Edit: Small
Tinh Thần hỏi cô: "Cậu nói ba ngày sẽ khiến số phiếu tôi vượt qua, nói với tôi thử coi, cậu làm như thế nào?"
Lục An Ninh cười thần bí: "Không nói cho cậu, muốn biết thì cho mình mượn vài ngàn để trả tiền thuê nhà!"
Tinh Thần trắng mắt liếc cô một cái: "Lấy kỹ thuật của cậu còn không làm ra tiền?"
"Có thổ hào cậu ở đây, mình kiếm tiền gì, cho mình mượn vài ngàn thôi, có tiền mình sẽ trả lại ."
"Được rồi, đưa tài khoản đây!"
Tinh Thần cũng không lo cô không trả lại, mà để cô nợ ân tình.
Trên đời này, trả nợ thì dễ, ân tình mới khó.
Vài phút sau, Lục An Ninh mở tin nhắn thông báo, vui vẻ nói: "Quả nhiên là thổ hào, trực tiếp cho một vạn."
"Cậu xin học bổng đi, tranh thủ học bổng cao nhất, không cần lo lắng mặt tiền nong."
"Mình không phải cậu, mình bị thiếu tiết hơn nửa tháng kể từ lúc khai giảng, học bổng gì đó với mình là không có duyên."
Đó cũng phải, nghỉ nửa tháng cũng chưa bị từ chối hận vào đã là may mắn lắm rồi, dù sao nội quy trường học của Đế Đại cũng nghiêm ngặt.
Ba ngày, Tinh Thần yên lặng theo dõi số phiếu trên diễn đàn. Từ lúc mới đầu không thèm quan tâm, đến khi vừa tan học liền cầm điện thoại ấn mở diễn đàn.
Cô tò mò Lục An Ninh kéo phiếu như thế nào.
Đầu tiên, Lục An Ninh đăng một bài viết về nguồn năng lượng sạch lên diễn đàn trước, là của Tinh Thần gần đây viết. Bởi vì còn đang trong giai đoạn thí nghiệm, số liệu nhiều lần không tốt, làm nghiên cứu lâm vào đình trệ.
Bài viết vừa đăng lên, nhận được số lượng bình luận và số lượt thích cao của rất nhiều đàn anh đàn chị, thậm chí được các anh trai khóa trên đã chinh phục mặt này sôi nổi vì Tinh Thần bày mưu tính kế.
Những học sinh khoa khác thì kinh ngạc cảm thán với lĩnh vực nghiên cứu chuyên môn của Tinh Thần, mới vừa phát minh ra hệ thống điều khiển bay không bao lâu, nguồn năng lượng sạch lại sắp nghiên cứu phát minh ra.
Thật sự giống như tốc độ bắn tên lửa.
Vì để phá được đề khó, rất nhiều đàn anh đăng bài thảo luận, thậm chí còn lập ra kho số liệu thông tin để Tống Tinh Thần chọn dùng khắc phục.
Sau khi bài viết được đăng lên, số phiếu Tinh Thần một đường tăng lên, ngược lại thì tốc độ phiếu của Lâm Giai Vi trở nên trì trệ không tăng.
Bởi vì trong quá trình cô ta cạnh tranh với Lục An Hinh cùng đã mất đi độ thiện cảm của mọi người, mà Tinh Thần bên này xinh đẹp, năng động, là nữ sinh có sự theo đuổi chuyên môn và nghiên cứu phát minh có độ khó cao, rất được mọi người thích.
Ngay cả giảng viên, các giáo sư đều gia nhập phe Tinh Thần, dùng tài khoản công khai bỏ phiếu cho cô.
Chủ nhiệm giáo dục công khai tỏ vẻ, học trò tích cực hướng về phía trước, lấy nghiên cứu khoa học làm trọng tâm mới là hình tượng có thể đại diện Đế Đại nhất, thẳng thắn vào chiến đội của Tống Tinh Thần.
Hơn nữa, Tinh Thần vinh dự được đề cử là Mười nhân vật truyền cảm hứng của Trung Quốc, và Mười người trẻ tuổi xuất sắc cả nước, được tài khoản chính thức của trường học chuyển phát.
Mười nhân vật truyền cảm hứng của Trung Quốc: Cái này là có thật nha mọi người, năm có Dương Chấn Ninh, Trương Thuận Đông và vợ là Lí Quốc Tú, Tô Bính Thiêm, Chu Ngạn Phu, Cố Tụng Phân, Trần Bối Nhân, Ngô Thiên Nhất, Giang Mộng Nam, Bành Sĩ Lộc, các phi hành gia Trung Quốc.
Đề cử đã đem độ nổi của Tinh Thần tăng lên tầng cao mới, số phiếu giống như bắn tên lửa, trực tiếp vượt qua Lâm Giai Vi.
Lần này nhận được đề cử làm Tinh Thần rất vui, so với giải thưởng công trình khoa học kĩ thuật đạt được ở Mỹ còn vui vẻ hơn.
Tinh Thần còn tung ta tung tăng đem đề cử hai giải thưởng gửi tin nhắn cho Mộ Đình Tiêu, chia sẻ niềm vui sướng với anh.
Mộ Đình Tiêu lại rất bình tĩnh, chỉ gửi lại hai chữ: "Chúc mừng!"
Cái gì vậy, trả lời chính thức như vậy, gần đây anh đang bận cái gì!
Ông nội Tống nhận được tin, rất là vui mừng, gọi điện thoại khoe khoang với cô nửa tiếng.
Nói hiện tại cô đang nổi tiếng, hắn vừa đi đi ra ngoài, tất cả mọi người đều hâm mộ, nói hắn có một cô cháu gái cực kỳ xuất sắc, đạt được hai giải thưởng lớn.
Tinh Thần sửa lại đúng cho ông nội Tống: "Ông nội, là đề cử."
"Hai cái đề cử, kiểu gì cũng có thể đạt được một cái chứ. Ông đếm rồi, đề cử mới mười hai người, cháu nhất định có thể chen vào, không được, ông phải gọi điện thoại, chạy cho cháu một chút."
Tinh Thần nhanh chóng ngăn cản ông nội Tống: "Ông à, không cần đâu, mới là năm nhất có đề cử đã rất không tồi rồi, sang năm cháu nhất định có thể tiến vào."
"Trong năm nay, chúng ta năm nay nhất định tiến vào."
Nói xong cúp máy, có lẽ là vội vàng đi thực hiện.
Thật ra không cần thiết phải làm vậy, sinh viên năm nhất vinh dự nhận được để cử quốc gia, cô đã rất thỏa mãn.
Cùng ngày tài khoản chính thức của trường chuyển tiếp tin tức, số phiếu Tinh Thần vượt qua Lâm Giai Vi rất nhiều, còn có ba ngày nữa là hết hạn bỏ phiếu, Lâm Giai Vi muốn trở mình là rất khó.
......
Buổi chiều sau khi học xong, Tinh Thần chuẩn bị đi phòng thí nghiệm. Hiện tại cô nghiễm nhiên trở thành ngôi sao nhỏ của trường, rất nhiều người chủ động chào hỏi cô.
Tinh Thần cũng không làm giá gì, thân thiện mỉm cười đáp lại mọi người.
Đi ra cổng trường chuẩn bị gọi cho Kiều Thâm, điện thoại có tin nhắn Lục An Ninh gửi đến, nói cô ấy đang ở tiệm cơm nhỏ chỗ cổng trường, không mang tiền trả, muốn cô đến đây giúp thanh toán.
Sao lại không có tiền rồi, không phải mới cho một vạn sao, cũng đã xin trợ cấp cho sinh viên nghèo cho cô tuy rằng gia đình cô còn không cả có thể được. Nhưng có cô và Âu Dương Phúc Thụy đề cử, chủ nhiệm lớp ký tên đem danh ngạch cho cô.
Số tiền đó nếu tiết kiệm chút thì đủ cho cô dùng vài tháng.
Vẫn còn vài phút trước khi đến thời gian hẹn với Kiều Thâm, Tinh Thần dựa theo địa chỉ tìm được tiệm cơm nhỏ. Vừa đẩy cửa tiến vào tiệm cơm liền lập tức sửng sốt, tiệm cơm nhỏ rỗng tuếch, nhân viên phục vụ cũng không có, cô liền cảm giác được không thích hợp.
Rầm~ cửa sau lưng đột nhiên đóng lại, rèm cửa sổ rơi xuống.
Ánh đèn bị tắt, ánh chiều tà khi mặt trời lặn bị che khuất, trong tiệm cơm một mảnh đen nhánh.
Tinh Thần đứng trước quầy bar, tay đút túi, siết chặt dao nhỏ, lớn tiếng nói: "Xuất hiện đi."
Tiệm cơm an tĩnh, không có người đáp lại cô.
Rốt cuộc là ai dẫn cô lại đây, rốt cuộc là muốn làm gì?
Trong một năm Tống Tinh Nhật sẽ không tìm cô ra tay, Tống Tinh Nguyệt được Sở Vân tra xét rằng cô ta dừng như đang tạm nghỉ học.
Trước mắt sẽ nhằm vào cô, chỉ có Lâm Giai Vi.
Thấy ngày hết hạn bỏ phiếu đến gần, rốt cuộc cô ta cũng không nhịn được, phải động thủ với cô?
Nếu là cô ta, như vậy Lâm Giai Vi thật là đã đi một nước cờ dở, lấy mức độ nổi tiếng của Tinh Thần hiện tại, tạo áp lực lên nhà trường là có thể đuổi Lâm Giai Vi ra khỏi Đế Đại.
Đương nhiên, Lâm gia không thể bỏ người này, Tinh Thần chỉ cần làm lớn chuyện thì cũng có thể khiến thanh danh Lâm Giai Vi rơi xuống vực đá.
Bíp bíp......
Trong bóng tối, màn hình điện thoại đặt trên quầy ba sáng lên, dưới ánh sáng ảm đạm Tinh Thần chiếc vỏ ngoài sần sùi của điện thoại, liếc mắt một cái nhận ra là điện thoại của Lục An Ninh.
Tinh Thần cầm lấy điện thoại, điện thoại vậy mà cũng không cài mật khẩu, mở điện thoại ra có một tấm ảnh gửi đến.
Mặt trời lên cao chói chang, Lục An Ninh sắc mặt tái nhợt té xỉu trên nền đất xi măng, rất nhiều người xung quanh có đủ nam nữ già trẻ vây xem, nhưng không ai đỡ cô.
Đây là khu sầm uất, Tinh Thần nhìn không thấy địa chỉ, không có mốc địa điểm, tìm không thấy nơi Lục An Ninh ngất là nơi nào.
Cậu ấy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao lại bị ngất, hình ảnh thể hiện thời gian là giữa trưa.
Buổi chiều Tinh Thần là môn tự chọn, khác giờ với cô ấy nên không biết buổi chiều cô ấy không có tới.
Sau đó, một tin nhắn gửi đến.
"Muốn biết Lục An Ninh ở đâu thì rời khỏi tranh tuyển, không đến ba ngày cũng đủ lấy mạng Lục An Ninh."
Lấy Lục An Ninh uy hiếp cô rời khỏi.
So với tranh tuyển hoa khôi, cô càng lo lắng cho an nguy của Lục An Ninh hơn.
Cô đối với Lục An Ninh có một loại cảm giác thưởng thức lẫn nhau, cảm thấy vận mệnh các cô là giống nhau. Nếu Lục An Ninh có thể thay đổi vận mệnh, cô cũng sẽ rất vui mừng.
Nhưng mà tại sao Lục An Ninh lại ngất đi trước mặt mọi người, điện thoại còn sẽ bị người khác cầm.
Cửa lớn bị người một chân đá văng, Tinh Thần đột nhiên quay đầu lại, nghĩ Kiều Thâm tới rồi.
Khi thấy người tới, cô trợn to mắt và cả người ngây ra.
Không phải Kiều Thâm, cũng không phải Mộ Đình Tiêu......
Mà lại là Mộ Lệ Sâm cô căm ghét tột độ!