỏ cắt rất ngắn, như đàn ông tết sau đầu. Nàng mặc là loại quần áo người hầu được cắt gọn, áo đuôi tôm buồn cười, vạt áo mạ vàng, khăn choàng màu bạc ___ mọi thứ khoác lên cơ thể lả lướt phập phồng (), ngoài ý muốn lại thích hợp đến mê người.
Macquarie liếc nhìn ta một cái, rất thích thú nâng lên chân ta nhìn nhìn miệng vết thương ở giữa. Sau đó hắn cười, ngồi xuống bên giường.
Hắn cười, đôi mắt đen phi thường phi thường thích thú nhìn thấy tầm mắt ta chạy trốn ___ Tiếp đó hắn dùng bao tay bằng tơ tằm tinh mỹ chạm lên mặt ta, nhất thời, ta toàn thân run rẩy…….
“Đây chính là bắt đầu, Jack của ta. Ta phải khiến ngươi trở nên hưởng thụ khoái hoạt giữa lúc trừng phạt………. Không cần di chuyển ánh mắt của ngươi, Jack ___ Ngươi biết không? Khi ngươi phẫn nộ như vậy, nơi này sẽ hé ra hợp lại, là đang dụ dỗ ta sao?” Tay hắn nâng lên đôi chân cứng ngắc của ta, dùng chân của mình kẹp chặt lấy hai chân ta, từ phía sau ôm lấy ta ___ Ta bị hung hăng nhốt trong lồng ngực hắn. Sau đó hắn rút tay ra, ngón tay ở hậu môn thũng khởi sung huyết đè mạnh xuống ___
“Ác……….” Ta đau đến phát run………..
Hắn phân phó câu gì đó, cô gái mặc nam trang kia lập tức cởi giày bò lên giường, không chút do dự phủ lên hai chân ta, đầu lưỡi vươn ra, không chạm tới thân thể ta, bắt đầu liếm lên hậu môn ta ___ lưỡi của nàng thực mềm mại, đầu lưỡi tràn ngập nước bọt mơn trớn hỏa thiêu da thịt ………
Thân thể không tự chủ được mà phản ứng.
___ Lỗ tai ta cùng lúc bị hắn hàm vào trong miệng ……… Hắn trêu đùa tai của ta, đem nó ở trong miệng lăn qua lộn lại đùa giỡn, đầu lưỡi hướng vào tận nơi sâu trong tai tham tiến vào, sau đó cả tai đều bị răng nanh của hắn nhẹ nhàng cắn nuốt……….
___ Kia thật là một loại khoái cảm…….. Ta tại đây hưởng thụ nhiệt lượng thiêu đốt cùng mềm nhẹ cắn nuốt, ta không khỏi bắt đầu tưởng tượng đầu lưỡi liếm hậu môn ta như thế này, như thế kia sẽ thành ra thế nào?!
Thanh âm lưỡi cô gái liếm lộng lên da thịt bộ phận sinh dục bị thương, không chạm tới phân thân, nàng khéo léo âu yếm theo hậu môn đến âm nang bị sưng tấy tới thảm hại……….
Ta không thể cương, bởi vì vết roi vẫn như trước đau đớn.
Chủ nhân ly khai cơ thể ta, cô gái kia cũng rất nhanh kéo nước bọt ly khai.
“Từ ngày mai ngươi bắt đầu chính thức là một trong những người hầu của ta. Nếu ngươi tái sai phạm, lần sau trừng phạt là năm mươi roi.” Thanh âm hắn nói chuyện âm lãnh mà kiên định. Nước bọt hắn còn lưu lại trên tai ta, bụng cùng trong ngực còn chứa đựng hỏa nhiệt vì thanh âm này mà nguội lạnh………
Đóng cửa lại, bóng đêm dần buông xuống bên ngoài song cửa sổ bắt đầu lan dần tới đây…….. Không có ánh trăng, nhưng mùi hương tinh diệu vẫn quanh quẩn tứ phía, tất cả không khí đều là hương vị như vậy………
Mùi nước hoa trên người Macquarie.
Nơi này hoàn toàn xây dựng dựa theo kiểu của nước Pháp. Màu trắng cùng màu vàng luân phiên chiếu sáng nơi chốn xa hoa: Hoa viên tinh tế rộng lớn trước sân, vách tường là đá cẩm thạch màu trắng, trên nền trắng đó được khảm lên hoa văn bằng vàng hoặc bằng gỗ, sàn nhà lát bằng gỗ cây khuynh diệp sẫm màu bóng loáng. Người hầu ở đây dù là giữa thời tiết nóng bức cũng chỉ có một cách thức ăn mặc rườm rà phức tạp, hơn nữa còn có bộ tóc giả thực buồn cười………
Ta có thể xuống giường là khoảng nửa tháng sau. Vết sưng của roi cũng tiêu biến, địa phương bị rách nát kia cũng dần dần khép miệng ___ cũng không phải là vết thương đứt gân gãy cốt, nhưng vùng giữa hai chân hồi phục rất chậm. Dù sao nơi kia cũng chưa từng chịu qua thương thế như vậy.
Vài ngày đầu ta không thể nhúc nhích, chỉ có thể từ tiểu nữ hắc nô kêu Amy kia cho ta thoa thuốc cùng lau miệng vết thương. Sau khá hơn một chút ta liền tự mình lau kỹ miệng vết thương ở nơi vốn cũng rất riêng tư kia. Có điểm sợ hãi cơ năng có hay không bị hao tổn, nhưng cũng không dám đi vỗ về chơi đùa. Vết sưng trên da vẫn là mơ hồ thấy được, bất quá khi có thể đứng lên ta rất nhanh liền bắt đầu nhận bài huấn luyện thành người hầu.
Quần áo bằng vải trắng thô cứng cùng quần lót bên trong ma sát lên vết bỏng lờ mờ trên lưng cùng hai chân. Rất nhiều người hầu nói tiếng Anh, ta đến trang viên này cũng không ít ngày, bắt đầu dần dần nghe hiểu được một ít từ vưng Pháp đơn giản. Nếu bọn họ nói đủ chậm, đủ đơn giản, ta đại khái cũng có thể hiểu biết ý tứ của bọn họ. Cứ như thế, ta đã thành thói quen nghe thứ tiếng Anh mềm mại của người hầu kia chỉ đạo:
Nhiệm vụ mỗi ngày của người hầu là phục vụ sinh hoạt hàng ngày của chủ nhân, là nguồn hứng thú cho công việc của chủ nhân, còn có cung cấp hết thảy phục vụ có thể. Người hầu cũng phân ra nhiều cấp bậc: Quản lí nô lệ có tổng quản nô lệ, quản lý công việc qua lại có thư kí, cả trong phòng còn có thị nữ tổng quản. Mà người hầu, nhiệm vụ chính của ước chừng khoảng hai mươi mấy thanh niên cả nam lẫn nữ là phục tùng bên người chủ nhân, đi theo chủ nhân: Đôi khi cũng rất tuyệt. Tỷ như lần trước đi săn thú vui vẻ chừng hai tháng hơn, còn có lúc chủ nhân đến New Orleans nghỉ ngơi hoặc là chiêu đãi bằng hữu ở đó, mới là thời điểm nơi này tối náo nhiệt!
Tên của hắn là Warri, là con trai của một gái bán hoa người Pháp, từ nhỏ đã bị bọn buôn lậu nô lệ bán đến nơi này ____ Đúng là kết quả của cái thứ tình yêu thần kinh từ nước Pháp! Hắn nghĩ hắn ở nơi nào? Paris? Bodeaux! ___ Trong đầu ta mơ hồ nhớ tới hai thành phố trước kia dường như từng nghe nói qua của Pháp, trừ lần đó ra sợ là cuối cùng cũng không tìm ra chút hiểu biết nào về nước Pháp.
Sau đó hắn mang ta đi gặp chủ nhân. Đó là lúc ánh mặt trời uể oải của ban trưa, không gian oi bức, có hẳn một đám mây to nóng trên trời làm cho người ta không thở nổi.
Không khí thực khiến người ta bực bội! Nhất là tại đây tồn tại một loại hơi thở u tối trong phòng……….. Ngay cả hành lang, đều là thủy tinh ngăn kín không khí làm không gian nặng nề hơn, tất cả mùi hoa đều tùy ý tỏa ra, mau chóng khiến cho ta trên người mang loại trang phục rắc rối càng thêm khó chịu!
Nơi này hẳn là vùng trung tâm của trang viên đi?
Hoặc ngồi hoặc nằm, hoặc tóc đen mắt đen da đen, đen đến tỏa sáng, hoặc da trắng tóc vàng mắt xanh, mặc quần áo lại chỉ như khoác lên mấy mảnh vải ___ Gần như khiến cho ánh mắt của ta nhìn một đàn mỹ nữ đến hoa cả mắt …….. Tất cả đều quỳ bên cạnh ghế nằm của chủ nhân, khi ta đi tới tiếng cười nói cũng nhỏ đi…….. Loáng thoáng nghe được vài tiếng, ta biết các nàng là đang nói đây chính là nam nô bị chủ nhân quất đánh…………
___ Chính xác. Sau một lúc lâu ta mới để ý tới, cuộn mình dưới chân hắn, cùng đứng phía sau hắn, mẫy người hầu mặc đồ nam, đều là nữ nhân. Vậy là ý gì? Hắn cũng không phải là loại người đối nam nhân có hứng thú?
Hắn dùng tay ra hiệu lại làm cho ta đối này kết luận bắt đầu sinh ra hoài nghi.
“Cởi quần áo.” Mệnh lệnh đơn giản. Ta quay đầu muốn tìm Warri mang ta tới, hắn cũng đã đứng lại ở lối vào, không tiến vào.
Ánh mắt xanh biếc vẫn lạnh lùng nhìn chằm chằm ta của cô gái tóc hung như loài rắn đuôi chuông nơi sa mạc. Tất cả nữ nhân đều im lặng, hứng thú tập trung nhìn phía bên này ___ Đó là một phòng lớn có thủy tinh trên trần, ở giữa có cái hồ hình vuông kỳ quái, xung quanh là các loại hoa cỏ, cơ hồ nhìn không tới vách tường màu xanh dày đặc cùng đủ mọi màu sắc, còn có mùi hoa nồng đậm kia ……… Mùi hương cơ hồ thâm nhập tới tận cốt tủy!
Macquarie cũng không có thúc giục ta lần thứ hai, chính là hắn phất tay, cô gái tóc hung đặt vào trong tay hắn cây roi da đầm đìa nước bọt ___ Ta thò tay, bắt đầu cởi cúc áo. Tựa hồ hắn cảm thấy quá chậm, liếc mắt một cái, bốn nữ nhân mặc đồ người hầu liền vậy lại đây, cô gái tóc hung gần như là nháy mắt giữ chặt lấy khuy quần bằng kim loại của ta, một phen liền kéo đi xuống ___ làn da trắng trợn lộ ra, từ sau lưng đến trong ngoài hai chân đều phủ đầy vết roi đã dần chuyển sang màu thâm đen……………
Macquarie vươn tay ra, lập tức có người lôi kéo cùng mặt sau cũng có bàn tay mềm mại phụ giúp ta, đem ta đưa đến nơi hắn có thể chạm tới _____ Hắn dùng ánh mắt ra lệnh, làm cho ta quỳ lên đằng y hắn đang nằm, hai chân mở ra, quỳ gối vuông góc với hắn:
“Lite La”. Hắn nhẹ nhàng kêu một tiếng. Nguyên lai là tên của cô gái tóc hung, thân mình dài nhỏ của nàng lập tức cung kính khom người xuống, nghe theo chỉ thị. Tay hắn chạm đến da thịt của ta đang ở trước mắt hắn, sau đó phân phó câu gì ___ Khi hắn nói bằng tiếng Pháp phát âm vừa nhanh lại nhẹ, cơ hồ nghe không hiểu từ ngữ trong đó, ta còn là căn bản nghe không hiểu lời hắn nói. Lite La đi tới, sau đó rất nhanh mang một lọ gì đó đến.
“Không cần sợ, thứ này hoàn toàn không đau………..” Hắn cười, đôi mắt đen lóe lên thưởng thức vẻ run rẩy của ta ___ Hắn để ta nằm xuống, nâng đầu gối lên: Ta liền như một con cá bị mổ bụng, đem địa phương tối mê mẩn của chính mình bại lộ trước mắt hắn.
“Nơi này còn đau phải không?” Tay hắn sờ qua mặt đùi trong, sần sùi đầy vết sẹo. Ta cắn răng nhẫn nhịn, lắc lắc đầu. Sau đó tay hắn lại chuyển tới dương vt mềm nhũn: “Nơi này thì sao? Nước bọt của Lite La hiệu quả trị liệu cũng không tệ lắm?” ___ Có lẽ là biểu tình ta cắn răng nhẫn nại rất thống khổ, ta đột nhiên chú ý tới những ánh mắt đang vây xem của các nữ nhân cũng không có cười nhạo mà gần như là một loại đồng tình………..
Một cỗ vừa lạnh vừa trơn gì đó chảy lên da ta, ta ngẩng đầu nhìn xuống: Bộ phận sinh dục phía trước bị lộ ra, Lite La đang đổ chất dịch đặc đệt màu xanh lên bộ phận sinh dục của ta ___ “Hư! Ngoan một chút” Tay phải Macquarie cầm một con dao gạo sáng loáng………
“Ngươi làm gì?!” Kinh ngạc quá mức làm ta kêu to ra tiếng, ngay khi bắt đầu muốn giãy giụa bò lên hắn lập tức đè lại, lấy tay ôm lấy hai chân ta: “Chẳng qua là cạo hết lông nơi này, một chút cũng không đau đâu.”
“Ngươi…………” Ta vặn vẹo, hắn buông tay ra, trên gương mặt lại xuất hiện vẻ tựa tiếu phi tiếu cùng ánh mắt âm ngoan làm cho ta không rét mà run ___
“Ngoan ngoãn đừng nhúc nhích.” Nói xong hắn bắt đầu động thủ cạo đi cái chỗ có mùi bọt biển kỳ lạ bốc lên………. Ta không dám từ chối, dao cạo sắc bén ngay tại bộ phận sinh dục của ta mà linh hoạt vũ động, nâng lên dương vt, còn có âm nang, toàn bộ lông của bộ phận sinh dục, sau đó người bị lật lại, lông tơ mềm mại nơi hậu môn. Cuối cùng, Lite La bê tới một chậu tràn đầy mùi cùng màu xanh như chất dịch kia, bắt ta phải ngồi xổm trên ghế nằm rửa đi bọt biển……….
___ Nàng có điểm ác ý lấy tay sáp nhập hậu môn ta. Rất muốn ngăn lại, nhưng chủ nhân đang nhìn chằm chằm vào mắt ta, vuốt môi ta, tựa hồ đang đánh giá gì đó. Động tác đầy dâm ý của hắn khiến ta nhớ tới chuyện hắn nhét thứ đó vào miệng ta rồi bắn tinh ____ Không tự chủ được môi bắt đầu nóng lên. Động tác Lite La ý đồ đem một ngón tay nhét vào hậu môn làm cho ta thanh tỉnh một chút, tuy rằng như vậy thực khó coi nhưng ta không thể không giữ nguyên cơ thể để có thể tránh nàng thực hiện được ___ Nữ nhân chết tiệt! Nàng rốt cục cũng tẩy rửa xong cũng như trêu đùa xong.
“Ngươi hiện tại rất thơm………. Nhiễm đầy hương vị nước hoa của ta.” Hắn nói thầm như vậy mới khiến ta nhớ tới thứ mùi quen thuộc đánh thẳng vào óc đúng là mùi nước hoa của hắn!
Hắn mở miệng của ta, sau đó đem đầu ta hướng về phía quần của hắn ___ con bà nó! Ta sẽ không khẩu giao! Hắn đem khí quan không ngạnh nhét vào miệng ta, khi ta thật muốn một ngụm cắn xuống ___ bất quá hắn kéo lại tóc ta, đe dọa: “Nếu ngươi dám cắn ta liền đem cằm ngươi kéo trật khớp!” Thứ kia tràn đầy hương vị cùng sắc đỏ đậm, dần dần ở đầu lưỡi ta tăng thêm sức nặng, còn có chất lỏng vị tinh mặn nồng hướng cổ họng chảy xuống……….
Mọi người nín thở nhìn, sau khi đủ cương hắn đẩy đầu ta ra. Đầu tiên là Lite La dùng miệng liếm, sau quỳ gối xuống cạnh ghế, để cho chủ nhân từ phía sau sáp nhập nàng…….
Hắn dường như cũng không có mong muốn sáp nhập ta.
Lúc sau một tia chớp loáng lên, tiếng sấm ù ù phụ họa cho một trận mưa to, kịch liệt đánh lên lớp thủy tinh trên trần…………
“Mùa mưa đã đến!”