Nghe lời Phó Sủng nói, mặt Phó Mặc sầu khổ: “Em gái, em phải nói tốt cho anh, ông nội hiểu em nhất.” Phó Sủng ở nhà họ Phó mà nói còn có tác dụng hơn cha, dù ít dù nhiều ông cụ vẫn nghe.
“Thôi đi, tự bản thân em đã khó bảo toàn, còn chú ý cho anh, tự mình nghĩ cách.” Phó Sủng đột nhiên ngồi dậy, đẩy Phó Mặc một cái, “Được rồi, đi ra ngoài nhanh lên, em muốn đi tắm rồi ngủ.”
Suốt một ngày này đủ ồn ào, cả người đã muốn rụng xương, không phiền muộn không được.
“Đã bốn rưỡi rồi, nếu em không dậy nổi, đi làm trễ lại có chuyện đấy?” Phó Mặc nhìn Phó Sủng nhắc nhở.
Phó Sủng ai oán, liếc nhìn Phó Mặc: “Sáng sớm ngày mốt đi đại đội đặc chủng báo cáo, ngày mai lão Nghiêm còn để cho em đi làm, em sẽ nhảy lầu!”
Đi đại đội đặc chủng còn khổ hơn đi đơn vị khác, hơn nữa còn phải đi theo tập huấn, không biết Đường Dật chỉnh cô như thế nào đây?
Phó Mặc không nói thêm gì nữa, đóng cửa rời đi, Phó Sủng xoay người đi tắm, ra ngoài nằm lên giường đi ngủ, số mạng luôn giày vò như thế, khiến cho cô ứng phó không kịp.
Tại sao Đường Dật đi trường học thợ săn, còn điều đi Tuyết Lang làm phó đội trưởng, đây không phải cố tình gây khó dễ cho cô sao?
Giấc ngủ này ngủ thẳng đến chiều, mẹ Phó thật sự không nhìn nổi, sợ Phó Sủng chết đói, mới kêu cô rời giường, vừa rời giường ăn cơm, Phó Sủng phải đi siêu thị mua đồ ăn, đi đại đội đặc chủng hai tháng, nhất định phải chuẩn bị đầy đủ đồ ăn đồ dùng mới được.
Phó Sủng đẩy xe mua hàng di chuyển trong siêu thị, lúc này trong siêu thị rất nhiều người, trong xe đẩy đầy đồ ăn, khiến mọi người đều cho rằng cô gái này đang trữ hàng, chuẩn bị ngủ đông đấy.
Đến quầy thu tiền, tính tiền, Phó Sủng mang bao lớn bao nhỏ đồ ăn vặt, dưới sự hộ tống của an ninh, bỏ vào sau cốp xe, lên xe, lái thẳng về nhà, mang mấy món đồ vào trong nhà.
Cha Phó nhìn Phó Sủng, khẽ đẩy cặp kiếng: “Con mua nhiều đồ ăn như vậy làm gì?’ Con nhóc này phải đi tập huấn, còn tưởng đi hưởng phúc sao?
“Ăn ạ, điều kiện đại đội gian khổ như vậy, con chưa sẵn sàng, sao làm được?” Nói xong Phó Sủng đặt đồ ngay tại cửa ra vào, quay người đi lên lầu, cha Phó vẻ mặt thất bại nhìn con gái cưng, thở dài, tiếp tục xem ti vi.
Phó Sủng dọn dẹp xong, chơi trò chơi một lát, nên đi ngủ rồi.
Sáng sớm ngày hôm sau, Phó Sủng đổi đồ rằn ri, ăn cơm, kéo bao lớn bao nhỏ ra cửa, đại đội phái nhân viên cảnh vệ tới đón.
Nhà họ Phó đến tiễn không ít, Phó Tĩnh nhìn đồ đạc của Phó Sủng, từ trước đến giờ anh vốn ít nói cũng không nhịn được mà mở miệng vàng: “Nhóc quỷ giỏi thật, cái này không phải đặc biệt làm xe vận chuyển tới?”
Anh cảm thấy xe jeep lớn như vậy mà không chắc có thể còn xếp thêm được nữa, đống đồ này của Phó Sủng, đây không phải đi tập huấn, hoàn toàn là dọn nhà đi bộ đội.
“Anh, ý của anh là đặc biệt lái xe đưa em qua đó?” Phó Sủng nhảy tót lên trước mặt Phó Tĩnh, cười mập mờ, thời khắc mấu chốt, vẫn là anh cả trọng tình trọng nghĩa, người khác đều đến xem chuyện cười.
Phó Tĩnh đưa tay kéo cổ áo sơ mi: “Em gái, em nghĩ nhiều rồi, anh tới xem náo nhiệt.” Một câu nói khiến mọi người nhịn cười đến chết rồi, Phó Tĩnh không nói nhiều, nhưng vừa mở miệng là có thể nghẹn chết người, vẫn kiểu chuyên môn dội nước lạnh đó…
Phó Sủng liếc nhìn Phó Tính, ngược lại nói: “Được rồi, đi thôi.” Cô cũng biết, bất kỳ người nào trong nhà họ Phó đều mong đẩy cô yêu nghiệt này đi, đi nhanh lên, càng xa càng tốt!
Lười phải suy nghĩ nhiều, Phó Sủng nhảy lên ghế phụ, nhân viên cảnh vệ tiểu Hải chào kiểu nhà binh với đoàn người, xoay người lên ghế lái, lái xe jeep quân đội đưa Phó Sủng đến đại đội.
Khi xe chạy đến ngoại ô, Phó Sủng hơi xụ mặt, nhìn rừng núi hai bên, trong lòng hối hận, nếu biết cô phải đi đại đội đặc chủng chịu khổ, cô sẽ không để nhóm học viên kia chơi Plans vs Zombie?
“Thiếu úy Phó, nghe nói cô là chuyên gia mật mã?” Tiểu Hải liếc nhìn Phó Sủng, hỏi nhiệt tình, nhìn ra Phó Sủng rất không vui, nhưng cậu cũng có thể hiểu, huấn luyện ở đại đội đặc chủng vốn khổ, cô gái này đi tập huấn, chắc chắn mất hứng.
Phó Sủng quay đầu liếc nhìn tiểu Hải, rồi nói: “Đúng vậy, mật mã.”
“Vậy chẳng phải rất lợi hại? Có thể phá mật khẩu trò chơi của người khác sao?” Tiểu Hải hơi sủng bái nhìn Phó Sủng, cậu nghe nói chuyên gia mật mã rất ít, lại càng vô cùng tinh thông máy tính.
Phó Sủng cười nhìn chiến sĩ này: “Sao, cậu chơi trò chơi gì à?” Cô cho rằng làm lính đều rất cứng nhắc, không ngờ còn chơi trò chơi sao?
“Sau khi tôi làm lính, thời gian không nhiều lắm, trước khi nhập ngũ biết chơi chút Võng du.” Tiểu Hải trả lời chi tiết, đều nói đồng phục quân đội hấp dẫn, nhưng phía dưới đồng phục lại có bao nhiêu máu, buông bỏ rất nhiều thứ, hơn nữa mỗi ngày bao nhiêu khổ cực…, mới đổi được vinh dự nhất thời.
Phó Sủng khẽ gật đầu, cô là quân nhân, có thể hiểu tâm tư của tiểu Hải, hai người bắt đầu tán gẫu, không bao lâu, xe lái thẳng vào đơn vị, nhân viên cảnh vệ đứng quân tư theo tiêu chuẩn ở cổng, chào hai người một cái, tiểu Hải cũng chào lại.
Xe lái thẳng vào bên trong, giống như Phó Sủng dự đoán, đại đội đặc chủng, đủ loại chặt chẽ cẩn thận, từng tiếng huấn luyện khiến Phó Sủng có cảm giác trở lại trường quân đội.
“Hôm nay đội trưởng Kiều không có ở đây, tôi dẫn cô đến khu nhà người thân nhé? Đội phó Đường đang chờ.” Tiểu Hải hỏi Phó Sủng, nói xong tiểu Hải lái xe đi thẳng đến khu nhà người thân.
Phó Sủng cũng không nói gì, xuyên qua rừng cây hoa, trước mắt chính là khu nhà người thân, có một sân nhỏ, bên trong trồng hoa cỏ, phỏng đoán là nhà chị dâu nào đó, phá hỏng cảnh quân đội, Phó Sủng cũng mắt điếc tai ngơ rồi.
Tiểu Hải dừng xe ổn định, Phó Sủng mở cửa xuống xe, chỉ thấy Đường Dật mặc một bộ quân phục huấn luyện đứng đo, nhìn thấy Phó Sủng thì khóe miệng nở nụ cười: “Phó Sủng, tới rồi à?”
Phó Sủng nhìn thấy Đường Dật dendalequuydo đã cảm thấy anh ta thoáng cười, không có ý tốt, không có chuyện mà ân cần thì không phải gian xảo cũng là phường trộm cắp, Đường Dật chính là hạng người này.
Phó Sủng không để ý đến anh ta, đi thẳng ra phía sau cốp xe, phản ứng của Phó Sủng ở trong dự liệu của Đường Dật, cất bước đi tới, nhìn thấy trong cốp xe đầy đồ gì đó, giật mình.
“Đây không phải chuẩn bị tới?” Đường Dật nhìn Phó Sủng hỏi, cô gái này không thể chưa từng tới đại đội đặc chủng, ngay cả chị dâu An An cũng chưa từng mang nhiều đồ như vậy tới? Cô nhóc này nghĩ như thế nào?
Phó Sủng quay đầu nhìn Đường Dật, cắn răng nghiến lợi: “Tôi không chuẩn bị đến, tôi hoàn toàn không định đến!” Nếu không phải Đường Dật mang cô qua đây, cô còn lâu mới nguyện ý phối hợp diễn tập với đại đội đặc chủng đấy? Phải gánh bao nhiêu trách nhiệm!
“Những thứ đồ ăn đồ chơi này, tịch thu toàn bộ!” Đường Dật nhìn Phó Sủng, vẻ mặt nghiêm túc, thuận tay mở bên trong ra, móc một bịch khô bò xé ra, lấy một miếng đút vào miệng, mùi vị không tệ.