Dần ngỡ ra được thêm một vài việc, nhưng tạm thời, thầy Lương gác qua những chuyện đó. Thứ mà ông cần làm bây giờ là tìm cách giải thoát cho linh hồn cô bé Mị đang bị đám Tiểu Quỷ bắt giữ. Theo như thầy Lương biết, cứ mỗi khi đêm xuống, bọn Tiểu Quỷ sẽ dẫn theo linh hồn cô bé rong chơi ngay khu vực giếng làng. Thực ra việc cứu lấy linh hồn Mị không phải chuyện khó. Nhưng mọi thứ phải được chuẩn bị thật chu toàn. Hiện tại thầy Lương không có cách gì để đối phó lại đám Tiểu Quỷ do Cao Côn tạo ra kia. Bên cạnh đó, những sợi xích mà chúng trói vào linh hồn Mị chính là ràng buộc khi giao kèo với quỷ. Trừ khi bọn Tiểu Quỷ ấy chịu buông, còn không muốn cắt đứt ràng buộc là vô cùng khó. Đêm qua, quan sát bọn chúng cả đêm, thầy Lương đã nghĩ ra một cách, nhưng để thành công thì như vậy vẫn chưa đủ.
Đó là lý do mà bây giờ thầy Lương đang đứng ở gốc cây mà hôm trước sau khi từ nghĩa địa quay về, thầy Lương và ông Vọng có nán lại nghỉ để ăn và uống nước. Chỗ này cách khu vực giếng làng không quá xa, phong cảnh thoáng đãng, vì đây là đường đi ra nghĩa địa và Bãi Hoang nên khu vực này ít người qua lại nên cây cối, đất đai vẫn còn hoang sơ. Đứng từ bên này, thầy Lương nhìn sang bên kia con lạch nhỏ. Đúng ra là lần trước thầy Lương đã muốn đi sang bên đó rồi, nhưng còn một vài chuyện cần giải quyết trước, hơn nữa theo như tính toán của thầy thì phải hôm sau, khu đất ấy mới thực sự phát.
Loay hoay một lúc, thầy Lương cũng tìm được một ụ đất nối liền để di sang bên kia lạch. Con lạch này khá nhỏ, nhưng nước chảy êm, uốn lượn đúng thành một vòng tròn bao quanh khu đất mà thầy Lương đang đứng, thế đất ở đây hơi nhô cao hơn một chút so với mặt bằng. Cỏ cây xanh tốt, ngay chính giữa khoảng đất, thầy Lương thấy có một bụi cây chỉ cao qua đầu gối, trên cây có những quả nhỏ màu đỏ nhìn rất đẹp mắt. Tiến lại gần thì thầy Lương nhận ra đó chính là cây kỷ tử đỏ, cây đã ra quả, không chỉ vậy, trên cây còn xuất hiện dây tơ hồng.
Cúi xuống áp bàn tay vào đất, lòng bàn tay của thầy Lương cảm nhận được hơi ấm từ đất phả lên, đất không mềm, nhưng cũng không cứng. Thầy Lương mỉm cười:
- - Quả đúng là đất tốt, sinh khí nảy nở, kỷ tử ra quả.....Mình đã không nhìn nhầm, nơi này hội tụ cả " Đắc Thủy " và " Tàng Phong ". Hôm nay quả thực là một ngay may mắn, đất không chỉ phát mà còn tìm thấy kỷ tử, quả đã chín đỏ.....Nhưng quan trọng nhất chính là dây tơ hồng vương trên cây, trời cao quả thực bao dung. Tạ ơn trời phật.
Thầy Lương hái quả trên cây rồi gói cẩn thận cho vào tay nải, ông cũng nhẹ nhàng gỡ những sợi dây tơ hồng vướng trên cây ra, sau đó cũng bọc lại bằng một miếng vải trắng. Dạo quanh khu đất một vòng, thầy Lương đưa tay ra bấm độn, bấm xong ông gật gù:
- - Nếu vậy thì cần phải làm ngay trong ngày hôm nay. Việc này cấp bách, không thể chậm trễ.
Nói rồi, thầy Lương quay trở về nhà ông Vọng, bước vào cổng, thầy Lương thấy hình như trong nhà đang có khách. Thì ra đó chính là Bảy Dao, thấy thầy Lương về, Bảy Dao vội chạy ra đón, mặt mũi hớn hở, Bảy cúi đầu chào:
- - Thầy đã về ạ, tôi đợi thầy mãi.
Ông Vọng nói:
- - Thầy vừa đi được một lúc thì chú Bảy chú ấy đến, cũng ngồi chờ được gần tiếng rồi.
Thầy Lương hỏi:
- - Chẳng hay chú tìm tôi có việc gì...?
Bảy Dao khúm núm:
- - Dạ, con chỉ muốn sang đây để cảm ơn thầy thôi ạ. Chẳng giấu gì thầy, hai hôm trước tôi không ngủ được, cứ nằm ngủ là lại gặp ác mộng, vậy mà tối qua, nhận từ thầy đạo bùa, thầy về được một lúc tôi thấy buồn ngủ, nằm lên giường thế mà ngủ được luôn. Giấc ngủ ngon lành, chẳng mơ mộng gì cả. Sáng nay tôi thấy trong người khoan khoái, nghĩ đến thầy nên tôi bắt con gà mang sang biếu thầy với bác Vọng, gọi là chút lòng thành cảm ơn thầy đã giúp đỡ.
Thầy Lương gật đầu rồi nói Bảy Dao ngồi xuống ghế uống nước, có cả ông Vọng ngồi đấy, thầy Lương vào việc luôn, ông nói:
- - Cũng may chú sang đây, tôi cũng đang có công chuyện muốn nói với chú Bảy.
Bảy Dao vội vàng:
- - Dạ, có gì thầy cứ nói ạ....Tôi sẽ làm ngay.
Thầy Lương tiếp:
- - Chuyện như thế này, bác Vọng ạ, tôi đã tìm thấy đất để chôn mẹ con nhà cô Xoan rồi. Đó là miếng đất đang phát, gần long mạch, hội tụ tất cả những yếu tố cần thiết nên sinh khí rất vượng. Bao quanh là lạch nước nhỏ, địa thế nhô cao, nằm về hướng đông, miếng đất này nằm giữa khu vực nghia địa và giếng làng ( long mạch). Sáng nay tôi có đi kiểm tra và xem xét lại kỹ một lần nữa thì thấy đã có thể đào huyệt mộ trong ngày hôm nay. Dù sao thì mẹ con cô Xoan cũng đã chết ngày nay rồi, hôm nay đào huyệt, sáng sơm mai, bắt đầu vào giờ Dần ( h sáng - h sáng), sẽ tiến hành chuyển cữu ra đồng chôn cất. Bắt buộc trong giờ Dần là phải đưa quan tài của người họ xuống huyệt mộ.
Ông Vọng sực nhớ ra, theo như lời thầy Lương tả thì ông Vọng mường tượng khu đất mà thầy Lương nói chính là khu đất đối diện với cái cây mà hôm trước thầy Lương với ông dừng lại nghỉ chân. Lúc đó ông Vọng thấy thầy Lương cứ nhìn ngắm phía trước mặt mà không hỏi ý của thầy Lương là gì, ông Vọng đáp:
- - Chính là khoảng đất phía bên kia cái lạch nhỏ mà thầy với tôi ngồi ăn khoai nhìn sang không ạ..?
Thầy Lương gật đầu:
- - Chính là nơi đó, đó là vị trí của " Mắt Rồng ", là miếng đất cực kỳ tốt. Hai mẹ con cô Xoan chết đi nhưng vẫn mang nhiều oán niệm, đất tốt sẽ giúp cho mộ phần, hương hỏa của họ sau này dựa vào sinh khí của phong thủy nơi đó mà giảm bớt được tội nghiệt lúc còn sống. Mong là bác trưởng làng đồng ý, dù sao thì gia đình họ cũng quá đáng thương. Coi như dân làng tạo phúc cho họ, cũng là tạo phúc cho bản thân mình.
Ông Vọng khẽ cười rồi nói:
— Tất nhiên là được rồi, đất làng chỗ đó cũng bỏ hoang. Thầy mà không nói đất tốt, đất phát này kia thì đâu ai biết. Nghĩa tử là nghĩa tận, nếu chôn cất họ ở đó mà được như lời thầy nói thì chúng tôi còn cảm ơn thầy không hết ấy chứ. Vậy là phải đào huyệt mộ trong ngày hôm nay phải không thầy...?
Bảy Dao nghĩ một lúc, bây giờ mới hỏi:
— Ơ, nhưng mà tại sao lại là đào tận huyệt mộ. Thầy có nhầm không ạ..?
Thầy Lương trả lời ông Vọng trước:
— Đúng, phải đào huyệt ngay ngày hôm nay. Sáng mai giờ Dần phải chôn rồi. Còn về câu hỏi của chú Bảy, tôi không nhầm đâu. Chính xác là đào huyệt mộ. Đó là vì tôi muốn chuyển hài cốt của cậu Mạnh, là chồng cô Xoan về khu đất đó. Hay nói cách khác, chúng ta sẽ chôn gia đình cô Xoan tại miếng đất đó. Nhìn theo hướng Đông, sẽ đào huyệt " Nam tả Nữ hữu " chính giữa hai bố mẹ là huyệt của cô con gái. Tôi làm như vậy cũng là để linh hồn của họ phần nào đó được an yên. Hiện tại xương cốt của cậu Mạnh đó tôi đang để ở đây. Nếu được phiền chú Bảy lo liệu thêm việc an táng cho cậu Mạnh được không..? Giúp cho gia đình họ, chú Bảy sau này cũng không còn lo lắng hay áy náy điều gì nữa.
Tất nhiên là Bảy Dao đồng ý luôn, Bảy đã quá khủng hoảng kể từ khi Xoan chết. Lại thêm tối qua, chứng kiến cảnh thầy Lương " trừ ma ", giờ kêu Bảy làm gì Bảy cũng làm. Vì Bảy biết, chết như lang Phan, hay Mão thì tiền cũng để làm gì đâu, mạng sống mới là quan trọng.
Bảy vâng dạ đáp:
— Chuyện này thầy cứ để tôi lo, cả việc đào huyệt nữa. Tôi sẽ thuê người làm ngay, đúng sáng sớm ngày mai quan tài của cả ba người họ sẽ được đưa ra đồng đúng giờ mà thầy căn dặn.
Nhìn Bảy Dao, tuy biết hắn sợ nên mới phải làm. Nhưng lo liệu cho cả gia đình Xoan những ngày qua, Bảy tiêu tốn không ít tiền bạc. Thầy Lương xưa nay hành sự không để ai thiệt bao giờ. Thầy Lương nói với Bảy:
— Để lát nữa tôi sẽ dắt chú ra nhìn tận mắt khu đất đó để chú dễ hình dung. Còn một điều này, ở giữa khu đất ấy có một bụi kỷ tử. Chú Bảy hãy đào bụi cây đó về rồi trồng trong vườn. Cây kỷ tử đó lớn lên giữa "Mắt Rồng". Chăm sóc nó cẩn thận, nó sẽ đem lại may mắn, thịnh vượng cho chú Bảy sau này.
Bảy Dao không dám nhận, Bảy đáp:
— Nếu đã tốt như vậy thì tôi không dám nhận đâu ạ. Hay bác Vọng đem về trồng đi...
Ông Vọng mỉm cười:
— Chú Bảy không hiểu tâm ý của thầy Lương rồi. Thầy Lương muốn chú trồng bụi cây đó là để bù đắp cho chú Bảy đã vất vả vài ngày qua. Đừng ngại, việc ma chay cho gia đình cô Xoan nhờ hết vào chú Bảy vậy.
Bảy Dao hiểu ra, mỗi lần gặp và nói chuyện với thầy Lương, Bảy Dao như được khai mở tâm trí, con người của hắn trước kia cộc cằn thì nay hắn đã biết thấu hiểu hơn nhiều. Bảy Dao cúi đầu khẽ nói:
— Được vậy thì tôi đội ơn thầy lắm. Bác trưởng làng yên tâm, tôi sẽ cố gắng hết sức.
Để cho Bảy Dao chuẩn bị mọi chuyện tốt nhất, đích thân thầy Lương dẫn Bảy đến khu đất tốt kia rồi dặn dò kỹ lưỡng, đào sâu bao nhiêu, vị trí từng huyệt mộ cách nhau bao nhiêu. Và khi ra về, Bảy Dao vâng lời thầy Lương đào bụi kỷ tử ấy đem về trồng. Vẫn như lần trước, để tránh rắc rối bởi kẻ tiểu nhân, thầy Lương dặn Bảy đừng kể chuyện này với bất cứ ai. Nhất là bà Điều thầy cúng, sau vụ mua phải bùa trừ ma đểu từ bà Điều, Bảy không ưa mụ, nhưng Bảy nghe lời thầy và hứa chắc chắn giờ Dần ngày mai sẽ đưa quan tài của cả ba người gia đình Xoan ra đây chôn cất.
Chuyện huyệt mộ, giờ giấc đã xong......Thầy Lương quay trở về nhà trưởng làng. Đêm nay, việc thầy cần làm đó chính là giải thoát cho linh hồn của cô bé Mị.