Từng gặp qua thẩm gia dùng viên quang thuật để truy tìm tin tức, lúc ấy tôi đã biết trình bán tiến dùng tám mặt gương đồng để thi triển viên quang thuật, dùng để đánh thức ác niệm từ sâu trong ký ức, đem âm độc xâm tủy hút ra.
Chúng tôi không có bản lĩnh làm tám mặt gương đồng hiện hữu lên hình ảnh, hơn nữa bình thường muốn xem viên quang thuật phải cần tiểu đồng tử, không biết giang khởi vân có thể thi pháp giúp chúng tôi xem được không?
Anh ta ban ngày rất bận, tôi không muốn trì hoãn thời gian của anh ta, chờ đến tối anh ta xuất hiện rồi nói sau.
Ở lâm gia, rất khó để vượt qua khi trời tối, anh tôi liền giục lâm ngôn thấm đi ngủ.
” Cô không ngủ chúng tôi thấy kỳ lạ thế nào? Trong phòng này có camera theo giõi không? Không có thì mở video ở điện thoại lên quay lén cũng được”.
Anh tôi nhìn vào góc trong phòng
” Này, tôi cảm giác có quỷ bên người đang lung lay! Anh còn muốn tôi chụp lén sao?” Lâm ngôn thấm rất bất mãn.
Anh tôi xụ mặt:” ai thèm chụp lén cô? Lão tử là chụp nén xem có quỷ nào không? Dáng người cô giống ván giặt đồ, cùng so với tiểu kiều nhà tôi giống như dân chạy nạn châu phi vậy, có mấy nam nhân mà thèm nhìn cô”
Lâm ngôn thấm bị anh tôi chặn lại một hơi.
Tôi thật muốn nói với cô ấy đã nhìn lầm người, nam nhân như anh tôi…….
Tôi thật muốn nhìn thấy anh tôi thua thảm hại trêи tay của nữ nhân sẽ thế nào.
Anh tôi là tâm thái du hí nhân gian thật sự, sinh tử đến nơi anh chỉ kêu lên “mẹ kiếp, ai da” lâm ngôn thấm là tiểu thư yêu kiều được bảo vệ quá độ, làm sao có thể cùng anh tôi đối khẩu
Huống chi anh tôi đối với cô ấy một chút hứng thú cũng không có, còn lâm tiểu thư này đào hoa có điểm rắc rối.
Anh tôi điên rồi, không phải đầu óc không bình thường, mà gia thế lâm gia, anh tôi né tránh sao kịp
Lâm ngôn thấm…… Có lẽ chỉ cảm thấy anh tôi có chút đặc biệt, đồ chơi mới mẻ sao?
Cô ấy là thiên kim hào phú, quyền quý, nam nhân loại nào mà cô ấy chưa từng thấy?
Giống như khi ở cửa hàng nhà tôi cô ấy nói:” tôi mua tất cả, đồ mới mẻ sẽ chơi vài ngày”.
Anh tôi hừ lạnh coi thường.
Lâm ngôn thấm thở phì phò quay đầu nhìn tôi, tôi bị ánh mắt ấy làm hoảng sợ.
Làm gì? Ngọn lửa chiến tranh đốt trêи người tôi sao? Nói không thắng anh tôi, muốn bắt tôi làm hết giận sao?
” Mộ tiểu kiều, cô đi với tôi vào đây”.
Cô ấy nổi giận đùng đùng, kéo tôi vào toilet xa hoa, ấn khoá trái cửa
” Cô làm gì?” Tôi hơi sợ cô ấy, đây thật sự là người trưởng thành tuổi sao? Tại sao lại giống như một đứa trẻ vậy?.
” Là tôi xem dáng người cô tốt thế nào, hừ, cô so với tôi có béo chút nào đâu, vì sao hắn lại bỡn cợt hạ thấp tôi như vậy?”
Trời ơi! Đừng kéo quần áo tôi được không? Tống vi tên tài xế già kia còn chưa có nữ lưu manh như vậy?
” Cô…..
Đừng kéo, cô có hiểu lễ phép không?” Tôi giữ chặt quần áo của mình, không cho cô ấy động vào.
Cô ấy đổi tới kéo cổ áo tôi.
” Wow –! Cô ăn cái gì để lớn lên! Cô không mập, mỡ đều tập trung ở bộ ngực? Giống như bò sữa —-“
Tôi phát hoả, nếu không phải cô là em gái lâm ngôn hoan tôi sẽ……
Sẽ…….
Cô ấy sức lực rất mạnh,! …… Những đại tiểu thư này hẳn là học võ để phòng thân? Tôi bẻ không được tay cô ấy.
” Lâm tiểu thư, cô đừng tùy hứng như vậy? Chúng tôi tuy là dân chúng bình thường, nhưng mời cô hiểu được thế nào là tôn trọng người khác”.
Tôi tức giận không thôi.
” Ơ, tôi coi cô là bằng hữu, tôi ở trung quốc không có mấy người bằng hữu…..
Có cái gì mà tức giận…… Nhìn quần áo đau lòng quá, chờ tôi chọn trong tủ quần áo cho cô, ách, ước tính không thể được, chỉ có đồ thể thao, sẽ là thiết kế riêng cho cô”.
Cô ấy kéo cổ áo tôi xuống nhìn bên trong nói:” cô xăm hình đoá hoa này thật đẹp,…..wow, nhìn hình ảnh nhũ hoa, tôi muốn chảy máu mũi”.
Cô cháy máu mũi sao?
Không phải tôi mới là người bị cô làm cho hộc máu mũi sao?
Còn nhũ hoa? Không hổ danh là người nước ngoài đọc sách nhiều.
Tôi quyết định, nhất định nhất định sẽ không để cô ấy có mơ ước tới anh tôi! Một chị dâu như vậy là không được.
” Vì sao cái nhìn xăm này lại đẹp như vậy? Rất tươi đẹp sống động nha ……” Cô ấy đưa tay lên sờ đoá hoa trêи ngực tôi.
Hoa mạn châu xa này là giang khởi vân dùng pháp thuật che đậy vết sẹo huyết chú, anh ta đem một đoá mạn châu sa bóp nát rắc trêи ngực tôi
nở rộ từ giữa xương quay xanh xuống tới giữa hai nhũ hoa, không lớn không nhỏ, nhưng mùa hè mặc quần áo sẽ không che đậy được.
Đoá hoa này, tôi không muốn người khác chạm vào, nên cố gắng đẩy cô ấy ra, phía sau tràn ra một cổ hơi thở lạnh băng quen thuộc.
Lâm ngôn thấm rùng mình một cái:” lạnh quá, điều hoà trung tâm hỏng rồi sao?”.
Cô ấy ngẩng đầu nhìn cửa thoát khí
Giang khởi vân xuất hiện phía sau tôi, một tay ôm lấy tôi, một tay vươn những ngón tay dài, nhẹ nhàng đặt lên trán lâm ngôn thấm.
Lâm ngôn thấm choáng váng, đôi mắt từ từ khép lại, ngã xuống đất
Tôi thởi dài bất lực, quay sang ôm eo giang khởi vân, cọ cọ vào ngực anh ta.
Giang khởi vân giọng nói trêи đỉnh đầu tôi vang lên:” ….
Xem ra em không chỉ riêng phải phòng nam nhân, mà còn phải phòng cả nữ nhân”
Tôi ngẩng đầu nhìn anh ta, chỉ nhìn thấy yết hầu cùng đường cong quai hàm khẽ nhúc nhích, bất lực nói:” nữ tử này là một kỳ ba rất hiếm … Tôi gọi anh tôi tới”.
Anh tôi ném lâm ngôn thấm xuống giường, vỗ vỗ tay nói:” em rể, ngươi làm tốt lắm, làm đại tiểu thư này ngất xỉu càng tốt, bớt được nhiều rắc rối”
Lâm ngôn hoan đẩy cửa bước vào, nhìn thấy cổ áo tôi bị kéo rách, vội vàng cúi đầu nói:” thất lễ”
” Em gái anh kéo rách áo tôi”.
Tôi giận dữ nói:” đi tìm cho tôi hai cái kim băng tới đây”.
” …….
Tôi mang quần áo khác cho cô”
“Không cần!”
Tôi ở phòng bên cạnh ghim lại cổ áo, giang khởi vân dựa vào cửa sổ không nói một lời.
Anh ta có phải đang giận?
Trước đây cùng anh tôi tới lâm gia ở tạm một đêm, anh ta khi đó rất không vui.
“Khởi vân … Tư đồ lâm hiện tại cật lực tiếp cận lâm gia, chúng ta……”.
“Ta biết.” Anh ta ngắt lời tôi.
” ….
Vậy sao anh lại tức giận?” thái độ lạnh băng này tôi đã quen rồi, không phải tức giận mà là điềm báo tức giận
“Không có.”
Thái độ này…..
Tôi cảm thấy lòng tôi có chút khó chịu, đành phải một mình đứng cạnh bàn giận dỗi.
Không khí thật xấu hổ, đây là nhà của người khác, tôi không muốn cùng anh ta ở đây cáu kỉnh.
Thật lâu sau, anh ta khẽ cười một tiếng, đi đến trước mặt tôi nhéo cằm, cúi xuống nhìn chằm chằm tôi:” mộ tiểu kiều, em cố chấp như vậy….
Cảm thấy mình không làm gì sai, liền cố chấp cứng đầu cứng cổ, không nói được một câu mềm mại sao?”
” …..
Dù tôi có đúng hay không, mỗi lần đều là tôi xin lỗi”! Tôi quay đầu đi.
Giang khởi vân nghiêng người trêи cổ tôi ngửi ngửi, hơi thở nhẹ nhàng lạnh băng lướt qua làm tôi có chút ngứa ngứa.
“…….
Trêи người em có mùi hương của hắn”.
Anh ta lạnh lùng nói, anh mắt lạnh lẽo nhìn tôi.
Anh chàng này … Quả thật … Lâm ngôn hoan vừa rồi chỉ chạm vào vai tôi.
Tôi đứng dậy cởi cúc, cởi áo khoác ngoài, cởi toàn bộ áo mỏng bên trong, nửa trêи chỉ để lại nội y.
” Quần áo có mùi hương đều ném, anh lại nghe xem, trêи người tôi có mùi hương của ai?” Tôi giương mắt nhìn chằm chằn anh ta.
Giang khởi vân ánh mắt ảm đạm, cúi xuống căn ngực tôi.
“……tiếp tục.”
———————.