Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mỹ An ở bên kia hít sâu một hơi, đứng dậy tuyên bố:
“Bách Niên chắc chắn trong sạch, Thanh Bách chắc chắn vô tội, buổi họp báo này tôi chỉ muốn nói như vậy.
Mong quý vị nhớ kỹ những lời hôm nay, một khi Trần Mỹ An tôi còn ở đây, Bách Niên sẽ không đổ”.
Minh Thái cuối cùng không nhịn được mà vỗ tay thành tiếng, Mỹ An cũng trộm thở phào một cái, lời này cô cũng mong anh sẽ nghe được.
Thanh Bách, tôi đang chống đỡ rất tốt, anh đừng lo! - Cô
nghĩ thầm.
!Phòng viên bên dưới tất nhiên chưa thỏa mãn với những điều này, bọn họ nháo nhào muốn phỏng vấn cô.
“Cô Mỹ An, cô đã trở về khi nào? Tại sao cô lại trở thành phó giám đốc của Bách Niên?”
“Cô và Lưu Thanh Bách đã nối lại tình xưa phải không?” “Quan hệ hiện tại của hai người là gì?”.
Vệ sĩ làm việc rất chuyên nghiệp chỉ trong tích tắc đã đưa Mỹ An rời khỏi buổi họp báo.
Minh Thái lái xe đưa Mỹ An đi, cười nói:
“Cô xem đám nhà báo đó, chỉ quan tâm mối quan hệ của cô và Thanh Bách, bọn họ chẳng để tâm gì về việc ma túy nữa”
“Đây mới thật sự là mục đích của tôi, chẳng qua là cần tin tức có đề tài, tin lá cải yêu đương cẩu huyết thôi mà.
Tôi sẽ cho bọn họ viết thoải mái, chỉ cần làm chìm xuống chuyện của Thanh Bách là được” - Mỹ An nhếch môi.
Thanh Bách ngồi vắt chân chắp tay trong phòng tạm giam vô cùng hài lòng, anh cảm thấy mình đã nhìn thấy người phụ nữ mình muốn ở cạnh cả đời rồi.
“Trở về ngủ một giấc đi, mọi chuyện đã trong tầm kiểm soát rồi, nếu có bất kỳ tin tức gì tôi sẽ gọi cho cô”
Mỹ An gật đầu đồng ý, cô nghĩ bộ dạng của mình lúc này hẳn phải tiều tụy lắm.
Nếu Thanh Bách trở ra nhìn thấy sẽ lại mắng cho cô một trận, vả lại chị gái cũng đang lo lắng cho cô.
“Mỹ An, em muốn theo chuyện này đến cùng sao? Chị cũng mơ hồ đoán ra là Tấn Khang rồi”
“Chị không muốn em đối
.