Tư gia Mộ Dung.Không khí trong phòng khách nhà Mộ Dung hết sức căng thẳng.
Mộ Dung Bá Lâm bị mẹ mắng càng khiến anh ta tức giận, bà là mẹ ruột anh vậy mà lúc nào cũng luôn bênh vực và ủng hộ Mộ Dung Tước, còn anh dù có làm gì cũng sẽ khiến hai người họ không hài lòng." Mẹ, con thầm nghĩ con có phải con mẹ không?" Mộ Dung Bá Lâm lớn tiếng nói." Nếu chú không phải con bà ấy thì có thể đứng ở đây sao? Có thể mang họ Mộ Dung đi khắp nơi làm loạn?" Lúc này tiếng nói lạnh lùng của Mộ Dung Tước vang lên." Anh có tư cách gì mà nói tôi?" Mộ Dung Bá Lâm chỉ tay hướng anh hét lớn." Hỗn xược, nó là anh cả của mày?" Mộ Dung Cầu càng giận giữ mắng." Ba!" Mộ Dung Bá Lâm tính lên tiếng lại thấy ông ôm ngực khó thở, sợ bệnh cũ ông tái phát nên anh im miệng không cố cãi nữa." Chuyện chú gây ra, tôi sẽ giải quyết, chú hãy chuyên tâm làm giám đốc tập đoàn cho tốt đi, còn có chú cũng sắp đính hôn cùng Thôi Chiêu My, bớt ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt để báo chí nắm thóp lại phiền." Mộ Dung Tứơc nhìn mẹ kế cho ba uống thuốc, thấy ông đã ổn định hơi thở liền lên tiếng nói với Mộ Dung Bá Lâm." Chuyện tôi cần anh quản sao?" Mộ Dung Bá Lâm cứng họng còn giương cương không muốn thua anh." Chú đừng tưởng tôi không biết gì? Còn nữa! Thân là anh cả của chú tôi cũng nhắc nhở chú người phụ nữ bên cạnh chú không phải con thỏ nhỏ ngoan hiền." Mộ Dung Tước lên tiếng nhắc nhở, thái độ trước sau đối với Mộ Dung Bá Lâm không nóng cũng không lạnh." Ý anh là gì?" Mộ Dung Bá Lâm đề phòng nhíu mày khó hiểu nhìn anh." Tự chú điều tra hay là để tôi nói cho chú biết?" Mộ Dung Tước cười như không cười hỏi lại anh." Anh! được, tôi tự mình điều tra." Mộ Dung Bá Lâm lên tiếng nói sau đó giậm chân xoay người rời đi." Ơ! anh hai em mới về anh lại đi đâu vậy?" Mộ Dung Như Uyển kéo Mộ Dung Bá Lâm lại hỏi, cô mới vừa về nước, mẹ nói hôm nay gọi anh cả về ăn cơm có cả anh hai nhưng chưa kịp ăn cơm anh hai lại đi là như thế nào?" Ngoan, anh hai có việc, hôm khác anh hai bù cho em, đây là thẻ của anh em hãy cùng bạn đi mua sắm nhé." Đối với đứa em gái nhỏ này Mộ Dung Bá Lâm hết sức cưng chiều, anh chưa bao giờ nổi giận vô cớ với con bé.
Mộ Dung Bá Lâm nói xong liền rời đi." Ba mẹ, anh cả anh là chuyện gì?" Cầm thẻ trong tay Mộ Dung Như Uyển khó hiểu gãi đầu nhìn ba người." Không có việc gì? Anh hai con mới nhậm chức còn bận rộn, con bớt quấy rầy anh con đi, cũng đã lớn tầm này rồi." Ôn Nhu Nhu lên tiếng trách yêu con gái cưng." Ba gọi con về có chuyện gì gấp sao?" Mộ Dung Tước lúc này lên tiếng hỏi Mộ Dung Cầu.
Từ lúc mẹ anh mất, ba cưới mẹ kế anh không hề còn quan tâm nhà Mộ Dung như thế nào nữa, sau đám tang mẹ anh cũng ra nước ngoài du học." Cũng là chuyện nhậm chức chủ tịch của con, còn có công ty Nam Cung có chuyển biến tốt hơn không?" Mộ Dung Cầu luôn áy náy với đứa con này, ông biết năm đó nó cũng biết chút chuyện của ông cùng Ôn Nhu Nhu." Hai mẹ con họ Thôi kia còn không phải dạng vừa, họ có thể khiến Chú hai an bài sắp xếp để gán tội, mất một mạng người vô tội ba nghĩ là chuyện nhỏ sao?" Mộ Dung Tước lạnh lùng lên tiếng.
Nhất thời bị con trai lạnh nhạt hỏi như vậy khiến Mộ Dung Cầu không biết nói gì thêm." Xin lỗi con, mẹ lại để con phải giải quyết vấn đề này cho Bá Lâm, do mẹ nuôi chiều nó cho nên." Ôn Nhu Nhu thấy chồng khó nói cũng áy náy lên tiếng nói, nhưng đến cùng vẫn là không thể nói hết câu." Nếu dì biết lỗi nên quản chặt chú hai thì tốt hơn, chuyện kết hôn của chú hai là cả đời, dì nên nhắc nhở chú ấy cẩn thận." Mộ Dung Tước lạnh lùng cắt ngang lời bà, xưa nay anh không hề gọi bà một tiếng mẹ, vì anh cũng chỉ có thể gọi hai người là mẹ, đó là mẹ ruột anh và mẹ vợ anh." Chuyện năm đó ba biết con âm thầm điều tra,cũng biết con bé Dư Y đã lấy được bằng công tố, nó về nước là muốn điều tra vụ việc năm đó, ba chỉ muốn ngăn cản không cho con bé về nước là muốn sắp xếp ổn thoả, ba không cố ý giam giữ con bé bên mỹ." Mộ Dung Cầu nói với phần thống khổ." Vậy ba nói vụ việc năm đó là như thế nào?" Mộ Dung Tước nhàn nhạt ngồi tựa lưng vào ghế nhìn chăm chăm người cha già nua theo năm tháng, sống trong ăn năn hối hận suốt hơn năm qua vì lỗi lầm của mình." Con cũng biết, ông bà ngoại con đến lúc lìa đời vẫn không tha lỗi cho ba, vụ việc năm đó cũng là do Hoắc Uyển Dư đỡ cho ba cùng mẹ hai con, lại khiến cho mẹ con cùng Uyển Dư thiệt mạng." Mộ Dung Cầu đau khổ kể lại.
Nét mặt Mộ Dung Tước càng lạnh hơn, hoá ra không phải lỗi do mẹ anh mà là do người phụ nữ cùng người cha đang ngồi trước mặt anh đây, khiến tình yêu anh dành cho Nam Cung Dư Y không dám hé lộ ra ánh sáng, anh chỉ sợ cô hận anh.Mười lăm năm trước Chung Ly Giai Giai biết bạn thân của mình là Ôn Nhu Nhu có gian tình cùng chồng mình, bà tìm đến Hoắc Uyển Dư để khóc lóc đau khổ kể, bà đường đường là hòn ngọc quý trong tay gia tộc Chung Ly nếu để gia tộc biết chồng bà và bạn thân bà Ôn Nhu Nhu sẽ khó có đường sống, cho nên bà âm thầm nhẫn nhịn cùng Hoắc Uyển Dư cũng chính là mẹ của Nam Cung Dư Y giấu chuyện này, đến sau cùng gia tộc Chung Ly cũng biết chuyện, họ phái người âm thầm bắt giữ Ôn Nhu Nhu và để bà không bao giờ gặp được Mộ Dung Cầu, lúc này bà đang mang thai Mộ Dung Bá Lâm.
Năm đó vì biết chuyện với tính lương thiện của Chung Ly Giai Giai bà đã cầu xin sự giúp đỡ của Nam Cung Chính Quân cùng Hoắc Uyển Dư, ở trên đường cao tốc cứu Ôn Nhu Nhu vì sự truy đuổi của gia tộc Chung Ly mà đã va chạm với xe lớn đâm vào vách núi khiến xe lật đổ, mà trên xe đánh lạc hước gia tộc Chung Ly cũng chỉ có hai người phụ nữ là Chung Ly Giai Giai cùng Hoắc Uyển Dư, đáng lý ra người đánh lạc hướng sẽ là Nam Cung Chính Quân nhưng do còn lo lắng cho Nam Cung Dư Y nên bà không để ông làm, kết quả là khiến hai người phụ nữ bị thương, nặng nhất là Hoắc Uyển Dư bà mang thai được tháng còn hơn tháng nữa sẽ sinh, chính vì chọn giữ đứa con nên bà mất mạng.
Còn Chung Ly Giai Giai may mắn thoát chết, nhưng bị thương liệt hai chân, tim cũng dần dần suy yếu theo năm tháng, được hai năm sau bà qua đời, cũng để lại lời căn dặn duy nhất cho con trai bà Mộ Dung Tước là hãy chiếu cố đến Nam Cung Dư Y, bà có lỗi với con bé.
Cho nên suy tính ban đầu của anh là do ba mẹ mình khiến mẹ của Nam Cung Dư Y mất mạng..