- Chị Manh Manh à, hay là chúng ta đừng nên qua đó thì hơn.
Lưu Đào sợ hãi khi vừa chứng kiến cảnh tượng mẹ con Lương Mỹ Lệ bị ném xuống biển.
- Tôi là người anh Ngôn yêu thì không có gì phải lùi bước.
Mộ Manh Manh lấy lại bình tĩnh đi nhanh tới chỗ Dung Tĩnh.
" Lão phu nhân là người mà Bách Ngôn quý trọng nếu mình tạo ấn tượng tốt trước mặt nói không chừng sẽ được bà ta ủng hộ kết đôi với anh ấy.
"
- Bà già đó trông không được lương thiện cho lắm.
Muốn tiếp cận lấy lòng bà ta coi bộ cũng không dễ dàng gì đâu chị.
Không cẩn thận lại bị bà ta bảo người ném chúng ta xuống biển như hai người kia thì...
- Cô im, tôi còn cách nào nữa hả? Anh Ngôn dạo này không thèm quan tâ m đến tôi như lúc ban đầu.
Tôi cảm nhận tình cảm của anh ấy đang dần nhạt phai.
- Tại con hồ ly tinh kia không biết xấu hổ giở trò câu dẫn chủ tịch Trần.
Cô ta nghĩ mình có thể hạ được chị xuống sao.
Một người mẫu mới về nước không bao lâu mà đã dám ưỡn ngực xưng tên.
Mộ Manh Manh không muốn nhắc đến Bạch Âm.
Mục tiêu quan trọng ngay lúc này là lão phu nhân Trần gia.
Cô ta tập trung suy nghĩ cách an toàn để bắt chuyện.
Nhưng xung quanh bà có quá nhiều người phiền phức nhất vẫn là thư ký Han.
Mộ Manh Manh không thể đến gần Dung Tĩnh khi anh vẫn còn đứng bên cạnh bà.
Trần Nhật Minh đang thích thú xem Lương Mỹ Lệ và Bạch Nhược Vi chới với giữa biển thì tình cờ bắt gặp ánh mắt đang tính toán chuyện không tốt của cô ta.
Anh chợt nhớ ra bản thân có từng nhìn thấy người phụ nữ nham hiểm đó đứng trước cổng biệt thự Gia Khánh.
Mộ Manh Manh giật hồn khi bị anh phát hiện liền nhanh chóng đảo mắt sang chỗ khác.
- Nè thư ký Han, anh Hai tôi có sở thích bao nuôi nhân tình đúng không?
Trần Nhật Minh kéo anh vào một c hỗ kín đáo hỏi chuyện.
- Chủ tịch không dám lén lút sau lưng lão phu nhân ăn bậy uống lạ đâu nhị thiếu gia.
Ngài ấy đích thực là mẫu người chồng chuẩn mực cho xã hội đấy.
Anh lắc đầu trả lời.
- Đương nhiên là thế nhưng anh thử quan sát cái người có mông trước ngực kia thử xem.
- À, nhị thiếu tôi khuyến cáo cậu đừng nên chọc tới cô ta.
Kẻ điên thường rất nguy hiểm và náo loạn không khác gì chó dại đâu.
Lỡ bị cắn thì không hay cho nhị thiếu soái ca hahaha.
- Anh Hai thiệt tình, mật ngọt thơm quá thu hút một bầy ong vò vẽ đến cắn xé.
Ả đàn bà đó chắc chắn đang nhòm ngó tài sản phú quý nhà tôi.
Trần Nhật Minh giẫm chân liên tục lên cỏ.
- Nhị thiếu gia thân mến cậu không cần lo lắng cho chủ tịch đâu.
Tôi sẽ tiêu diệt tận gốc những ai dám nuôi mộng tưởng đụng chạm đến thân thể ngài ấy.
Thư ký Han dõng dạc tuyên bố.
Mộ Manh Manh đành hầm hực tạm thời bỏ cuộc vì không có cơ hội tiếp cận Dung Tĩnh.
Chặn đường chinh phục trái tim Đế Vương của ả thật gian nan và đầy chông gai.
Trần Bách Ngôn là người đàn ông mà cô ta nhất định phải thâu tóm được bằng mọi giá.
Mộ Manh Manh không thể tha thứ bỏ qua cho Bạch Âm.
Tại do cô nên hắn càng lúc càng lạnh nhạt xa lánh ả hơn lúc trước rất nhiều.
Nếu cô không xuất hiện thì Trần Bách Ngôn sẽ không để ý đến.
Mộ Manh Manh bất chợt nghĩ ra kế hoạch mới nhằm hãm hại Bạch Âm.
Nghe bảo cô được chọn trình diễn phần Vedette tâm điểm đúng chứ.
Còn khoảng hơn phút nữa sự kiện mới chính thức bắt đầu.
Mộ Manh Manh có dư thời gian để khiến Bạch Âm không thể nào sải bước trên sàn.
- Acacia, đó sẽ là kết cục của mày cho việc to gan giật người của tao.
Loại phụ nữ trăng hoa không biết xấu hổ như mày tao không cần thiết nhẹ tay.
- Đúng vậy chị Manh Manh chúng ta không nên nhân từ trước kiểu tiểu tam phá hoại hạnh phúc gia đình người khác.
Rạch nát mặt tiện nhân và bẻ gãy tay cô ta mới vừa lòng em.
- Yên tâm.
Tôi giúp cô trả thù cái tát.
Mộ Manh Manh nhếch môi.
- Trần tiên sinh chỉ là trêu hoa ghẹo bướm ngoài đường.
Đàn ông ai cũng thế nên chị đừng quá phiền lòng buồn bã.
Hết giá trị cô ta rớt đà là cái chắc thôi.
Lưu Đào sờ má căm ghét Bạch Âm.
- Cô vẫn đem theo thuốc ngủ dạng nước chứ?
Ả hỏi nhỏ.
- Tất nhiên thưa chị Manh Manh.
Làm sao em có thể không mang theo bên mình.
Những tình huống như hiện tại không có nó thật sự bực bội mà.
Cô ta móc trong túi xách ra một bình nhựa kích thước vừa tầm.
- Tốt.
Mộ Manh Manh cầm lấy nó xoay xoay cười phấn khích.
Đây là thuốc ngủ liều mạnh.
Phòng chờ hạng vip,
Bạch Âm được chuyên gia trang điểm nổi tiếng makeup kỹ lưỡng.
Chiếc đầm thiết kế theo phong cách dạ hội đuôi cá màu xanh nước biển đậm pha loãng màu trắng lấp lánh bởi hàng trăm loại đá quý đính kèm.
Cô diện lên người giúp bật tôn các đường cong gợi cảm cơ thể.
Chất liệu làm bằng vải cao cấp nhập khẩu châu Âu nên mặc rất sang trọng thanh lịch.
Phần trên hở vai trần khoe trọn đôi xương quai xanh cân xứng rõ nét.
Ở giữa có khe hở để lộ gần nửa vòng ngực bầu bĩnh cuốn hút vô cùng.
Thân váy ôm xuống phần dưới đuôi thì xòe rộng tô điểm vài bông hoa D rực rỡ.
Tóc cô thả dài hơn lưng nên được uốn gợn sóng rất phù hợp.
Bạch Âm thật xinh đẹp lay động lòng người.
Đúng chuẩn thần thái kiêu sa của một Vedette thật sự.
- Em gái nhìn em hấp dẫn thật đó nha! Cưng chắc có nhiều đại gia theo đuổi lắm nhỉ?
Violet vừa tô son cho cô vừa hỏi đùa.
- Không có đâu anh hotgirl em đây làm gì ai dám tán tỉnh chứ.
Ế đang là xu thế mà chế hahaha.
Bạch Âm cười mất hình tượng.
- Trời ơi ngồi yên để chị quét son coi cái con bé nghịch gợm này.
- Em nói thật, độc thân không phải em không tốt chỉ là do người ta chưa đủ tốt để có được em thôi.
Một người phụ nữ thông minh sẽ chọn cho mình một cuộc sống độc thân.
Thay vì bị phản hội lừa dối và sợ đối phương vô tâm.
- Lũ đàn ông chết tiệt đó luôn biết cách tổn thương con gái chúng ta.
Bọn họ có tiền thì thỏa sức mua bao nhiêu em gái lăn giường tùy ý.
Chơi xong vứt bỏ xem thường lăng nhục.
Hận đàn ông!
Violet cất son, cầm mascara chuốt lại mi cho Bạch Âm.
- Gặp em là xác định tuyệt tử tuyệt tôn.
Cô bĩu môi.
- Chu choa! Chị thích cưng rồi đây nhá.
" Cốc! "
" Cốc! "
" Cốc!
- Vào đi.
Bạch Âm lên tiếng.
- Chào chị Acacia, em mang nước trái cây đến theo yêu cầu của Quý phu nhân cho chị ạ.
Nhân viên mở cửa nhẹ nhàng sau đó khép lại không phát âm thanh động.
- Tôi không có ư?
Tay cô ta bưng nước đến tận chỗ cô ngồi nhưng bị Violet giật lấy gương mặt có chút không vui.
- Cái đó không phải...
Ả trở nên bối rối muốn đòi lại.
Bạch Âm cau mày vì thấy thái độ cô ta lạ thường.
Violet quan sát kỹ ly nước trái cây khiến ả nhân viên càng lúng túng.
Bạch Âm trạng thái bình thản biết chắc chắn trong ly nước có vấn đề.
Là ai muốn hãm hại cô? Không thể đoán ra người đứng sau, cô phải dùng tới biện pháp tra hỏi.
Nữ nhân viên đổ mồi hôi động tác tay đan xen vào nhau thể hiện rõ cơn bất an dâng trào.
Bạch Âm giả vờ không phát hiện âm mưu của cô ta.
Cô mỉm cười tươi tắn dơ tay cầm ly nước trái cây từ Violet đưa tới gần miệng có chút chần chừ.
Ả nhân viên đáy lòng hấp tấp chờ đợi cô uống cạn nước ngay lập tức.
Bạch Âm chuẩn bị nhấp môi thì liền đổi hướng chuyển sang cho cô ta.
Cô hất cằm ý đề nghị uống hết.
- Chị Acacia, cái này Quý phu nhân đích thân căn dặn em mang đến.
- Sao?
- Bà ấy nói đợi chị uống xong em mới rời đi.
Cô ta vội vàng giải thích.
- Để tôi gọi điện thoại cảm ơn phu nhân rồi hẳn uống vậy.
Thiệt tình, không biết bà ấy đã bỏ thuốc gì trong nước trái cây ta.
Chưa kịp uống đã ngửi thấy mùi khó chịu.
- Không được.
Phu nhân đang bận đón khách gọi như vậy sẽ phiền bà ấy lắm chị Acacia.
Em lỡ hứa với phu nhân chờ chị uống hết ly.
Chị đừng làm khó nữa em không muốn bị đuổi việc.
- Đáng thương quá à! Nhưng xin lỗi chị bị dị ứng trái cây.
Nếu uống vào sẽ sưng lưỡi, buồn nôn và co thắt đường thở.
Chị không thể đem tính mang bán rẻ chỉ vì một ly nước fruit.
Bạch Âm lắc đầu tiếc nuối.
- Chị...
Cô ta báu chặt da.
" Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ muốn bao nhiêu nhân dân tệ là chuyện của cô.
Tôi khá thoải mái trong việc tiền bạc.
Thậm chí, cô còn được thăng chức quản lí khi tôi thấy vui vẻ đấy. "
- Đổ đi thì phí lắm hay là em uống giúp chị nha.
Cô năn nỉ.
Violet:..
" Acacia không hoạt động trong lĩnh vực diễn viên thì uổng ghê.
Vừa nãy còn thoải mái ăn sạch một dĩa trái cây cơ đấy.
Cái nhan sắc đỉnh cao sắc sảo kia vào vai ác ác là y bài.
"
- Công túa ơi, công túa ở đây đúng không ạ?
Một giọng nói trong trẻo hồn nhiên vang lên sau cánh cửa phòng.
Cái đầu nho nhỏ thò vào bên trong lén lút tìm kiếm ai đó.
Trần Pha Lê vừa nhìn thấy Bạch Âm khuôn mặt tròn tròn như bánh bao hớn ha hớn hở liền đẩy cửa nhào đến nhảy vào lòng cô.
Cô bất ngờ theo bản năng ôm con bé tránh ngã té.
Pha Lê chu môi anh đào hôn má cô không ngừng.
Bạch Âm ngỡ ngàng không biết phải làm gì cứ mặc kệ con bé hành hạ.
Con gái cục cưng của cái tên đáng ghét Trần Bách Ngôn sao lạc vô đây.
Hắn dám bỏ con một mình chạy lăn tăn không sợ bắt cóc hả.
Bạch Âm không hiểu sao đứa nhỏ lại thích mình dữ thần.
Trần Bách Ngôn đuổi theo Pha Lê tâm tình không được ổn đến tận phòng chờ.
- Ba đã dặn phải đợi ba đi vệ sinh xong sao con không chịu nghe lời hả?
- Huhuhu, papa mắng con.
- Ba đang nhắc nhở con chứ mắng hồi nào.
Chiều quá riết con muốn leo lên đầu ba ngồi luôn đúng không? Nghiêm khắc thì bảo ba độc ác không yêu thương con.
Hắn lớn giọng đi đến nhéo nhẹ má Pha Lê.
- Anh làm cái gì thế?
Bạch Âm hất mạnh tay Trần Bách Ngôn ra rồi xoa đầu tiểu công chúa.
- Trẻ con anh nên hạn chế nặng lời khi dạy dỗ chứ.
Trái tim con bé dễ vỡ nát lắm có biết không? Đồ thứ đàn ông khó ưa! Ức hiếp tôi chưa đã hay sao mà còn muốn bắt nạt thiên thần của anh nữa chứ.
- Công túa chém đầu papa đi huhuhu.
Pha Lê cởi giày búp bê ném thẳng về phía hắn.
- Pha Lê con tính quậy đủ chưa? Đừng để ba tức giận mà đem con ra đảo ăn chuối làm bạn với khỉ năm.
Trần Bách Ngôn né được chiếc giày, gương mặt không nét cười nghiêm túc nói..