Chúng tôi nhìn theo phương hướng hắn chỉ, phía trước là một cái thiên hố thật lớn.
Thiên hố! Ngã xuống hẳn là sẽ chết người.
Hơn nữa thiên hố trêи này sông, tương đương với một thác nước.
Tôi nhìn về phía cuối con đường, kinh hãi không thôi:” nơi này có thật là pháp môn không? Nếu đuổi theo chẳng phải sẽ bị lật thuyền ngã xuống sao?”
” Không sao, không sao, đừng sợ, nếu chúng ta không có khả năng, gia môn nhà chúng ta sẽ nhận sai”.
Thạch mập mạp vỗ ngực
Nhưng tôi vẫn sợ!
Tôi không biết bơi, vỗn dĩ ở trêи thuyền đã lo lắng không thôi, bây giờ còn trơ mắt nhìn con thuyền đi tới vách đá cuối con đường
Các nhánh sông đổ xuống thiên hố, lại từ thiên hố chảy xuống nơi tối tăm, nếu ngã xuống phỏng chừng xương cốt cũng không biết chảy đến nơi đâu.
Càng lúc càng đến gần, một cổ hàn khí từ mặt nước toả ra
Xung quanh mặt nước bắt đầu hình thành sương mù bay, một luồng không khí lạnh băng từ chỗ sâu nhất của thiên hố bốc lên
” Bụpppp…..” Đáy thuyền đột nhiên vang lên tiếng động lạ
” Ahhhb!” Tôi sợ hãi co người lại, giang khởi vân giữ chặt tôi thì thầm:” đừng sợ, là quỷ nước”
“Quỷ nước?!” Tôi sững người một lúc.
Quỷ nước còn nói tôi đừng sợ sao? Quỷ tôi không sợ, nhưng tôi sợ nước.
” Thứ này có làm lật thuyền không?” Anh tôi nhíu mày hỏi
” Không sao, hắn chỉ tới chào hỏi thôi”.
Thạch mập mạp trả lời:” đầu thuyền có ba cổ thi thể, thi khí nặng, mới đưa quỷ nước đến”
Quỷ nước…..
Nghe nói đây là người bị đuối nước, quỷ hồn phiêu đãng ở mặt nước, bởi vì trước khi chết chịu đau đớn nên oán niệm rất nặng, quỷ hồn như vậy rất muốn giết người khác
Có lần tôi đã thấy một tin, một nhà đi thăm mồ, kết quả, có một cô gái ngồi xổm ở hồ chứa nước bên cạnh đang rửa tay, không biết sao lại trượt xuống, sau đó em gái đi kéo chị cũng bị ngã xuống theo
Sau đó gia đình này giống như mê muội, từng người từng người một nhảy xuống để cưới người, cả cậu con trai tuổi cũng nhảy xuống cứu người.
Hậu quả có thể tưởng tượng ra, người lớn, trẻ nhỏ đi xuống cứu người, không có một ai đi lên, trong một ngày liền chết bảy người.
Lúc đó xem tin tức, toàn thân tôi nổi da gà, lạnh cả người.
Cái này rõ ràng là có vấn đề
Nếu những người bình thường nhìn thấy những người thân của mình từng người một chìm trong nước, hẳn là sẽ sợ hãi đến khϊế͙p͙ đảm, liều mạng đi kêu cứu chứ? Vì sao lại còn để từng người một chạy xuống nước?
Nói cách khác, ngay cả khi biết bơi, mà muốn cứu người, nhìn thấy nhiều người chìm trong nước như vậy, còn chưa giác ngộ ra sao? Ngay cả cậu con trai có là học sinh trung học cơ sở, không biết bơi cũng để xuống nước cứu người sao?
Chỉ có thể nói bị mê hoặc tâm trí
Chuyện này quá hàm hồ, xem trêи màn hình tv tôi cũng không biết tình huống cụ thể như thế nào, sau đó trêи mạng đưa tin tức về chuyện này, có người nói quỷ nước lấy mạng, nói cán bộ địa phương đã hút toàn bộ nước trong hồ để vớt thi thể, cuối cùng phát hiện, trước khi rơi xuống nước, người chị đã túm lấy người em, hai người bị vướng vào cống nước …..
Thật đáng sợ, ít nhất đối với tôi điều đó thật đáng sợ.
Tôi không biết bơi.
Lần trước ở thẩm gia bị luyện thi nhân đuổi chạy rơi xuống hồ, bị sặc nước, sặc đến nỗi bây giờ tôi đối với nước có bóng ma tâm lý
Dưới đáy thuyền gỗ lại truyền một tiếng ” bụpppp..” nhỏ, tôi gần như không đứng nổi, vẻ mặt ủy khuất nhìn giang khởi vân —- lần trước trong nước anh ta ôm tôi lên, lần này lại ngã xuống …..
Giang khởi vân thấy tôi sợ hãi nói:” ta đi thu chúng”
Anh ta vừa mới bấm tay niệm thần chú, long tiểu ca lập tức hét lên:” đừng! Đây là quỷ nước giữ nhà cho chúng ta, đừng thu”.
Anh tôi trả lời:” nhưng ở đây có thứ không có mắt động vào em gái ta, doạ đến nó…..
Có một vị tôn thần sẽ phát giận…”
Long tiểu ca gật đầu nói:” ta sẽ xử lý”
Hắn đột nhiên dậm chân, gầm gừ
Sương mù xung quang tan đi một chút, hắn âm trầm nhìn về phía chúng tôi, giải thích:” hôm nay trêи thuyền có thi khí, lại có âm khí, các ngươi lại là người sống, mấy thứ này phân biệt không rõ, nên mới ngo ngoe rục rịch, đừng sợ, bọn chúng không dám lật thuyền đâu”
“… Hy vọng.” Tôi thấp giọng trả lời
Thuyền chậm rãi đi, đầu thuyền tới bên cạnh thiên hố, tôi sợ hãi nắm chặt tay anh tôi và giang khởi vân, nhắm hai mắt lại….
》
Từng đợt gió cuốn qua mặt nước lạnh, mang theo không khí ẩm ướt.
Lao vào mặt tôi, dường như còn có những giọt nước nhỏ, chúng tôi không bị lật thuyền sao?
Giang khởi vân giọng nói mang theo một chút thú vị:” mở mắt ra, người nhát gan”.
Nhát gan, người nhát gan?
Tôi không nhát gan! Chỉ là đối với thứ không biết sẽ hơi sợ mà thôi!
” Em lá gan nhỏ như vậy, còn nói với ta không sợ, còn ôm bụng chạy loạn khắp nơi, vì an nguy của đứa nhỏ mà liều mạng dũng cảm, thật là…..
Dại dột”
Giang khỏi vân véo cánh tay của tôi, khuyến khích tôi mở mắt nhìn.
Cảnh tượng trước mắt không thua kém thành phố trêи núi huyền diệu của Mộ Vãn Thần.
Chúng tôi không bị rơi xuống thiên hố, mà xuất hiện ở nơi rộng lớn, bằng phẳng, nơi xa xa còn có những trụ đá, hàng lang đá, cầu phao, hai bên bờ sông đều là nhà sàn, hơn nữa ở trêи ngọn núi còn có một toà binh trại nguy nga
Thành Miếu Vương, khẳng định là Thành Miếu Vương trong truyền thuyết!
Mỗi một Bộ lạc miêu tộc đều có một miêu vương, long tiểu ca và thạch mập mạp tự xưng là Khắc Khăn, hắn là Hắc Miêu, ngoài ra còn có những bộ lạc khác nhau như Bạch Miêu, Mạ Miêu, Hoa Miêu, Tiểu Hoa Miêu….
Thế lực của Hắc Miêu là lớn mạnh nhất, miêu vương của bọn họ ẩn cử khỏi trần thế, không bị phàm nhân theo dõi.
Tôi khϊế͙p͙ sợ đi theo long tiểu ca và thạch mập mạp, đi đến thành miêu vương.
Thành miêu vương thường là tâm huyết kết tinh của mấy chục đại miêu vương, tuy rằng chỉ được xây dựng trêи vách núi, nhưng lại lợi dụng được rất nhiều địa hình để xây xựng ” cửa trại”.
Số lượng Cửa trại, đại diện cho thế lực và thực lực của miêu vương.
Tôi trộm đếm xem đi qua bao nhiêu ” đoạn long thạch”, long tiểu ca giống như nhìn thấu tâm tư của tôi, chủ động nói:” không cần đếm, tổng cộng có cửa trại”
Trong giọng nói của hắn lộ ra một tia kiêu ngạo không che giấu:” so với thành miêu vương lớn nhất trêи đời hiện có, nơi này còn muốn nhiều hơn cửa trại”
Đứng ở lan can của toà nhà gỗ, tôi nhìn xuống những ngọn đèn dầu bên dưới, chấn động vô cùng
Trêи đời này thật sự còn rất nhiều điều chưa biết, nhiều chuyện kỳ lạ.
” Nhìn bộ dáng này của em….
Thật đần độn”.
Giang khởi vân đột nhiên cười véo má tôi.
Ách, đần độn?
Anh ta kéo tôi, từ từ đi lên bậc thang, xuyên qua toà nhà gỗ gió đêm thổi hơi lạnh, thổi tan cơn buồn ngủ của tôi.
” …… Ta đến bây giờ vẫn nhớ rõ bộ dáng khi em vượt qua sông hoàng tuyền”.
Anh ta khẽ cười nói.
” Một thân toàn máu, đầy vết thương….ủy khuất ngồi trêи bè trúc, sợ hãi co lại như quả bóng, quấn mình trong chiếc áo tơi như một con thú nhỏ….”
Tôi bất ngờ bị lật thuyền, sợ gần chết, sau đó được anh ta đưa vào bờ
” Tiểu kiều, khi nào chúng ta có thể …”
Anh ta thở dài ngừng nói.
———————.