Minh Hôn Chính Thú

chương 166: chuẩn bị rời đi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Xa Dục rất nhanh liền đoán được nhìn tôi nói

"Cô ấy nói với cậu hết rồi à?"

Tôi gật đầu nói với xa dục "cậu quyết định như thế à?"

Xa Dục gật đầu nói với tôi "thời gian cậu hôn mê, tôi càng điều tra trong lòng càng lo lắng, Cậu có biết người hạ độc cậu là ai không?"

Tôi lắc đầu, xa dục nói "chính là cổ trùng Vương mấy chục năm nay của Miêu Cương, trước đây bởi vì đã hại quá nhiều người, vì vậy quan viên địa phương đã bao vây diệt trừ, tùy nói là đã vây quét, nhưng mà căn cứ theo tin tức gần đây nhất có được, chúng tôi phán đoán kẻ đó không phải là ai khác, chính là cổ trùng Vương đã bị chết trước đây, mục đích của ông ta chính là gì phục sinh cho cháu của ông ta, nhìn từ góc độ nào đó, thì lúc then chốt nhất của ông ta lại bị lưu kiến Minh chặn lại"

Nghe Xa Dục nói đến đây, tôi có chút không tin " Xa Dục, chắc cậu cũng biết, Lưu Kiến Minh hoàn toàn không có cách nào để gϊếŧ chết cháu của cổ trùng Vương, lúc đầu Lưu Kiến Minh cũng nói, đó là cách mà chú Long đã nói cho ông ta, đưa cho ông ta một chiếc vòng cổ, rõ ràng là chú Long đã hại chết đứa bé đó, Lưu Kiến Minh chỉ là bị oan"

"vậy thì sao chứ, tình hình bây giờ chính là, chúng ta hoàn toàn không phải là đối thủ của kẻ đó, nếu như cứ cứng đầu đối phó, cuối cùng, chúng ta sẽ phải đối diện với một chữ, đó là chết, hơn nữa khả năng duy nhất bây giờ là, giữ gìn thực lực của bản thân, Quân tử báo thù năm chưa muộn" lúc Xa Dục nói những lời này, sắc mặt vô cùng khó coi, rõ ràng là bảo cậu ta tiếp nhận cách này, cậu ta cũng đã phải làm công tác tư tưởng rất lâu

"Vậy Lưu Kiến Minh làm thế nào? Vợ của ông ta phải làm sao? Nếu như chúng ta đi, bà ta chắc chắn phải chết" tôi nói

" Không cần lo lắng nữa" Xa Dục sắc mặt khó coi nói với tôi

Tôi hơi ngơ ngác "sao lại không cần quan tâm nữa?"

Xa Dục nhìn tôi, sau đó nói " lưu phu nhân đã chết không lâu sau khi cậu hôn mê đi"

Tôi nhìn Xa Dục định nói cái gì đó, nhưng mà nghĩ rất lâu, cũng không nghĩ ra gì, quả thật với tình hình bây giờ, chúng tôi hoàn toàn không có bất kỳ cách nào

" Vậy cậu định bao giờ rời đi?" Tôi nhìn xa dục hỏi

"Là chúng ta sẽ cùng đi" Xa Dục nói

"Tôi đi với cậu?" tôi có chút kinh ngạc, rõ ràng là xa dục dường như không biết là hoàng tử và Tề linh đã nói chuyện với nhau

Lúc này dịch đình đình ở bên cạnh liên tục gật đầu, sau đó nói với tôi " Chung Xuyên,đúng vậy, bây giờ bên ngoài rất loạn, em đã nói chuyện với ông nội rồi , bọn họ đồng ý cho chúng ta cùng quay về, hơn nữa anh trai em cũng rất hy vọng anh trở về.

Sau khi Dịch Đình Đình nói, Tôi lập tức nghĩ đến anh em biếи ŧɦái Dịch Tinh Hâm và Dịch Tinh Thần, chuyện giữa hai anh em nhà họ, ai đúng ai sai, tôi cũng không muốn tham dự vào

vì hai anh em Dịch Tinh Hâm và Dịch Tinh Thần, là có thể từ chối lời mời của Dịch Đình Đình rồi.

"thôi vậy, tôi không về Dịch gia nữa" không đợi tôi nói xong, Xa Dục có chút kích động nói "không đi Dịch gia, Cậu còn có thể đi đâu, chúng ta phải cùng nhau bảo vệ"

Nói đến đây, Xa Dục đột nhiên ngừng lại, dường như đã nghĩ ra gì đó, sau đó nói " cậu đi Tề gia à?"

Tôi lắc đầu "không phải"

" Vậy cậu, có thể đi đâu chứ?" xa Dục bất chợt nhìn tay tôi rồi nói

Tuy tôi biết Xa Dục hoàn toàn là có ý tốt, tôi vẫn nói với cậu ta " Cậu cũng biết, tôi giờ là một phế nhân rồi, nếu như tôi tiếp tục vô dụng, Đừng nói đến chuyện báo thù, tôi bây giờ phải đi chữa trị tốt cánh tay của mình"

Xa Dục nghe xong, vội vàng nói "Tôi không có ý đó"

Nhìn dáng vẻ của Xa Dục, Tôi mỉm cười nói "tôi biết cậu không có ý đó, có điều Tề linh đã nói với tôi, Hoàng tử biết một cách chữa trị cho cánh tay của tôi, vì vậy tôi phải đi một chuyến đến Miêu cương"

"Miêu cương?". Xa Dục nhìn tôi , "Có chắc chắn không, Vậy chúng ta cùng đi"

Xa Dục vừa nói xong,thì Dịch Đình Đình có một biểu cảm khó xử, rõ ràng là không muốn để cậu ta đi với tôi.

" được rồi, cậu đừng đi theo tôi nữa, cậu ở lại đây đi, Cậu cũng biết bây giờ đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, lần này tôi đi chữa trị tay, sẽ không gặp phải nguy hiểm gì đâu, Cậu ngoan ngoãn ở lại đây đi, sau này khi tôi đến Dịch gia, Cậu cũng đã có sức mạnh riêng của mình, anh em cũng có thể dựa dẫm" tôi nói với Xa Dục

Tôi vừa nói xong,Dịch Đình Đình cũng nói ,chỉ cần cậu ta đi đến Dịch gia,Dịch gia nhìn thấy thành ý của Xa Dục, sau này mới có thể giúp đỡ cậu ta được.

" Đúng vậy, cậu Yên tâm đi, lần này đi Miêu cương mục tiêu càng bé càng tốt, thế này nhé, câụ cảm thấy không yên tâm,thì hãy đi hỏi Hoàng Tử, nếu như hoàng tử muốn cậu đi, thì chúng ta sẽ cùng đi, Cậu thấy thế nào?" tôi nói với Xa Dục

Tôi biết chắc chắn, Hoàng Tử sẽ không để xa dục đi cùng

Thật ra tôi biết rất rõ, Xa Dục đã có cách nghĩ của riêng mình, Xa Dục cũng đồng ý ngay

Vừa hay nhắc đến hoàng tử, tôi cũng có chút không hiểu hỏi Xa Dục " đúng rồi,Lưu phu nhân bây giờ đã chết, vậy thì, hoàng tử bây giờ đã đi đâu?"

Xa Dục nói với tôi,cái chết của Lưu phu nhân, bao gồm cả chuyện cánh tay tôi bị phế, đả kích vô cùng lớn đến hoàng tử, những ngày này, hoàng tử luôn nhốt mình lại.

"Vậy thì gọi cho Hoàng tử một cú điện thoại đi" tôi nói

Xa Dục lập tức gật đầu, sau đó tôi nói với Xa Dục "bây giờ tôi cũng không có vấn đề gì nữa, hay là chúng ta lập tức xuất viện đi"

Xa Dục nhìn tôi một cái,sau đó nói " cậu thật sự không sao nữa chứ?"

Tôi cười ngượng ngùng "bây giờ ngoài việc cánh tay không sử dụng được, những cái khác đều tốt"

Thâý trạng thái của tôi,Xa Dục nghĩ Thật ra ở bệnh viện cũng không giúp được gì

Nên cũng đồng ý , sau đó giúp tôi làm thủ tục xuất viện, bởi vì quan hệ của tôi, vì vậy thủ tục xuất viện xử lý vô cùng thuận lợi

Lúc ở trên xe, tôi nói với Xa Dục "cậu đã nói với Lưu Kiến Minh chưa, còn cả Trương siêu nữa?"

Xa Dục gật đầu,sau đó nói , đã nói với Lưu Kiến Minh rồi, hơn nữa Lưu Kiến Minh cũng đã phát hiện ra gì đó , Tuy không nói, Nhưng mà ông ta cũng đã càng thấy điều gì đó.

Xa Dục nói xong, không khí trong xe rơi vào kì lạ , Thật ra tôi biết rõ, bây giờ chúng tôi từ bỏ thì đại diện cho cái gì

Xa Dục cũng biết rõ, tôi và cậu ta từ bỏ rồi,thì sẽ không có ai nhúng tay vào chuyện này nữa, còn lại cái chỉ có những người vô tội không ngừng bị chết

Nhưng mà hiện thực rành rành ngay trước mắt chúng tôi, chúng tôi cũng không còn cách nào

Trên đường không ai nói chuyện, cho đến khi dừng lại trước biệt thự nhà riêng của Lưu Kiến Minh.Xa Dục nhìn tôi nói "lần nhượng bộ này của chúng ta, chính là vì lần sau gặp phải chuyện thế này, có thể không cần lùi bước nữa, đúng không ?"

Tôi nở một nụ cười, Thật ra tôi cũng biết rõ, có lúc tôi sẽ biến thành như thế này, lúc đầu đều lo những chuyện không liên quan đến mình

Nhưng mà bây giờ tôi đã không thể có tâm thái đó nữa.

Tôi nói với Xa Dục " được rồi, chỉ có làm lớn mạnh bản thân, chúng ta đều không phải là người giải cứu thế giới, chỉ có thể để làm những việc không hổ thẹn với lòng"

Xa Dục gật đầu,nói "cậu sẽ không cảm thấy tôi là loại tiểu nhân dựa hơi chứ"

Sau khi nghe Xa Dục nói, tôi cười lớn, "cậu nghĩ gì vậy, Dịch Tinh Hâm và Dịch Tinh Thần có một câu nói rất đúng, Tôi cần một bạn người liên minh, nhưng tôi không tin tưởng bọn họ, tôi chỉ tin cậu"

Xa dục là một người thông minh, nghe tôi nói như vậy thì biết ngay là chuyện gì,gật đầu với tôi

Sau khi nói mấy câu đơn giản, thì trực tiếp đi vào cửa, nhẹ nhàng gõ Cửa, dáng vẻ lúc Lưu Kiến Minh mở cửa, dọa cho tôi hết hồn

Mới chưa bao lâu, mà Lưu Kiến Minh đã gầy thành thế này, tinh thần khí sắc trước đây cũng không còn nữa, trong đôi mắt không có một chút nhuệ khí

Có điều cho dù là như vậy, sau khi Lưu Kiến Minh nhìn thấy thôi , ánh mắt vẫn sáng lên " tiểu Chung, cậu không sao, Vậy thì tốt quá"

Nói xong Lưu kiến Minh đi lên trước mấy bước, nắm chặt lấy tay tôi " thời gian này, cuối cùng cũng để tôi nghe được một tin tốt rồi"

Vừa nói xong, lưu ý kiến mình có thể là đã cảm thấy tay của tôi có chút dị thường " tiểu Chung ,tay của cậu..."

Tay trái tôi nhẹ nhàng kéo tay của Lưu Kiến Minh ra, miệng nói không sao, nhưng mà trong lòng vẫn vô cùng nhạy cảm " cục trưởng lưu, không sao, lần này đến tìm ông cũng là để nói chuyện này"

"tay của cậu...?" Lưu Kiến Minh nghi hoặc nhìn tôi nói.

"cục trưởng lưu, chúng ta đi vào rồi nói" Xa Dục thấy một đám người cứ đứng ở cửa, có chút ngượng ngùng nói.

Lưu Kiến Minh lúc này mới lấy lại tinh thần mời chúng tôi vào

Sau khi đi vào, Lưu Kiến Minh hỏi tôi bị sao vậy, tôi nói chuyện tôi rời đi cho ông ta nghe.

Khiến cho tôi bất ngờ là, Lưu Kiến Minh cười khổ một tiếng sau đó nói " đi đi, cho dù các cậu không đi, tôi cũng chuẩn bị bảo các cậu rời đi"

Tôi vốn dĩ nghĩ rằng Lưu Kiến Minh sẽ níu kéo, cách nghĩ này của ông ta làm cho tôi hoàn toàn bất ngờ

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio