Mơ Tưởng Anh Ấy Cũng Vô Dụng

chương 60: cầm thú và ngay thẳng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hoàng Thế Vinh vừa nói ra lời kia liền cảm thấy mình cũng quá biến thái rồi, nhưng mà Tô Đồ Lang Quân giống như không hề quan tâm nhiều đến như vậy, rất nhanh liền thản nhiên gật đầu một cái, giọng nói vô cùng bình tĩnh mà đáp lại thế này:

"Ừ, tự nhiên hơi ngứa một chút"

Nói rồi không thấy Hoàng Thế Vinh có động tĩnh gì, Tô Đồ Lang Quân lại đưa tay lên gãi vài giây, bởi vì làn da cậu vốn dĩ trắng nõn cho nên dù bị tác động nhẹ cũng sẽ ửng hồng lên ngay, một vệt đỏ ngắn xuất hiện phía bên trên ngực cậu vài xen ti mét liền khiến cho Hoàng Thế Vinh nhộn nhạo cõi lòng:

"Ngứa lắm hả?"

Tô Đồ Lang Quân hơi cọ người vào lồng ngực Hoàng Thế Vinh một chút ý muốn tìm tư thế ngồi tốt:

"Ừ, không rõ tại vì sao nữa"

Hoàng Thế Vinh do dự một chút liền nói thế này:

"Hay là lấy cao xoa bóp thoa thử lên có được không?"

Tô Đồ Lang Quân hả một tiếng, Hoàng Thế Vinh xoay đầu qua chỗ khác có điểm mất tự nhiên:

"Thoa một chút lên xem có công hiệu không"

Tô Đồ Lang Quân u sầu đáp một tiếng thế này:

"Vậy cậu giúp tớ thoa đi"

Hoàng Thế Vinh cảm thấy có chút áy náy, Tô Đồ Lang Quân đơn thuần như vậy, thế mà hắn lại có suy nghĩ xấu muốn ăn đậu hũ của cậu, nhưng mà nơi đó của cậu thật sự rất đẹp, khiến cho đầu ngón tay của hắn muốn chạm lên. Đấu tranh tư tưởng chỉ mất vài giây, cầm thú và ngay thẳng ở hai bên vai của Hoàng Thế Vinh đã có kết quả, hắn nhanh chóng cầm lấy hộp cao xoa bóp kia, lấy đầu ngón tay trỏ quệt một đường rồi chậm rãi đặt ở trên vết đỏ đó.

"Tiểu Vinh, cậu nói xem chuyện của Châu Nghệ Hưng có liên quan đến chú của cậu hay không?"

Hoàng Thế Vinh làm gì mà có tâm trạng suy nghĩ nữa, đầu ngón tay cố tình trì hoãn thời gian chậm chạp thoa thuốc lên ngực của Tô Đồ Lang Quân, nhưng vì vết ngứa nằm bên ngoài khu vực hồng hào xinh đẹp kia nên hắn lại không dám đưa tay chạm vào nơi đó:

"Ừ, tớ nghĩ là có liên quan"

Khi Hoàng Thế Vinh định luyến tiếc thu tay lại thì Tồ Đồ Lang Quân liền hơi nhích người ngồi lại tư thế khác, ngón tay của hắn cứ như vậy trượt tới đúng chỗ phần điểm nhỏ mà hắn muốn chạm kia. Cảm giác giống như có một dòng điện nhỏ từ đầu ngón tay chạy tới đại não của hắn vậy, chỉ là thời gian diễn ra quá nhanh khiến cho hắn không kịp cảm nhận được nơi đó có mềm hay không nữa.

Tô Đồ Lang Quân hơi cúi đầu nên Hoàng Thế Vinh không thể nào thấy được ý cười trong đáy mắt cậu, cậu đưa tay xoa xoa vết ngứa một chút, hành động kia ở trong mắt hắn liền biến thành một loại câu dẫn vô tình. Hắn khẽ thở mạnh một hơi, lực đạo đặt trên vai của Tô Đồ Lang Quân bất giác cũng tăng lên.

Tô Đồ Lang Quân một tay cầm điện thoại xem tin tức, một tay lại xoa xoa cao ở vết đỏ trên ngực mình:

"Tiểu Vinh hình như cao xoa bóp có công hiệu thật đấy, tớ cũng không còn ngứa nữa"

Hoàng Thế Vinh khàn giọng:

"Vậy hả"

Tô Đồ Lang Quân gật đầu, giọng nói cũng trở nên mềm nhũn:

"Nhưng mà lại ngứa ở phía bên dưới nữa"

Hoàng Thế Vinh phấn khích trở lại:

"Cậu ngứa chỗ nào?"

Tô Đồ Lang Quân chỉ chỉ loạn phía xung quanh ngực mình:

"Chỗ này, chỗ này nữa, nhưng mà là kiểu ngứa ngáy rất khó chịu, phát ra từ bên trong không xác định đúng vị trí được"

Hoàng Thế Vinh do dự một chút rồi đáp lại thế này:

"Hay là tớ lại lấy cao xoa bóp thoa vào đó cho cậu có được không?"

Tô Đồ Lang Quân ừ một tiếng, trên màn hình điện thoại hiện lên một trò chơi đối kháng online, hai tay của cậu di chuyển nhanh thoăn thoắt trên đó, một dáng vẻ vô cùng nhập tâm mà chơi game:

"Ừ, cậu thoa giúp tớ đi"

Hoàng Thế Vinh lại đưa tay lấy ra một chút cao xoa bóp lên đầu ngón tay trỏ, xoa đến xung quanh ngực của Tô Đồ Lang Quân, lần này động tác của hắn cũng táo bạo hơn, mang cao xoa bóp xoa vào cả bên trong phần hồng hào xinh đẹp đến bóng nhoáng:

"Quân Quân, có cần tớ giúp cậu xoa một chút hay không?"

Tô Đồ Lang Quân chỉ ừ một tiếng, một bộ dáng không để ý nhiều đến hắn. Hoàng Thế Vinh thấy Tô Đồ Lang Quân mải chơi game như thế liền dùng một đầu ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa xung quanh ngực cậu. Cảm giác vô cùng mềm mại, nơi đó quả nhiên như trong tưởng tượng của hắn, giống như một trái dâu chín nhũn vậy.

Ánh mắt của Hoàng Thế Vinh trầm xuống nhìn tới gương mặt của Tô Đồ Lang Quân, đầu ngón tay của hắn chậm rãi đặt ở trên điểm nhỏ như hạt đậu ở trước ngực của cậu, hắn không thấy cậu có phản ứng gì liền an tâm chạm ở nơi đó bắt đầu cảm nhận. Điểm nhỏ kia lúc đầu rất nhỏ, ở dưới sự xoa bóp nhẹ nhàng của hắn hình như lớn lên một chút, hơn nữa cũng không còn mềm mà biến cứng săn lại. Hoàng Thế Vinh nuốt một ngụm nước miếng, hai đầu ngón tay bất giác kẹp chặt ngực cậu một chút, Tô Đồ Lang Quân đột nhiên kêu lên một tiếng:

"Lại thua nữa rồi"

Hoàng Thế Vinh giật mình thu tay lại, ánh mắt nhìn đến trước ngực Tô Đồ Lang Quân có chút khó xử. Vừa mới rồi lúc cao chưa hạ xuống, nơi đó của cậu còn bình thường, lúc này cao hạ xuống rồi nơi đó liền trở lên bóng nhoáng bắt mắt, hơn nữa phần da trên đó cũng biến thành hồng hào khác thường, kích thước lại to hơn một chút giống như bị sưng.

Tô Đồ Lang Quân đột nhiên ngồi dậy nhìn xuống dưới ngực của mình, ánh mắt mang theo tia lo lắng hỏi Hoàng Thế Vinh:

"Tiểu Vinh, hình như cậu thoa nhiều cao quá rồi, nơi đó của tớ tại vì sao lại sưng lên?"

Hoàng Thế Vinh hả một tiếng, hắn biết rõ nếu như ngực bị xoa bóp sẽ sưng lên, đây là phản ứng rất bình thường, nhưng mà con mèo nhỏ trước mắt tại vì sao lại đơn thuần như thế, hắn nên giải thích với cậu thế nào đây:

"Hả... sưng lên sao?"

Tô Đồ Lang Quân kéo vạt áo bên kia ra giống như muốn đối chiếu, ánh mắt có điểm ướt át nhìn về phía Hoàng Thế Vinh:

"Cậu nhìn xem"

Hoàng Thế Vinh ho nhẹ một tiếng, hắn cũng bị mất tự nhiên rồi đây này:

"Ừ... đúng là sưng lên thật"

Tô Đồ Lang Quân đáng thương nhìn Hoàng Thế Vinh:

"Vậy phải là sao?"

Hoàng Thế Vinh rất muốn nói đợi một lát sẽ không còn sưng nữa, nhưng mà chẳng hiểu sao hắn lại vươn tay chạm tới trước ngực cậu nói thế này:

"Để tớ xem thử"

Tô Đồ Lang Quân là cố tình muốn câu dẫn Hoàng Thế Vinh, cậu ngoan ngoãn là một con mèo nhỏ ngồi ở một bên mặc kệ Hoàng Thế Vinh đang mạnh tay chà sát trước ngực mình:

"Không sao đâu, cao xoa bóp có tính nóng, tớ vừa rồi thoa hơi nhiều nên mới vậy, hay là để tớ lấy khăn lạnh lau đi cho cậu"

Tô Đồ Lang Quân dùng ánh mắt tin tưởng nhìn về phía Hoàng Thế Vinh gật nhẹ đầu một cái:

"Ừ, vậy cậu giúp tớ đi"

Lại là một cuộc chiến biến thái và ngay thẳng đặt nặng trên vai, Hoàng Thế Vinh vội vàng xoay người rời khỏi phòng ngủ. Hắn lừa gạt Tô Đồ Lang Quân như vậy có đúng hay không, con mèo nhỏ của hắn ngây ngô như vậy, vừa mới rồi còn dùng ánh mắt tin tưởng tuyệt đối với hắn nữa. Hoàng Thế Vinh do dự cầm khăn lông đã sấp nước trong tay, cuối cùng vẫn là quyết đoán xoay người tiến vào phòng:

"Quân Quân, cậu tự lau..."

Lời nói vừa phát ra đến đây liền im bặt, Hoàng Thế Vinh nhìn thấy Tô Đồ Lang Quân ngồi ở giữa giường, ánh mắt ướt át đáng thương... bộ dạng hiện tại của cậu giống như một con mèo nhỏ đang phát tình vậy, hơn nữa áo mặc trên người cũng không biết đường tự mặc cẩn thận trở lại, ngay thẳng trong lòng hắn cuối cùng cũng bị biến thái đè bẹp rồi:

"... không được rồi, để tớ giúp cậu"

Giây phút Hoàng Thế Vinh từ trong phòng tắm trở vào vốn là định nói: Quân Quân cậu tự lau đi, nhưng khi hắn nhìn thấy con mèo nhỏ ngây ngô ngồi giữa giường đợi hắn liền biến thành: Quân Quân, cậu tự lau không được rồi, để tớ giúp cậu.

Hoàng Thế Vinh vừa ngồi xuống, Tô Đồ Lang Quân liền chủ động bò đến ngồi tựa vào lồng ngực hắn, giọng nói mang theo tia ấm ách mềm nhũn:

"Ừ, cậu giúp tớ lau đi"

Hoàng Thế Vinh nắm chặt khăn trong tay, một bên cầm khăn, một bên vòng qua vai Tô Đồ Lang Quân đỡ lấy. Hắn quả thật muốn nổ tung vì Tô Đồ Lang Quân mất rồi, con mèo nhỏ này tại vì sao biết cách hành hạ hắn như vậy:

"Quân Quân, thật ra là..." ngực của cậu để một lát sẽ không sưng nữa

Hoàng Thế Vinh vốn định nói như vậy nhưng chỉ nói được nửa vế đầu liền dừng lại, Tô Đồ Lang Quân ngẩng đầu chăm chú nhìn hắn, đôi môi đỏ mọng cũng mấp máy làm lộ ra hàm răng trắng đều kia:

"Thật ra là gì?"

Hoàng Thế Vinh khàn giọng:

"Thật ra là do tớ thoa quá nhiều cao nên ngực cậu mới sưng lên"

Tô Đồ Lang Quân trong lòng thầm nói, cậu muốn lừa trẻ con hả:

"Ừ, tớ cũng nghĩ như vậy"

Hoàng Thế Vinh lấy khăn lau xong bỏ qua một bên rồi ho một tiếng:

"Tớ lau xong rồi"

Tô Đồ Lang Quân gật đầu, đôi lông mi cong dài rủ xuống:

"Hình như vẫn như vậy, không có thuyên giảm chút nào"

Hoàng Thế Vinh vừa thấy Tô Đồ Lang Quân kéo áo bên kia ra liền hít một hơi, vật giữa hai chân của hắn sắp chịu không được muốn phóng thích ra ngoài rồi:

"Được rồi Quân Quân, đừng để ý đến nó nữa, cậu ngủ một giấc, sáng mai tỉnh dậy sẽ hết sưng"

Nói rồi Hoàng Thế Vinh liền quyêt đoán ngồi ở một bên mặc lại áo ngủ cho Tô Đồ Lang Quân cẩn thận, từng hàng cúc áo cũng được hắn đóng ngay ngắn. Kế tiếp hắn nâng chăn, mang gối đầu đặt lại trên giường, sắp xếp xong xuôi liền dùng sức ấn cậu xuống giường, nhanh chóng mang chăn đắp kín người cậu chỉ để lộ ra một gương mặt ngơ ngác. Hoàng Thế Vinh nhanh chóng rời khỏi phòng ngủ, hắn cần phải tìm nước lạnh gấp:

"Cậu ngủ đi, tớ ra bên ngoài uống ly nước".

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio