( khụ khụ khụ, cảnh báo + nha)
Hạ Tử Di đang đắm chìm trong thế giới của mình thì cô bỗng thấy không khí xung quanh hình như hơi lạnh thì phải? Cô nhớ cô đâu bật máy lạnh lớn như vậy? Cô tính đi tìm đồ nhấn máy lạnh.
Hạ Tử Di vừa quay đầu qua thì thấy Phong Đinh Mặc đang đứng đút tay vào túi quần nhìn cô với nụ cười sáng chói nhưng cô thấy nụ cười rợn rợn sao đó.
Hạ Tử Di bỗng nhớ ra nhìn màn hình rồi nhìn Phong Đinh Mặc, không hiểu sao cô bị chột dạ, tự động dơ tay chào anh còn tay kia mò đồ điểu khiển tivi:
“ Hey, anh về rồi hả? Ha ha ha, làm việc mệt rồi thì anh nên về phòng nghỉ ngơi đi, ha ha ha”
Hạ Tử Di vừa nói vừa cười như bị sảng vậy mà Phong Đinh Mặc vẫn đứng đó nhìn cô, cô rợn người đành cười cười mò được điều khiển tắt tivi rồi cười cười đứng dậy đi tới chỗ anh nói:
“ Ha ha ha, anh có thể ra khỏi phòng được không? Tôi muốn đi tắm”
Phong Đinh Mặc vẫn đứng đó nhìn cô, cô bắt đầu bực bội:
“ Nè, điếc hả?” Phong Đinh Mặc bây giờ mới chịu mở miệng ra nói nhưng mắt vẫn không rời khỏi cô:
“ Em vừa coi cái gì?” bực bội của cô tự động bay xa thay vào đó là chột dạ, cô cười hì hì nói:
“ Phim hành động trinh nữ “ ( Phụt ' phun cơm')
Phong Đinh Mặc giật giật khóe môi, mặt đen lại. Hạ Tử Di đứng nhìn anh cười hì hì đến độ cô còn nghĩ nếu không để anh ra khỏi đây chắc chắn cô sẽ bị trật quai hàm.
Phong Đinh Mặc lại nhìn cô cười rồi nói một câu xém tí nữa tăng xông máu:
“ Thế bây giờ anh cũng muốn làm phim hành động trinh nữ, hay bây giờ làm luôn đi”
Hạ Tử Di vừa nghe xong, cô lùi xa anh nhìn anh với ánh mắt đề phòng rồi nói:
“ Hành động trinh nữ là gái gái mà! Anh là đàn ông mà?”
“ Thì bây giờ chúng ta làm phim hành động trinh nữ gái nam “
“ Anh điên hả? Tôi không muốn”
“ Không muốn là chuyện của em nhưng tôi muốn”
Hạ Tử Di trợn mắt nhìn con người mặt dày vô sỉ kia, không được cô phải làm gì đó, nhìn xung quanh xem có chỗ nào thoát được không thì nghe anh nói:
“ Em muốn trốn cũng không thể, anh không thể chờ đến lúc đám cưới được rồi”
Hạ Tử Di trợn mắt nhìn anh đang tiến lại gần mình, cô lùi anh tiến đến khi cô đụng vào giường, chưa kịp làm gì thì đã bị anh đè xuống giường. Hạ Tử Di giãy dụa muốn thoát.
Phong Đinh Mặc̃ cau mày, anh lập tức ôm lấy cô, phủ lên cánh môi kia. Hạ Tử Di trợn tròn mắt, trong đầu cô như bị bùng nổ trống rỗng, Phong Đinh Mặc biết môi cô rất mềm nhưng sao nó có thể ngọt đến như vậy làm cho anh si mê.
Anh cắn mút môi cô, làm nó trở nên sưng đỏ, sau đó đưa lưỡi từ từ tiến vào bên trong, cùng cô quấn lấy, nuốt hết những thứ gì thuộc về Hạ Tử Di. Cô giật mình hoàn hồn, mạnh bạo đẩy anh ra, vung tay lên đánh vào mặt anh “ Chát” Hạ Tử Di tức giận, Phong Đinh Mặc mặt nghiêng qua một bên, một bên má anh hiện rõ dấu tay đỏ chói:
“ Ghê tởm”
Hạ Tử Di tức giận lau thật mạnh môi mình, cô đây nhớ lại anh cùng người phụ nữ kia trên ghế quấn quýt nhau đã thấy kinh tởm. Phong Đinh Mặc̃ thấy vậy, lòng anh tức giận, mặt anh đen lại, ánh mắt âm trầm nhìn về phía cô nở một nụ cười nhếch mép nói:
“ Chống cự vô ích, em phải là của tôi “
Hạ Tử Di trợn mắt nhìn anh, lòng bỗng nỗi lên sợ hãi, miệng lắp bắp nói:
“ Anh điên rồi”
“ Đúng vậy vì em nên tôi điên rồi”
Còn chưa để Hạ Tử Di phản ứng, Phong Đinh Mặc đã giữ chặt hai tay cô. Hạ Tử Di ăn đau la lên:
“ Đau, buông tôi ra, anh bị điên rồi”
Hạ Tử Di giận dữ, cô trừng mắt nhìn anh vừa nói xong thì Phong Đinh Mặc đã thô lỗ hôn lên môi cô, không một chút nhẹ nhành như vừa rồi, Hạ Tử Di giãy dụa nhưng hình như càng giãy dụa thì nụ hôn càng sâu thì phải?
“Buông ra... Buông...tôi ra”
Hạ Tử Di giãy dụa nhưng vô dụng, Phong Đinh Mặc như mất hết lí trí, tay còn lại bao phủ lên nơi đẫy đà của cô, cảm xúc mềm mại truyền đến trái tim anh làm anh mê muội
“ Tiểu Di... em là của anh”
“ Đừng... buông tôi ra”
Hạ Tử Di cắn chặt răng, làm thế nào cũng không thể thoát khỏi anh. Phong Đinh Mặc xé toạc quần áo trên người cô. Ngay lập tức cô chỉ còn lớp vải mỏng manh cùng với đường cong quyến rũ. Anh̃ dời khỏi môi cô, liền trở xuống cổ trắng ngần lưu lại vô số dấu hôn, tay kia từ trên ngực cô cũng xuống dưới mò vào trong hang động có chút ẩm ướt trêu đùa vuốt ve. Hạ Tử Di thở dốc, cô không thể kiểm soát được cơ thể của chính mình, cô lại phản ứng? Không được!
“ Làm ơn...dừng lại đi...”
“ Tiểu Di đã quá trễ để dừng lại, anh không chịu nổi nữa, em phải trở thành người của anh “ Phong Đinh Mặc khẽ thì thào, tay anh nắn lấy hoa hạch nơi cửa động, Hạ Tử Di run lên, cô cũng bắt đầu phát ra tiếng rên:
“ A... ưm”
Cô xấu hổ, cắn chặt môi để không phát ra những tiếng thô bỉ như thế nhưng sao cô có thể mẫn cảm như vậy? Phong Đinh Mặc cười khẽ:
“ Hử? Thoải mái sao? “ Hạ Tử Di cắn môi trừng mắt nhìn anh, lòng thầm rủa mười tám đời tổ tông nhà anh, Phong Đinh Mặc cười nhìn cô, ngón tay của anh đi vào trong, tốc độ càng lúc càng nhanh như cố tình trừng phạt cô, cô không chịu nổi nữa miệng lại bật ra những tiếng rên rỉ:
“A...đừng... đừng... a...”
Hạ Tử Di lắc đầu, khoái cảm cứ thế ập đến khiến cô đầu óc cô hoàn toàn trống rỗng, miệng nhỏ kiều mị thoát ra những âm thanh như tiếng mèo kêu khẽ cào vào lòng Phong Đinh Mặc. Thấy cô không còn giãy dụa, tay còn lại anh bóp trước ngực cô, ngăn chặn lấy miệng cô:“Ưm... “
“ Tiểu Di...”
Dâm thủy của cô từ đùi chảy xuống giường, Phong Đinh Mặc ̃ rút tay ra, Hạ Tử Di thở dốc, hừ nhẹ. Phong Đinh Mặc nhếch môi, ngón tay anh dính lấy dịch của cô, anh đưa lên môi liếm như hưởng thức một thứ tuyệt hảo:
“ Đúng như anh nghĩ, của em rất ngọt và ngon, đúng là mùi vị tuyệt vời”
Nói rồi anh hôn lên môi cô. Hạ Tử Di run rẩy, cô không thể chịu nổi khoái cảm này và sự trống rỗng bên dưới. Đầu óc cô gần như trống rỗng và khát khao nhiều hơn, tay nhỏ nhắn của cô từng chút một cởi đi y phục của anh.
Phong Đinh Mặc ̃ hài lòng trước hành động của cô:
“ Tiểu Di thật ngoan”
Thoáng chốc chỉ còn lại vật cản, Phong Đinh Mặc̃ hừ nhẹ:
“Cởi nó”
Giọng anh trầm khàn quyến rũ vang lên, Hạ Tử Di lờ mờ làm theo lời anh, cuối cùng trên thân anh không còn mảnh vải. Phong Đinh Mặc ̃ cầm lấy tay cô, hướng dẫn vuốt lấy thứ đang dựng đứng so với thắt lưng của anh. Khi bàn tay cô chạm đến, anh rùng mình, ra lệnh:
“ Vuốt nó”
Hạ Tử Di trống rỗng nghe lời anh, Phong Đinh Mặc cởi bỏ thứ còn lại trên người cô. Giờ cả hai người đều không còn gì trên người áp sát vào nhau. Anh̃ bên nắn bóp, bên mút lấy nhũ hoa làm nó càng trở nên ướt át hơn cứng hơn:
“A... Ưm”
Hạ Tử Di tốc độ tay nhanh hơn vuốt cự long của anh, tinh dịch trắng đục bắn lên bụng cô, nhưng dường như thứ đó càng không có dấu hiệu mềm đi càng căng cứng hơn:
“ Chỉ mới bắt đầu thôi Tiểu Di à!”
Hạ Tử Di run lên, cô ôm lấy cổ anh, Phong Đinh Mặc hai tay chuyển xuống bóp lấy mông cô. Côn thịt ma sát lấy hoa huyệt như đùa giỡn, cô gần như không chịu nổi sự trêu đùa này:
“ Đừng...Dừng lại...”
Hạ Tử Di nỉ non bên tai anh:
“ Như em muốn, anh sẽ không dừng lại...” Hạ Tử Di trợn mắt nhìn con người đang bóp méo ý cô, Phong Đinh Mặc lại nói:
“ Gọi anh là Mặc, nhanh lên”
“ Ưm... Mặc “
Phong Đinh Mặc hài lòng nhìn cô lại cúi xuống thì thầm bên tai cô:
“ Em là của anh, em mãi là của anh, em không được rời xa anh dù nửa bước hiểu chưa? “ Anh thấy cô bắt đầu vặn vẹo, anh cười nhếch môi nói:
“ Nói em là của anh đi, anh sẽ cho em thứ em muốn”
Hạ Tử Di đầu óc trống rỗng, thân thể nóng như lửa đốt, ở dưới khát khao một thứ gì đó lấp đầy, cô vặn vẹo làm cho thứ kia càng ma sát, cô đành buộc miệng nói:
“ Em..là của anh”
“ Nói em chỉ thuộc về anh”
“ Em... chỉ..thuộc về anh”
“ Nói em yêu anh”
“ Em...yêu anh”
“ Ngoan”
Phong Đinh Mặc nói xong anh đâm thẳng vào hoa huyệt, Hạ Tử Di cau mày, cơ thể như bị xé ra đau để chảy nước mắt:
“ Đau quá...”
Phong Đinh Mặc ̃ quá to so với cô, nó như muốn xé rách chỗ đó của cô, cô đau đớn cầu xin:
“Đi ra”
“Không thể”
Phong Đinh Mặc người chảy đầy mồ hôi, nhìn máu trinh nữ chảy xuống ga giường, anh đang rất sung sướng,bây giờ thì cô đã hoàn toàn thuộc về anh,chỗ của cô quá chặt đến độ muốn bóp anh đến gãy, ngừng lại lát sau đó anh bắt đầu rút ra lại đâm vào, lần nào cũng là sâu bên trong tử cung, bầu ngực đẫy đà của cô ma sát lồng ngực anh khiến anh càng thêm điên cuồng hơn:
“A... Đau... Chậm lại... a đừng.”
Phong Đinh Mặc tốc độ càng ngày càng nhanh, cô vì đau quá bấu chặt lưng anh làm lưng anh chảy máu, hai chân không tự chủ ôm lấy eo anh:
“ Tiểu Di...”
Bên trong cô quá ấm áp, bao bọc lấy anh làm anh thần hồn điên đảo. Phong Đinh Mặc̃ hôn lên môi cô cũng không làm chậm lại tốc độ phía dưới. Hạ Tử Di cảm nhận bên dưới hết đau mà thay vào đó là một khoái cảm cô chưa từng cảm nhận.
Hạ Tử Di rên rỉ,cô không thể nào phản kháng lại được vì đã chìm sâu vào khoái cảm cùng anh, hai bàn tay anh bận rộn nắn bóp ngực, thân hình ép sát cô:
“ Không được... nhanh quá...”
Anh cuồng dã, không thể khống chế mà ra sức đâm vào, dâm dịch từ nơi kết hợp của cả chảy ra không ngừng. Hạ Tử Di ngâm nga từng tiếng, lọt vào tai Phong Đinh Mặc càng khiến anh phát ra thú tính.
Anh đột nhiên ôm lấy cô dừng lại khiến cô phản ứng không kịp, dường như bất mãn với hành động của anh, cô khẽ hừ nhẹ, Phong Đinh Mặc nhếch miệng anh hôn nhẹ lên môi cô, lại bất ngờ đâm vào, Hạ Tử Di hít hơi lạnh, miệng nhỏ ngâm nga, rủa:
“ A... tên... khốn...”
“ Thật không ngoan”
Phong Đinh Mặc mỗi lần lại đâm mạnh và sâu vào hoa huyệt quyến rũ kia, anh cảm nhận từng đợt khoái cảm bên dưới làm anh thở dốc.
Phong Đinh Mặc mở hai chân cô ra, tư thế xấu hổ, nơi tư mật hiện ra trước mắt anh, Phong Đinh Mặc ̃ thâm nhập sâu vào, sau bao lần ra vào, cuối cùng bạch dịch tràn vào bên trong hoa kính. Cả rên rỉ, nhưng dường như tinh lực của Phong Đinh Mặc ̃ rất khủng bố, anh lại bắt cô nửa quỳ nửa nằm sấp trên giường lại từng đợt từng đợt thâm nhập đầy cuồng dã. Không biết bao nhiêu lần là đủ.
Cho đến bình minh, anh dừng lại nằm xuống kế bên ôm cô vào lòng, để lại những dấu vết hoan ái, bạch dịch trên ga giường, dưới sàn nhà, trên đùi, bụng của cô, phần bụng lại có phần nhô lên.