Đế quốc có một bước tiến nhảy vọt trong nghiên cứu bước nhảy không gian khoảng một trăm năm trước, lần đầu tiên loài người có khả năng quay lại quê hương. Nhưng bởi kỹ thuật vẫn chưa thực sự vững chắc và cũng khuyết thiếu thông tin về địa cầu cổ nên cũng mới chỉ dám đưa một nhóm thăm dò nhỏ không ngại hiểm nguy quay về trái đất đã tàn tạ từ lâu.
Từ trường xung quanh trái đất đã thay đổi hoàn toàn, tầng ozone vụn vỡ. Trừ vi sinh vật còn tồn tại thì không còn loài nào có cơ hội sống sót chứ nói gì đến cơ hội cho loài người quay lại lần nữa. Đội thăm dò bỏ qua tìm kiếm chỉ mang những phần chưa hoàn toàn biến mất quay về đế quốc thôi.
Trong số đó có cả hình ảnh cổ địa cầu khi chưa bị phá hủy.
Viện khoa học phục hồi lại những tư liệu này, đồng thời một bức tranh vốn đã bị chôn vùi hàng chục thế kỉ cũng dần hiện rõ trước mắt mọi người.
Núi đá hùng vĩ, biển hoa tươi thắm, những tác phẩm của loài người trải dài quanh trái đất... Hành tinh này được bao phủ bảy mươi phần trăm bởi nước, các sinh mệnh hữu cơ yếu đuối sống trên đất bằng chỉ ba mươi phần trăm mà tạo nên một khung cảnh khói lửa nhân gian yên bình thịnh thế.
Chỉ là quán ăn vặt lướt ngang ống kính hay là cảnh quan thiên nhiên mỹ lệ choáng ngợp, quần áo trang sức cho đến dinh thự vườn hoa rồi đến cả gấm vóc lụa là... Bọn họ ai cũng dấy lên một niềm tin, một quyết định: Nhất định phải quay về trái đất.
Đây là gốc rễ của họ, cũng là một kho tàng văn hóa nghệ thuật quý giá.
Bọn họ phái ra nhóm thăm dò thêm một lần nữa, tìm thấy khu vực từng tồn tại rừng nguyên sơ theo tài liệu đã ghi, đào được một số lớn đất nguyên mẫu cùng hóa thạch động thực vật. Dựa vào trình độ khoa học kỹ thuật hiện tại thì bất cứ sinh vật nào dù chỉ còn một tí tế bào thôi họ cũng có thể hoàn nguyên lại như thuở ban đầu.
Cũng chính từ thời điểm đó nguyên liệu nấu ăn thiên nhiên của trái đất mới được truyền bá rộng rãi khắp đế quốc, từ những tư liệu còn sót lại cung cấp thêm động lực cho mỹ thực phương hướng phát triển.
Muốn cải tạo một hành tinh từ chẳng có gì thành cho người sinh sống gần như là một nhiệm vụ bất khả thi. Dựa theo tiến độ trước mắt muốn trở về trái đất cũng phải tốn thêm mấy trăm năm nữa. Đúng lúc đó họ lại phát hiện ra một hành tinh cực kỳ giống với trái đất cổ.
Hạ Vân Dật chuyển tư liệu đã được mã hóa cho Hạ Vân Sâm, đồng thời cũng mở ra hình ảnh thuyết minh về hành tinh này cho em trai mình xem.
"Hành tinh số ba hai, bọn anh đã dùng mười lăm năm để cải tạo nó."
Hành tinh số ba hai vốn là một nơi bỏ hoang, thế nhưng từ trường và trọng lực lại giống trái đất, rất thích hợp khai thác và chuyển đổi, vì thế đế quốc đã bí mật xây dựng sở nghiên cứu gắng sức hoàn nguyên ra vẻ đẹp mỹ lệ khi trước của trái đất.
Sau mười lăm năm nỗ lực, rốt cục họ đã thành công cải tạo được một khu vực sinh thái hoàn chỉnh, tất cả đều dựa theo nguyên mẫu có trong tài liệu, các sinh vật đã nghiên cứu thành công cũng được nuôi thả tại đây để làm quen với môi trường và sinh sản thành đàn hoang dã.
Hành tinh số ba mươi hai giờ đây đã trở thành một hành tinh xanh, muông thú thành đàn cây xanh thành núi, từ một hành tinh xơ xác nay được tiếp thêm sinh mệnh, điều duy nhất thiếu chính là dấu tích loài người.
Cải tạo đã hoàn thành cơ bản nên chính phủ có ý định công bố với người dân, tuy trái đất thật sự đã hoàn toàn bị phá hủy không còn thích hợp cho loài người nữa nhưng không gì có thể thay đổi sự thật rằng đó chính là cội nguồn của họ. Cho nên hoàn nguyên trái đất có một ý nghĩa đặc biệt với người dân đế quốc, không chừng sau này hành tinh số ba hai sẽ trở thành "Thánh địa" trong lòng tất cả.
Để tưởng nhớ trái đất, hành tinh số ba mươi hai được gọi là hành tinh xanh.
Hạ Vân Sâm gật đầu, lạnh lùng hỏi lại dưới ánh mắt âm mưu đầu độc em trai của Hạ Vân Dật: "Thế câu hỏi là... Sao đến giờ vẫn chưa công bố ra?"
"Này hả...." Hạ Vân Dật ngượng, "Đương nhiên là vẫn chưa thể công bố."
Thấy Hạ Vân Sâm vẫn chẳng có phản ứng gì, y không thể làm gì khác ngoài bất đắc dĩ lắc đầu: "Oke oke, thực ra hành xinh xanh rất đẹp nhưng trong quá trình cải tạo bọn anh phát hiện ra một vài "dân bản địa"."
Khu sinh thái sau cải tạo xuất hiện một lượng lớn sinh vật không có trong tài liệu, ví dụ như một loài bò sát sống cạnh bờ sông sở hữu một bộ răng sắc nhọn, có tính tấn công cực mạnh, ngoài ra còn có một loài thực vật mọc ra răng cưa chuyên săn ruồi muỗi, hoặc là loài chuột đuôi dài bay nhảy rất ghê thậm chí còn hay đi trộm đồ... Săn chúng nó tuy không khó thế nhưng những con vật này đã sớm hòa nhập vào môi trường nên họ sợ tiêu diệt chúng sẽ gây đứt gãy hệ sinh thái.
Thế nên ban ngành chính phủ và viện khoa học đang vắt óc không biết nên làm thế nào mới đảm bảo được sự an toàn của người dân đế quốc với điều kiện tiên quyết là không ảnh hưởng đến hệ sinh thái. Những sinh vật trái đất chắc chắn không thể làm khó Hạ thiếu tướng thân kinh bách chiến, hơn nữa hắn và Nguyễn Đường là hai nhân vật nổi tiếng nhất đế quốc, hai người đi là hợp lý nhất rồi.
"Cậu thấy đấy, ngay cả trùng tộc Đường Đường cũng giải quyết được thì mấy con thú be bé sao mà làm khó được đúng không?"
Hạ Vân Sâm lạnh lùng đẩy tay ông anh ra, "Thù lao."
"..." Hạ Vân Dật cực kỳ lên án, "Thân là thiếu tướng đế quốc mà không có tí tinh thần vì nước quên thân vì dân phục vụ à?"
Hạ Vân Sâm: "Ờ."
"..."
"Oke được rồi." Thấy em trai mình vẫn vững vàng như núi đá nên Hạ Vân Dật chỉ còn nước giơ tay đầu hàng, y đau lòng nói: "Dựa theo chương trình chính quy, mời hai vị khách cực kỳ quý đi quay chương trình có được không?"
Hạ Vân Sâm nói: "Oke." Đường Đường luôn yêu thích văn hóa trái đất, nếu dẫn em ấy tới hành tinh xanh chơi thì nhất định em ấy sẽ vui lắm cho xem, lúc đó họ vừa có thể tận hưởng thế giới hai người vừa không làm lỡ phát sóng trực tiếp, thêm một điều nữa là có thể tú ân tú ái trước mặt bàn dân thiên hạ.
Nghĩ đến cảnh đó thôi mà khóe miệng Hạ Vân Sâm đã không nhịn được cong hết cả lên, hắn bổ sung: "Chỉ có thể quay ban ngày, hình ảnh quan trọng làm mờ, em muốn có quyền điều khiển chúng nó."
Hạ Vân Dật:???
Thằng nhóc này nghĩ cái quái gì còn có cả ý đồ làm mờ hình ảnh???
Được thôi, y không hiểu thế giới của những chàng gay. Hạ Vân Dật đồng ý với các yêu cầu của Hạ Vân Sâm, sau đó về báo cáo nhằm chuẩn bị thiết bị các thứ, chắc chắn phải quay ra được một chương trình hoàn hảo để thu hút khách du lịch và cư dân lưu trú.
Sau khi Hạ Vân Sâm lên lầu thì nói luôn chuyện này với Nguyễn Đường, hắn ôm bạn trai mới tắm xong, tựa đầu vào cổ người ta, thỉnh thoảng còn hôn mấy cái nhè nhẹ.
"Này..." Nguyễn Đường xấu hổ rụt cổ đẩy hắn ra, giỡn nhau nửa ngày mới lôi nhau lên giường.
Nghe Hạ Vân Sâm nói Nguyễn Đường lập tức trả lời: "Thật à? Em muốn đi."
Anh nghĩ kiểu gì cũng không ngờ sẽ có một ngày mình được về trái đất, dù chỉ là hoàn nguyên dựa theo phong cảnh ở trái đất thôi nhưng đó đã là điều vô cùng khó khăn rồi. Anh ngắm ảnh chụp về từ hành tinh ba hai, phải gọi là giống trăm phần trăm trái đất, không chỉ có cỏ xanh, cổ thụ, dây leo, lá khô mà còn có cả sông suối, có cá sấu bên bờ, có trăn treo trên cây, thậm chí còn có cả nhà gỗ đơn sơ nên thơ mộc mạc.
Anh thực sự thực sự muốn tới tham quan trải nghiệm.
Hạ Vân Sâm hôn nhẹ anh một cái, "Được, chúng mình chờ tin của anh trai anh."
Ba ngày sau, toàn bộ các trang thông tin chính thống của các nền tảng livestream lớn nhất đế quốc trong đó có cả Tấn Giang đồng loạt lên bài, sau khi giải tìm kiếm đầu bếp mới thành công rực rỡ, các nền tảng livestream lại tiếp tục hợp tác quay chụp một chương trình thực tế sinh tồn nơi hoang dã ở hành tinh số ba hai, khách mời gồm có năm vị đầu bếp cùng năm quân nhân tạo thành đội hình mười người.
Viện khoa học cùng với bộ văn hóa dồn dập chuyển tiếp thông tin, đồng thời cũng đăng thông tin cụ thể của hành tinh số ba mươi hai lên.
[Lòng dê nhỏ rộn ràng: Oá, đánh tôi xem tôi có đang mơ không.]
[Chim én nhỏ bay bay: Hành tinh xanh? Cải tạo mười lăm năm rồi mà giờ mới nghe thấy.]
[Tro tàn cho Thiên Yết: Quan trọng là nhìn danh sách khách mời kìa. Có Đường Đường và Hạ thiếu đó!]
[Ôm cây ôm không nổi: Làm fan cực kỳ cực kỳ lâu năm nhưng mà không hiểu sao tôi có cảm giác cải thảo nhà mình sắp bị heo gặm đi mất rồi...]
Các thông tin về hành tinh số ba mươi hai không còn bị giữ kín nữa, những thành quả nghiên cứu suốt nhiều năm được công bố rộng rãi với người dân đế quốc, liên tiếp vài ngày thông tin về hành tinh này luôn đứng trên trang nhất, hấp dẫn vô số sự quan tâm từ đông đảo khán giả.
Khám phá một hành tinh được hoàn nguyên dựa vào hình mẫu trái đất từ nghìn năm trước, nghĩ thôi đã thấy kíƈɦ ŧɦíƈɦ. Khi mọi người thấy tranh ảnh và tư liệu thì lại càng mong ước hơn nữa, không cần phải nói đến nhóm khách mời tham gia chương trình, chỉ riêng hai cái tên Nguyễn Đường và Hạ Vân Sâm đã đủ khiến trăm triệu khán giá cùng nhau hú hét.
Thế giới hai người nay biến thành thế giới mười người làm Hạ Vân Sâm cực kì không hài lòng, gặp ông anh là xụ cái mặt ra suốt mất ngày liền.
Mãi đến lúc khởi hành mới làm lành với nhau được tí.
Hạ Vân Dật vỗ vai em trai trịnh trọng nói: "Tí nữa đến nơi sẽ chia nhóm, cậu với Đường Đường nhất định cùng chiến tuyến, với cả mỗi nhóm có một khu vực riêng nên xét chung thì vẫn là thế giới hai người mà."
"Ồ."
Hạ Vân Dật lại nói: "Hơn nữa nếu không có các cặp khác làm nền thì sao tình cảm chồng chồng nồng thắm cùng sự kết hợp ăn ý giữa cậu và Đường Đường có thể nổi bật được? Cậu nghĩ đi xem có đúng thế không?"
Nghe cũng đúng nhỉ. Cuối cùng biểu cảm trên mặt Hạ Vân Sâm cũng dễ chịu hơn được tí.
Hạ Vân Dật: "..." Thằng em trai chó đểu này nữa.
Thực ra đây cũng là kết quả được bàn bạc kĩ lưỡng từ nhiều phía. Nguyễn Đường thân là streamer trực thuộc Tấn Giang mà có mỗi anh với Hạ Vân Sâm đến hành tinh xanh để livestream thì sẽ khiến các nền tảng livestream khác bất mãn, giải đầu bếp mới thành công khiến các bên phát trực tiếp nếm được trái ngọt nên lần này cũng muốn tới chia canh.
Hiệp hội đầu bếp cũng sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như thế này, sinh tồn nơi hoang dã không thể thiếu đầu bếp, chả lẽ lại để các chiến sĩ ăn sống uống nước sông, như thế cực kỳ phá hoại hình tượng người lính trong mắt quần chúng nhân dân đó có biết không.
Năm thí sinh đứng đầu của cuộc thi tìm kiếm đầu bếp mới đều tham gia hiệp hội đầu bếp, nếu họ cùng tiến hành ghi hình chương trình này thì còn nổi tiếng lên thêm nhiều.
Ngô An Dân và Trần Nguyên Võ đầu quân cho nhà hàng Hoa Hồng, nhưng phía nhà hàng không đồng ý để cả hai đầu bếp nghỉ cùng lúc nên cuối cùng Trần Nguyên Võ có ưu thế thể lực đã tham gia chương trình. Thi Minh Húc và Tào Tuấn thân là ông chủ với nhân viên nên hai người tham gia được, Tra Phán Phán giờ là học trò của Cổ hội trưởng nên ông cực kỳ cổ vũ cô tham gia quay hình, thế nên ngoài Nguyễn Đường ra bốn đầu bếp khác chính là những người kể trên.
Về phần quân bộ, chiến tranh vừa kết thúc nên cần chiêu mộ rất nhiều máu mới, đây cũng là cơ hội tốt để đẩy mạnh tuyên tuyền hình ảnh, nhất định phải để các quân nhân có nhiều cơ hội thể hiện bản thân bảo vệ những người khác.
Chính ra chủ đề khiêu chiến sinh tồn nơi hoang dã lại là do Nguyễn Đường đề xuất, anh cảm thấy như vậy mới thú vị.
Từ tất cả các phương diện như thế gộp vào, chương trình truyền hình thực tế này cuối cùng cũng được ra đời.
Nếu đã là sinh tồn hoang dã thì phải có quy định nghiêm ngặt, tất cả khách mời đầu bếp chỉ có thể mang hai cái nồi và hai cái bát cộng thêm ít gia vị, một bộ quần áo để thay, riêng nhóm quân đội thì chỉ được mang ba loại vật phẩm thôi.
[Chin én nhỏ bay bay: Oa, mong chờ thật sự đấy, chỉ thấy tin rò rỉ thôi mà đã thấy thú vị rồi.]
[Mình tôi biết rõ: Kẹo nhà mình tham gia chương trình, nhất định phải cổ vũ.]
[Tim eak ngốc nghếch: Khi nào mới chiếu vậy, hóng chết đi được.]
[Lạc Lạc: Thi Minh Húc với Tra Phán Phán cũng tham gia luôn? Thế lại càng thú vị.]
Mười vị khách mời thu thập hành lý ít ỏi sau đó lên phi thuyền đặc biệt bay thẳng đến hành tinh xanh trong ánh mắt trông đợi của rất rất nhiều khán giả.