- Hức, anh mới là người không có bạn gái nào chịu kết hôn.
Còn nữa, papa em nói nhõng nhẽo rất dễ yêu.
- Ngốc nghếch! Đồ cái thứ bánh bèo.
- Huhuhu, anh dám mắng em oa oa oa.
Anh kẹo bông gòn xấu xa nhất hệ mặt trời.
Papa không nỡ nặng lời chê em béo mà anh hức hức hức.
Pha Lê gương mặt dính đầy nước mắt mếu máo tội nghiệp nhìn chằm chằm Tiểu Quân.
- Papa em là ai? Sao lại để em tự do chạy lung tung không sợ bị lạc đường hay bắt cóc à Múp?
Thằng bé tự ý đặt biệt danh cho Pha Lê.
- Papa chính
- Đi thôi, chỗ này nguy lắm Tiểu Quân.
Thời gian bom bộc phát đã kích hoạt.
Bé gái kia nhanh chóng trở về chỗ ba mẹ mau lên và không được chơi đùa gần bãi đổ xe.
Vũ Hàn cắt ngang câu trả lời của Pha Lê định nói.
Chắc chắn sẽ có camera giám sát quanh khu vực thuộc dạng cao cấp.
Anh phải xử lí đoạn ghi hình tránh cảnh sát tra ra phiền phức lắm.
Bạch Âm cũng không thể ngờ tới con trai mình lại thay cô trả thù Trần Bách Ngôn bằng cách cho cháy chiếc siêu xe đắc tiền của hắn đâu.
Tiểu Quân không hề cảm thấy sợ hãi khi quyết định dùng tới thiết bị nổ để trừng trị người đàn ông bắt nạt mẹ nhóc.
Nhưng như thế cũng chưa đủ khiến thằng bé nguôi giận.
Mẫu hậu Bạch Âm đêm đó không về chưng cư rõ ràng có liên quan đến chú ta.
- Đừng bỏ em lại một mình mà anh đẹp trai.
Em quên mất papa tên gì và ngoại hình ra sao rồi.
Pha Lê nghe thế liền lập tức đứng dậy nhào tới ôm lấy đùi Vũ Hàn năn nỉ.
- Vậy, đưa em đến đồn cảnh sát đăng tin tìm trẻ thất lạc.
Anh xoa đầu con bé.
- Phải đấy.
Tiểu Quân gật đầu đồng ý.
- Huhuhu không được mấy chú cảnh sát trông đáng ghét lắm.
Không thân thiện hiền lành như công túa hức hức hức.
" Mình muốn theo đuôi anh kẹo bông gòn cho bằng được.
"
- Em muốn ăn kẹo đúng không Múp?
Nhóc nhìn thấu được mục đích ngây thơ của Pha Lê, nham hiểm hỏi.
- Vâng ạ.
Thời gian sự kiện cũng sắp bắt đầu nên Mộ Manh Manh vô cùng phấn khích.
Cô ta tìm mãi mà chẳng thấy Trần Bách Ngôn đâu cả.
Còn khoảng phút nữa thôi phim hay sẽ chính thức khởi chiếu.
Mộ Manh Manh nghĩ chắc giờ Bạch Âm đã hoàn toàn ngấm thuốc.
Mấy tên lưu manh mà ả bỏ tiền thuê phải chăng cũng đã có mặt trong căn phòng vip đầy đủ chuẩn bị thay phiên nhau hành hạ cô.
Lưu Đào thì đang sắp xếp cho đám phóng viên đưa tin hot.
Mộ Manh Manh thật muốn chứng kiến xem kết cục thê thảm của Bạch Âm.
Mẹ con Lương Mỹ Lệ được cứu vớt lên bờ nhưng bởi vì quá kiệt sức nên cả hai đều bất tỉnh và được đưa đến bệnh viện.
Cố Duật Thành ngay từ đầu đã tốt bụng cảnh cáo mà bà ta không tin.
Bọn họ suy nghĩ thật nông cạn về con người Trần Bách Ngôn.
Bạch Nhược Vi muốn tiếp cận hắn để gây sự chú ý.
Nếu thuận lợi thành công thì ả có thể nhờ hắn nâng đỡ địa vị Bạch gia.
Cô ta quả nhiên đánh giá cao trình độ quyến rũ đàn ông của bản thân mình.
Giả sử gặp người khác Bạch Nhược Vi nói không chừng đạt được mục đích dễ dàng.
Nhưng không may mắn cho ả đây là Trần Bách Ngôn.
Hắn chỉ hứng thú duy nhất một mình Bạch Âm.
Người phụ nữ hắn quyết tâm theo đuổi có tính cách mạnh mẽ kiên cường không như mấy cô tiểu thư thiên kim yếu đuối kia.
Đa số con gái thuộc dòng dõi quý tộc đều dựa vào quyền lực của gia đình mà lên mặt kiêu căng tỏ vẻ ta đây.
Trần Bách Ngôn cực kỳ không thích ngược lại còn khinh thường bọn họ.
Hắn chọn vợ phải thật bản lĩnh và thông minh như Acacia.
Danh xưng " Đệ nhất phu nhân Trần gia " Trần Bách Ngôn đã tìm được người thích hợp xứng tên rồi.
Đoạn,
- Bận làm cái gì không biết nữa.
Dung Tĩnh gọi điện thoại mãi mà Trần Bách Ngôn không nhấc máy.
- Lão phu nhân đáng kính cần cháu giúp không thưa bà?
Mộ Manh Manh vẫn không quên quan sát bà từ xa, lợi dụng khi không có ai bên cạnh Dung Tĩnh liền tiến tới chỗ bà gương mặt thánh thiện cất lời.
- Không cần.
Bà lạnh nhạt từ chối.
- Bà đang tìm anh Ngôn sao? Để cháu gọi thử cho anh ấy nha.
Cô ta giả vờ nhắc đến Trần Bách Ngôn.
- Khoan đã, cô quen biết cháu trai tôi?
Dung Tĩnh phản ứng ngay.
- Dạ, thật ngại quá chưa giới thiệu với lão phu nhân.
Cháu và anh Ngôn hồi trước từng có qua lại với nhau.
Anh ấy hay giúp đỡ quan tâm cháu nhiều bà ạ.
Tên cháu Mộ Manh Manh là bạn
- Là nhân tình của anh Hai đấy bà nội.
Trần Nhật Minh đột ngột xuất hiện lớn tiếng.
- Cái gì?
Bà ngơ ngác.
- Ơ không phải...
Mộ Manh Manh ấm ức đáng thương.
- Dẹp liền cái nết giả tạo của cô cái đi được không hả.
Buồn nôn!
Anh đoán không sai âm mưu của cô ta mà.
Thư ký Han bảo anh cẩn thận trước Mộ Manh Manh hàm ý muốn Trần Nhật Minh đề phòng ả hơn.
Sơ hở một chút là ả tiếp cận bà nội giở trò.
Thư ký Han mới báo anh bản thân có việc riêng tư cần giải quyết nên đã rời đi.
Trần Nhật Minh hiển thị thái độ chán ghét Mộ Manh Manh cực hạn.
Rốt cuộc cô ta và anh Hai có mối quan hệ gì với nhau hoặc là ả tự bịa chuyện vậy.
Người chuyên sống sạch sẽ như Trần Bách Ngôn làm sao chịu quen được thể loại đàn bà tâm hồn dơ bẩn kia chứ.
Không biết thể xác của Mộ Manh Manh còn trong sạch hay không nữa kìa.
- Oan quá, con thật sự không phải được anh Ngôn bao nuôi đâu thưa lão phu nhân.
Anh ấy đặc biệt chăm sóc cho con bởi vì cái gọi là tình cảm nam nữ.
- Nực cười.
Anh Hai tôi rõ ràng đã sớm có người trong mộng rồi.
Cô ăn nói không biết ngượng mồm à? Bằng chứng nào tố cáo anh tôi đi thích cô chứ hả?
- Cậu thật quá đáng nhị thiếu gia, đây là chuyện yêu đương của tôi và anh Ngôn.
Cậu có quyền tra hỏi và ép buộc tôi đáp lại sao?
Mộ Manh Manh không thể chịu thua Trần Nhật Minh.
" Chết tiệt, hết tên thư ký rắc rối rồi đến thằng em trai khốn khiếp nhiều chuyện cản đường mình.
"
- Lão phu nhân con thật lòng yêu anh Ngôn.
Chúng con đã ở bên nhau
" Chát "
- Câm miệng.
Dung Tĩnh dơ tay tát mạnh vào mặt Mộ Manh Manh.
- Cô tưởng tôi ngu à? Thằng Bách Ngôn là do một tay bà già này nuôi nấng dạy dỗ từ nhỏ.
Không lẽ, tôi không hiểu tính tình cháu trai mình hử?
- Bà, cháu...
Cô ta rưng rưng giọt lệ.
" Bà ta dám đánh mình ư? "
- Nếu Ngôn có thật sự yêu ai thì đã đưa bạn gái nó đến gặp tôi giới thiệu đàng hoàng.
Còn cô, tự miệng nói bản thân là người Ngôn yêu thì cô nghĩ tôi sẽ tin?
Trần Nhật Minh hiếm khi thấy bà nội đánh người khác.
Nhưng mà cô ta bị ăn bạt tai cũng vừa lòng anh.
Dung Tĩnh tự tin bà hiểu Trần Bách Ngôn hơn ba mẹ hắn rất nhiều.
Muốn nghiêm túc công khai hẹn họ thì hắn sẽ chủ động thông báo cho bà nội một tiếng.
Trần Bách Ngôn đã hứa như vậy lúc hắn còn là một đứa nhỏ.
Dung Tĩnh là người từng trải, suốt bao nhiêu năm tuổi già bà đã coi qua không ít hạng con gái tốt xấu.
Người tồn tại tâm địa ác nhân như Mộ Manh Manh bà dư sức nhận dạng.
Dung Tĩnh vừa nhìn cũng đã không ưa nổi ả bởi cái giọng nói.
- Cháu đã mang thai con của anh Ngôn vì vậy lão phu nhân bà không nên...
Cô ta ngất lịm trên thảm cỏ.
- Bà nội, là diễn kịch đó.
Trần Nhật Minh tức giận đá vào bụng Mộ Manh Manh.
- Ôi trời đất thiêng liêng! Tiện nhân ơi là tiện nhân.
Để bà thay Tôn Ngộ Không trừng trị con nhỏ yêu tinh nhện nhện này.
Dung Tĩnh tâm trạng hưng phấn..