Ngoại trừ một số phù chú, Đạo quân Thanh Mộc còn cho nàng một phương thuốc mở rộng gân mạch.Hóa ra gân mạch cũng có thể được tăng cường giống như thân thể, Ninh Hinh nghĩ linh thực trong đơn thuốc cơ bản đều có trên đỉnh Vân Hải, nhưng cần phải tự mình tìm hiểu mới có được, xem ra sư phụ dạy tùy theo thiên phú.Sau khi phân loại những thứ mà Đạo quân Thanh Mộc đưa cho, Ninh Hinh bắt đầu hành trình tu luyện của mình ở Thiên Nhất Tông.Ban đầu Ninh Hinh cơ bản đã chạy hết khắp núi non trên đỉnh Vân Hải, mặc dù nàng quen thuộc với linh thực nhanh nhưng vẫn phải mất mấy tháng mới tìm đủ hơn một trăm linh thực theo phương thuốc, sau khi tìm được tất cả các loại Linh dược, Ninh Hinh chạy đến động phủ của Đạo quân Thanh Mộc, hỏi hắn cách pha chế."Sư phụ, Linh dược trong phương thuốc ta đều đã tìm được, nhưng ta lại không biết pha chế?"Đạo quân Thanh Mộc thản nhiên nhìn Ninh Hinh, hắn nói: “Chỉ cần đặt nó chung chỗ rồi đốt lửa.”Đơn giản vậy sao? Ninh Hinh trong lòng thầm nghĩ vậy."Sư phụ có cần chú ý gì không?""Không cần, chỉ cần kiên nhẫn tắm thuốc là được.""Vậy được rồi, sư phụ ta có thể cho đệ đệ biết phương thuốc này được không, hắn ở Bảo Khí phong." Ninh Hinh thăm dò hỏi.Trong Tu Chân giới, đồ đạc của sư môn không được phép tùy ý truyền lại cho người khác, cho dù là cùng tông môn, nhưng nàng vẫn nhìn không được mà hỏi.
Sau khi đọc phương thuốc, nàng cảm thấy thuốc tắm này có tác dụng rất lớn đối với tu sĩ nên nàng liền nghĩ đến Ninh Ý."Ngươi tự giải quyết đi, mà loại thuốc này tốt nhất cứ ngâm mình trong nó."Tự ta giải quyết, tất nhiên là được.
Bây giờ Ninh Hinh vẫn không biết để uống loại thuốc cường hóa gân mạch này, thì về sau nàng và Ninh Ý sẽ tìm kiếm đan dược khắp nơi trong Nhạc Thiên Giới.Mỗi lần tu sĩ tấn giai, số Linh dược cần thiết cũng không giống, càng về sau, số chủng loại Linh dược cần thiết càng ngày càng tăng, niên đại cần thiết cũng càng ngày càng lâu, thật sự làm cho hai tỷ muội khổ không thể tả mà.Bất quá tác dụng của nó phát huy rất mạnh, đồng giai không ai dám dùng linh khí đánh họ, gân mạch vô cùng cường đại, thời điểm bị thương cũng sẽ chẳng ảnh hưởng đến gân mạch.
Nhưng mà hiện tại Ninh Hinh không biết những thứ này, Đạo quân Thanh mộc cũng không nói cho nàng, đoán chừng đồ đệ hắn đã đem cho đệ đệ dùng rồi.Sau khi Ninh Hinh tắm một đơn thuốc cường hóa gân mạch, nàng mới nhận ra rằng nỗi đau khi luyện thể chẳng là gì cả, so với việc tắm thuốc này, nó thực sự không đáng kể.Tuy nhiên, tác dụng này cũng rất đáng chú ý, trong quá trình tu luyện khi linh khí xuyên qua gân cốt, chỉ cần linh khí không ngừng ngưng tụ thì gân mạch cũng không ngừng mở rộng và cường hóa.Trước đây Ninh Hinh chính là sợ tu vi của nàng nâng cao quá nhanh, cho nên mới áp chế tu vi, khiến gân cốt của nàng mở rộng có một chút cũng khó khăn.
Hiện tại tuy khổ không thể tả, nhưng vừa có thể tăng tu vi, vừa có thể cường hóa gân mạch nên Ninh Hinh cảm thấy rất tốt, rất may mắn khi có một sư phụ tinh thông Dược lý.Mỗi lần Ninh Hinh tắm thuốc đều sẽ chuẩn bị một bản cho Ninh Ý, nàng thường nhờ Lâm Lạc gửi đến Bảo Khí phong, cũng không có cách nào, lúc đầu là do nàng không quen thuộc đường của Thiên Nhất tông, hiện tại là do lười.“Lâm thúc, ngươi đưa đồ cho Ninh Ý có thấy phiền toái không? Có ảnh hưởng đến việc tu luyện của thúc không?""Không, đâu, bây giờ ta là Kim Đan hậu kỳ, khả năng không có cơ duyên để tân cấp Nguyên Anh nên thời gian của ta còn nhiều lắm, Hinh nhi có chuyện gì có thể tìm ta.""Lâm thúc, nhất định có mà, sư phụ không chỉ điểm người thì sau khi tu vi ta cao hơn, ta sẽ giúp thúc.”"Haha, vậy ta chờ ngươi nhé, nhớ chăm chỉ tu luyện.""Được, ta biết rồi."Bởi vì Ninh Ý là Đơn linh căn Kim hệ cho nên hắn không có bái Viêm Dương chân quân làm sư phụ, mà bái Tử Dương chân quân Kim linh căn làm sư phụ, đây chính là Luyện khí sư bát phẩm, trong mắt chỉ có luyện khí.
Hiện tại ngoại trừ tu luyện, hắn còn bị sư phụ bắt đi xem tài liệu luyện khí, quen thuộc quá trình luyện chế, bận rộn hơn nhiều so với lúc hắn ở Mục phủ.Ninh Hinh cũng rơi vào hoàn cảnh tương tự trên đỉnh Vân Hải, bận rộn nhưng mãn nguyện, mỗi buổi sáng nàng đều lấy Vạn Thực phổ do Đạo quân Thanh Mộc tặng và bắt đầu chạy khắp núi non bôn ba, cảm thị thiên nhiên thần kỳ, hiểu rõ dược lý từng loại.Các linh thựuc khác nhau khi phối lại sẽ tạo ra những tác dụng khác nhau.
Cùng một loại linh thực trong môi trường không đồng dạng thì tác dụng cũng khác.Khi nàng cảm thấy mệt liền lấy bồ đoàn ra tĩnh tâm ngồi tu luyện.
Chiếc bồ đoàn này cũng là Đạo quân Thanh Mộc cho Ninh Hinh, được làm bằng mây với tâm lá mạn lục vạn năm, có thể khiến người ta tĩnh tâm, thoát khỏi tạp niệm, nhanh chóng tu luyện.Trên bồ đoàn có khắc Tụ Linh trận và Cách Tuyệt trận, nếu không Ninh Hinh làm sao dám tùy tiện ngồi xuống một chỗ tu luyện, tuy rằng trên Vân Hải Phong không có nguy hiểm gì, nhưng nàng không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, lỡ như có Yêu thú gì gì đó, chẳng phải sẽ gián đoạn nàng tu luyện sao, như vậy hậu quả rấ nghiêm trọng, nhẹ thì hao tổn gân mạch, nặng thì hạ tu vi.Thông thường vào nửa chiều, Ninh Hinh sẽ trở về động phủ của nàng rồi bắt đầu phân loại thu hoạch trong ngày.
Sau đó dành thời gian tu luyện, sau khi leo lên bậc thang thành tiên, nàng đã cảm nhận được lợi ích của việc luyện thể, hiện tại đã là Luyện thể tầng ba, sớm đã mạnh hơn lời đồn.Luyện thể chấm dứt, Ninh Hinh sẽ nghỉ ngơi một lát, pha một bình trà, đặt một đĩa linh quả rồi chậm rãi nếm thử.
Đến tối lại tu luyện.Lúc Ninh Hinh tu luyện, bởi vì cần dùng linh khí cho ba phương diện thần thức, linh hồn, tu vi, sau đó còn không ngừng ngưng tụ, áp chế để mở rộng gân cốt, cho nên tốc độ tu luyện của nàng so với hàng đệ tử hạng trung, hạng đầu được chiêu mộ không bằng, nhưng nàng có thể cảm giác được thần trí của nàng so với những đệ tử đồng tu vi sẽ cao hơn một giai.Về phần sức mạnh của hồn lực thì không có đối tượng để đánh nhau, nàng cũng không biết mình đang ở giai đoạn nào.
Tuy nhiên, việc tu luyện Thần Hồn quyết chắc chắn sẽ không có hại gì, có thể sau này sẽ mang đến cho nàng những lợi ích không ngờ tới.Trong hai năm đầu tiên gia nhập Thiên Nhất tông, mọi người tựa hồ tràn đầy năng lượng, hoặc là bởi vì sự kỳ vọng của người nhà, hoặc vì sự cạnh tranh từ các đệ tử cùng lứa, dù sao thì họ đều rất bận.
Ninh Hinh chưa từng thấy đứa đệ tử nào của Mục gia, đến Mục Thủy Lam cũng chưa gặp, xem ra rời nhà rồi mọi người đều cố gắng.Trên đỉnh Vân Hải, Ninh Hinh mỗi ngày đều nỗ lực tu luyện, những đệ tử khác cũng trên đỉnh riêng của mình mà tu luyện, ngày tháng chậm rãi trôi qua..