Edit: Small
Ít nhất thì giai đoạn hiện tại, cô đắc tội không nổi.
Sau khi phòng làm việc của Tống Tinh Nhật đăng giấy thanh minh lêm, chủ đề Tống Tinh Nhật cắt đứt quan hệ mẹ con, lại một lần nữa chiếm vị trí thứ nhất trên bảng hotsearch.
Trong thời gian ngắn ngủn, lượng xem trong nháy mắt lên đến trên trăm triệu. Có thể thấy được, Tống Tinh Nhật hiện giờ là nữ minh tinh hot nhất trong nước, không gì sánh nổi.
Thật sự rất hot, không hổ là tiểu hoa đỉnh lưu!
Trong cv là đỉnh cấp lưu lượng -> đỉnh lưu. Khái niệm của ẻm lưu lượng là cụm từ đặc biệt dành riêng cho những minh tinh sở hữu lượng fan hâm mộ hùng hậu, gây hiệu ứng lớn và độ phổ biến tới mức dù không phải fan nhưng nhắc tới người ta cũng biết. => Đơn giản hơn thì cứ ví Tinh Nhật như Tiêu Chiến ý :>>>
Tinh Thần đóng lại laptop, đi đến trước cửa kính sát sàn ở phòng, đẩy cửa ra.
Trên sân thượng lầu , cô cong môi cười nhìn xuống vườn hoa rộng lớn của Nam Uyển. Dưới đó có những bông hoa rực rỡ, bướm bay quanh quẩn......
Tống Tinh Nhật, chỗ đứng cũng thật cao.
Nhưng vậy thì sao, cô ta đứng càng cao, ngã xuống sẽ càng thảm.
Một đời này, dù cô ta có là mặt trời hay mặt trăng trên trời, hay có là minh tinh xán lạn rực rỡ, dù địa vị cô ta có cao bao nhiêu. Tinh Thần cũng nhất định sẽ kéo cô ta từ trên đỉnh xuống, ném vào bùn đất, đạp ở dưới chân.
Kiếp trước, cô bị sinh non đứa con trong bụng đã sáu tháng. Lúc ấy cô nằm ở bệnh viện, vừa mới tỉnh lại, Tống Tinh Nhật đã làm người khởi xướng , ở trước mặt người Mộ gia, ở trước mặt Mộ Lệ Sâm đã nói thế nào?
"Tinh Thần, đều do chị không tốt, em đang mang thai sáu tháng, chị không nên đưa em đi ra ngoài. Chị không nghĩ tới sẽ phát sinh chuyện như vậy, đứa bé không còn, chị cũng rất đau lòng."
"Mọi người đừng trách móc em ấy, đều là tôi sai, tôi không nên mang em ấy đến nơi nhiều người, hại em ấy bị người ta đẩy ngã, trượt ngã xuống cầu thang dẫn tới sinh non. Tôi không đoán được chuyện sẽ thành ra như vậy, mọi người đừng trách em ấy, muốn trách thì cứ trách tôi là được....."
Tinh Thần đến nay vẫn còn nhớ rõ khi Tống Tinh Nhật đẩy cô xuống, cô ta đứng ở trên bục cầu thang, ngửa đầu, đắc ý cười.
"Tinh Thần, con người đều phải tự hiểu lấy mình, cô làm sao có thể leo lên đến Mộ Lệ Sâm chứ? Sao có thể gả tốt hơn tôi với Tinh Nguyệt, cô như vậy làm chúng tôi rất không vui."
"Cô gả cho anh ấy, giống kẻ trộm ăn cắp thành quả lao động của Tống gia, Mộ gia cùng Tống gia kết thân, cơ hội là thuộc về tôi, gả cho Mộ Lệ Sâm cũng nên là tôi. Cô là người đoạt đi đồ của tôi, còn vọng tưởng muốn sinh con ra, củng cố địa vị cô ở Mộ gia, người chị như tôi đây sao có thể cho phép?"
"Đứa bé không còn, là do cô tự tìm đến, cũng là cô nên chịu, không nên trách người chị đây nhẫn tâm. Làm người là phải biết ơn, nếu cô không lớn lên ở Tống gia, hiện tại cô cái gì cũng không phải......"
Tống Tinh Nhật đẩy ngã cô, hại đứa con trong bụng cô sinh non, còn muốn cô mang ơn đội nghĩa, cảm ơn Tống gia cho cô hết thảy, để cô có thể gả cho Mộ Lệ Sâm......
Thật là ngụy biện!
Toàn thế giới đều hẳn là phải nên quay quanh chị em Tống gia bọn họ.
Tất cả mọi thứ đều là của bọn họ, không ai có thể chạm tay vào, đặc biệt là cô...... Nếu không, cô sẽ chịu sự chèn ép và trả thù của Tống gia, cho dù có gả vào Mộ gia, trở thành vợ của Mộ Lệ Sâm.
Chỉ tiếc, kiếp trước cô quá yếu ớt hèn nhát, quá không có chủ kiến, con không còn cũng chỉ có thể cắn răng nuốt vào bụng, không dám có bất kì cảm xúc gì.
Cô ở bệnh viện khóc ba ngày ba đêm, Mộ Lệ Sâm không có lộ mặt, không có người thăm, không có người quan tâm......
Từ đó về sau, cô bị ghẻ lạnh ở Mộ gia, đến khi đi vào câu lạc bộ đêm Hoàng Đình.
Tống Tinh Nhật!
Tinh Thần nhẩm cái tên này, cánh môi cười lạnh, con mắt tràn ngập màu máu...... Đại minh tinh, cô cần phải hot lâu chút, đừng ngã xuống quá nhanh.
Vậy sẽ không chơi vui đâu.
Tinh Thần mở điện thoại ra, thấp giọng hỏi: "Đã tìm được địa chỉ thích hợp?"
"Tìm được rồi, là thông qua người quen tìm được. Một cao ốc mới tinh, cao năm tầng, diện tích là mét vuông..... Nhưng tiền thuê rất đắt."
"Thuê năm là bao nhiêu?"
" vạn một năm, ngài biết giá đất Đế Đô rất cao, đây là đã nể mặt người giới thiệu mới chọn được giá tốt nhất."
"Có gần với đại học Đế Đô không?"
"Rất gần, không đến mười phút."
"Thuê đi, lấy danh nghĩa của anh ứng trước tiền đặt cọc, tiền tôi lập tức gửi qua."
Đàm Quân Trạch khó hiểu hỏi: "Ngài thuê cao ốc này dùng để làm cái gì?"
Tinh Thần cười nói: "Bí mật!"
Cô rất lớn gan, điểm thi đại học còn chưa có, đã sắp xếp trước ở Đế Đô.
Lén bán đi ,% cổ phần đang có, tổng cộng có vạn cổ phần, một cổ phần có giá là , thu được hơn trăm triệu tiền mặt.
Người mua là Lý tổng ở bữa tiệc cảm ơn lần trước, khi giao dịch Lý tổng cười tít mắt nói, lần sau có loại chuyện tốt này hãy cứ tìm hắn.
Ông nội Tống vẫn chưa biết, nếu biết, khả năng sẽ tức giận đến hộc máu.
Trong tay có quá ít tiền, mà kẻ địch lớn nhất của cô chính là Mộ Lệ Sâm, sản nghiệp hắn ta trải rộng cả nước, công ty dưới danh nghĩa giá trị vượt quá trăm tỷ, là người đàn ông có giá trị nhất Đế Đô.
......
Trong thời gian chờ điểm thi đại học, ông nội Tống có gọi lần để cô trở về, nhưng cô làm như không biết.
Chuyện của Dương Như hạ màn, vốn là tạo thành một ít ảnh hưởng đến tập đoàn Tống Thị, nhưng bởi vì đầu tư lĩnh vực khoa học công nghệ, nên giá cổ phiếu Tống thị rất nhanh tăng vọt trở lại.
Ông nội Tốn gần đây rất bận, thường xuyên thấy hắn ở trên TV.
Không phải tham dự nghi thức thành lập công ty mới, cũng là tiệc từ thiện buổi tối, ngay cả buổi biểu diễn của minh tinh hắn cũng có tài trợ.
Không có lúc nào là không xoát cảm giác tồn tại, giống như đang nói bây giờ.
"Ông nói cháu không về nhà, gia nghiệp Tống thị lớn như vậy, sẽ không liên quan đến cháu, thấy thèm đi, muốn sao? Còn không lăn về cho ông?"
Tinh Thần dựng ngón giữa với TV.
Trước kia cũng không nhìn thấy ông ấy thích làm nổi bật như này.
Giờ thì tùy tiện đổi kênh cũng có thể thấy, chỉ thiếu là không xuất đạo đi chụp quảng cáo.
......
Đến ngày cuối cùng trước khi công bố điểm thi đại học, Tiểu Đào nói là ngày thăm tù, Dương Như hình như không ai đến thăm tù, hỏi cô có đi hay không.
Có chuyện tốt như này, đương nhiên là đi.
Tống Tinh Nhật cắt đứt quan hệ với Dương Như, đang ở trên đầu ngọn sóng, không đi thăm tù, cô có thể hiểu.
Tống Tinh Nguyệt chính là con gái bảo bối Dương Như thương nhất, vẫn luôn chơi trò mất tích. Ngày xét xử hôm đó không xuất hiện, đến ngày thăm tù cũng chưa xuất hiện, sói mắt trắng này, Dương Như phí công nuôi dưỡng sống.
Dương Như bị giam giữ ở trong một nhà tù cho nữ nào đó ở thành phố S, ngồi xe vài giờ mới đến nhà tù.
Ở phòng gặp mặt, sau khi Dương Như bị mang ra, thấy người đến là Tống Tinh Thần, ngây ngẩn cả người.
Rồi sau đó như thế nào cũng không chịu ngồi xuống nói chuyện cùng Tinh Thần, vẫn luôn ồn ào với cai ngục muốn trở về.
Đại khái Tiểu Đào đã chuẩn bị trước, cảnh ngục trực tiếp đóng cửa, để Dương Như ở lại phòng gặp mặt.
Một cái bàn, không có kính cùng điện thoại ngăn cách, Tiểu Đào và Lăng Phong đứng ở ngoài cửa, Tinh Thần ngồi ở một đầu bàn, mỉm cười nhìn Dương Như với mái tóc xám trắng, già nua cơ hồ không thể nhận ra.
Bà ta so lần trước ở trên tòa lại càng già thêm, trực tiếp từ lên tới hơn tuổi.
Tinh Thần không có bất kì cảm giác đồng tình nào.
Bà ta hiện giờ biến thành như vậy, đều là tự tìm lấy. Đời trước, cô chết thảm khi tuổi, so với Dương Như còn đáng thương hơn gấp trăm lần.
"Mẹ, nhận không ra con sao? Tại sao lại không ngồi."
Dương Như dựa lưng vào cửa, đứng rất xa.
Bà ta biến hóa rất lớn, ưu nhã đoan trang ngày xưa đã tìm không thấy, mặc bộ đồng phục của tù nhân, trên người mặc bộ quần áo tù nhân rộng thùng thình, người gầy đi không chỉ một độ.
"Mẹ, mẹ cảm thấy người nên tới thăm mẹ chính là chị cả cùng chị hai sao? Đáng tiếc, chỉ cả đã cắt đứt quan hệ mẹ con với mẹ, phòng làm việc đã công bố thanh minh. Nhưng mà, mẹ ở trong tù, khả năng không nhìn thấy."
Dương Như nghe vậy, lớn tiếng nói: "Mày nói cái gì? Tinh Nhật không nhận tao?"
"Đúng vậy, mẹ tạo cho chị cả rất nhiều phiền phức, mấy ngày nay, trên mạng nơi nơi đều là lời đồn đại rải rác bất lợi cho chị ấy, những đại ngôn cao cấp đã hủy vài cái. Chị ấy còn dám nhận sao?"