Dịch: Punnxinhhtraii
Beta: MeiiGwatan
"Xa... Xa Dục, có người." Tôi cũng bị giật mình bởi cái bóng dáng bất ngờ xuất hiện đó, lắp bắp nói với Xa Dục.
Lúc này Xa Dục cũng đang nhìn theo ánh mắt của chúng tôi, rõ ràng cũng có một chút sợ hãi.
Xa Dục bảo chúng tôi nhanh chóng đi theo đi, sau đó chúng tôi chạy lên chỗ anh ta. Bóng người cạnh cửa sổ không chạy, dường như hoàn toàn không sợ chúng tôi.
"Hai người các cậu, thực sự là ... ?? Có biết gì không hả? Người này dọa người kia sợ chết khiếp." Lúc này, Xa Dục chạy rất nhanh, đứng ở cạnh cửa sổ sau đó quay lại nói với chúng tôi. Sau khi chúng tôi chạy qua, nhìn thấy người đứng ở trong cửa sổ, tôi cảm thấy thật nhẹ nhõm. Đây là người sao? Nó chỉ là một tờ giấy mà thôi.
"Nhìn cái bộ dạng lúc nãy của anh xem, anh dám bảo không sợ không?" Tôi liếc Xa Dục một cái rồi nói.
Xa Dục lúng túng trả lời "Đó chỉ là trạng thái phản ứng bình thường sau khi bị giật mình thôi có được không?"
Khi tôi và Xa Dục vẫn đang cãi nhau thì giọng nói run rẩy của Tiểu Phương vang lên ở bên cạnh chúng tôi. "Không, không đúng, hai vị sư phụ này, hình như... hình như thật sự... thật sự có người."
Chúng tôi vô thức nhìn về phía ngôi nhà, sau đó tôi lại nhìn thấy một cái bóng, nhích từng tí một sang gian nhà tiếp theo ở phía sau....
"Đuổi theo." Xa Dục kêu lên một tiếng, rồi trực tiếp nhảy vào bên trong từ cửa sổ.
Vì cửa sổ không cao cho nên rất dễ nhảy vào. Tôi cũng muốn nhảy vào, nhưng Xa Dục lại chỉ để chúng tôi đứng canh ở ngoài cửa.
Tôi cũng lấy ra một con dao nhỏ để phòng bị bất cứ lúc nào, dùng máu của mình để tấn công ác quỷ, lúc nãy trong xe tôi đã đọc qua hướng dẫn rồi đó.
Hiện tại tôi không có một tí gì gọi là âm khí để chiến đấu kia. Vì vậy, thứ duy nhất có thể đối phó với ma quỷ chính là máu của tôi.
Tiểu Phương và tôi đang đứng đợi ở trước cửa, chỉ cần có một chút động tĩnh lạ, tôi sẽ dùng máu của mình để bắt con ma đó.
Tuy nhiên, sau khi chờ đợi một lúc, cũng không thấy có tiếng của Xa Dục. Tôi hét vào bên trong một tiếng, nhưng không có ai trả lời tôi cả.
Tôi và Tiểu Phương liếc nhìn nhau, anh nói với tôi "Đi vào bên trong đi."
Tôi gật đầu với quyết định này và sau đó nói với Tiểu Phương "Cậu đi sát theo sau tôi, đừng có chạy lung tung."
Tiểu Phương gật đầu với tôi, sau đó tôi đi đến cửa và nhẹ nhàng đẩy cánh cửa gỗ cũ kĩ kia ra, cánh cửa gỗ có lẽ đã lâu rồi không có ai dùng đến cho nên khi đẩy nó phát ra một tiếng kêu cót két.
Sau đó chúng tôi bước vào, bên trong cực kỳ yên tĩnh. Tôi gọi thầm tên của Xa Dục, nhưng vẫn không có ai trả lời tôi cả. Không biết anh chàng Xa Dục này đã đi đâu nữa.
Bụi ở trong phòng làm Tiểu Phương ho sặc sụa. Căn phòng này đầy vòng hoa, chỉ còn lại một lối đi ở giữa.
Chúng tôi đi theo lối đi về phòng phía sau, trong căn phòng kia thì đầy người giấy. Vừa nãy Xa Dục đã chạy vào căn phòng này. Chúng tôi vào cả hai căn phòng, nhưng vẫn không tìm thấy dấu vết nào của Xa Dục.
Tôi đưa ánh mắt của mình vào căn phòng trong cùng và thận trọng bước đến chỗ cửa phòng.
Có một tiếng hét kỳ lạ đột nhiên vang lên từ bên trong. Tôi vội vã chạy đến, căn phòng này không có cửa, nhưng có một tấm rèm làm bằng vải thô che chắn. Tôi nhẹ nhàng vén tấm rèm lên, nhìn thấy ở ngay sau tấm rèm đột nhiên có một người đàn ông trợn mắt lè lưỡi nhìn tôi.
Cái đuỵt con mọe nhà nó chứ. Vừa nhìn thấy người này, tôi sợ đến lùi về sau vài bước, đèn pin trong tay tôi cũng bị ném đi vì sợ hãi.
Ngay lập tức, bên trong vang lên tiếng cười. Tôi thấy Xa Dục, anh ta chỉ vào tôi rồi cười sằng sặc, anh ta còn hỏi tôi có sợ không.
"Con mọe nhà anh, não anh bị lừa đá văng mọe đi hơn nửa rồi à?" Tôi nhanh chóng đứng dậy và đấm vào ngực Xa Dục, tên tiểu tử này thực sự đã làm tôi sợ vãi loằn.
"Hê hê hê. Là một Âm Dương Sư, đồng chí nhỏ, phẩm chất tâm lý của cậu không đủ dùng rồi." Lúc này, Xa Dục vỗ vỗ vai tôi và nói với tôi.
Tôi thực sự cạn mọe nó lời với anh ta rồi, lúc này trái tim tôi vẫn đập trong sợ hãi.
Lúc này, tôi hỏi Xa Dục rằng "Điều gì đã xảy ra với cái bóng vừa nãy?"
Sau đó Xa Dục cười rồi hét lên với bên trong "Tiểu tử, mau ra đây."
Sau đó liền có một anh chàng mặc áo quan lại và đội một chiếc mũ quan bước ra từ bên trong, lúc này khuôn mặt cậu ta được trang điểm bằng một kiểu rất đáng sợ.
Nếu không phải vì lời chào của cậu ta, tôi thực sự đã nghĩ rằng cậu ta là một thây ma. Hóa ra người chạy vào phía bên trong lúc nãy là anh chàng này.
Xa Dục nói với chúng tôi rằng anh chàng này đến đây để hành nghề. Cậu ấy là một nhóm các nhân vật nổi tiếng trên mạng, còn về công việc cụ thể thì là mỗi ngày, họ sẽ phải đi đến một số ngôi làng ma, các tòa nhà bị nguyền, và những nơi có khả năng xuất hiện ma quỷ để livestream.
Nhưng thế giới này làm sao mà có lắm ma đến vậy để cho họ có thể livestream mỗi ngày như vậy được. Thế là họ liền tìm một người nào đó giả ma giả quỷ để phục vụ việc livestream.
Đội của họ hôm nay cũng đến đây, họ đến trước chúng tôi không lâu lắm, họ cần đến sớm để chuẩn bị cho công việc. Bởi vì nói tốt thì là việc livestream sẽ kéo dài đến khoảng giờ đêm. Đây là ngôi nhà đầu tiên ở lối vào, cậu ta cũng là người đầu tiên được sắp xếp ở đây.
Sẽ có khoảng đến con ma ở trong này, dựa theo quá trình mà thay nhau chui ra, sau khi đã chui hết ra rồi thì livestream sẽ kết thúc ở đây.
Sau khi nghe những lời giải thích của Xa Dục thì tôi liếc nhìn anh ấy một cái rồi nói: "Chúng ta đến đây ầm ĩ một trận như vậy, không phải là sẽ vô ích đấy chứ?"
Xa Dục lắc đầu và nói với tôi "Sau khi nhìn thấy người này, tôi đột nhiên nghĩ ra một kế hoạch cực kỳ tuyệt vời."
Tôi không hiểu Xa Dục nói thế là có ý gì, Xa Dục lại nói tiếp "Nếu đây thực sự là nơi ẩn náu của kẻ nuôi ma kia, thì hai người chúng ta như thế này, kẻ nuôi ma kia khẳng định nhận biết được hai chúng ta. Cô Ba, Trần Tú Liên, dì Trương, và thậm chí là cả Vương Vân, loại tình hình này mà chúng ta lại không liên lạc để hợp tác sao? Vì vậy, chúng ta hãy trà trộn vào trong đám người này. Nếu những người nuôi ma ở đây, chúng ta cũng sẽ dễ dàng tìm thấy được. Vả lại, nhóm streamer này cũng đã vào ngôi làng này từ sớm. Nếu người nuôi ma kia ở đây, sợ rằng cũng đã biết rồi. Gần đây, các tin đồn cũng căng đét, đến nỗi người nuôi ma cũng sẽ không dám đối xử với chúng ta thành ra cái bộ dạng gì, nhiều nhất cũng chỉ là hù dọa một chút thôi. Vì vậy, chúng ta phải tham gia nhóm này, dùng danh tính của họ che đậy cho danh tính của chúng ta. Chúng ta cũng có thể nghênh ngang mà vào kiểm tra, phải không?"
Khi tôi nghe Xa Dục nói những điều này, tôi lập tức cảm thấy cũng đúng. Như đã nói, chúng tôi đã trao đổi một chút với tên giả ma giả quỷ kia. Tên này nói rằng bọn họ vẫn phải hỏi ý kiến ông chủ của họ. Họ chỉ làm việc và không thể tự quyết định cái gì.
Thế là Xa Dục đã yêu cầu tên giả ma giả quỷ này đưa chúng tôi đi tìm ông chủ của hắn. Lúc đầu, tên này vẻ mặt chắn chắn là bất đắc dĩ, không muốn dẫn đi. Sau khi Tiểu Phương xuất trình thẻ cảnh sát, tên kia rốt cuộc cũng đưa chúng tôi đi tìm ông chủ của hắn.
Vào lúc này, một chiếc xe khác đã đậu cách xe của chúng tôi không xa lắm. Khi chúng tôi đến, chúng tôi có chút vội vàng, cho nên chúng tôi thậm chí không nhận ra điều đó.
Sau khi tên giả ma giả quỷ này đưa chúng tôi qua, thì người streamer cũng đã ra khỏi xe và chỉ vào tên giả làm thây ma kia nói "Này, Tiểu Bân, tại sao cậu lại chạy ra ngoài này? Sắp đến giờ rồi, nhanh quay lại đó cho tôi."
Sau khi chờ chúng tôi đến gần, tên streamer kia nhìn thấy chúng tôi và hỏi tên giả thây ma rằng chúng tôi là ai.
Tên streamer này vừa cao vừa gầy, nhìn chả khác mọe gì cây sào, mà lại còn cái khuôn mặt trông hèn hạ, dung tục vãi loằn. Một người như vậy có thể là một streamer sao?
Vào lúc này, Tiểu Phương cũng không làm những việc vô nghĩa, trực tiếp rút thẻ cảnh sát và giải thích ngắn gọn tình hình cho tên streamer kia.
Tên streamer đó trông có vẻ rất khinh thường, rõ ràng anh ta không tin rằng Tiểu Phương là cảnh sát và nói rằng trong quá trình anh ta làm việc, người ngoài không thể tham gia được.
"Anh không hợp tác có phải không? Vậy thì mời anh đi cùng chúng tôi một chút, để thẩm vấn." Lúc này, Xa Dục cực kỳ giận dữ, rồi đánh mắt với Tiểu Phương.
Tiểu Phương cũng vô cùng ăn ý mà lấy ra một đôi còng số từ thắt lưng của anh ấy, tên streamer chỉ vào chúng tôi và hỏi chúng tôi muốn làm gì.
Tiểu Phương cũng là một người có kỹ thuật bắt giữ rất chuyên nghiệp.
Anh ta ấn nhẹ tên streamer mỏng như tờ giấy này xuống đất một cách nhẹ nhàng. Lần này anh ta đã hoàn toàn tin chúng tôi, bởi vì anh ta chưa bao giờ được làm những mánh khóe này. Anh ta lập tức hét lên là sẽ hợp tác với chúng tôi.
"Tin rồi?" Tiểu Phương hỏi lại tên streamer đó.
Tên streamer đương nhiên gật đầu hết lần này đến lần khác, Tiểu Phương mở khóa cái còng tay cho tên streamer. Anh ta bây giờ đã thay đổi thành bộ dạng nịnh nọt, nói với chúng tôi một cách nhẹ nhàng "Ba anh cảnh sát này, không biết vụ án này là làm gì."
"Đừng hỏi những gì anh không nên hỏi, anh chỉ cần làm theo cách anh vẫn thường livestream, cần làm như nào thì làm như thế đi." Vào lúc này Xa Dục đã thể hiện thái độ y như cảnh sát Trang, chưa kể còn học tập một số điệu bộ của ông ấy.
Tên streamer kia đương nhiên là gật đầu hết lần này đến lần khác, co rụt cổ lại và không dám nói gì. Rõ ràng, anh ta sợ hãi vì hành động lúc nãy của Tiểu Phương. Đợi đến tầm giờ, tên streamer này rút điện thoại di động của anh ta ra.
"Những người bạn gan dạ, các bạn ổn không? Hôm nay chúng tôi đã đến ngôi làng tràn đầy bí mật - thôn Kim Quý, vì chuyến đi này quá nguy hiểm. Cho nên tôi đặc biệt mời ba bậc thầy trừ ma làm chủ giúp tôi." Tên streamer này giới thiệu chúng tôi cũng rất khéo léo. Những lời ngụy biện này cũng được chuẩn bị bởi hắn ta và chúng tôi. Nếu anh ta nói với khán giả rằng ba chúng tôi là cảnh sát, khán giả chắc chắn sẽ không tin điều đó.
Đối với danh tính anh ấy sắp xếp cho chúng tôi, chúng tôi thực sự không quan tâm chút nào. Chúng tôi chỉ muốn đi theo tên streamer này, không muốn dính dáng đến buổi livestream chút nào.
Những lời của tên streamer này ngay lập tức tạo bầu không khí tích cực cho nhiều người. Thôn Kim Quý này, dường như không khủng khiếp như vậy, bên cạnh thỉnh thoảng lại truyền tới những thông báo bình luận của dân mạng, nhấn đúp, (Chúc may mắn).
Chúng tôi đến căn phòng đầu tiên mà anh ta sắp xếp một cách khá nhanh chóng, đó chính là nơi chúng tôi vừa nhìn thấy ma. Có lẽ chính là người vừa nãy đóng giả thây ma. Cánh cửa của ngôi nhà này không đóng.
Vào lúc này, tên streamer sẽ tạo ra một bầu không khí và đột nhiên giọng nói của anh ta trầm xuống. "Ơ kìa, vãi loằn. Mọi người có nhìn thấy cái đó không? Có vẻ như có thứ gì đó ở trong ngôi nhà này."
Sau đó trên màn hình là một đống hỗn độn.
Tên streamer kia liền tiến lại gần bên cạnh cửa sổ của ngôi nhà, vì vậy mà mấy người kia đều có thể thấy rõ những bóng hình kia chỉ là hình nhân giấy. Ngay khi mọi người vừa thở phào nhẹ nhõm, thì cậu giả cương thi kia đã rất kịp thời xuất hiện và chạy đến căn phòng nhỏ ở phía sau kia.
Màn hình điện thoại di động của tên streamer ngay lập tức bị náo loạn bởi một loạt các bình luận, hết lần này đến lần khác nhắc nhở tên đó rằng có một hình nhân giấy đột nhiên di chuyển.
Tôi ở ngay bên cạnh tên đó xem hắn livestream, cũng có không ít người đang xem livestream của tên này. Đoạn này làm giả cũng thâm hết sức, biến đổi rất bất ngờ. Nếu để tôi xem, tôi cũng sẽ thích loại phát trực tiếp này.
Vào lúc này, phòng livestream của anh ta liên tục có người tặng quà và những người xem yêu cầu anh ta đi kiểm tra thêm. Khi anh ta chuẩn bị bước vào, có tiếng bước chân đột ngột đến từ phía sau. Chúng tôi quay đầu lại nhìn, vừa hay chứng kiến một màn tên đóng giả thây ma lúc nãy đang kéo quần lên chạy tới, trong lúc chạy qua, anh ta còn lúng túng nói rằng khi nãy đột nhiên bị tiêu chảy, không nhịn được.
Vãi loằn, thằng giả ở đây, thế thằng trong phòng lúc nãy là thằng nào?
_________________________________________
Các bạn đọc truyện hãy ấn cho mình sao để ủng hộ công sức dịch truyện cho mình nha
Nếu các bạn thấy bản dịch của chúng mình hay thì hãy giúp chúng mình giới thiệu cho các bạn cũng đang hóng series này nhaa
Hiện tại mình đã bắt đầu đi học, nhưng mình sẽ cố dịch ngày khoảng chap cho mọi người. Lịch đăng chap sẽ là từ thứ đến thứ nha. Mong các bạn ủng hộ ạ.