Diêu Mạn Hòe “Uy hiếp” xong La Siêu còn chưa yên tâm, ép hỏi đối phương đưa số điện thoại của zz, ngày hôm sau nhờ luật sư liên lạc.
Luật sư đại diện gửi văn bản cảnh cáo nói sẽ kiện gã vì tội phỉ báng danh dự người khác làm gã sợ tới mức tay chân bủn rủn—— gã ta cũng không nghĩ tới, trong lúc mình đăng bài trên Tieba không những đem tới paparazzi mà còn có cả luật sư —— lập tức khai hết những giao dịch mà gã và paparazzi đã nói với nhau. zz còn liên tục bảo đảm sẽ không bao giờ tái phạm nữa thì việc này mới tính hoàn toàn kết thúc.
Khi Doãn Sướng nhận được điện thoại từ Diêu Mạn Hòe là vào buổi tối, hắn đang cùng Thiệu Quân Lăng dựa vào sô pha xem tập cuối cùng của《 siêu cấp sinh hoạt 》.
Doãn Sướng liếc mắt nhìn Thiệu Quân Lăng một cái, đứng dậy đi ra xa tiếp điện thoại, giọng rất nhỏ nói: “Dạ, con biết rồi…… Thật vất vả cho dì.”
Diêu Mạn Hòe nói cho Doãn Sướng, sự tình đã giải quyết, để hắn an tâm.
Doãn Sướng nói cám ơn, cúp điện thoại rồi về sô pha.
Lúc này, trên TV đang chiếu tới đoạn nhóm khách mời quây quần bên đốm lửa trò chuyện.
Tần Tĩnh Sơn nói: “Tớ mơ ước sẽ làm một đạo diễn giỏi giang như ba tớ, nhưng ba lại nói tớ hợp với nghề diễn viên hơn.”
Vương Thần nói: “Tớ mơ là mình là một nghệ sĩ đa tài thu hút mọi ánh nhìn trên sân khấu, cũng như làm minh tinh giúp fans quên đi phiền não!”
Hoàng Hàn trêu chọc y: “Cậu à, kỳ thật cậu đã làm được rồi đó, mỗi lần tớ nhìn thấy cậu là lại nhớ tới bài rap của cậu với Tiết Tử Vấn á, ha ha ha……”
Vương Thần ngơ ngác hỏi: “Tớ với Tiết Tử Vấn hát chung khi nào?”
Hỏi xong rồi mới nhớ anh Lý đã nhờ người tạo đoạn nhạc chế cho y, bài hát quá đỗi bắt tai nên được truyền bá nhanh chóng, còn được cư dân mạng đặt tên là 《 bài hát phân loại rác rưởi 》, làm Vương Thần chiếm bá xưng vương cả mấy tuần liền. Mỗi người nghe xong bài hát này đều theo bản năng sẽ “Ha ha ha”, đây không phải làm người quên đi phiền não hay sao?
Hậu kỳ còn chơi ác thêm vào đoạn nhạc chế kia cho bà con khán giả nào không thể cập nhật tin tức trên mạng nghe.
Vương Thần đang ngồi xếp bằng trên cát đột nhiên nhảy dựng lên, đuổi đánh Hoàng Hàn. Hoàng Hàn cũng làm trò bỏ trốn, hai người bắt đầu cậu chạy tôi truy, làm Vưu Lộc Minh cười khanh khách, vừa vỗ tay vừa hát bài “Buông tay lụa” (?), mọi người được một trận cười vang, cũng sôi nổi hát theo.
Bãi biển đầy tiếng cười đùa, tiêu điểm màn ảnh lệch đi, hướng về nhóm người cách đó không xa.
Không biết là ai thét lên tiếng “Mẹ ơi” đầu tiên, ngay sau đó từ từ vang lên tiếng gọi khác nhau—— “Ba ba!” “Anh Tuấn!” “Ba mẹ tới rồi!” “A a, chị hai!”……
Đúng vậy, tổ tiết mục bí mật mời gia trưởng của từng nhóm khách mời tới —— Tần An, Vương Toàn, Mạnh Thanh, Vưu Tuấn Hi, Lang Dương Húc…… Nhóm đại minh tinh đột nhiên xuất hiện trên màn hình, như nói cho khán giả biết, bọn họ tới đây để đón bọn nhỏ về nhà.
Nhưng mà không có cha mẹ của Doãn Sướng và Thiệu Quân Lăng.
Camera đặc tả cận cảnh khung hình bọn Doãn Sướng, chỉ thấy Doãn Sướng ngồi ở trên bờ cát, xuất thần mà nhìn các bạn mình đoàn tụ với gia đình, trong mắt tựa hồ có chút hâm mộ. Đúng lúc này, Thiệu Quân Lăng chủ động kéo cánh tay Doãn Sướng ra, giống như mèo con làm nũng, linh hoạt rúc vào lòng ngực của hắn.
Doãn Sướng sửng sốt, ngay sau đó ôn nhu mà ôm thằng bé.
Giờ khắc này, hâm mộ trong mắt Doãn Sướng đều tiêu tán, bọn họ chăm chú nhìn lẫn nhau, giống như chỉ cần hai người ở bên nhau thì trên đời này sẽ không còn điều gì ngăn cách bọn họ nữa.
Một màn này làm khán giả ấm lòng, hậu kỳ chẳng những thêm vào ảnh chibi của camera man đang chấm nước mắt bên góc phải, mà còn vẽ thêm hiệu ứng trái tim màu hồng xung quanh bọn họ cùng với câu thoại —— tuy rằng chúng ta không có ba mẹ, nhưng chúng ta còn có lẫn nhau.
Vài giây sau, màn hình lại chuyển ảnh Doãn Sướng và Thiệu Quân Lăng đang ôm nhau ra một góc, rồi chèn vào cảnh hai người đọc tin nhắn cho nhau.
to Thiệu Quân Lăng: Hy vọng em khỏe mạnh trưởng thành, cả đời vô tư. —— Doãn Sướng.
to Doãn Sướng: Em vẫn muốn luôn péi (bồi) anh, giúp anh vui vẻ vui sướng, không hề gu (cô) đơn. —— Thiệu Quân Lăng.
Doãn Sướng nhớ rõ, lúc quay cảnh chuyển lời cho người khác là do người chủ trì trực tiếp đọc cho bọn họ nghe.
So với loại chúc phúc như Vương Thần “Tiết Tử Vấn, về sau ăn ít thôi”, hay Tiết Tử Vấn “Chúc cậu giành được giải Oscar”, hay Quách Chi Hằng “Lần sau tham gia tiết mục có thể cho em làm anh không” không đâu vào đâu, thì lời nhắn của Doãn Sướng và Thiệu Quân Lăng lại trùng hợp đến mức làm tất cả mọi người cảm thấy kinh ngạc.
Không chỉ có lão La không tin Thiệu Quân Lăng biết viết những lời này, lúc ấy còn có không ít người trêu chọc Thiệu Quân Lăng, hỏi thằng bé có phải bị anh trai chỉ dẫn hay không —— tổ tiết mục cam đoan là không có kịch bản nhưng lỡ như Doãn Sướng chuẩn bị trước thì sao?
Thiệu Quân Lăng ngượng ngùng, không dám nói gì.
Lúc này, chương trình lên sóng, hậu kỳ còn làm theo kiểu phụ đề dưới hình ảnh hai người ngồi ôm nhau, nhìn không khác gì “Thư tình”, hiệu quả càng thêm lãng mạn ấm áp.
Giờ này khắc này, trước TV, một lần nữa Doãn Sướng kéo Thiệu Quân Lăng vào ngực mình, ôm nó hỏi: “Vẫn luôn bồi anh hả?…… Là hồi đó ba ba kêu nhóc làm như vậy hay là tự nhóc muốn làm hử?”
“…… Không có.” Thiệu Quân Lăng ngập ngừng một câu, lỗ tai lại bắt đầu đỏ.
Doãn Sướng truy vấn: “Không có gì? Là ba ba nói ‘không có’, hay là nhóc ‘không có’ nghĩ như vậy?” Từ lúc phát hiện Thiệu Quân Lăng rất dễ dàng thẹn thùng thì trêu chọc thằng bé là một thú vui tao nhã mới của Doãn Sướng.
Hơn nữa, nghĩ đến Thiệu Quân Lăng trải qua những bi kịch lúc nhỏ làm hai ngày nay Doãn Sướng dào dạt tình yêu muốn lấp đầy cho nó.
Hắn không tự chủ được mà dùng môi chạm chạm vào lỗ tai Thiệu Quân Lăng, Thiệu Quân Lăng lập tức giống như thỏ con bị chọc giận, sửng sốt hai giây, giãy giụa muốn chạy trốn.
Doãn Sướng cười nhẹ kéo thằng bé trở về: “Không được chạy, nói rõ ràng cho anh.”
Thiệu Quân Lăng nghẹn không nói, Doãn Sướng tiếp tục thân thân nó……
Đứa nhỏ này từ nhỏ chưa từng được người lớn yêu thương, nó có thể ngăn cản uy hiếp bạo lực, nhưng vô pháp kháng cự ôn nhu của Doãn Sướng, trong lúc Doãn Sướng hành động càng ngày càng quá phận thì Thiệu Quân Lăng tay chân cứng đờ, mặt đỏ tai hồng nói: “Ba ba, không có……”
“Ba ba không có nói?” Doãn Sướng nhướng mày, “Chính là nhóc muốn hử?”
“Ừm……” Đứa nhỏ đáng thương nhỏ giọng trả lời.
Doãn Sướng lúc này mới vừa lòng nói: “Vậy nhóc nói được thì phải làm được đó nha.”
Nghĩ đến phong ba gần đây, Doãn Sướng thề trong lòng, sẽ làm hết khả năng bảo vệ em trai, để thằng bé từ nay về sau sẽ trưởng thành trong vui vẻ, vô ưu vô lo.
Thiệu Quân Lăng cho rằng thẳng thắn thì sẽ xong việc, đang muốn chạy trốn tới chỗ không người để bình tĩnh lại, không ngờ bị Doãn Sướng chế trụ tay nó nói: “Móng tay nhóc dài quá vậy!”
Thiệu Quân Lăng: “!!!”
Doãn Sướng lấy kềm cắt móng tay trên bàn trà, bắt lấy cánh tay của nó, cười mắng một câu: “Thay nhóc cắt móng tay mà nhóc khẩn trương cái gì? Chút nữa đổ máu thì đừng trách anh…… Ừ, cứ như vậy, đừng nhúc nhích…… Làm sao mà không nhớ cắt móng tay hử? Con trai mà để móng tay dài thì lôi thôi lắm, phải để ý cái này chứ……”
Thiệu Quân Lăng: “……”
《 siêu cấp sinh hoạt 》 kết thúc trong cảnh Doãn Sướng cắt móng tay cho Thiệu Quân Lăng.
Đêm đó, official weibo thả ra ảnh chụp của Doãn Sướng cùng Thiệu Quân Lăng ngồi bên nhau, tuyên bố bọn họ được tổ tiết mục bầu chọn làm cặp anh em gắn bó nhất. Weibo cũng tung tin kế hoạch《 siêu cấp sinh hoạt 》 season , .
Ngày hôm sau, chương trình kết thúc làm bão trên Weibo, bức ảnh được tung ra cũng trở thành hình ảnh tuyên truyền tốt nhất cho chương trình.
Vô số cư dân mạng nhắn lại, nói bọn họ bị cặp anh em này làm cho khóc rất nhiều, nhóm người trước kia hò hét bảo Doãn Sướng và Thiệu Quân Lăng là cặp anh em giả tạo giờ thì sôi nổi chuyển hướng, chân thành tha thiết chúc phúc cho hai anh em.
“Hoàn toàn không thể tin được hai người bọn họ mới làm anh em có một năm, lại còn không có quan hệ huyết thống……”
“Có ai nói cho tui biết hai anh em họ sao mà thân thiết quá vậy hả?”
“Nhìn Doãn Sướng cùng Thiệu Quân Lăng trong TV, lại nhìn hai đứa nhỏ quậy phá gà bay chó sủa nhà tôi, ai, phim thần tượng cùng hiện thực thật là khác xa.”
“Ông xã anh ở đâu? …… Anh cho em hai đứa con cách nhau tám năm đi, sinh xong em sẽ cho hai đứa xem 《 siêu cấp sinh hoạt 》có Doãn Sướng & Thiệu Quân Lăng!”
Theo đà nổi tiếng của chương trình, những thương hiệu cần người đại diện và phim điện ảnh càng có hứng thú đối với Thiệu Quân Lăng. Bọn họ sôi nổi liên hệ với Giải trí Tân Tinh, biểu đạt muốn cùng hợp tác với hai anh em. Trong đó còn có một vị đạo diễn nổi tiếng cả nước, gửi kịch bản tới muốn mời Doãn Sướng và Thiệu Quân Lăng đóng vai chính cho bộ phim điện ảnh của ông.
Kỳ thật, từ khi xảy ra scandal, Doãn Sướng càng hạ quyết tâm không cho Thiệu Quân Lăng xuất hiện ở trước mặt truyền thông.
Nhưng Diêu Mạn Hòe nói, vị đạo diễn kia cũng là bạn của Doãn Đông, nếu Doãn Sướng nói thẳng không cho Thiệu Quân Lăng debut thì có khả năng đối phương sẽ cảm thấy Doãn Sướng không nể mặt mình —— rốt cuộc bọn họ tham gia gameshow đã bị người ta nhìn ra được mục đích.
Vì thế cô chuyển kịch bản qua, bảo Doãn Sướng bớt thời giờ nhìn xem, nếu hắn muốn cự tuyệt thì phải nói cho cô biết để còn chuẩn bị lí do thoái thác.
Doãn Sướng vì loại chuyện này cảm thấy phiền não, nhưng vẫn căng da đầu mở ra kịch bản.
Không xem thì thôi, Doãn Sướng xem xong lập tức nổi trận lôi đình.
Kịch bản kể về hai anh em sinh ra ở nông thôn, cha mẹ ra ngoài làm công gặp tai nạn qua đời, bọn họ được ông nội nhận nuôi, đùm bọc nuôi dạy. Sau đó, anh trai thi đậu cấp ba phải dọn ra khỏi thôn, trước khi đi còn hứa với em trai sẽ dẫn nó lên thành phố với mình. Anh trai học rất giỏi, giành học bổng hằng năm thi đậu vào đại học danh tiếng, nhưng thời gian hắn xa cách em trai ngày càng dài, dần dần quên luôn lời hứa năm đó, hơn nữa mấu chốt nhất chính là, anh trai học đại học thích một bạch phú mỹ. Vì theo đuổi đối phương, anh trai bịa đặt thân thế, hoàn toàn rũ bỏ quá khứ của mình.
Em trai ở lại thôn ngày nhớ đêm mong, lo lắng anh mình xảy ra chuyện, một mình cõng theo sọt lương khô đi ra khỏi đường núi, vượt qua bao trở ngại mới tìm được anh của mình.
Khi hai người bọn họ tương ngộ thì em trai đã không còn nhận ra anh trai.
Mà anh trai đã thành công leo lên tầng lớp thượng lưu, cũng không muốn nhận em trai, lạnh nhạt đuổi nó đi.
Tình tiết ngược của câu chuyện này không ở cảnh anh trai đuổi em mình đi, mà là nhân vật em trai bị bệnh thiểu năng —— không sai, não của em trai có vấn đề.
Cho nên, anh trai không nhận em trai là thật sự không muốn nhận, còn em trai không nhận ra anh mình là vì não không nhanh nhạy như người ta, và cũng vì anh trai đã biến thành một người khác trong thế giới xa hoa của mình.
Doãn Sướng xem xong, hô hấp không thông, bị ngược đến đau gan.
Hắn không nín được trực tiếp phun tào với Lục Linh Quyên: “Hình như ông đạo diễn có hiểu lầm gì với Quân Lăng hả chị? Tuy bọn em không có ba mẹ, nhưng cái chuyện em trai bị thiểu năng…… Em ấy rõ ràng là thiên tài mà! Chẳng lẽ cùng cầm sọt là giống nhau hả? Còn nữa, em giống người anh trai vì tiền mà vứt bỏ em mình hả? Rốt cuộc là người nào viết kịch bản vậy hả? Ngược quá trời ngược vậy ai mà coi?”
Bởi vì kịch bản đề cập tới hai khoảng thời gian nên đạo diễn còn nói muốn quay bộ điện ảnh kéo dài tới tám năm, chờ Thiệu Quân Lăng lớn lên lại quay tiếp.
Lục Linh Quyên: “Ha ha…… Cưng bớt giận giùm chị, nghe nói kịch bản đó được chế tác từ văn học mạng, đã đoạt được giải văn học gì đó.”
Doãn Sướng: “Nguyên tác này có nhận giải thưởng Nobel em cũng không nhận, chị nói dì Diêu nhắn với đạo diễn rằng, em trai em không có bị thiểu năng, em xem kịch bản đặc biệt đặc biệt đặc biệt không vui!”
Lục Linh Quyên: “…… OK, không thành vấn đề.”
————
【 chuyện bên lề 】
Doãn Sướng: “Móng tay dài quá!”
( hưng phấn cầm lấy kềm cắt móng tay, muốn xử lý cho em trai )
Thiệu Quân Lăng: (=_=)
( vốn tưởng rằng đã khổ tận cam lai, không nghĩ tới vẫn là trốn không thoát vận mệnh bị cắt móng tay )
————
Doãn Sướng bỗng nhiên hóa thân thành anh trai bá đạo……