Edit: Small
Từ Duệ cố ý để Tinh Thần nghe thấy nên tăng thêm âm lượng.
"Bệnh tình nếu không được kiểm soát sẽ xuất hiện biến chứng nghiêm trọng nguy hiểm đến tính mạng, ý phía viện là không kéo dài thêm nữa, nhanh chóng tìm phương án giải quyết, nếu không thì chuyển viện."
"Hiện tại không liên lạc được với người nhà cô ấy, cô ấy lại khất nợ hai vạn tiền nằm viện nên đã không quá muốn quản cô ấy. TIếp tục trị liệu chỉ là xuất phát từ lý do nhân đạo."
Một buổi chiều đã phải mất hai vạn tiền viện , bệnh của cậu ấy rốt cuộc là gì?
Tinh Thần hỏi Từ Duệ: "Bệnh viện ở đâu?"
"Bệnh viện Đông Tam."
Mộ Lệ Sâm hỏi: "Tống tiểu thư, có cần chuyển sang bệnh viện dưới trướng Mộ thị không?"
Đối với Mộ Lệ Sâm, Tinh Thần không tin thậm chí là bài xích!
Hắn có khả năng vì để cô bán Đầu Tư Tinh Thần đi, mà lợi dụng việc này để bày bố.
Loại thủ đoạn này ở đời trước hắn dùng quá nhiều lần.
Mộ Lệ Sâm nhìn ra Tinh Thần nghi ngờ: "Tống tiểu thư cảm thấy, bạn học cô nằm viện là có liên qua đến tôi?"
"Cô có thể yên tâm, Mộ Lệ Sâm tôi tuyệt đối sẽ không dùng tính mạng của bạn học cô làm lợi thế ép cô phục tùng."
Từ Duệ cũng hát đệm nói: "Tống tiểu thư, oan cho Mộ tiên sinh quá. Từ lúc cô đi ra khỏi cổng trường, Mộ tiên sinh cũng mới đến đây. Khi cô tiến vào tiệm cơm nhỏ này, cửa sổ đóng toàn bộ, công tắc nguồn điện bị kéo xuống, Mộ tiên sinh lo lắng sẽ xảy ra chuyện gì mới sai người phá cửa."
"Mộ tiên sinh lấy lòng cô còn không kịp, sao sẽ làm chuyện như vậy được. Hơn nữa, Mộ tiên sinh muốn hợp tác lâu dài với cô, cho dù giữ được cô ở gian đoạn đầu, nhưng lấy tính cách của cô thì giai đoạn sau cũng sẽ trở mặt với anh ấy, với anh ấy mà nói sẽ là mất nhiều hơn được, ngài nói phải không?"
Tinh Thần liền nói: "Chuyển Lục An Ninh đến bệnh viện của Mộ thị, dùng thiết bị điều trị tốt nhất, chi phí tôi sẽ thanh toán."
Cô có thù hận với Mộ Lệ Sâm đến đâu cũng sẽ không lấy tính mạng của Lục An Ninh ra đùa giỡn. Hiện nay ở Đế Đô này ngoại trừ mấy bệnh viện lớn thuộc sở hữu của Nhà nước ra, trình độ chữa bệnh trình cao nhất chính là Mộ thị.
Lúc này, là cô nợ Mộ Lệ Sâm một ân tình.
Mộ Lệ Sâm người này tâm cơ thâm trầm, thời điểm tìm được cô quá mức thích hợp.
Mộ Lệ Sâm phân phó nói: "Mau đi làm theo."
"Vâng, Mộ tiên sinh."
Trong lúc Từ Duệ lui ra gọi điện thoại, Kiều Thâm và Đàm ca cũng vội vàng tới.
Thấy Mộ Lệ Sâm dẫn người vây quanh cửa tiệm cơm nhỏ, bọn họ thiếu chút nữa đánh lên, nhưng bị Tinh Thần kịp thời ngăn lại.
Lập tức đi đến bệnh viện càng sớm càng tốt, xem Lục An Ninh rốt cuộc làm sao bị ngất.
Nếu là bởi vì chuyện tranh cử liên lụy đến Lục An Ninh, trong lòng Tinh Thần sẽ áy náy bứt rứt.
Trên đường lái xe đi bệnh viện, Tinh Thần đem ngọn nguồn sự việc nói cho Kiều Thâm và Đàm ca.
Kiều Thâm tỏ vẻ khó hiểu: "Còn không phải chỉ là một cuộc tranh tuyển hoa khôi thôi sao, nhất thiết hải biến bạn học cô thành như vậy à. Đây là đã phạm tôi hình sự, lại còn có nốt cô trong tiệm cơm nhỏ. Nếu cô xảy ra chuyện, Tống lão gia tử và Mộ thái tử gia sợ là sẽ không bỏ qua cho đối phương."
Kiều Thâm đột nhiên thay đổi cuộc trò chuyện: "Đàm ca, anh cảm thấy không giống như là Mộ Lệ Sâm bày cục."
"Giống, nhưng không nhất định là anh ta, loại bày bố trẻ con này, Tống tiểu thư cũng không ngốc như vậy, có thể là thật sự vừa khéo đụng phải."
"Cho nên anh ta vẫn chưa từ bỏ ý định với Tống tiểu thư, lần trước không phải đã từ chối với an ta rồi sao?"
"Có lẽ anh ta có hứng thú rất lớn với Tống tiểu thư và Đầu Tư Tinh Thần, vậy nên không thay đổi ý định."
Kiều Thâm thấy Tinh Thần không nói chuyện, quay đầu nhìn cô một cái thì thấy cô đang gọi điện.
Sau khi điện thoại được bắt máy, là giọng Sở Vân: "Tống tiểu thư?"
"Mộ Đình Tiêu ở đó không? Có thể để anh ấy nghe điện thoại không."
"Thái tử gia đã xuất phát từ nhà thủy tạ, đang trên đường đi tìm cô! Suỵt, tôi nói nhỏ với cô, anh ấy đã thay quần áo, ăn diện lộng lẫy, hẳn là đi tìm cô hẹn hò, đừng nói là tôi nói nha!"
Mộ Đình Tiêu tìm cô hẹn hò!
Trái tim nôn nóng lo âu của Tinh Thần được áp xuống.
Tâm tình trở nên thoải mái.
"A, Tống tiểu thư, hình như tôi nghe thấy tiếng còi xe, cô đang trên đường về sao? Thái tử gia trực tiếp đi công ty tìm cô."
Tinh Thần đang muốn nói phải đi bệnh viện một chuyến, An Ninh đã xảy ra chuyện.
Sở Vân bên kia tâm tình không tồi nói: "Hì hì, ngài nhớ anh ấy phải không? Yên tâm, rất nhanh là có thể gặp được."
Anh ta thấp giọng nói: "Suỵt, không thể nói nữa, thái tử gia đang nhìn chằm chằm tôi rồi, cúp điện thoại trước!"
Tút~
Tinh Thần còn chưa nói, Sở Vân đã cúp máy trước!
......
Động tác Mộ Lệ Sâm rất nhanh, khi bọn họ tới, Lục An Ninh đã chuyển tới Bệnh viện Đa khoa Mộ Thị, dưới trướng Mộ thị có một trăm bệnh viện và đây nơi có trình độ điều trị cũng như nhân lực y tế cao nhất.
Tinh Thần cách cửa kính nhìn Lục An Ninh nằm trên giường bệnh, sắc mặt so với ảnh trên điện thoại còn trắng bệch hơn, người rất gầy yếu, gầy đến mức da bọc xương, chỉ có thể dựa vào truyền nước để duy trì.
Mộ Lệ Sâm cùng bác sĩ đứng ở bên cạnh cô, nói: "Khi vị bệnh nhân này mới chuyển đến, tình huống rất nguy kịch như hiện tại đã ổn định rất nhiều. Cô ấy đang trong trạng thái hôn mê sâu, chúng tôi đã chụp cho câu ấy, kết quả cho thấy cô ấy thiếu một bên thận."
Tinh Thần kinh hãi kêu lên: "Cái gì? Lục An Ninh thiếu một bên thận?"
"Đúng vậy, chúng tôi phát hiện phần eo cô ấy có vết mổ khâu lại, đánh giá từ miệng vất khâu, việc cô ấy bị thiếu thận không giống như trong thời gian ngắn, ít nhất là đã hai năm."
"Cậu ấy năm mười sáu tuổi đã thiếu mất một bên thận?"
Tinh Thần nghĩ đến đời trước, cô vì bị Lâm Giai Vi hạ độc hóa học mà hôn mê trong một đoạn thời gian rất dài. Sau khi tỉnh lại bên hông cũng có vết thương khâu lại, không có ai nói cho cô nguyên nhân tạo thành vết thương bên hông là gì.
Nhưng một hai năm đó cả người cô thường xuyên không có lực, sắc mặt tái nhợt, eo thường đau đớn.
"Đúng vậy, một quả thận không thể nào chống đỡ cho việc lọc máu cả người của cô ấy được, thân thể cô ấy đã xuất hiện việc quá tải. Nếu trong thời gian ngắn không tìm thấy quả thận phù hợp để tiến hành phẫu thuật, chỉ sợ cô ấy sẽ sống không lâu, dù có chạy thận thì cũng không duy trì được trong thời gian dài."
Tinh Thần hỏi bác sĩ: "Có thể tìm được quả thận thích hợp không?"
Bác sĩ vẻ mặt khó xử nói: "Ngài phải biết rằng trên cả nước tính sơ ra có khoảng một triệu bệnh nhân đang chờ ghép thận, mà thật sự có thể tiến hành phẫu thuật ghép thận thì chỉ có một nghìn người trong một năm."
Một triệu so với một nghìn, đây là một sự khác biệt quá lớn, khó trách đời trước Mộ Đình Tiêu vì để cô có thể sống mà có thể đem hai quả thận đều cho cô.
Tinh Thần nhắm mắt lại, tay ấn lên mũi, tâm tình ứ đọng.
Làm sao bây giờ?
Cô nên đi đâu tìm được nguồn thận để giúp Lục An Ninh đổi thận.
Nhưng bác sĩ cũng không nói chết, tiếp tục nói: "Mộ tiên sinh đã ra lệnh toàn lực tìm kiếm nguồn thận, nhóm máu Lục tiểu thư là nhóm máu O khác phổ biến, dễ phù hợp. Tống tiểu thư xin hãy chờ mấy ngày, nói không chừng có thể rất nhanh tìm được."
Còn phải đợi mấy ngày!
Trạng thái hiện giờ này của Lục An Ninh , cũng không chắc có thể kiên trì được mấy ngày.
Tinh Thần gật đầu: "Cảm ơn vì đã làm phiền bác sĩ rồi."
Bác sĩ gật đầu với Mộ Lệ Sâm rồi rời đi.
Mộ Lệ Sâm đứng ở bên cạnh Tinh Thầ, nói: "Tống tiểu thư, cô ấy sẽ không có việc gì, không cần lo lắng, một trăm bệnh viện trên cả của tập đoàn Mộ Thị rất nhanh sẽ tìm được nguồn thận thích hợp."
Tinh Thần xoay đầu liếc hắn một cái, ánh mắt hơi lạnh.
Không để ý tới anh, tiến vào phòng nghỉ sát vách phòng bệnh.