Bạch quang đại biểu cho Quang Minh thần lực và ánh nước ánh lửa của vu thi tranh đấu trên đỉnh đầu.
Kỵ sĩ thần thánh và kỵ sĩ tử linh vật lộn bên người.
Tình hình chiến đấu thảm thiết.
Duy chỉ có Hayden và Mundra như đang ở thế giới khác, thong dong đi về hướng khác.
“Ngươi muốn buông tha cho tôn nghiêm của pháp sư vong linh vĩ đại, quỳ lạy nữ thần quang minh sao?” Giọng nói như gió rét của Condralph vang lên phía sau Mundra.
Mundra dừng bước, quay đầu nhìn ông ta.
Condralph cười lạnh: “Dù ngươi nguyện ý, Quang Minh thần hội cũng không tiếp nhận ngươi! Trừ phi ngươi chịu để cho bọn họ ngâm ngươi trong nước thánh quang minh dơ bẩn… Sau đó đem thi thể bảo tồn, biến thành tiêu bản, thiên thu vạn kiếp bị các tân giáo đồ phỉ nhổ!”
Mundra quay đầu, phát hiện khoảng cách với Hayden bị kéo giãn, vội vàng đi mau hai bước đuổi theo.
Condralph phát ra tiếng châm biếm bén nhọn.
Mundra bắt đầu chạy, cố gắng rút ngắn khoảng cách với Hayden.
Hayden đột nhiên dừng lại.
Mundra cũng ngừng ở một vị trí xa hơn.
Phía trước, Meron đang nắm thần trượng cười tủm tỉm nhìn bọn họ – hoặc là nói, nhìn Hayden. “Hôm nay thời tiết thật đẹp. Thời tiết tốt như vậy, hẳn phải ngồi trong hoa viên phơi nắng mới đúng. Tại sao chúng ta không chấm dứt hết thảy chuyện này sớm một chút, về nhà hưởng thụ buổi trà chiều của chúng ta nhỉ?”
Hayden nói: “Ta đang định làm như vậy… Nếu ông chịu nhường đường.”
Meron khách khí cười: “Đương nhiên, trong vấn đề đối phó với pháp sư vong linh, nguyên soái đại nhân nhất định chung đường với chúng ta, tựa như thái độ của tất cả quốc gia trên Mộng đại lục.”
Mundra nhìn bóng dáng Hayden. Cậu không nhìn thấy biểu tình của Hayden hiện giờ, lại cảm giác từ sâu trong đáy lòng trào lên lo lắng. Cậu biết loại lo lắng này vẫn luôn tồn tại, cậu cũng biết loại lo lắng này vì cái gì mà tồn tại, nhưng chưa bao giờ cậu cho rằng đó là một vấn đề đáng chú ý, bởi thầy đã từng nói qua, cảm xúc cần chú ý chỉ có hai loại, một là vui sướng, hai là khẩn trương. Thời điểm cậu đối mặt với Hayden, đôi khi sẽ vui sướng, đôi khi sẽ khẩn trương, cho nên cậu rất coi trọng Hayden, rất coi trọng người đồng thời cho cậu hai loại cảm xúc ấy.
Nhưng hiện tại, cậu phát hiện lo lắng bị xem nhẹ kia thế mà lại vượt qua vui sướng và khẩn trương, phát triển đến mức cậu không thể không chú ý tới. Nhìn bóng dáng cao ngất lại trầm mặc của Hayden, cậu thế nhưng cảm thấy… lo lắng?
Hẳn được gọi là lo lắng đúng không?
Mundra đưa tay vuốt ve vị trí trái tim mình. Cảm xúc xa lạ xem lẫn với lo lắng.
Hayden vẫn trầm mặc. Sau khi hắn bị quyền trượng của Kastalon II điểm trúng, trở thành nguyên soái của Kanding đế quốc, đã mất đi tư cách làm theo ý mình. Nhất cử nhất động của hắn đều liên lụy đến lợi ích của đế quốc, không thể vì cảm xúc mà bốc đồng – dù hiện tại hắn muốn vứt tầng gông xiềng nặng nề này vào mặt Meron đến phát điên.
Meron lẳng lặng chờ, không có nửa điểm mất kiên nhẫn. Trên thực tế, Hayden do dự càng lâu, nói lên khả năng hắn khoanh tay đứng nhìn càng lớn. So với quan hệ hài hòa của Kanding đế quốc và Quang Minh thần hội, chút chờ đợi ấy không thấm vào đâu. Phía sau đột nhiên truyền đến tiếng phá cửa, dù rất nhẹ, nhẹ đến mức bị chìm lấp trong tiếng đánh nhau, nhưng Meron vẫn mẫn cảm phát hiện ra.
Ông ta quay đầu lại.
Đám pháp sư vong linh bị giam giữ đang từ g sắt chui ra.
Meron cao giọng la tên kỵ sĩ thần thánh.
Lập tức có hai kỵ sĩ thần thánh từ chiến trường chạy đến, lấy tư thế sét đánh không kịp bưng tai xuất hiện trước mặt đám tù vượt ngục kia. Không đợi pháp sư vong linh phát ra tiếng kinh hô, đã có hai người ngã xuống trong tay kỵ sĩ thần thánh.
Các pháp sư còn lại có chuẩn bị, tới tấp triệu hồi xương khô. Kỳ thật chẳng có tác dụng gì, vì vương bài lớn nhất trong tay bọn họ – vu thi và kỵ sĩ vong linh đã tiêu ma gần như không còn trong lần giao thủ đầu tiên, xương khô ngoại trừ có ưu thế số lượng, thật sự không chịu nổi một kích.
Đám kỵ sĩ trước đó Hayden và Mundra từng gặp rốt cục liên thủ cùng đám pháp sư vong linh. Phụ nhân đã từng chửi mắng nhóm kỵ sĩ cũng buông thành kiến, gọi xương khô phối hợp tiến công cùng bọn họ.
Dù họ rất có thành ý hợp tác, nhưng trước mặt hai kỵ sĩ thần thánh, hết thảy đều là phí công.
Bản thân thần lực quang minh đã có tác dụng khắc chế khí vong linh, xương khô dưới kiếm quang của kỵ sĩ thần thánh không hề có sức chống đỡ, đối mặt liền hi sinh. Sau khi một pháp sư vong linh chết dưới kiếm kỵ sĩ thần thánh, số lượng xương khô giảm mạnh. Nhìn từ góc độ của Hayden và Mundra, giống như hai kỵ sĩ thần thánh đang tiến hành một hồi đơn phương chém giết.
Hayden đột nhiên kéo tay Mundra, hướng về khe hở giữa Meron và đoàn kỵ sĩ thần thánh phá vây!
Đến lúc này, hắn đã không còn chút hứng thú nào với trận chiến giữa pháp sư vong linh và Quang Minh thần hội. Việc duy nhất hắn muốn làm là mau chống hộ tống di thể phụ thân về Fariel, để mẫu thân hắn được gặp mặt ông lần cuối. Cộng thêm kể lại chuyện ở Tây Côi Mạc cho Ciro, để cậu ấy chặt chẽ chú ý hướng đi của Tây Côi Mạc và Quang Minh thần hội.
Có điều Meron nhìn như không thèm quan tâm, kỳ thật vẫn luôn chặt chẽ chú ý Hayden và Mundra, cho nên Hayden vừa động, ông ta cũng động.
Thân thể tròn vo ngăn cản Hayden, hai tay thi triển quang minh thần lực, hai mắt cười cong cong, giữa mí mắt cao thấp sâu không thấy đáy. “Nguyên soái, ta không cho rằng mang một pháp sư vong linh về đế quốc là một ý kiến hay. Phải biết, pháp sư vong linh tuyệt đối sẽ không vì ngài nhân từ mà trở nên thiện lương. Bọn họ chỉ biết lợi dụng lòng nhân từ của ngài để tổn thương người thiện lương chân chính.”
Hayden nói: “Như lời ông nói, ta đang muốn dẫn cậu ta về đế quốc để xét xử.”
Meron đáp: “Chuyện xét xử pháp sư vong linh sao có thể để ngài nhọc công? Ta nghĩ, không có ai thích hợp với nhiệm vụ này hơn người của Quang Minh thần hội.”
Hayden nói: “Đế quốc có yêu cầu của đế quốc.”
Meron đáp: “Quang Minh thần hội bất cứ lúc nào đều nguyện ý cấp trợ giúp.”
Hayden nói: “Các ngươi có cấp, nhưng Audis vẫn không tỉnh.”
Chuyện này Meron từng nghe nói, cũng biết Audis là nhân vật quan trọng và quyền quý với đế quốc, cho nên ông ta dừng một lúc mới hồi đáp: “Giáo hoàng bệ hạ vẫn luôn rất quan tâm việc này, chúng ta cũng đang cố gắng vì thế, tin tưởng không lâu sau nhất định có thể cho nguyên soái và Ciro bệ hạ đáp án hoàn mỹ.”
Hayden nói: “Ta rất cảm kích cố gắng của thần hội, có điều thỉnh thần hội không nên ngăn cản cố gắng của chúng ta.”
“Đương nhiên sẽ không.” Meron đột nhiên quay đầu.
Phụ nhân pháp sư vong linh kia thừa dịp kỵ sĩ thần thánh không chú ý, đột phá phòng tuyến của bọn họ hướng về phía Meron.
Meron hất tay. Một luồng sáng phóng vào thân thể phụ nhân pháp sư vong linh, đánh bay bà ra năm sáu thước. Bà ngửa mặt nằm trên mặt đất, không còn đứng lên nữa.
Đầu kia, hai kỵ sĩ thần thánh giải quyết tất cả tù phạm, sau đó quay về chiến trường, lưu lại quanh g sắt thi thể đầy đất.
Meron cảm thấy mỹ mãn quay người, trước mắt đột nhiên hoa lên, Hayden dùng phong hệ ma pháp tống xuất mình và Mundra ra hơn mười thước.
Sắc mặt Meron hơi đổi, đang muốn gọi kỵ sĩ thần thánh, liền thấy phía trước sáng lên quang mang cực kỳ thánh khiết!
Hayden vừa thấy luồng sáng, đã đem Mundra chắn sau người. Kỳ thật đối kỵ sĩ mà nói, lực sát thương của quang minh thần lực còn xa mới bằng ma pháp sư bình thường, nhưng đối với pháp sư vong linh, nhìn thấy ánh sáng sẽ chết, hơn nữa ánh sáng càng thánh khiết, lực sát thương với bọn họ càng lớn.
Lần đầu tiên Mundra sinh ra sợ hãi và áp lực lớn như thế, khí vong linh trong cơ thể hoàn toàn bị ngăn chặn, không thể động đậy nửa phân, không chỉ như vậy, cậu thậm chí cảm thấy suy nghĩ đang mơ hồ…
Không! Không thể chịu thua!
Mundra cắn môi dưới, triệu hồi vu thi và kỵ sĩ vong linh!
Vu thi và kỵ sĩ vong linh còn chưa đứng vững, đã bay thẳng đến nơi ánh sáng công kích.
“Phụ thân!” Bên người bỗng nhiên truyền đến tiếng la hét mông mông lung lung, làm cho đầu Mundra oanh một cái, nháy mắt tỉnh táo lại. Quả nhiên, trước mắt cậu, một khối nam thi không đầu quen thuộc đang lảo đảo đứng, bởi vì không thể dùng tinh thần lực khống chế, cho nên trong khi các vu thi và pháp sư vong linh khác đều linh hoạt né tránh luồng sáng công kích, Claire vẫn đứng ngẩn ra đó, hoàn toàn không lo lắng mình sẽ bị chiếu đến tan thành tro bụi.
Không cần nghĩ ngợi, Mundra một lần nữa thả Claire vào túi không gian.
Nhưng cậu quên mất một điều —
Một khi Claire rời đi, luồng sáng kia sẽ hướng thẳng vào cậu.
Vọt vào luồng sáng cứu phụ thân khỏi hóa thành tro, Hayden chỉ kịp nghe được phía sau có tiếng người rơi xuống đất, quay đầu thì nhìn thấy Mundra bị ánh sáng đánh ngã. Chân hắn lập tức chuyển ngược, vọt trở về vươn tay nâng cậu dậy.
Mặt Mundra trắng bệch, nắm tay Hayden lảo đảo đứng lên, không chờ cậu đứng vững, đạo bạch quang kia đột nhiên hình thành một lực hút thật lớn hút Mundra qua.
Tay Hayden siết chặt. Mundra tựa như sợi dây thừng bị kéo co giữa Hayden và cỗ lực kỳ quái.
“Hayden.” Ánh sáng chậm rãi tụ lại, biến thành hình người, lộ ra một thân ảnh hòa ái thánh khiết.
“Giáo hoàng… bệ hạ!” Sắc mặt Hayden khẽ biến. Từ khi giáo hoàng lên ngôi rất ít ra khỏi thần điện, cho nên dù hiện tại tới chỉ là phân thân của ông ta, cũng ngang với đích thân đến.
Giáo hoàng mỉm cười: “Tin tưởng ta được không?”
Hayden cắn răng, “Thật có lỗi! Tôi không thể giao em ấy cho ông… Em ấy là, là bạn của ta.”
Giáo hoàng hỏi: “Ngươi khẳng định bạn của ngươi là cậu ta sao? Vị tiên sinh Mundra đã từng gây ra sóng gió tại đế đô?”
Trong lòng Hayden run lên, thất thanh kêu: “Cái gì?” Hắn nhìn Mundra, hai mắt phun trào ngọn lửa cơ hồ muốn bắn thủng đầu cậu. Tuy rằng hắn không nói gì, nhưng ánh mắt đầy ý tứ uy hiếp như đang bắt buộc Mundra phản bác.
Không có.
Mundra chỉ trầm mặc cầm tay hắn, ánh mắt trong veo vô tội. Nhưng ánh mắt này Hayden đã thấy nhiều lần, khi phát hiện cậu ta là nam, ánh mắt cậu ta như vậy, khi phát hiện cậu ta là pháp sư vong linh, ánh mắt cậu ta như vậy, cho nên cho dù cậu đúng là Mundra, có lẽ cũng sẽ chỉ dùng ánh mắt này nhỉ?
Lòng tin của Hayden bị trầm mặc của Mundra gặm mòn ngày càng mỏng.
Cậu ta là nam.
Hắn có thể lý giải, cậu ta có nỗi khổ tâm bất đắc dĩ.
Cậu ta là pháp sư vong linh.
Hắn có thể thông cảm tuổi cậu còn nhỏ, thân bất do kỷ.
Nhưng, cậu ta là Mundra – Mundra muốn biến Soso thành vu thi, Mundra muốn giết Olivia đạo sư, Mundra bị đế quốc truy nã…
Mundra phát giác tay Hayden buông lỏng, không khỏi càng gắng sức muốn nắm chặt. Nhưng tay cậu hiển nhiên không thể chống đỡ lực hút thật lớn phía sau, chỉ có thể mở mắt trừng trừng cảm thụ ngón tay Hayden trong lòng bàn tay mình từng chút, từng chút trượt ra… mãi đến khi bị tách rời.