Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu

chương 337

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tà khí tạm thời bị kiềm chế, chúng tôi đến gần cửa nhà chính, anh tôi hàm ngậm đồng phù, thật cẩn thận dùng càn khôn kiếm pháp mở một khe hở.

Phía sau cánh cửa, treo một tầng dày đặc màn che, trêи mặt đều là kinh văn, đem toàn bộ cửa che kín đến không còn chỗ hở

Tà khí lạnh băng nhè nhẹ từng đợt lộ ra, bên trong là một mảnh đen nhánh, anh tôi nhỏ giọng hỏi:” đại sư, người còn sống không?”

” Lão nạp tạm thời không làm sao, ngươi bước vào đóng cửa lại, sẽ thấy …..

Hối thanh, ngươi đứng ở cửa”.

Lão hoà thượng phân phó.

Những lời nói thật rõ ràng, hẳn là còn có thể khống chế tình hình

Hối thanh bĩu môi, không nói cái gì, nhấc màn che lên, ý bảo tôi đi vào.

Cánh cửa đóng lại, trong phòng, sáng lên hai ngọn nén…..

Là ngọn nến Viết Phù Văn.

Ngọn lửa hơi nhảy lên, thoạt nhìn trông thật ảm đạm

Viên tuệ đại sư lão hoà thượng ngồi xếp bằng ở giữa giường, trước người hắn có hai người ngã gục xuống đất, hẳn là hai vị sư thúc của hối thanh hoà thượng.

Nhà tranh chỉ là lớp vỏ bên ngoài, thực tế nơi này là một gian thạch thất, vách tường bốn phía, sàn nhà, trần nhà, toàn bộ đều được khắc kinh phật

Có rất nhiều giá Bác Cổ được dán đầy trêи tường, trêи mặt giá có vô số tiểu tượng phật bằng gỗ, đều là tư thế ngồi ngay ngắn, trêи người khắc đầy kinh văn, còn dùng đan sa vẽ một đường.

Những đường cong cong vặn vặn màu đỏ đó, tôi cảm thấy dường như những tiểu tượng phật đó toàn thân đều chảy máu.

Những tiểu tượng phật bằng gỗ này không phải cố định, mà là giống như vật trang trí trong xe hơi, phần đầu được nối với thân bằng một cây lò xo, dưới ánh nến mờ ảo, tôi cảm thấy như những tiểu tượng phật rung đùi, lắc lư nhìn chúng tôi.

Tôi chưa từng gặp viên tuệ đại sư, không biết hắn trông như thế nào, nhưng bây giờ viên tuệ…….

Trông thật khủng khϊế͙p͙

Sắc mặt hắn tái nhợt, làn da nhăn nheo, mí mắt dưới đỏ như máu, bị làn da kéo xuống, thoạt nhìn tròng mắt thật lớn.

Làn xa khô khốc, xương cốt như sài, nhìn như bộ xương

Trông thật giống một người chết.

“…..

Hai vị là ai?” Đôi mắt che kín tơ máu của hắn nhìn chằm chằm vào tôi,

” Chúng ta là bằng hữu của hối thanh, họ mộ, hai anh em”.

Anh tôi đơn giản trả lời.

Hai anh em họ mộ, tôi cảm thấy người trong vòng tròn này đều biết là ai.

” Hoá ra hai vị tiểu hữu Mộ Gia….

” Lão hoà thượng cố gắng nở một nụ cười, nói:” chỗ này có hai cái đệm hương bồ, các ngươi ngồi xuống đi, đừng trách lão nạp lễ nghĩa không chu toàn, thật sự là không thể mảy may di chuyển….”

Hắn dùng ánh mắt ý bảo chúng tôi ngồi trêи đệm hương bồ.

Vui đùa cái gì vậy, phía trước hai cái đệm hương bồ kia còn có thi thể nằm ở đó, chúng tôi làm sao dám ngồi?

” Không cần, chúng ta đứng là được, nơi này đã sảy ra chuyện gì sao?” Anh tôi thấp giọng hỏi

Lão hoà thượng ánh mắt dày đặc nhìn về phía tôi, trực giác tôi mách bảo, hắn không sống được bao lâu nữa.

” Mộ cô nương, trường khí trêи người ngươi thật khác với thường nhân….

Hay là sau chuyện của hoàng đạo thôn, công đức viên mãn, đã siêu phàm thoát tục”? Hắn ngập ngừng hỏi

“…..

Siêu phàm thoát tục nào có dễ dàng như vậy, tôi chỉ được tiên gia chiếu cố nhiều hơn, cho nên nơm nớp lo sợ mà tu hành”.

Tôi nhỏ giọng trả lời.

Anh tôi cau mày nói:” đại sư, bộ dáng của ngài thoạt nhìn trông như đã nở mạnh hết đà ( hết đát, xuống cấp)…… Sớm muộn gì cũng trấn áp không được…..

Em gái ta có cái gì khác thường cũng là chuyện của em gái ta, đã có người khác nhọc lòng…..

Ngài hỏi chuyện này làm gì? Không bằng máu chóng nghĩ cách giải quyết”

Viên tuệ đại sư điềm đạm cười:” mộ đương gia ánh mắt thật sắc bén, tính cách dứt khoát, lão nạp đánh giá cao hậu sinh như ngươi…..bg-ssp-{height:px}

Mảnh đầu gỗ tà ác kia nằm bên trong chiếc giường này….

Bên dưới tấm đệm bồ hương của lão nạp ….

Trước mắt xem ra đây là một cái âm mưu, có người muốn nhân sĩ chính đạo của tăng đạo tục, nguyên khí bị thương nặng, nhân cơ hội đó lật đổ, đầu gỗ tà ác màu đen kia, chính là pháp môn của thi ma …..”

Lời nói của hắn đột nhiên cứng lại, biểu tình trêи mặt cổ quái, làn da nhăn nheo gục xuống

Tà khí giống như dung nham cuồn cuộn, ùng ục sôi trào, từ vị trí của hắn toát ra một cái bọt khí, bùm một tiếng, nổ tung ở trong phòng …..

Trong nháy mắt, khí đen tràn ngập, toàn bộ mặt đất biến thành vực sâu đen tối, chúng tôi đứng ở cạnh cửa, cảm thấy như muốn rớt xuống đó.

Lão hoà thượng đôi tay run rẩy, liều mạng gẩy Phật Châu, dùng sức lực cuối cùng niệm tụng phật hiệu

” Nam mô nam mô a súc như tới….” Bờ môi hắn run rẩy, thanh âm phát ra mang theo tiếng vọng

Sau khi hắn niệm tụng nhiều lần, những tiểu tượng phật trêи giá Bác Cổ bốn phía bắt đầu rung lên, lò xo kia khẽ nhúc nhích, khiến đầu tượng phật run rẩy

Trong ánh nến, trông như đang giãy gịua tắm máu, vô số bức tượng phật run rẩy, như thể cùng nhau xướng tụng phật hiệu.

Câu xướng tục phật hiệu này, ngay cả khi có rơi xuống địa ngục, chịu đựng cảnh khổ, cũng có thể dựa vào Thiếu Thiện Căn để đạt được A Súc Như Tới Cứu Tế Rút Độ.

( Cả câu này có ý nghĩa, nếu rơi xuống địa ngục cũng có thể giải thoát bởi a súc như tới nhờ vào cứu tế rút độ)

Lão hoà thượng cho rằng nơi tối tăm này là địa ngục của phật giáo sao?

Sương đen trêи mặt đất, trước người hắn phun trào ra, giống như có cái gì đó phá vỡ giới hạn

Một bàn tay, sưng to trắng bệch, thối rữa chảy mủ, từ trong động vươn ra! Nắm chặt hai cổ thi thể dưới mặt đất, những chiếc đinh màu đen được cắm vào xác chết bành chướng, để bài trừ một đống máu đen

” Ahh…..

” Tôi kêu lên sợ hãi:” anh, đây là cái động, cái động nuôi thi ma của luyện thi nhân”

Anh tôi cũng bị doạ sợ, xoay người đẩy tôi chạy ra bên ngoài:” mẹ nó, cái này không phải nhân lực có thể giải quyết! Lão hoà thượng ngài mau lại đây”

Anh tôi quay đầu gọi viên tuệ lão hoà thượng, hai mắt của hắn đột nhiên hung bao hẳn lên, một tiếng tuyên truyền giác ngộ phật hiệu giống như sư tử gầm, hàng ngàn tiểu tượng phật bốn phía kịch liệt lung lay, có một số đầu bị rơi xuống dưới

Cái tay của thi ma kia nhanh chóng lùi về bên trong cái động mày đen kia, mang theo hai cổ thi thể…..

Hẳn là nó lại có đồ ăn mới?

Lão hoà thượng phun ra máu, khàn khàn nói:” mộ đương gia…..

Nói đúng…… Cái này, không phải nhân lực có thể chống lại…… Nói với hối thanh, đóng cửa chùa chiền, phân tán tăng nhân…..

Không được đến gần nhà tranh nửa bước, ta vẫn có thể kiên trì, có thể kiên trì……”

Hậu quả của kiên trì vẫn như vậy, vẫn còn đáng lo ngại, lòng tôi giật mình, kéo anh tôi ra ngoài, cuối cùng nhìn thoáng qua dung nhan tiều tụy, trông như một bộ xương khô của lão hoà thượng

Hai mắt hung bạo nhìn chằm chằm vào chúng tôi, cằm đều là máu……

Chúng tôi vừa ra đến cửa, anh tôi lập tức kéo hối thanh chạy ra khỏi phạm vi cánh cửa, nôn nóng truyền đạt lại ” di ngôn” của lão hoà thượng

Hối thanh mãnh liệt đạp một cái cây, hắn đối với loại chuyện này xác thật rất tức giận lại còn mang theo cảm xúc bất lực và tuyệt vọng, nhưng lại không thể tìm bất kì một phương pháp nào.

Tôi mặc niệm Phong Đô bảo cáo, mời thất bát gia tới đây

Hắc bạch vô thường vừa mới xuất hiện, tròn mắt nhìn tôi nói:” tiểu nương nương, chúng tôi bước vào cửa cổng của Phật Tổ Bồ Tát, sức lực sẽ yếu bớt, không đối phó được với cái thứ kia ở nơi này!”

Bạch vô thường từ từ bay đến bên cạnh tôi, lười nhác nói:” thôi đi, lão bát, ngay cả khi không suy giảm sức mạnh, chúng ta cũng có thể làm gì?”

Vì sao, Thất Bát gia cũng cảm thấy thứ này vô cùng mạnh mẽ?

” Tiểu nương nương ~~~ tôi thấy tốt nhất người nên mời đế quân đại nhân đến đây…..

Để tiểu hoà thượng kia đóng cửa cổng, cầu nguyện lễ phật, thông báo của Bồ Tát của họ”

Tôi ngồi ở ghế sau xe, trộm dùng máy hút sữa giải quyết cơn đau căng cứng ngực, dùng máy hút sữa bằng điện, khí lực rất lớn, khiến tôi có chút đau đớn.

Giang khởi vân đột nhiên xuất hiện bên cạnh tôi, tôi giật mình, thiếu chút nữa đánh rơi bình sữa.

” …..

Không phải anh chưa từng thấy qua, em khẩn trương cái gì?” Anh ấy không vui, nhíu mày nói.

———————.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio