Editor: Bắp
Beta: Jen
------------------------------------------------------
Mộ Dung Thừa đã thay bộ quần áo khác, nhìn thấy người đàn ông lịch sự đợi ở quán cafe.
Đi giày Tây, trên tuổi, giống như người làm ăn bình thường, hoàn toàn không giống với Hoàng lão quỷ mặc quần áo cũ kia.
Trông thấy Mộ Dung Thừa đi đến, hắn chủ động đưa ra danh thiếp, thái độ rất khiêm tốn, hiển nhiên Cố tổng đã nói qua cho hắn.
Mộ Dung Thừa không cầm lấy tấm danh thiếp.
Vương Chiêm thò tay tiếp nhận, đợi Mộ Dung Thừa ngồi xuống, mới cẩn thận đặt trên bàn trước mặt hắn.
“Công ty phong thủy Nguyên Đức Phong.” Mộ Dung Thừa nhíu lông mày, đọc chữ trên danh thiếp.
Người đàn ông trung niên cười đến ôn hòa: “Tổ tiên dựng nghiệp, con cháu thơm lây, trước mặt ngài thì không đáng nhắc đến.”
Mộ Dung Thừa hỏi hắn: “Có biết Hoàng lão quỷ không?”
Đối phương gật đầu: “Hoàng tiên sinh là lão tiền bối trong ngành này của chúng tôi.”
Hoàng lão quỷ không có tên hẳn hoi, bởi vì có chút năng lực, ai biết rõ hắn đều gọi một tiếng Hoàng Bán Tiên, chỉ là người này đạo pháp tuy cao, lại vô cùng tà môn, nhân phẩm lại cực kém, trong lúc vô tình liền có thêm danh hiệu Hoàng lão quỷ.
Mộ Dung Thừa trầm ngâm một lát, nói: “Tôi mua một bộ hồn khí tại chỗ Hoàng lão quỷ, nhưng cơ thể linh hồn đang ở thân thể một người khác.”
Đối phương giật mình, lộ vẻ kinh ngạc: “Hồn khí nghìn vàng khó tìm, có thể gặp nhưng không thể cầu, Hoàng lão tiên sinh quả nhiên lợi hại, vậy mà có thể tụ hồn khí.”
Vương Chiêm ho khan nhắc nhở: “Kêu ông lại đây không phải để khen hắn, nghĩ biện pháp giải quyết như thế nào đi.”
“Cái này…” Người đàn ông cười khổ: “Hồn khí dùng để dưỡng hồn, hiện tại hồn thể đặt sai chỗ, muốn trở về đúng chỗ… Trừ phi Hoàng tiên sinh ra tay, nếu không, sợ là không ai có thể hoàn thành việc này.”
Mộ Dung Thừa trầm mặt không nói.
Vương Chiêm tức muốn học máu: “Nếu như tìm được hắn, tôi cần tìm ông làm gì!” Thật vất vả tìm được người, kết quả người cũng bất lực.
“Tôi có một ít biện pháp dưỡng hồn, có thể thử xem, tuy rằng không có biện pháp làm hồn thể trở lại hồn khí, nhưng có thể đảm bảo hồn thể không có việc gì…”
Mộ Dung Thừa trầm mặc trong chốc lát, môi mỏng khẽ nhếch, thanh âm lạnh lẽo: “Ông nói.”
……
Ước chừng một giờ sau người đàn ông trung niên rời đi.
Vương Chiêm nhịn không nổi nữa, cầm danh thiếp nên, lật qua lật lại nghiên cứu.
Mặt trước danh thiếp là ghi tên, phuơng thức liên lạc cùng với tên công ty, đằng sau là các dịch vụ của công ty.
“Phong Thủy nhà ở,tử vi đẩu số, ngũ quan tướng mạo, bát tự hợp hôn… CMN! Đến bói Tarot cũng có?” Vương Chiêm càng xem trong lòng càng không chắc: “Gia, sẽ không gặp lừa đảo đi!?”
Hoàng lão quỷ tuy không đáng tin cậy, nhưng đạo pháp kia là thật, nhưng mà vị này… Mặc kệ như thế nào, cùng đạo pháp nhìn không thấy nửa điểm quan hệ!
Nói biện pháp dưỡng hồn cả ngày, có linh hay không cũng không biết, Vương Chiêm chỉ biết hắn lưỡi xén hoa sen, hai vạn bán cho Mộ Dung Thừa hai sợi dây nói là côn luân hồng, đã khai quang.
Wow, một vạn một sợi dây, còn nói là giảm giá.
Vương Chiêm trong lòng thay Mộ Dung Thừa đau lòng, Mộ Dung Thừa liếc mắt: “Người là do ông tìm đến đấy.”
Vương Chiêm giật mình một cái, lập tức phủi sạch quan hệ: “Gia! Hắn là do Cố tổng giới thiệu.”
Cố tổng sẽ không giới thiệu lừa đảo cho Mộ Dung thừa.
Lừa Mộ Dung Thừa, hậu quả ai cũng không chịu nổi.
Mộ Dung Thừa cầm sợi dây, không nhanh không chậm vuốt thẳng, thấp giọng nói: “Lừa đảo hay không vẫn chưa kết luận được, bất quá… xác thực là người làm ăn.”
Mà một người làm ăn, đều có một tính chung, là thành thật.
Mộ Dung Thừa hi vọng hắn là một người làm ăn tốt, như vậy, việc kinh doanh có thể lâu dài…
Hắn rũ mắt xuống, nhìn côn luân hồng trong tay, trong lòng nghĩ, từ hôm nay trở đi, hắn muốn bắt đầu dưỡng hồn… À không, là nuôi vợ.