Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu

chương 216

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Anh ta ghen cái gì? Tôi lại không làm cái gì.

…..

Tên này chính là cố ý.

Tôi cùng lâm ngôn hoan không có giao lưu sâu sắc, hắn cảm thấy tôi bảo vệ hắn hai lần, làm tổn thương tự trọng của hắn, cho nên đối với tôi, thái độ tương đối đặc biệt.

Nhưng chúng tôi không thể hiện thái độ yêu thích nhau, giang khởi vân nghe thấy nhắc tới lâm ngôn hoan ánh mắt luôn nhìn tôi chằm chằm, ánh mắt kia làm tôi dựng tóc gáy.

Giang khởi vân dùng ngón tay nhéo tóc tôi vài cái, liền khống tràng thành công, làm chúng tôi hô hấp cảm thấy xấu hổ vô cùng.

Anh tôi khoé miệng có chút run rẩy, bả vai không khống chế được run lên, tôi biết anh tôi đang nhịn cười.

Loại thời điểm này tôi phải nói cái gì?

Xấu hổ đến muốn đào hố chui xuống……

Cuối cùng anh tôi ho một tiếng đối với lâm ngôn thấm nói:” lâm tiểu thư, lần trước theo như cô nói, phòng ngủ phải có vách ngăn phong thủy, cô đã chuẩn bị xong chưa?”

“À! Ờ, ờ,…..

Xong rồi…..” Cô ấy không kịp phản ứng

Anh tôi đứng lên nói:” đi, đưa tôi đi nhìn xem, cô đừng mang bảo bối nhà tôi đặt sai vị trí”

Anh tôi đứng dậy đối với lâm ngôn thấm nghiêng nghiêng đầu, lâm ngôn thấm ngây ngốc sau đó bừng tỉnh, vội đi theo anh tôi ra khỏi chiến trường.

Tôi…..

Anh, anh không phải muốn cứu em sao? Sao lại để em ở nơi này, chính mình tự chạy?.

” …..

Tôi không nghĩ những thứ vô hình có thể chạm vào cô”.

Lâm hôn hoan nhìn chằm chằm ghế dựa phía sau tôi

Tôi gật đầu nói:”….

Đây là…… Chuyện trong vòng tròn của chúng tôi, có một số người kỳ môn thường không biết”.

” Tôi đã hỏi qua đại sư chuyện này, bọn họ nói minh hôn là một loại phong tục, là hai người trong gia đình làm chủ cho hai người chết đi…… Vị phu quân này của cô, giả vờ minh hôn hẳn là có mục đích khác”? Lâm ngôn hoan không khiêng kỵ, ngữ khí lạnh băng.

“…… Ờ, trong đó có một số việc nói không rõ, nhưng anh ấy không phải quỷ hồn”.

” Tôi biết đó là thần, nhưng là nhân vật trong truyền thuyết hư vô mờ mịt, thật sự có thể chạm vào sao?”

Hắn ngữ khí lạnh băng, biểu tình nghiêm túc, tôi có cảm giác bị chất vấn.

Gáy Tôi lạnh toát, Giang Khởi Vân Trường khí lạnh như băng, Tôi rất muốn kêu Lâm ngôn hoan đừng nói nữa, nhưng lại sợ Giang Khởi vân hiểu lầm

Quả nhiên, giang khỏi Vân giọng nói lạnh lùng phía sau Tôi vang lên:” không thể chạm vào sao? Ta làm cô ấy mang thai thế nào? Hừ....!Lâm công tử, đừng tưởng ngươi mang theo Thái Miếu Hoàng khí xã tắc, liền muốn xen vào việc người khác…..”

Lời này rõ ràng nói cho Lâm ngôn hoan nghe, vẽ mặt hắn cứng đờ, tôi quay đầu lại nhìn, Giang Khởi Vân nhàn nhạt nói:”…… Người kêu Tiểu Kiều cùng anh trai cô ấy tới, là muốn hỏi bọn họ xử lý Toàn cục của hải Hải Yến lâu thế nào? Ngươi là người duy nhất, nếu bị người khác tra ra chuyện này, đối với gia đình ngươi sẽ ảnh hưởng rất lớn”.

“…….

Không tồi, chuyện này ta không tin tưởng người khác”.

Lâm ngôn hoan ngữ khí không chút gợn sóng.

Lâm ngôn hoan nhìn về phía tôi nói:” nếu thể trạng cô cho phép, liền cho tôi một chút ý kiến, nơi đó nên hoàn toàn xử lý thế nào, cũng tuyệt luôn hậu hoạn này, tôi cảm thấy hành động của từ nhã kỳ có chút nguy hiểm”.

” …….

Được rồi, tôi cùng anh tôi và chồng sẽ thương lượng, trả lời anh sau”.

Tôi muốn nhanh chóng kết thúc cuộc nói chuyện.

Bị kẹp ở giữa có chút kinh hồn tán tảng, giang khởi vân ngữ khí có chút không tốt

Về đến nhà, anh ta nhíu mày nói:” em sơn đều nói không được đầy đủ, nhìn cái gì mà nhìn? Họ lâm kia chính là lo lắng ngày nào đó chuyện này bị đối thủ dụng tâm kín đáo lợi dụng sẽ nguy hại tới nhà hắn, em quản chuyện của hắn nhiều vậy để làm gì?”

” Ai nói tôi đọc không đầy đủ, tôi có thể”

sơn là khoa học quan trọng nhất trong phong thủy, chú ý đến thiên địa hợp nhất của con người.

Kỳ thật, tôi cũng muốn ghi nhớ toàn bộ, nhưng tôi lại có chút hơi chột dạ

Trước khi sảy ra sự cố, hải yến lâu chính là trạm cứu hoả Tử Sơn Ngọ Hướng Chính Châm, bên trong hồ nước nhân tạo cùng phương hướng dòng nước rất được chú ý, có một mô hình ba trong một, nói chung đều là ngọc quấn thân, phú quý song toàn, hẳn là bố cục tốt.

Nhưng từ khi bị từ nhã kỳ dùng gương đổi ngược pháp trận, biết thành một bố cục tương phản, giết hoàng tuyền, chủ bại tuyệt, còn có quan phi.

Nhìn xem kết cục hiện tại của từ lão bản, vẫn còn bị nhốt

Giang khởi vân nhìn tôi, đôi môi mỏng nói:” có thể, học được không ít thứ”bg-ssp-{height:px}

” … Tôi có học, tuy rằng chậm hơn một chút”.

” Không chậm, em là người đã ăn qua trà của tiên gia, không chỉ một khiếu thông, mà có hàng trăm khiếu thông, chỉ là đang đợi một cơ duyên mà thôi”.

Anh ta từ từ nói

Tôi nghiêng đầu nhìn, anh ta rất hiếm cùng tôi thâm ý bằng tiếng lóng, đây là chỉ dạy tôi sao?

” Anh cũng thật là, biết nhiều vậy cũng không dạy tôi, đều để tôi tự mình ngộ ra...” Tôi vừa oán hận anh ta vừa chuẩn bị nằm xuống ngủ

Anh ta từ phía sau ôm tôi nhẹ nhàng nói:” dạy em cái gì? Có một số việc ta đều ngộ ra, còn cần em tới độ ta …..”

Tôi mơ màng nhưng vẫn luôn suy nghĩ về lời anh ta

Anh ta ngộ ra cái gì? Tôi độ anh ta cái gì?

Giâc mơ đêm nay có chút kì quái, tôi mơ thấy một toà nhà nguy nga, cổng cùng tường thành cao chót vót, tất cả đều là màu đen

Có một người đứng trêи bậc thang quay lưng về phía tôi, tôi gọi vài tiếng người đó cũng không thèm nhìn, tôi bước lên nhìn kỹ, người kia tóc màu đen bay phấp phới, lúc sau chậm rãi quay người lại, tôi nhìn thấy một nửa khuân mặt.

Cô ấy mặt mày sắc bén, nhưng ngũ quan quen thuộc là.

….

Là tôi sao?

Giấc mơ này không hề có quy luật, trong chốc lát xuất hiện câu nói của lâm ngôn hoan ” cô là người hoàn chỉnh, pháp luật không thừa nhận cái gọi là minh hôn”, trong chốc lát lại mơ thấy hải yến lâu kính vỡ vụn, cửa sổ tối om thổi qua một đám quỷ hồn, còn có tiếng cười quỷ dị phát ra từ toà nhà trống

Tôi đột nhiên run lên, giang khơi vân liền ôm chặt tôi, nhíu mày hỏi:” …….

Làm sao vậy?”

Tôi trợn mắt sốt ruột, đầu tôi đột nhiên choáng váng, tôi xoa xoa đầu, nói:” dường như là ác mộng…..”

“…..

Sang đây!” Anh ta nói.

” Sang bên đó sẽ chọc vào anh?” Tôi không chút nghĩ ngợi trả lời

Anh ta sửng sốt không vui hỏi:” em nói ai chọc ai?”

Ách …..

Tôi nói là bụng sẽ chọc vào anh.

Haizzz

” Em vừa gặp ác mộng gì?” Anh ta khẽ nhíu mày.

Tôi vừa đem cảnh tượng trong giấc mơ kể lại cho anh ta, tôi dường như chưa bao giờ nhìn thấy toà nhà màu đen kia, vì sao lại mơ thấy mình đứng ở trước toà nhà đó?

Giang khởi vân nghe xong, cong môi nói:” những giấc mơ đều là chính mình đã thấy qua, chỗ nào còn có người đem giấc mơ coi là dấu hiệu đi cầu giải?

” Thỉnh đế quân đại nhân vì tôi mà giải mộng một chút đi”.

Tôi cười nhìn về phiá anh ta

Anh ta nhàn nhạt nhìn tôi, ánh mắt trong đêm đen càng thêm tĩnh lặng, dường như đồng tử vàng sẫm đều thu lại.

” Em thay đổi xưng hô, ta sẽ suy xét một chút”

” Ơ.

….

À, phu quân đại nhân!” Tôi cười ôm eo anh ta, tuy rằng đã giữ bụng nhưng tư thế có chút buồn cười, nhưng không ngăn được tôi vùi đầu vào vai anh ta

“…..

Em là muốn tới hải yến lâu?”

Tôi lè lưỡi, anh ta thật lợi hại

Anh ta dường như thích ăn cách xưng hô ” phu quân đại nhân” này, ngày hôm sau liền phái bạch vô thường tới tìm tôi, nói bạch vô thường cùng tôi đi xem bố cục hải yến lâu.

Đã lâu tôi chưa thấy thất gia, run rẩy lấy la bàn cũng không xong

Bạch vô Thường cười nói:” tiểu nương nương, Đế Quân đại nhân quá ưu ái người, cư nhiên phái tôi tới làm tùy Tùng của người”.

Tôi sắp khóc:” hoan nghênh thất gia lao động, về nhà Ta sẽ đốt cho ngươi chi phí vất vả”.

Bạch vô thường hì hì cười……

———————.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio