Chương
Editor: Qing Yun
Thứ hai luôn luôn là ngày bận rộn nhất, nhưng tuần này lại đặc biệt bận hơn những ngày thứ hai khác, Vưu Gia cảm thấy mình sắp biến thân thành con quay, giờ sáng cô muốn vào WC, nhưng bây giờ là giờ rồi mà đến cạnh cửa của WC cô cũng chưa sờ đến được.
Trong lúc bàng quang báo động kịch liệt, cô nghe người nhà bệnh nhân ngờ vực dò hỏi, bị tiền bối thúc giục viết kết quả kiểm tra phòng… Rất nhiều tin tức oanh tạc vào đầu cô khiến cô thấy đầu mình choáng váng, làm cô có cảm giác mình sắp siêu thoát.
“Vâng, anh cứ nói, từ từ nói, không nóng nảy.”
Có lẽ người kia chưa từng gặp bác sĩ nào có thái độ tốt như vậy, anh ta híp mắt liếc nhìn tấm thẻ trên ngực cô, thấy ba chữ thực tập sinh thì không biết nghĩ đến cái gì, anh ta gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ: “Thôi, nói với cô cô cũng không hiểu, gọi chủ nhiệm của cô đến đây nói chuyện với tôi.”
Người nhà ở bên cạnh phụ họa: “Bệnh viện làm ăn kiểu gì không biết, dám thả người không biết gì ra làm việc, đúng là mưu tài hại mệnh.”
Vưu Gia thậm chí còn cười tươi hơn, cô dùng giọng điệu bình tĩnh, thong thả kiên định trả lời: “Hôm nay chủ nhiệm chúng tôi có mười bốn lịch phẫu thuật, có thể ra khỏi phòng phẫu thuật hay không còn khó mà nói, nếu anh thật sự muốn gặp ông ấy thì xin kiên nhẫn một chút.”
Người kia nói: “Nhìn mà xem, lại đùn đẩy.”
Sau đó hùng hổ rời đi.
Vưu Gia cảm thấy mình biến hư, trước kia gặp phải chuyện này cô đều nơm nớp lo sợ, chỉ sợ không giải quyết tốt được, bây giờ lại học được nói lời trào phúng ẩn ý rồi.
Lúc này cô còn suy nghĩ, nếu sau này Lục Quý Hành đóng bộ phim về ngành y, cô có thể cung cấp không ít tư liệu sống, nhưng có lẽ quay ra cũng không ai muốn xem. Tất cả đều là mấy việc sốt ruột.
Nghệ thuật bắt nguồn từ cuộc sống, vài nét bút ít ỏi có thể viết hết vui buồn tan hợp, người ác sẽ có báo ứng, chính nghĩa sẽ được mở rộng.
Nhưng đối với cuộc sống, nếu nghệ thuật là Espresso, vậy cuộc sống chính là là nước Coca, bạn xem vô số bọt dâng lên từ bên dưới, nhìn như rất náo nhiệt nhưng thực tế lại rất nhạt nhẽo.
Thật ra đều không phải chuyện gì tội ác tày trời, nhưng nơi như bệnh viện bận quá thành ra rối loạn, người mà vội vàng là ác ma che giấu trong lòng sẽ dễ dàng nhô đầu ra.
Hôm nay phẫu thuật mấy lần, Vưu Gia rửa tay nhiều đến mức trầy da.
Cô may mắn vì vẫn có chút thời gian để ăn cơm trưa, Chu Dương thảm hơn, hai người ngẫu nhiên gặp được ở nhà ăn, tán thưởng nhau nên trao đổi cho nhau miếng thịt.
Đùi gà đổi cá chiên.
Đã mệt như thế mà Chu Dương vẫn còn sức tám chuyện: “Trên mạng truyền chân tướng Chu Thiến bị đuổi ra khỏi đoàn phim, sao lại thế ngày, có người hại chồng em à?”
“Dạ?” Đầu óc Vưu Gia không tỉnh táo, cô sửng sốt một lúc mới phản ứng lại, vừa nhai thịt bò vừa lắc đầu nói: “Không rõ ràng lắm.”
Cô bỗng nhiên cảm thấy nuốt không trôi.
Chu Dương nhìn sắc mặt cô sau đó không hỏi nữa, tuy rằng trực giác nói cho chị ấy hơn phân nửa là người nổi tiếng nhiều thị phi, đây là chuyện không thể tránh khỏi.
Bất kỳ việc gì đều có chẳng may… Huống hồ, bị người phê bình thì dù thật hay giả cũng là chuyện không hay.
Chị ấy nhìn Vưu Gia, bỗng nhiên vỗ mạnh bả vai cô: “Không sao đâu, đẳng cấp của Chu Thiến căn bản không thể bằng Lục Quý Hành, người ăn dưa cũng không ngốc như vậy, sao có thể sẽ tin cô ấy và Lục Quý Hành có gì với nhau.”
Vưu Gia vội vàng và hai miếng cơn, chỉ nhớ rõ lúc sáng khi Lục Quý Hành lái xe đưa cô đến bệnh viện, cô ngồi trên ghế phụ lướt mạng, bỗng thấy một tin tức đăng từ hai giờ sáng mà vẫn đang được thảo luận nhiều:
Ngày gần đây, web drama [Chư thần Thượng cổ] phát sóng, vài vị diễn viên chính cũng được chú ý, khả năng một số fans cũng nhân ra rồi, nữ số sớm định ra là Chu Thiến đột nhiên âm thầm mai danh ẩn tích. Thượng Cổ đã trải qua rất nhiều phong ba đổi diễn viên, nhưng mỗi nhân vật thêm vào hay thay đổi đều sẽ có lý do, chỉ riêng Chu Thiến rời đi là thật sự im lặng không có tin tức. Lúc trước có nhiều tin nói rằng cô ấy bị cấm sóng, ngày cân đây có người biết tin nói rằng nguyên nhân là vì cô ấy dan díu với nam nghệ sĩ đang nổi như mặt trời ban trưa.
Những lời này nói quá lộ liễu, chỉ thiếu điều dán luôn ba chữ Lục Quý Hành lên.
Chu Thiến im hơi lặng tiếng vài tháng, không phải im hơi lặng tiếng bình thường mà là đến một bài báo pr cũng không có.
Có lẽ cô ấy không phải người có số nổi tiếng, dù làm chuyện tốt hay chuyện xấu thì cảm giác tồn tại cũng rất thấp, lăn lộn trong giới giải trí đã nhiều năm mà đến nay muốn đóng một vai phụ cũng không dễ, vất vả lắm mới nhận được vai nữ phụ số của phim này, còn chưa làm được gì đã bị chôn vùi, đến phù dung sớm nở tối tàn cũng không tính.
Tin tức này được tung ra vào thời gian rất vi diệu, phim vừa nổi tiếng, độ hot của diễn viên đang tăng lên, tin xấu này lập tức xuất hiện, còn diễn biến có bài có bản.
Nhưng cái này vẫn chưa đủ ghê tởm, ghê tởm nhất chính là có người chụp được ảnh Chu Thiến ra vào bệnh viện phụ sản, còn cả ảnh Chu Thiến và Lục Quý Hành ở bên nhau vào buổi tối, lại thêm cả ảnh Chu Thiến lên xe Vưu Tĩnh Viễn. Ba cái ảnh này không có gì khác thường cả, nhưng đặt bên nhau thì thành một bộ ngôn tình cũ rích rẻ tiền.
Cốt truyện đại khái là thế này: Chu Thiến và Lục Quý Hành diễn giả thành thật, hai người chim chuột giấu rất kỹ, không có ai phát hiện. Nhưng không khéo chính là Chu Thiến bất cẩn mang thai con của Lục Quý Hành, cô ấy đi tìm Lục Quý Hành thương lượng, Lục Quý Hành kiến nghị cô ấy phá thai, đồng thời tỉnh táo lại, biết tiếp tục thế này là không được, quyết định chia tay với Chu Thiến. Nhưng Chu Thiến thật sự thích Lục Quý Hành, cô ấy giận anh tuyệt tình, sau đó không biết vì sao lại chọc phải Vưu Tĩnh Viễn, Vưu Tĩnh Viễn là ai? Anh rể của Lục Quý Hành, anh ruột vợ Lục Quý Hành, lại là ông chủ công ty truyền thông, người đầu tư lớn nhất của [Chư thần Thượng cổ], vốn cô ấy chỉ muốn trả thù Lục Quý Hành, làm người nhà họ Vưu có khúc mắc với anh, nào đoán được Vưu Tĩnh Viễn máu lạnh vô tình, việc đầu tiên chính là cấm sóng cô ấy.
Nói được có sách mách có chứng, Vưu Gia cũng suýt nữa là tin.
Cô không thể không cảm thán nhân tài bịa ra cốt truyện này không kém Chu Dương, xem nhiều tiểu thuyết chủ tịch bá đạo.
Thật ra khi đọc được tin này Vưu Gia còn hơi ngốc, nhưng không đến mức tin cái này.
Dùng lời nói của anh Mạch thì chính là: “Ha ha ha ha ha, mẹ nó chim chuột, thẩm mỹ của cậu ấy có vấn đề, thích kiểu mini như em, vì muốn quay về nhìn em một cái mà tăng ca bận tối mặt, thử hỏi ai làm được thế này?”
Tuy lời này nghe như có ý công kích, còn không giống đang khen cô, nhưng Vưu Gia cực kỳ tự tin cảm thấy trong mắt Lục Quý Hành không thể có người thứ hai.
Chu Thiến vẫn luôn im lặng, Lục Quý Hành cũng bèn không thanh minh, anh Mạch kiến nghị không cần thanh minh vội, tuy rằng gần đây danh tiếng trên mạng của Chu Thiến trong tốt, nhưng trong giới chưa từng nghe nói cô ấy làm việc khác người gì, chuyện này cô ấy hơi vô tội, chẳng may cô ấy trong sạch, chuyện này là bị người khác vu oan, vậy thì nếu muốn làm sáng tỏ cũng nên chờ cô ấy mở miệng trước, thứ hai, chuyện này khá kỳ lạ, rõ ràng có người ở sau đẩy tay, không chừng đang nghẹn ý xấu gì, vẫn để xem tình hình thế nào lại nói.
Vì thế ban ngày trên mạng rơi vào trạng thái nổ tung, quần chúng hóng chuyện phẫn nộ tỏ vẻ: Nếu Lục Quý Hành thật sự là loại người này, fan tuyệt đối biến thành anti, mắng cả đời.
Thủy quân điên cuồng châm ngòi thổi gió:
—- a, giới giải trí có được mấy người sạch sẽ.
— nhảy từ Thiên Duy sang MG, lý do là gì chắc trong lòng mọi người tự rõ nhỉ?
— cũng không nhìn xem nhà mẹ vợ người ta là ai.
— bám váy vợ mà thôi.
— nếu không sao lại cưới người thường.
— không hiếm lạ, giới giải trí vốn là như vậy, rất loạn, chỉ là gần đây nổi tiếng cho nên bị người ta chọc ra thôi, cái gì mà lạnh lùng cấm dục, không biết sau lưng còn làm ra chuyện gì đâu.
— nói không chừng chính vợ người ta cũng mặc kệ.
— nhưng mà fans nên sáng mắt ra đi, cái gì mà anh tôi không tranh với đời, hình tượng tan nát hoàn toàn rồi!
…
Lời nói khó nghe hơn cũng có.
Lục Quý Hành được chú ý nhiều thế nào, phim được chú ý nhiều thế nào thì chuyện được được chú ý như thế.
Nhưng trên mạng gió tanh mưa máu, fans của Lục Quý Hành lại chính là một dòng nước trong.
Fans nhà khác đều điên cuồng khống chế khu bình luận. Vừa bị nói xấu là tủi thân đến muốn khóc cho bõ.
Nhưng các cô gái Đại Quý Quý bây giờ chỉ muốn xem Lục Quý Hành bị lật xe.
“Bịa, bịa tiếp đi, đừng có dừng lại, ngày thứ hai đau khổ của tôi chỉ nhờ chuyện này mới vui vẻ sống qua ngày được.”
“Ừm, nói có sách mách có chứng, tôi tin, hy vọng anh tôi đừng làm tôi thất vọng, rốt cuộc anh nhát thành thế kia, quên sinh nhật bạn gái còn bị mắng rồi bị ghim rất nhiều năm, chậc, quá kém.”
“Anh ngoại tình? Còn làm người ta lớn bụng? Mẹ ơi, không nhầm chứ? Cứ xem vợ anh ấy chân trước mua đồng hồ, chân sau anh lập tức hận không thể đeo lên mang khoe khắp nơi, cấp bậc yêu đương ở hạng đồng thau, đi đánh Vương giả có khi thua không còn cái quần, nói anh ấy mang thai có khi tôi sẽ tin.”
“Rung đùi, tôi chỉ muốn hỏi một chút, đêm nay anh tôi quỳ mì gói hay là sầu riêng.”
“Tôi muốn chúng ta góp tiền mua roi da cho chị dâu A Quý. Nụ cười đột nhiên bin ”
“Cảm ơn, cảm ơn mọi người, rất cảm ơn mọi người đã bịa ra câu chuyện xuất sắc thế này, bổ khuyết cho mối tình đầu không có một chỗ trống tình cảm nào cả.”
“Anh, chú ý một chút đi! Đây là biến tướng giục sinh đó! Cố gắng chút coi nào, thật sự muốn gửi bổ thận cho anh!”
…
Trong một mới sốt ruột, thú vui lớn nhất của Vưu Gia chính là đọc bình luận của fans, quả thực là mang thuộc tính hài hước, cho dù xung quanh gió tanh mưa máu thì bọn họ cũng làm như không nhìn thấy, cứ như đó không phải chuyện lớn gì.
Đến buổi tối, chuyện đã lên men một ngày, cuối cùng Chu Thiên cũng đăng bài thanh minh.
Phòng làm việc của cô ấy đăng bức ảnh hai quyển sổ hồng mà một thư thông báo: Xin lỗi, thời gian lâu như vậy mới thanh minh. Thật sự là gặp phải chuyện này ai cũng bối rối, hôm nay Thiến Kiếm đi khám thai, bởi vì đủ loại nguyên nhân nên phòng làm việc không liên lạc được với cô ấy, không dám nói bừa, thấy chuyện lên men, trong lòng chúng tôi cũng như lửa đốt. Cô ấy thật sự mang thai, nhưng không phải anh Lục, ở đây, phòng làm việc thay mặt Thiến Thiến xin lỗi anh Lục, vô duyên vô cớ liên lụy đến anh, thật sự xin lỗi, tôi biết anh vẫn luôn không thanh minh là bận tâm mặt mũi Thiến Thiến. Nhưng thật ra không sao cả, chuyện tình cảm khó tránh khỏi gập ghềnh, con đường tình duyên của cô ấy cũng không thuận lợi, mang thai cũng có vẻ đột nhiên, nhưng may mà kết quả cuối cùng là tốt, chúc mừng Thiến Thiến tân hôn, chúc chị và anh Vưu trăm năm hòa hợp.
Mặt khác, Thiến Thiến tự biết không đủ, thiếu gì bổ sung nấy, cô ấy đã thi nghiên cứu sinh, chuyên tâm học tập để tìm con đường thích hợp với mình nhất, không có tác phẩm muốn lăng xê, tội gì làm hư lông chim của chính?
Mong mọi người lý trí, đừng dễ tin lời đồn, cũng đừng bảo sao hay vậy.
Là như vậy.
Những lời này không nghe cũng thế, nhưng giấy đăng ký kết hôn và thư thông báo trúng tuyển thật sự có hiệu quả vô cùng!
Rốt cuộc trên giấy viết ba chữ “Vưu Tĩnh Viễn”.
Mẹ nó, thao tác gì thế này???
Dù sao dân hóng chuyện cũng kinh ngạc rớt cằm.
Thật sự là màn quay xe đáng nhớ của năm, bây giờ còn gì để nói nữa, tất cả suy đoán đều thành vô nghĩa!
Sau đó Lục Quý Hành cũng đăng văn bản thanh minh, anh thanh minh ngắn gọn hơn rất nhiều: Con người bà xã tôi trời sinh tính cách thuần thiện, trước giờ tôi luôn không nỡ để cô gặp bất cứ một điều ác ý nào. Chuyện khác thì bỏ qua, chuyện này tôi nhất định sẽ truy cứu đến cùng.
MG cũng đăng bài thanh minh, kiên quyết truy cứu trách nhiệm pháp luận với bên truyền thông đưa tin bịa đặt.
…
Vưu Gia vừa hết thời gian tăng ca, cô đi ra khỏi bệnh viện thì thấy Lục Quý Hành đã đứng chờ ở cửa từ lúc nào không hay, nhìn thấy cô, anh cúi đầu nhìn một lượt trước, không nhìn ra điều gì khác thường mới cười nói: “Em đánh mắng anh sao cũng được, muốn nghiệm thân anh cũng cho em nghiệm, nhưng anh có yêu cầu nho nhỏ, em đừng tự mình suy diễn lung tung.”
Một nhóm đồng nghiệp đi qua, có lẽ họ đã miễn dịch với Lục Quý Hành rồi, gần đây ngày nào anh cũng đưa đón Vưu Gia, dáng vẻ không che giấu chút nào lại khiến chưa từng có ai đến ngăn cản xin ký tên chụp ảnh.
Có lẽ anh là minh tinh không giống minh tinh nhất!
Vưu Gia thấy hơi lạnh, cô hít cái mũi, liếc nhìn một thân quần dài áo sơ mi của anh, đặc biệt muốn kéo tay anh đến lau nước mũi.
Ý tưởng tà ác này lăn hai vòng trong đầu, cuối cùng bị cô mạnh mẽ áp xuống, tuy rằng đi cuồng thử tìm đường chết là chuyện rất kch thích nhưng gần đây eo cô đau vô cùng, không dám lỗ m ãng.
Cô liếm môi nói: “Không biết xấu hổ!”
Nghiệm thân chính mình, mệt anh nói ra được.
Lục Quý Hành bị mắng cùng nhận một ánh mắt xem thường nhưng anh lại cong môi cười sung sướng.
Có thể thấy anh thật sự là kẻ bin thái.